Chương 728
Phập!
Thân thể của Âu Dương Kim Vi cũng lập tức bay ngược ra, đập mạnh xuống đất ngoài mấy tượng, găm trong đống đá vụn, mặt xám mày tro, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch đến cực hạn.
Trên người cũng máu tươi đầm đìa, trong miệng Âu Dương Kim Vi không ngừng hộc máu, con ngươi màu vàng nhạt cũng từ vẻ kiêu ngạo lạnh lùng bị vẻ ngạc nhiên kinh hãi thay thế!
Âu Dương Kim Vi không thể tin nổi, nàng ta không ngờ đã bại!
Nàng ta vốn muốn dùng phương thức trực tiếp nhất để đánh bại thanh niên trước mắt, nhằm vãn hồi mặt mũi, để đối phương biết rằng ở trước mặt của nàng ta, hắn chỉ là một con ếch ngồi đáy giếng mà thôi.
Nhưng hiện tại, Âu Dương Kim Vi làm sao có thể chấp nhận, nàng ta không ngờ đã bại, còn bại một cách thê thảm và dứt khoát như vậy!
Nàng ta dưới toàn lực, không ngờ dùng phương thức này trực tiếp bị đánh bại, thất bại thảm hại!
Tất cả xung quanh trở nên bình tĩnh, một màn gió nổi mây phun, hồ gầm ầm vang, sấm chớp đùng đùng, khí tức ngập trời cũng tiêu tán.
Nhưng trên quảng trường lại giống như dừng hình.
Trong ngoài toàn bộ quảng trường là một mảng yên tĩnh, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, trố mắt đứng nhìn, không thể tin nổi.
Đám người phủ thành chủ và Thánh sơn như Âu Dương phong, Khuông Quế Lan, Băng Phủ trưởng lão mắt như lòi ra khỏi tròng, toàn bộ đều kinh hãi.
Từng ánh mắt giống như thấy quỷ dừng ở trên người Tô Dật.
Âu Dương Kim Vi, đại biểu nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ tuổi của Thánh sơn, cường hãn cỡ nào, còn vận dụng thánh vương khí, bộc phát ra khí tức và chiến lực đáng sợ, xuất động con bài chưa lật mạnh nhất, nhưng lại thất bại thảm hại trong nháy mắt.
Vốn là một màn làm nóng trước khi Thánh Võ đại hội chính thức bắt đầu, khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, vô cùng chờ mong.
Nhưng ai ngờ vào lúc đang chờ mong nhất, Âu Dương Kim Vi lại dùng phương thức này im bặt dừng lại, trực tiếp thất bại thảm hại.
Nếu nói có người bại, tất cả mọi người sẽ nghĩ đó là Bá Vương tông Dịch Túc.
Tuy Bá Vương tông Dịch Túc này là một hắc mã mạnh mẽ, nhưng sao có thể đánh đồng với đệ tử nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ tuổi của Thánh sơn.
Nhưng kết quả hiện tại quá đột nhiên, khiến xung quanh im lặng, tất cả giống như thời gian ngừng trôi.
Một chiêu, khi Âu Dương Kim Vi bộc phát ra chiến lực mạnh nhất, muốn một chiêu vãn hồi mặt mũi, Bá Vương tông Dịch Túc vốn ngay cả tên cũng chưa được người ta biết đến lại cũng dùng một chiêu trực tiếp đánh bại nàng ta, nhanh nhẹn dứt khoát, thế như chẻ tre, đại thế trấn áp tứ phương, phong thái tuyệt thế!
Rất nhiều người đều minh bạch, Dịch Túc đó là Ngự Hồn Sư trong lời đồn, còn là phẩm chất linh hồn trong truyền thuyết mới có, mạnh nhất hẳn là thủ đoạn của Ngự Hồn Sư mới đúng.
Nhưng phương thức một chiêu đánh bại Âu Dương Kim Vi vừa rồi của Dịch Túc, lại không phải là thủ đoạn khủng bố của Ngự Hồn Sư, mà là chiến lực trực tiếp nhất, còn chỉ là một chiêu đã đánh cho Âu Dương Kim Vi trực tiếp bị thương nặng.
Không biết bao nhiêu người đang trợn tròn mắt, cằm há ra mãi sau vẫn không khép lại được.
- Sao lại mạnh thế được!
Trong một đám đệ tử trẻ tuổi của Thần Kiếm môn, đám người Tư Đồ Mục Dương, Lưu Vân Xuyên, Âu Lạc, Cố Thần Hữu trên mặt ai nấy cũng đều là vẻ ngạc nhiên kinh hãi.
Dám nữ tử xinh đẹp Mộ Dao, Anh Thiển Thiển, Cung Thất, trên khuôn mặt động lòng người cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.
Trong sân, một thanh niên nhìn thì tướng mạo xấu xí, đến từ Bá Vương tông không nổi danh, tóc đen khẽ động, trong vô hình tự có một cỗ khí tức ngạo nghễ, cả người lộ ra một loại khí tức vô cùng bá đạo và hung hãn.
