Chương 722
Người trẻ tuổi, đừng quá cuồng vọng thì tốt hơn, phải biết rằng thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!
Thầm thở ra một hơi, sắc mặt Băng Phủ trưởng lão cũng bình tĩnh lại, với thân phận của hắn, không cần chấp nhặt với một tiểu tử.
Tuy nói thiên tư của tiểu tử này đáng để Thánh sơn lôi kéo, nhưng nếu cứ không thức thời như vậy, đây là rõ ràng có địch ý với Thánh sơn, vậy chính là kẻ địch.
Một kẻ địch có thiên tư như vậy, một khi trưởng thành, chính là hậu hoạn của Thánh sơn, đã là hậu hoạn, vậy thì không ngại bóp chết ngay trong trứng nước.
Vừa dứt lời, từ trên người Băng Phủ trưởng lão, một cỗ khí tức vô hình cũng lập tức bao phủ Tô Dật.
Dưới sự dẫn dắt của khí tức vô hình, nhiệt độ xung quanh đột nhiên giảm xuống, không khí cũng lập tức giống như ngưng kết.
Khí tức vô hình trấn áp, khiến Thanh Hoàng và Tây Vô Tình sắc mặt đại biến, khí tức cỡ này khiến bọn họ cũng cảm thấy run sợ, thực lực của Thánh sơn trưởng lão này hơn xa bọn họ.
- Băng Phủ, ngươi là nghe không hiểu à, cứ quan tâm tới đệ tử Thánh sơn của mình trước đi.
Giọng nói già nua của Cổ Nhạc cung chủ truyền ra, một cỗ khí tức vô hình khuếch tán, lập tức ngăn khí tức băng hàn đó lại, trực tiếp khiến cho Băng Phủ trưởng lão biến sắc, có Cổ Nhạc lão nhân nhúng tay, hôm nay căn bản không thể đối phó được tiểu tử này.
- Hừ, lấy già khinh trẻ, tính là bản sự gì chứ?
Tô Dật nhìn Băng Phủ trưởng lão, người của Thánh sơn này đúng là kẻ này tệ hơn kẻ kia, hôm nay nếu không có Cổ Nhạc cung chủ ở đây, e là Băng Phủ này sẽ trực tiếp không biết xấu hổ mà ra tay với mình.
Bị Tô Dật giáp mặt quát mắng, mặt Băng Phủ trở nên trắng bệch, triệt để âm trầm.
- Dường như có chút không thích hợp!
- Dịch Túc này có phải có ân oán gì với Thánh sơn không?
- Có chút cuồng vọng, ngay cả Thánh sơn trưởng lão cũng dám đắc tội.
Trong đám người vây xem xung quanh nhao nhao nghị luận, rất nhiều người đều rất kinh ngạc.
- Trưởng lão, đệ tử có lời muốn nói.
Đột nhiên, trong đám người, Âu Dương Kim Vi đứng dậy, tiến lên mấy bước, thi lễ nói với Băng Phủ trưởng lão.
- Cứ nói đừng ngại!
Băng Phủ trưởng lão đang có chút sượng mặt, nghe vậy, gật đầu nói với Âu Dương Kim Vi.
Ánh mắt Âu Dương Kim Vi lập tức dừng ở trên người Tô Dật, thản nhiên nhìn Tô Dật một cái rồi tiếp tục nói với Băng Phủ trưởng lão:
- Dịch Túc này ỷ vào sự bảo hộ của Ngự Thiên cung, không để Thánh sơn ta vào mắt, cũng không để Băng Phủ trưởng lão ngài vào mắt, Băng Phủ trưởng lão tất nhiên đại nhân đại lượng, lười chẳng muốn chấp nhặt với một tiểu bối, nhưng thân là đệ tử Thánh sơn, bất kỳ ai cũng không thể cho phép có người bất kính với Thánh sơn, với Thánh sơn trưởng lão, cho nên đệ tử cả gan, muốn đánh một trận với Dịch Túc này để bảo vệ danh dự của Thánh sơn, xin trưởng lão phê chuẩn!
