Chương 708
Tiền bối, ta thông qua kiểm tra đo lường rồi à?
Tô Dật nhìn Quan Lan phó cung chủ sắc mặt vẫn có chút kinh ngạc, có chút thấp thỏm hỏi, cũng không biết mình có thông qua kiểm tra đo lường hay không?
Nghe vậy, Quan Lan phó cung chủ lúc này mới phục hồi tinh thần, cùng Diễm Lô phó cung chủ, Vân Đỉnh phó cung chủ ngơ ngác nhìn nhau, sau đó mới lại nhìn về phía Tô Dật, vẻ rung động trong ánh mắt mãi lâu sau vẫn không thể bình ổn, nói:
- Đương nhiên là thông qua kiểm tra đo lường, chỉ có điều phẩm chất linh hồn của ngươi thì...
- Thì sao?
Tô Dật trong lòng căng thẳng, nhìn Quan Lan phó cung chủ hỏi, chẳng lẽ linh hồn của mình có vấn đề gì ư?
- Thực không dám giấu, phẩm chất linh hồn của ngươi lão hủ cả đời này chưa thấy bao giờ, chưa bao giờ kiểm tra đo lường linh hồn cường đại như vậy, Trắc Hồn Nguyên Thạch trong phân cung Trung Châu thành Ngự Thiên cung trình độ hữu hạn, dường như cũng khó thừa nhận được phẩm chất linh hồn của ngươi.
Quan Lan phó cung chủ cười khổ, loại trình độ linh hồn này hắn trước đây chưa từng gặp bao giờ, mà hiện tại ngay cả Trắc Hồn Nguyên Thạch cũng vỡ nát rồi, thật khó mà nói được phẩm chất linh hồn này đến loại trình độ nào.
Nghe vậy, vẻ mặt Tô Dật lập tức có chút ngạc nhiên, hỏi Quan Lan phó cung chủ:
- Tiền bối, vậy ta là đã thông qua kiểm tra đo lường hay là không thông qua?
- Đương nhiên là thông qua, có điều...
Quan Lan phó cung chủ cười khổ, đang nói lại tạm dừng, nhìn Tô Dật, khuôn mặt rất ôn hòa, nói:
- Có điều phẩm chất linh hồn này rốt cuộc đến mức nào, lão hủ thật sự không thể nói rõ, có lẽ có người có thể nói với ngươi, mời ngươi theo ta.
- Đi đâu?
Tô Dật cũng rất bất đắc dĩ, không ngờ trong phân cung Ngự Thiên cung này không thể kiểm tra đo lường ra trình độ phẩm chất linh hồn của mình.
- Đừng lo, đi theo ta rồi sẽ biết.
Quan Lan phó cung chủ nói.
- Đi đi, ta ở đây chờ ngươi.
Vẻ rung động trên khuôn mặt Tây Vô Tình lúc này mới dần dần bình ổn, thấy thế, liền mở miệng nói với Tô Dật.
- Được rồi.
Tô Dật nghe vậy, gật đầu với Tây Vô Tình, sau đó mới đáp lại Quan Lan phó cung chủ, đây là phân cung Ngự Thiên cung, từ thái độ của vị phó cung chủ này cho thấy, Ngự Thiên cung chắc cũng không làm khó mình, mình cũng chưa từng có ân oán khúc mắc gì với Ngự Thiên cung.
Thấy thế, Quan Lan phó cung chủ không để ý tới những người khác nữa, trực tiếp dẫn theo Tô Dật rời khỏi đại sảnh.
Đám người Bạch Mính Sơn, Giản Vạn Niên, Triệu Xuyên Nam trợn tròn mắt, bọn họ không phải đồ ngốc, sao không nhìn ra thái độ của Ngự Thiên cung đối với Tô Dật, e là tiểu tử đó sau khi được Quan Lan phó cung chủ dẫn đi, khẳng định là có chuyện gì muốn nói riêng, có lẽ Ngự Thiên cung đây là muốn trực tiếp lôi kéo tiểu tử đó.
Thấy thần sắc trên khuôn mặt của đám người Giản Vạn Niên, Tây Vô Tình thản nhiên liếc một cái, khóe miệng nở nụ cười đắc ý, gọi Thanh Hoàng, nói:
- Đi thôi, chúng ta đi dạo xung quanh, ở bên ngoài chờ tiểu tử đó.
- Vâng.
Thanh Hoàng lên tiếng, vẻ mặt đầy ngạo khí, sau đó hai người chắp tay sau lưng, trực tiếp rời đi.
Thần sắc trên mặt Bạch Mính Sơn, Giản Vạn Niên rất khó coi, khóe mắt giật giật, đặc biệt là Giản Vạn Niên, sắc mặt là một mảng âm trầm.
⚝ ✽ ⚝
Tô Dật đi theo bên cạnh Quan Lan phó cung chủ, từ đại sảnh kiểm tra đo lường đi tới nội đường, không biết là đi đâu, cũng chỉ đành đi sát đằng sau.
- Không biết Dịch Túc tiểu huynh đệ theo học vị cao nhân nào, thực không dám giấu, lão hủ cũng coi như là biết một hai về sơn môn Trung Châu, nhưng lại rất xa lạ với Bá Vương tông này, chẳng lẽ Bá Vương tông này không phải là ở Trung Châu à?
