← Quay lại trang sách

Chương 707

Trong đại sảnh kiểm tra đo lường, mọi người trợn tròn mắt, ai nấy đều hoảng sợ thất sắc, Quan Lan phó cung chủ, Vân Đỉnh phó cung chủ, Diễm Lô phó cung chủ, Tố Vân trưởng lão, Bạch Mính Sơn, Giản Vạn Niên sắc mặt ngạc nhiên, giống như bị điện giật.

Tây Vô Tình và Thanh Hoàng cũng ánh mắt biến đổi, trố mắt đứng nhìn, động tĩnh này quá lớn, nếu đem so sánh, động tĩnh hai người Cung Thiên Tinh và Lý Thanh Vi dẫn tới hoàn toàn chính là trò trẻ con.

Ù ù...

Hư không trên Trung Châu thành ầm vang, mây đen cuồn cuộn, tia chớp đan xen.

Mọi người run rẩy, khí tức này quá đáng sợ, khiến người ta linh hồn chấn động, tim đập nhanh!

VÙ vù.

Ở một nơi nào đó của Trung Châu thành, có có thân ảnh phóng lên cao, đứng trên trời, ánh mắt từ xa xa nhìn về phía Ngự Thiên cung, nơi phát ra động tĩnh đáng sợ này.

Gừ gừ...

Bỗng dưng, từ sâu trong hư không của Ngự Thiên cung, mây đen cuồn cuộn, tia chớp đan xen, có hư ảnh hung thú bỗng nhiên hiện lên, gầm gừ gào thét.

Có hư ảnh Thanh Long vắt ngang trường không, long đằng Cửu Châu, giống như xuyên qua thái cổ, hàng lâm đương thời.

Có hư ảnh Thần Tước giương cánh, huyến lệ sặc sỡ, to lớn che đậy thương khung, liệt diễm nhuộm đẫm thiên địa!

Bạch Hổ rít gào, ra vẻ muốn vồ lên, xé rách thiên địa, từ thái cổ bao phủ mà đến!

Có Huyền Vũ bàn cứ, rùa rắn tương giao, kình thiên mà đứng, vắt ngang thiên vũ!

Cảnh tượng này quá rung động, có Thanh Long Bạch Hổ, có Thần Tước Huyền Vũ, giống như một góc của thái cổ hiện lên trên đương thế.

Thiên địa đang rung chuyển, gió nổi mây phun.

Toàn bộ Trung Châu thành vào lúc này rung chuyển kịch liệt, mây đen cuồn cuộn, sấm chớp đùng đùng, thần cầm tung hoành thiên vũ, thần thú ngạo thị thương khung!

Từng con thần cầm thần thú, mang theo khí tức vô cùng đáng sợ hàng lâm, khiến cho cả thiên địa đều trở nên mơ hồ.

Mọi người run rẩy tim đập nhanh, như muốn quỳ xuống cúng bái.

Khí tức này quá đáng sợ, không ai có thể chống đỡ.

Trời ạ, chuyện gì xảy ra thế!

Toàn bộ trong ngoài Trung Châu thành, vô số người ngẩng lên kinh hô, trên hư không gió nổi mây phun, thiên địa biến sắc, uy áp cuồn cuộn đáng sợ, khiến chúng sinh muốn quỳ bái!

"Thiên địa dị tượng, đây là thiên địa dị tượng!"

Có người kinh hô, ánh mắt rung động, trong lòng không thể bình tĩnh!

Sâu trong Ngự Thiên cung, trong một thạch thất đơn giản, một bóng người già nua đột nhiên bừng tỉnh, sắc mặt đại biến, lập tức hai mắt khép hờ, trong mi tâm có linh hồn dao động tỏa ra.

Một lát sau, thân ảnh già nua mở hai mắt, trong sắc mặt ngạc nhiên, thần sắc vô cùng rúng động xuất hiện, trong mắt không thể bình tĩnh, không nhịn được mở miệng nói:

- Thế gian không ngờ thật sự tồn tại linh hồn cỡ này!

- Gừ gừ.

Trong đại sảnh kiểm tra đo lường, lúc này trong Trắc Hồn Nguyên Thạch, Thanh Long Bạch Hổ, Thần Cầm Huyền Vũ hiện lên, khí tức đáng sợ thổi quét tứ phương, tương liên với Tô Dật.

Tô Dật lúc này hai mắt nhắm chặt, thần hoàn hội tụ quanh người đang dao động, mang theo khí tức uy nghiêm hủy diệt, phát ra uy áp bá đạo hủy diệt không gì so sánh nổi, tỏa ra khí thế kinh người, khủng bố ngập trời, khiến tất cả mọi người tất cả đều run rẩy bất an, đều cảm thấy tim đập nhanh một cách đáng sợ.

- Uy áp mạnh quá, ta không chống cự được!

Có người đã trực tiếp không trụ nổi mà hai chân như nhũn ra, quan trọng hơn là áp chế đến từ linh hồn, khiến hắn quỳ rạp trên đất.

Một, hai, ba, lập tức từng đạo thân ảnh quỳ xuống, ánh mắt hoảng sợ.

Trong ngoài Ngự Thiên cung không ít thân ảnh cũng trực tiếp quỳ xuống, hoảng sợ không hiểu!

Trong đại sảnh kiểm tra đo lường, từng đạo ánh mắt đều nhìn về phía Tô Dật, lúc này đã sợ hãi tới cực hạn!

