Chương 723
Hôm nay Ngự Thiên cung Cổ Nhạc cung chủ tự mình ra mặt, cũng khiến Ngự Thiên cung và Cổ Nhạc cung chủ mất hết mặt mũi.
- Âu Dương Kim Vi này đúng là đủ âm ngoan thật!
Trong đám người, trong đệ tử Thần Kiếm môn, Cung Thất nhíu mày, mắt phượng lộ vẻ khinh thường.
Lúc này ai cũng có thể nhìn ra được, Âu Dương Kim Vi dùng phép khích tướng khiến Dịch Túc đó ứng chiến, sau đó thì đưa ra tiền đặt cược này, Dịch Túc e là không đáp ứng cũng không được.
- Hừ, xem tiểu tử ngươi chết như thế nào!
Khuông Quế Lan hừ nói, ánh mắt lạnh lùng, thực lực của con gái mình, tự nàng ta hiểu rõ trong lòng hiểu rõ, xem tiểu tử đó phải chết như thế nào, nhất định sẽ phải trả một cái giá cực lớn.
Đám cường giả Thánh sơn Băng Phủ trưởng lão, Vương Toàn Đức cười thầm, Âu Dương Kim Vi không khiến bọn họ thất vọng, không hổ là một trong những đệ tử được coi trọng nhất của Thánh sơn.
- Nói đi, đánh cuộc cái gì?
Âu Dương Kim Vi lạnh nhạt nói, nàng ta sao có thể bại được, lát nữa nhất định sẽ khiến tiểu tử này biết cái gì gọi là ếch ngồi đáy giếng.
- Rất đơn giản.
Tô Dật mỉm cười, nhìn Âu Dương Kim Vi lúc này cũng coi như là trước lồi sau vểnh, thân thể rất có độ cong, ánh mắt còn cố ý nhìn chằm chằm vào bộ ngực cao ngất của nàng ta, nói:
- Nếu ta thắng thì ngươi gả cho ta, thế nào?
Khi lời nói của Tô Dật truyền ra, cả sân đều có chút trợn tròn mắt.
Không chỉ là đám người là Âu Dương Viễn Phong, Khuông Quế Lan, Băng Phủ trưởng lão, Vương Toàn Đức, Sở Trường Hoan, Quan Lan phó cung chủ, Cổ Nhạc lão nhân há hốc miệng, ngay cả cả Tây Vô Tình và Thanh Hoàng cũng trợn mắt há hốc mồm.
- Thì ra Dịch Túc này là hạng háo sắc, không ngờ muốn có ý đồ với Âu Dương Kim Vi!
- Âu Dương Kim Vi là đại tiểu thư của thành chủ Trung Châu thành, đệ tử thân truyền của Thánh sơn, địa vị còn không đơn giản, thân phận địa vị không tầm thường, còn cực kỳ xinh đẹp, không biết bao nhiêu người nhớ thương, thì ra Dịch Túc này cũng vậy.
- Tiểu tử Dịch Túc cũng lớn gan thật, nếu hắn thắng, vậy là danh lợi song thu.
Trong đám người, nhao nhao nghị luận, sôi trào ầm ĩ, náo nhiệt hôm nay càng lúc càng được đẩy lên cao.
- Thì ra cũng là hạng háo sắc, đăng đồ tử!
Trong đám đệ tử trẻ tuổi của Thần Kiếm môn, trong mắt đẹp của Anh Thiển Thiển lộ ra vẻ khinh thường, vốn là nàng ta còn có chút hảo cảm với Dịch Túc đó, không ngờ dám chống lại Thánh sơn, nhưng đến cuối cùng, người này không ngờ vẫn là hạng háo sắc, lập tức khiến nàng ta không còn chút hảo cảm nào.
- Tên háo sắc này cũng có mấy phần can đảm, không ngờ dám có ý đồ với Âu Dương Kim Vi, người bình thường không dám vậy đâu.
Trong mắt Lưu Vân Xuyên lại có mấy phần tán thưởng, người dám có chú ý với Âu Dương Kim Vi cũng không nhiều lắm.
Đối với nghị luận ở bốn phía, Âu Dương Kim Vi đều nghe vào tai, ánh mắt lạnh lùng lập tức nhìn thẳng vào trên người Tô Dật, ánh mắt lạnh lùng cao ngạo, cười lạnh châm chọc:
- Cóc mà đòi ăn thịt thiên nga, ngươi đủ tư cách sao!