- Kỳ thật cũng rất đẹp trai!
Trong ngoài quảng trường, lúc này cũng có không ít nữ tử trẻ tuổi nhìn thanh niên đó, trong mắt nổi lên gợn sóng, rơi vào động dung.
- Các ngươi có phát hiện không, xuất thủ Dịch Túc này xuất thủ, có chút giống với tiểu sư thúc công!
Tư Đồ Mục Dương nhỏ giọng nói thầm, trên khuôn mặt kinh ngạc mang theo một chút nghi hoặc, khí thế xuất thủ vừa rồi của Dịch Túc đó luôn khiến hắn cảm thấy có chút tương tự với tiểu sư thúc công, lúc trước hắn cũng từng giao thủ với hắn rồi.
- Thế à?
Cố Thần Hữu, Lưu Vân Xuyên nghe vậy thầm đăm chiêu.
- Hình như cũng hơi giống!
Cung Thất môi hồng khẽ nhếch, nàng ta cũng từng giao thủ với Tô Dật, cẩn thận cảm giác khí tức lúc Dịch Túc đó xuất thủ, đúng là có một số chỗ tương tự.
Lập tức, không ít ánh mắt cũng cố ý mà như vô tình dừng ở trên người Mộ Dao, nếu nói người ở đây hiểu rõ Tô Dật nhất, vậy đó chính là Mộ Dao.
- Có chút tương tự.
Mộ Dao gật đầu.
Đám người Cổ Nhạc lão nhân, Quan Lan phó cung chủ, trên khuôn mặt già nua lúc này cũng đầy vẻ kinh ngạc.
Bọn họ minh bạch nhất sự đáng sợ của thánh vương chi khí, nhưng thanh niên trước mắt này lại dùng một loại phương thức còn cường hãn hơn, trực tiếp đánh bại kẻ địch.
Tô Dật đứng trong sân, tóc tai có chút tán loạn, khuôn mặt cũng lộ ra vẻ tái nhợt, vận dụng Thiên Hổ Thế, uy lực cực lớn như trong tưởng tượng, so với Xích Cổ Ấn thì dường như chỉ hơn chứ không kém, thậm chí loại đại thế này còn mạnh hơn nhiều, nhưng tiêu hao cũng rất kinh người.
Tô Dật đánh giá, nếu không phải mình thối luyện hai lần Thái Hư Thần Hải, vòng xoáy hải dương nguyên khí cường đại hơn người tu vi Nguyên Linh cảnh cửu trọng, nếu không, căn bản không thể chống đỡ được loại tiêu hao này.
- Còn đánh nữa không?
Nhìn Âu Dương Kim Vi nằm ở cách hơn mười trượng, Tô Dật sắc mặt bình tĩnh, tự có một loại bá đạo ngạo nghễ, trong mắt ý lạnh dao động.
Âu Dương Kim Vi giãy dụa đứng dậy, nhưng khó mà bò dậy được, mắt đẹp màu vàng nhạt đã ảm đạm không ít, môi hồng cũng bị máu tươi đỏ sẫm nhiễm đỏ, không ngừng trào máu, càng tăng thêm mấy phần thê lương.
Há miệng, Âu Dương Kim Vi lúc này tựa hồ là muốn nói gì đó với Tô Dật, nhưng lại không nói được, trong miệng đầy là máu.
Nàng ta thật sự không cam lòng, nàng ta là nhân tài kiệt xuất trong các đệ tử thế hệ trẻ tuổi của Thánh sơn, lúc trước chỉ thiếu có một bước là có thể tiến vào hàng ngũ thánh nữ, trở thành một trong các thánh nữ.
Nhưng cho dù chỉ thiếu một bước, nàng ta cũng lây dính thánh vương chi khí, trở thành nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ tuổi của Thánh sơn, một trong những đệ tử mạnh nhất.
Nhưng hiện tại, nàng ta không ngờ lại bại bởi đệ tử Bá Vương tông còn chưa được biết danh, còn bại một cách thê thảm và khuất nhục như vậy.
- Xem ra ngươi đã không có sức tái chiến nữa rồi, ngươi đã thua!
Tô Dật nhìn Âu Dương Kim Vi, ngữ khí thản nhiên vang vọng cả quảng trường.
- Ha ha ha ha, quả nhiên là anh hùng thiếu niên, kỳ tài ngút trời!
Băng Phủ trưởng lão mỉm cười, trên khuôn mặt kinh hãi cố nặ ra nụ cười, khí tức hàn băng trên người cũng tựa hồ là thu liễm đi rất nhiều, cố gắng trở nên ôn hòa, nhìn Tô Dật cười cười, nhưng trong nụ cười này lại lộ ra vẻ xấu hổ và không hài hòa, nói với Tô Dật:
- Dịch Túc đã thắng, dựa theo đánh cuộc, đã có hôn ước với Âu Dương Kim Vi, không đánh thì không quen nhau, trước Thánh Võ đại hội, Kim Vi có thể tìm được vị hôn phu kỳ tài ngút trời như vậy, cũng coi như là một đoạn giai thoại.