Trên đường đi, Quan Lan phó cung chủ phá vỡ sự yên tĩnh giữa hai người, có chút tò mò hỏi Tô Dật.
- Hồi bẩm tiền bối, gia sư của gia sư vẫn luôn quy ẩn núi rừng, Bá Vương tông cũng chỉ là một tiểu sơn môn sơn dã, chưa bao giờ xuất thế, cho nên tiền bối không biết đấy thôi.
Tô Dật trả lời, cũng mượn lời đáp lại, nói là sau lưng có một vị sư phó, như vậy cũng thể hiện là mình có người chống lưng.
- Thế à?
Ánh mắt Quan Lan phó cung chủ ám động, bán tín bán nghi, nhưng không thể hiện ra, mỉm cười nói với Tô Dật:
- Sau này không cần phải khách khí như vậy, ta so với tiểu huynh đệ cũng chỉ lớn hơn một chút, nếu nể mặt lão hủ thì cứ gọi ta một tiếng lão ca là được rồi.
- Tiểu tử không dám.
Tô Dật cười khổ, đây chính là phó cung chủ của Trung Châu Ngự Thiên cung, từ thái độ của Giản Vạn Niên, Bạch Mính Sơn cho thấy, đây chính là một cường giả đáng sợ, tuyệt đối là nhân vật cấp bậc cự bá, mình đừng quá tùy ý thì tốt hơn.
- Không cần khách khí, sau này cứ gọi ta một tiếng lão ca đi, tiểu huynh đệ thiên phú hơn người, tiền đồ ngày sau là không thể hạn lượng, e là không cần bao lâu, ta còn phải nhờ cậy tiểu huynh đệ đó.
Quan Lan phó cung chủ cười nói, vẻ mặt rất ôn hòa, rất rõ ràng đây là đang chèo kéo quan hệ, với nhãn lực của hắn, sao có thể không nhìn ra, một thiếu niên như vậy, tiền đồ vô hạn, cho thêm thời gian, đủ để tung hoành đương thời.
- Cái này...
Tô Dật rất bất đắc dĩ, Quan Lan phó cung chủ đã nói tới nước này, nếu còn cự tuyệt thì sẽ không được tốt lắm, cười khổ, cũng dứt khoát hào phóng nói:
- Vậy tiểu tử vô lễ, sau này gọi tiền bối một tiếng Quan Lan lão ca ca.
- Tốt, thế mới thân thiết.
Quan Lan phó cung chủ cười nói.
Tô Dật cười cười, ở trong Trung Châu thành này, sau lưng mình không có ai, có thể có một chút quan hệ với Quan Lan phó cung chủ này cũng là chuyện tốt.
- Được rồi, phía trước là tới rồi, bên trong có người đang chờ tiểu huynh đệ, có lẽ với phẩm chất linh hồn của tiểu huynh đệ, người bên trong sẽ có phán đoán chuẩn xác hơn.
Khi nói chuyện, phía trước là một tiểu viện phong cách cổ xưa cực kỳ im ắng, Quan Lan phó cung chủ chỉ về phía trong viện, nói với Tô Dật, bên trong có người đang chờ.
- Xin hỏi Quan Lan lão ca ca, bên trong là ai?
Tô Dật rất nghi hoặc, không biết bên trong là ai, từ thái độ của Quan Lan chủ phó cung chủ cho thấy, dường như người bên trong còn có địa vị cao hơn cả Quan Lan phó cung chủ.
- Vào đi, ngươi tự sẽ biết.
Quan Lan phó cung chủ mỉm cười, ý bảo Tô Dật đừng lo, sau đó trực tiếp xoay người rời đi.
Tô Dật kinh ngạc Ngự Thiên cung dường như cũng không giống như muốn làm khó mình, không cần do dự nữa làm gì, lập tức đi vào tiểu viện.
- Vào đi.
Theo Tô Dật đi vào đình viện, một thanh âm già nua cũng lập tức truyền vào trong tai Tô Dật.
Tô Dật giật mình, không nghi ngờ gì nữa, bên trong tiểu viện này tuyệt đối là một cường giả.
Tiểu viện u tĩnh, tất cả rất mộc mạc đơn xa.
Trong tiểu viện, đi qua một hành lang ngắn, Tô Dật tới một sảnh nhỏ.
Trong sảnh nhỏ, một thân ảnh già nua sớm đã chờ đợi, nhìn Tô Dật mỉm cười, nói:
- Không ngờ lần này Trung Châu thành Ngự Thiên cung ta lại có thể kiểm tra đo lường ra một linh hồn siêu phàm như vậy.
Thuận theo thanh âm, ánh mắt Tô Dật dừng ở trên thân ảnh già nua này, đây là một lão giả nét mặt hiền lành, thân ảnh thương lão, nhưng tinh thần phấn chấn, vẻ mặt thậm chí rất hồng nhuận, để búi tóc dài, quần áo màu xám, thoạt nhìn khoảng bảy tám mươi tuổi, mắt nhìn Tô Dật cười tủm tỉm, ôn hòa mà hiền lành, giống như lão nhân hàng xóm, khiến người ta nhìn rất thoải mái thân cận.