- Con cóc có tư cách này hay không thì không biết, nhưng ăn thịt thiên nga vốn là ước mơ của con cóc, nếu không dám thì thôi đi.
Tô Dật nhún vai thản nhiên nói, trên nét mặt mang theo vẻ tiếc nuối, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn vào dáng người linh lung trước mặt, kể ra nữ nhân này tuy đáng ghét, nhưng dáng người đúng là phát dục không tồi, trước lồi sau vểnh, bộ ngực cao ngất, dưới cung bào là thân thể trắng nõn mê người, dường như nếu miêu tả sinh động thì đủ để khiến không ít nam nhân chảy nước miếng.
- Ngươi...
Nhìn chằm chằm Dịch Túc, Âu Dương Kim Vi mắt lộ lãnh ý, tiểu tử này không ngờ dám có ý đồ với nàng ta, còn đùa giỡn nàng ta ở trước mặt mọi người như vậy, hôm nay không khiến tiểu tử này phải trả một cái giá cực lớn thì nàng ta không gọi là Âu Dương Kim Vi.
Dư quang trong mắt đảo qua người thanh niên tóc màu xanh nhạt ở phía sau, thấy hắn thần sắc bình tĩnh, Âu Dương Kim Vi lạnh lùng nhìn chằm chằm Tô Dật, mắt như phun lửa, cắn chặt răng, cười lạnh trào phúng nói:
- Được, ta đáp ứng ngươi, nếu ngươi thắng, ta không có gì để nói, nếu ngươi bại, không chỉ phải dập đầu ba cái, còn phải tự phế tu vi, không biết con cóc ngươi có dám hay không!
- Tự phế tu vi, Dịch Túc có dám ứng chiến không?
- Tự phế tu vi, điều này đối với võ giả mà nói e là còn khó chịu hơn so với chết!
Nghị luận không ngừng, rất nhiều người kinh ngạc, đánh cuộc này càng lúc càng lớn.
Đối với một võ giả mà nói, dập đầu chính là nhục nhã rất lớn.
Nhưng tự phế tu vi, vậy còn khó chịu hơn là chết.
Thua phải tự phế tu vi, đó chính là lấy tính mạng của mình ra cược.
- Âu Dương Kim Vi này xem ra thực sự bị chọc giận rồi!
Trong đệ tử trẻ tuổi của Thần Kiếm môn, trên khuôn mặt có vẻ già dặn của Tư Đồ Mục Dương, mắt nhíu lại, đang xem náo nhiệt.
- Tiểu tử Dịch Túc đó sắc đảm bao thiên, nhưng lần này e là cũng phải sợ thôi.
Anh Thiển Thiển nhướn mày, trong mắt mang theo vẻ vui sướng khi người khác gặp họa, nàng ta không thích tên háo sắc đó.
Dưới không biết bao nhiêu ánh mắt đang chú ý ở xung quanh, Tô Dật vẫn thần sắc lạnh lùng, nhìn Âu Dương Kim Vi, thản nhiên nói:
- Ta đáp ứng, ngươi thua thì phải gả cho ta, ta thua thì tự phế tu vi!
- Không ngờ thực sự đáp ứng, gan lớn thật.
Đám đông ồ lên, không ngờ Dịch Túc dám đáp ứng.
- Đây là cược hay, một khi giành chiến thắng, Dịch Túc sau này sẽ một bước lên mây, địa vị của Âu Dương Kim Vi ở Thánh sơn cũng không tầm thường.
Có một số người hiểu chuyện rất hưng phấn, từng nghe nói tới thân phận của Âu Dương Kim Vi, đó là đệ tử trọng yếu của Thánh sơn, có bối cảnh cực lớn.
Dịch Túc đó một khi giành chiến thắng, thực sự cưới được Âu Dương Kim Vi, sau này đủ để một bước lên mây.
- Sắc đảm bao thiên!
Anh Thiển Thiển lên tiếng, ánh mắt khinh thường.
- Ngươi kích động như vậy làm gì, chẳng lẽ ngươi nhìn trúng Dịch Túc đó à?
Cung Thất nhẹ giọng nói khẽ vào tai Anh Thiển Thiển, cười cười.
- Nói gì thế, loại đăng đồ tử này còn không bằng tên gia hỏa Tô Đật đó.
Anh Thiển Thiển lườm một cái.
Trong sân, thấy Dịch Túc và Âu Dương Kim Vi không ngờ đều đáp ứng đánh cuộc như vậy, không khí lập tức có biến hóa.