Âu Dương Kim Vi vừa dứt lời, xung quanh không ít ánh mắt thầm động.
- Âu Dương Kim Vi, nàng ta không ngờ muốn đánh một trận với Dịch Túc!
- E là có náo nhiệt để xem rồi!
Lập tức, tiếng nghị luận xung quanh trở nên ầm ĩ, đã xem náo nhiệt thì không ngại to chuyện, tất nhiên hy vọng có náo nhiệt để xem.
Huống chi đây còn là náo nhiệt của Thánh sơn và Ngự Thiên cung, rất khó gặp.
- Âu Dương Kim Vi, hình như là đệ tử thân truyền của Thánh sơn!
Một góc trong đám người, trong mấy đệ tử Thần Kiếm môn, Cung Thất nhíu mày, khóe miệng vẽ ra một độ cong.
- Không sai, Âu Dương Kim Vi này ở Thánh sơn nghe nói có thực lực rất mạnh, địa vị cực cao, cũng là nữ nhi của thành chủ Trung Châu thành Âu Dương Viễn Phong, tỷ tỷ của Âu Dương Minh Kiệt bị Dịch Túc đánh cho trọng thương!
Anh Thiển Thiển nói, đệ tử Thánh sơn lần này đến đây, Thần Kiếm môn cũng có một số tin tức, nàng ta cũng ghi nhớ trong lòng.
- Âu Dương Kim Vi này tâm cơ rất nặng, đây là muốn báo thù cho đệ đệ của mình!
Lưu Vân Xuyên thản nhiên nói, mắt nhìn thanh niên ở ngoài phủ thành chủ, nói:
- Ngự Hồn Sư tam phẩm sơ cấp, linh hồn trình độ Thiên phẩm, không biết chiến lực thì thế nào?
- Xem thì biết.
Tư Đồ Mục Dương kiễng chân nhìn về phía trước, rất có hứng thú.
- Muốn đánh một trận.
Âu Dương Kim Vi vừa dứt lời, ánh mắt Tô Dật cũng động dung, nữ nhân này không ngờ muốn đánh một trận với mình
Nghe thấy lời nói của Âu Dương Kim Vi, ánh mắt Âu Dương Viễn Phong, Khuông Quế Lan cũng dao động, nhìn về phía Tô Dật, không nói thêm gì, dường như muốn biết thái độ của Tô Dật.
- Cái này...
Băng Phủ trưởng lão hơi suy tư, để Âu Dương Kim Vi xuất thủ cũng không ngại, ít nhất cũng có thể biết được thực lực của tiểu tử này.
Với thực lực của Âu Dương Kim Vi, e là lui một bước mà nói, tuyệt đối không đến mức sẽ thua, mà nếu có thể giành chiến thắng, hôm nay Thánh sơn cũng coi như là vãn hồi được mặt mũi, nhất cử lưỡng tiện.
- Cổ Nhạc cung chủ, hiểu lầm này vốn cũng là hiểu lầm của tiểu bối, Âu Dương Kim Vi cũng là tỷ tỷ của Âu Dương Minh Kiệt, muốn ôn hoà luận bàn một chút, chuyện của tiểu bối, để tiểu bối tự mình đi giải quyết, ý của ngươi như thế nào?
Trong lòng niệm đầu khẽ động, Băng Phủ trưởng lão lập tức nhìn về phía Cổ Nhạc lão nhân nói, ngoài mặt cũng nặn ra nụ cười.
- Tiểu nha đầu này tuổi còn trẻ, nhưng tu vi không tầm thường.
Mắt Cổ Nhạc lão nhân hơi híp lại, nhìn Âu Dương Kim Vi một cái, âm u nói, lập tức về phía Tô Dật ở bên cạnh.
Cổ Nhạc lão nhân sao không nhìn ra, Âu Dương Kim Vi đó sợ là cũng không phải người thường, từ thần sắc tự tin trên mặt Băng Phủ là biết được thực lực của Âu Dương Kim Vi khẳng định không tầm thường.