Đáng sợ quá!

Đám người Giản Vạn Niên, Bạch Mính Sơn vẫn có thể đứng vững, nhưng lúc này đều ngây ra như phỗng, hoảng sợ thất sắc!

Vân Đỉnh phó cung chủ, Quan Lan phó cung chủ, Diễm Lô phó cung chủ lúc này nhìn thấy động tĩnh Tô Dật dẫn tới, cũng cũng ngây ra như phỗng, vẻ mặt hoảng sợ!

Tất cả động tĩnh này, Tô Dật tựa hồ là hồn nhiên không biết, chỉ cảm thấy linh hồn của mình đang dao động.

Tô Dật y bào phần phật, thần hoàn bao phủ, mọi người nhìn hắn, giống như có một loại cảm giác đang đối mặt với chí tôn, khí tức uy áp đáng sợ đó giống như là chúa tể của thiên địa này.

- Rắc rắc.

Trên Trắc Hồn Nguyên Thạch, cầu nguyện rực rỡ hiện lên, nhưng đồng thời vào lúc này, từng khe hở liên tiếp lan ra.

Từ trên người Tô Dật, một cỗ khí tức giống như linh hồn chí tôn, cũng nhanh chóng dao động lan tỏa, tương liên với Trắc Hồn Nguyên Thạch.

Lúc này trong mi tâm của Tô Dật, uy áp linh hồn đáng sợ cũng khuếch tán đến cực hạn, khiến trong đại sảnh kiểm tra đo lường cho dù là Bạch Mính Sơn, Giản Vạn Niên, Tố Vân trưởng lão còn có Thanh Hoàng, đều sắc mặt trắng bệch, linh hồn run rẩy.

Ngự Hồn Sư chuẩn linh hồn Thiên phẩm và nửa bước linh hồn Thiên phẩm như Cung Thiên Tinh, Lý Thanh Vi, lúc này linh hồn cũng đang run rẩy, lùi bước không thể kháng cự.

Uy áp này không thể chống đỡ, đến từ sâu trong linh hồn.

- Bùm!

Cuối cùng, khe nứt trên Trắc Hồn Nguyên Thạch triệt để vỡ ra, sau đó phát ra một tiếng nổ, trực tiếp nổ tung tứ phân ngũ liệt, quang mang rực rỡ và một cỗ khí tức kinh thiên lập tức từ trên cửu trùng thiên trùng kích mà ra, khiến cho cả đại sảnh đều lung lay sắp đổ.

Trắc Hồn Nguyên Thạch nổ tung, năng lượng vô hình đó cũng lập tức dừng lại, tiêu tán từ mi tâm của Tô Dật.

Tất cả cũng dần dần bình tĩnh trở lại, khí tức trên người Tô Dật cũng đột nhiên đình trệ, từ từ tan đi.

Trong ngoài toàn bộ Trung Châu thành, gió nổi mây phun, dị tượng thiên địa biến sắc cũng lặng lẽ tiêu tán.

Mây đen tan đi, thú ảnh biến mất, quy về bình tĩnh.

Khí tức uy áp đáng sợ dần dần phai nhạt trong thiên địa, người đang quỳ lúc này mới đứng dậy, trên mặt là thần sắc hoảng sợ.

- Rốt cuộc là làm sao vậy?

- Thiên địa dị tượng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

- Hình như là động tĩnh từ bên Ngự Thiên cung truyền đến, chẳng lẽ là trong Ngự Thiên cung, kiểm tra đo lường ra thiên tài à?

Nhao nhao nghị luận, có rất nhiều người lập tức tiến về phía Ngự Thiên cung.

- Đến từ Ngự Thiên cung, đi, nhanh đi tìm hiểu cho rõ!

Bên trong các thế lực lớn trong Trung Châu thành, có người lập tức xuất phát, chạy tới Ngự Thiên cung.

Trong đại sảnh kiểm tra đo lường, xung quanh lộ ra có chút đống hỗn độn, tất cả giống như vừa bị gió lốc thổi qua.

Từng ánh mắt dừng ở trên người Tô Dật đang hai mắt vẫn khép hờ, sự chấn động ở trong lòng mãi lâu sau vẫn không thể bình tĩnh.

Đặc biệt là này Giản Vạn Niên và Bạch Mính Sơn, Triệu Xuyên Nam, trên khuôn mặt vốn đang cười lạnh và trào phúng, lúc này đã hoàn toàn bị sự kinh hãi thay thế, nhìn tình huống này, bọn họ cũng đã dự cảm được, Bá Vương tông Dịch Túc này sao có thể là Ngự Hồn Sư không thể thông qua kiểm tra đo lường, động tĩnh bực này, so với động tĩnh Cung Thiên Tinh và Lý Thanh Vi dẫn tới thì còn mạnh hơn nhiều.

Phù.

Một lát sau, Tô Dật cuối cùng cũng mở mắt, một tia xích quang chợt lóe rồi biến mất, con ngươi lập tức trở nên trong suốt thâm thúy, nhìn thần sắc của mọi người và một đống hỗn độn trong đại sảnh, lộ ra vẻ rất bất ngờ, giống như hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Ơ.

Đài kiểm tra đo lường vỡ nứt, Trắc Hồn Nguyên Thạch hóa thành bột mịn, Tô Dật lại ngạc nhiên ồ một tiếng, căn bản không biết ra sao.