Vẻ mặt Băng Phủ trưởng lão không lộ dấu vết, thì ra Dịch Túc này tuổi còn trẻ, lại là hạng háo sắc, nếu hắn thua, phải tự phế tu vi, coi như là giải quyế tmột uy hiếp tiềm tại của Thánh sơn.
Tuy Thánh sơn vẫn không đến mức phải kiêng kị một tiểu tử, nhưng có thể bóp chết trong trứng nước thì vẫn là tốt nhất.
Mà nếu Dịch Túc này thể giành chiến thắng nói, vậy chứng minh thiên tư thực lực của hắn tuyệt đối không tầm thường.
Lần này tính thế nào cũng có lời, bất kể tiểu tử đó là thắng hay bại, kết quả đều có lợi đối với mình, điều này khiến cho trên mặt Băng Phủ trưởng lão lộ ra nụ cười.
Đương nhiên, Băng Phủ hiểu rõ trong lòng, Âu Dương Kim Vi sao có thể bại được, đó là tuyệt đối không thể, e là lần này Ngự Thiên cung sẽ mất hết mặt mũi rồi.
- Tiểu tử, đây là tự mình muốn tìm chết!
Cũng là Khuông Quế Lan mắt lộ lãnh ý, đây là cơ hội tuyệt hảo, có thể báo thù cho nhi tử của mình.
Thanh niên tóc dài màu xanh nhạt vẫn không hề bận tâm, lẳng lặng nhìn tất cả, tạo cho người ta một loại cảm giác mông lung.
Cũng là Sở Trường Hoan đó mắt lộ quang hoa, có chút cảm thấy hứng thú.
- Tốt, cũng có chút dũng khí!
Âu Dương Kim Vi nhìn Tô Dật, bàn tay mềm vung lên, lập tức thủ vệ ở bốn phía phủ thành chủ đồng loạt lui về phía sau, để ra một khoảng trống ở giữa.
Gót sen nhẹ nhàng, Âu Dương Kim Vi thân thể mạn diệu, từ từ đi tới giữa sân, vẻ mặt lạnh lùng kiêu ngạo, nhìn chằm chằm Tô Dật nói:
- Đến đây đi!
- Cẩn thận một chút.
Thấy thế, thanh âm của Cổ Nhạc lão nhân vang lên trong tai Tô Dật.
Tô Dật nghiêng người, thi lễ với Cổ Nhạc lão nhân, biết đây là Cổ Nhạc lão nhân đang nhắc nhở mình.
Sau khi thi lễ, Tô Dật lập tức xoay người, từ trong bụng thở hắt ra một hơi, ánh mắt nhìn chung quanh.
Âu Dương Kim Vi, trong thế hệ trẻ tuổi của Thánh sơn dường như cũng có chút bất phàm, vậy đánh một trận.
Cất bước tiến lên, Tô Dật ngẩng đầu, dưới sự chú ý của khí tức mịt mờ và vô số ánh mắt từ bốn phương tám hướng, chậm rãi đi lên.
Lúc này hai tay Tô Dật hơi cong lên, nắm thành quyền, cảm xúc lúc này đã khó có thể bình tĩnh, chiến ý lặng lẽ dũng động trong cơ thể.
- Sắp bắt đầu rồi, một hắc mã, Ngự Hồn Sư tam phẩm sơ cấp, sắp đánh một trận với Thánh sơn Âu Dương Kim Vi!
Cả sân đều chờ mong, không nghi ngờ gì nữa, trận đánh này đủ để hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.
Danh đầu của Dịch Túc đã được truyền ra trong Trung Châu thành, khiến cho khắp nơi ồn ào huyên náo.
Không nghi ngờ gì nữa, Tô Dật đã là một hắc mã mạnh mẽ nhất trong Thánh Võ đại hội lần này.
Mà danh đầu của Âu Dương Kim Vi có lẽ rất nhiều người không biết, nhưng cũng có rất nhiều người biết.
Âu Dương Kim Vi, đệ tử thân truyền Thánh sơn, nghe đồn trong hàng trẻ tuổi của Thánh sơn cũng có địa vị không thấp.
Chỉ bốn chữ đệ tử thân truyền của Thánh sơn cũng đủ để chứng minh thực lực của nàng ta rồi.
Một người là hắc mã mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện trong Thánh Võ đại hội, một người là nhân vật kiệt xuất trong thế hệ trẻ tuổi của Thánh sơn.