Nhưng việc này hôm nay, tuy Ngự Thiên cung không sợ Thánh sơn, nhưng Cổ Nhạc lão nhân ở trong lòng cũng biết rằng, cũng không thể hoàn toàn không nể mặt Thánh sơn được.
Dù sao đây vẫn là Trung Châu thành, là địa bàn của Thánh sơn.
Nếu Dịch Túc là đệ tử chân chính của Ngự Thiên cung, vẫn cũng không cần phải nói, Ngự Thiên cung dù là khai chiến với Thánh sơn cũng không ngại.
Nhưng tính ra, Tô Dật cũng không phải là đệ tử chân chính của Ngự Thiên cung, lúc này Cổ Nhạc lão nhân cũng có cố kỵ.
Nhưng nếu hai người đánh một trận, nếu Dịch Túc không địch lại, Thánh sơn e là sẽ không thủ hạ lưu tình, Dịch Túc cũng phải chịu nhục.
Tuy Dịch Túc kiểm tra được phẩm chất linh hồn đó, cũng là Ngự Hồn Sư tam phẩm sơ cấp, nhưng đây dù sao cũng là kết quả kiểm tra, chiến lực chân chính lại là việc khác.
Chắc hẳn kết quả kiểm tra của Tô Dật, Âu Dương Kim Vi và Băng Phủ cũng đã biết, vẫn dám chủ động ước chiến, vậy tất nhiên có nắm chắc tuyệt đối.
Sau khi do dự một chút, Cổ Nhạc lão nhân nhìn Tô Dật, nói:
- Dịch Túc, việc này tự ngươi làm chủ đi.
Cổ Nhạc lão nhân cũng chỉ có thể để Dịch Túc tự mình quyết định.
Tô Dật ánh mắt bình tĩnh, lời nói vừa rồi của Cổ Nhạc lão nhân là cố ý nhắc tới sự bất phàm của Âu Dương Kim Vi này, cũng đang âm thầm báo cho mình phải chú ý Âu Dương Kim Vi.
Cảm giác khí tức cố ý thu liễm lúc này trên người Âu Dương Kim Vi, Tô Dật cũng không khó biết được, nàng này e là không tầm thường.
Lập tức có không ít ánh mắt đều đồng loạt tỏa định trên người Tô Dật, chờ Tô Dật trả lời, không biết Tô Dật có dám đánh một trận với Âu Dương Kim Vi, người đường đường là đệ tử thân truyền của Thánh sơn hay không.
Không khí xung quanh cũng lập tức rơi vào trong yên tĩnh ngắn ngủi, chỉ có hai người Thanh Hoàng và Tây Vô Tình là hoàn toàn phớt lờ.
Mà trong loại yên tĩnh này, Âu Dương Kim Vi cũng chậm rãi nhẹ nhàng tiến lên hai bước, trong mắt mang theo vẻ ngạo khí và thản nhiên, nhìn Tô Dật, môi hồng khẽ nhếch, lộ ra hàm răng trắng đều, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên:
- Thánh sơn Âu Dương Kim Vi, nếu ngươi không dám đánh một trận, ta sẽ không miễn cưỡng, hãy mau đi đi, Thánh Võ đại hội e là cũng không cần thiết phải tham gia nữa!
Nhìn Âu Dương Kim Vi, trong lòng Tô Dật cũng khẽ động.
Hôm nay có Cổ Nhạc lão nhân của Ngự Thiên cung ra mặt cho mình, nhưng đến lúc này, nếu mình không đáp ứng đánh một trận, trước tiên không nói tới bản thân, cũng sẽ sẽ làm mất mặt Ngự Thiên cung và Cổ Nhạc lão nhân.
Huống chi đối mặt Thánh sơn đệ tử, Tô Dật sao phải e ngại.
Lần này tham gia Thánh Võ đại hội, mục tiêu chính là càn quét quần hùng, đặc biệt là đệ tử Thánh sơn.
Nếu ngay cả người trẻ tuổi đồng lứa của Thánh sơn cũng không thể đánh bại, còn nói gì tới sau này bước lên Thánh sơn, huống chi Âu Dương Kim Vi này tuy bất phàm, nhưng cũng tuyệt đối không phải là nhân vật lĩnh quân đỉnh phong nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Thánh sơn!
Nghĩ vậy, trong lòng Tô Dật cũng có một cỗ chiến ý rực cháy, nhìn thẳng vào Âu Dương Kim Vi, nói:
- Như ngươi mong muốn, vậy đánh một trận đi!
Thanh âm của Tô Dật pha lẫn với nguyên khí, cũng truyền ra ra một cách vang dội.
Lập tức bốn phía truyền ra những tiếng ồ lên, vô số ánh mắt thầm biến sắc.
- Hắc mã lần này sẽ đánh một trận với Âu Dương Kim Vi trước, không biết ai thắng ai thua!
- Dịch Túc này rất không đơn giản, là Ngự Hồn Sư tam phẩm sơ cấp!
- Âu Dương Kim Vi cũng không đơn giản, nghe nói trên Thánh sơn, thanh danh cũng hiển hách, xếp hạng cực cao!
- Xem ra trận chiến này bất kể ai thắng ai thua, đều sẽ rất phấn khích!
- Thật là đáng để chờ mong, Thánh Võ đại hội còn chưa bắt đầu đã đánh một trận trước rồi.
Những tiếng kinh ngạc truyền ra, Tô Dật ứng chiến, khiến rất nhiều người chờ mong và tò mò.
Nhìn thấy ứng chiến Dịch Túc, trong ánh mắt không hề có chút do dự, đám người Cổ Nhạc lão nhân, Quan Lan phó cung chủ cũng đều hơi có chút kinh ngạc, cảm thấy dường như tiểu gia hỏa này trong lòng cũng tự tin mười phần, trước tiên không nói thắng bại như thế nào, ở trước mặt Thánh sơn mà không chút sợ hãi, phần tâm cảnh dũng khí này không phải là người bình thường có thể có được.
- Trước tiên không nói tới lát nữa ngươi sẽ bại thế nào, nhưng bằng vào việc ngươi dám ứng chiến cũng khiến ta phải nhìn với cặp mắt khác, có điều nếu muốn đánh một trận, vậythì ra tiền đặt cược đi!
Âu Dương Kim Vi nhìn Tô Dật, trong mắt đầy vẻ lạnh lùng ngạo khí, khóe miệng hơi nhếch lên, thản nhiên nhìn Tô Dật, tiếp tục nói:
- Tưởng là được Ngự Thiên cung bảo hộ, liền khinh thường tất cả, không biết cho dù là có chút thiên tư, cũng chỉ là thằng hề nhảy nhót, ngươi và ta đánh một trận, nếu ngươi bại, quỳ xuống dập đầu ba cái với ta là được rồi, nếu ta bại, ngươi có thể tự mình ra tiền đặt cược.
Lạnh lùng ngạo khí, thanh âm của Âu Dương Kim Vi truyền ra, không để Tô Dật ở trong lòng.
Người này đánh trọng thương đệ đệ của nàng ta, khinh thường Thánh sơn, không ngờ dám ứng chiến, vậy vừa hay có thể giáo huấn một chút.
Về phần thắng bại, Âu Dương Kim Vi có tự tin, một đệ tử Bá Vương tông chưa có tên tuổi, cho dù là có chút thiên tư, Ngự Hồn Sư tam phẩm, nàng ta cũng có tự tin tuyệt đối.
- Với tiền cược này Tô Dật có dám ứng chiến không?
Nghe thấy lời nói của Âu Dương Kim Vi,xung quanh có người thầm nghị luận, tiền đặt cược này nhìn thì không có gì, nhưng dưới ánh mắt của mọi người, còn là ở Trung Châu thành trong lúc diễn ra Thánh Võ đại hội, thua phải dập đầu ba cái, vậy sau này Dịch Túc ở toàn bộ Trung Châu, e là sẽ không ngẩng nổi đầu dậy.