← Quay lại trang sách

Chương 729

Dứt lời, Băng Phủ trưởng lão nhìn Âu Dương Viễn Phong và Khuông Quế Lan, nói:

- Chúc mừng Âu Dương thành chủ và Quế Lan chất nữ, rể hiền như vậy, nếu để trưởng bối trên Thánh sơn biết được cũng sẽ vô cùng vui sướng.

Tuy nói đây không phải là kết quả Băng Phủ trưởng lão mong muốn, kết quả hắn muốn là nếu Dịch Túc này chết trong tay Âu Dương Kim Vi, Ngự Thiên cung cũng không thể nói gì, Thánh sơn cũng có thể vãn hồi mặt mũi, Dịch Túc đó sao có thể là đối thủ của Âu Dương Kim Vi.

Nhưng kết quả hiện tại đã hoàn toàn khác với dự đoán của Băng Phủ trưởng lão.

Băng Phủ trưởng lão sau khi kinh hãi qua đi, Dịch Túc này đã thật sự đánh bại Âu Dương Kim Vi, còn là dùng loại phương thức rung động lòng người nhất để đánh bại, điều này khiến cho hắn rất kinh hãi, đồng thời cũng ý thức được thanh niên tên là Dịch Túc trước mắt này, thiên tư còn hơn cả trong tưởng tượng của hắn.

Thiên tư như vậy, cho dù là ở trên toàn bộ Thánh sơn, có thể không chút do dự nói là đã đứng trong hàng ngũ trình độ đứng đầu, huống chi đây còn là một Ngự Hồn Sư.

Thiên tài như vậy, hôm nay nếu không thể trừ bỏ, vậy thì cũng đáng lần thứ hai tung cành oliu về phía hắn.

Tiểu tử này nếu coi trọng sắc đẹp của Âu Dương Kim Vi, vậy coi như Âu Dương Kim Vi đúng như lời hắn nói, chỉ có thể làm thiếp, nhưng chỉ cần có thể lôi kéo vào Thánh sơn, vậy cũng không sao cả.

Nghe thấy lời nói của Băng Phủ trưởng lão, Âu Dương Viễn Phong cười cười xấu hổ.

Nữ nhi của hắn không ngờ đã thua, Dịch Túc này cường hãn đến mức như vậy, chuyện đã đến nước này, cũng không có biện pháp nào khác.

Khuông Quế Lan ánh mắt lạnh như băng, hậm hực không thôi, lập tức tiến tới bên cạnh Âu Dương Kim Vi, đỡ nữ nhi đang hộc máu muốn giãy dụa đứng dậy.

Cũng là Cổ Nhạc lão nhân, Quan Lan phó cung chủ sau khi vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng, nghe thấy lời nói của Băng Phủ trưởng lão, lại vẫn thầm nhíu mày.

Ý tứ của Băng Phủ trưởng lão, Cổ Nhạc lão nhân sao không hiểu, đây rõ ràng là Băng Phủ nhìn thấy tiềm lực và thiên tư của Dịch Túc, không từ thủ đoạn muốn lôi kéo.

Một thanh niên như vậy, so với trong tưởng tượng của bọn họ còn cường hãn hơn, nếu để tổng bộ Ngự Thiên cung biết được, e là sẽ nổi lên sóng to gió lớn.

Một thanh niên như vậy nếu ở dưới mí mắt mình để Thánh sơn lôi kéo đi, đây là tổn thất cực lớn của Ngự Thiên cung.

- Dịch Túc, sau Thánh Võ đại hội, đến lúc đó cùng Kim Vi về Thánh sơn đi, các ngươi thành, chính là việc trọng đại của Thánh sơn, cũng sẽ là một đại thịnh sự của Trung Châu, đến lúc đó ngươi cũng sẽ là đệ tử Thánh sơn, tất cả tài nguyên trên Thánh sơn, ngươi đều có thể có được, với thiên tư của ngươi, dù là cường giả trên Thánh sơn cũng sẽ dụng tâm chỉ đạo, cho thêm thời gian, đủ để cá vượt long môn, nhất phi trùng thiên.

Nhìn Dịch Túc, Băng Phủ trưởng lão tiếp tục nói, ánh mắt mang theo mấy phần tự tin.

Với những gì hắn nói, nếu không phải kẻ ngốc thì đều biết là đại biểu cho cái gì, còn gì có thể sánh bằng dụ hoặc cỡ này.

Có thể ôm mỹ nhân về, còn có thể có được tất cả tài nguyên của Thánh sơn và sự chỉ đạo của cường giả trên Thánh sơn, cơ duyên như vậy, toàn bộ Trung Châu có bao nhiêu người cầu còn không được, không phải bất kỳ ai cũng có thể chống đỡ dụ hoặc cỡ này.

Khuông Quế Lan đỡ nữ nhi bị trọng thương dậy, nhét vào một viên đan dược chữa thương không tầm thường vào miệng nàng ta, nghe thấy lời nói của Băng Phủ trưởng lão, biết tâm ý của Băng Phủ trưởng lão, tuy trong lòng có vạn phần hận ý và không muốn, nhưng cũng biết đây là suy nghĩ cho toàn bộ Thánh sơn.

Dịch Túc này đúng là thiên tư hơn người, cũng có thể có được tất cả tài nguyên trên Thánh sơn, cho thêm thời gian, đích xác có thể trở nên nổi bật, từ sự xuất thủ vừa rồi cho thấy, e là thiên tư có thể không dưới Sở Trường Hoan, nếu thật sự có thể trở thành người của Âu Dương gia, trở thành con rể của nàng ta, chỉ cần sau này tiểu tử này kính nể nàng ta, nàng ta cũng có thể miễn cưỡng nín nhịn.

- Hừ!

Khuông Quế Lan lạnh lùng hừ một tiếng, liếc Tô Dật một cái, lạnh nhạt nói:

- Muốn cưới nữ nhi của ta, cũng không phải là không thể được, nhưng phải bỏ hôn ước trên người ngay lập tức, nữ nhi của ta không thể cùng chung một chồng với người khác, ngươi muốn cưới nữ nhi của ta đã là miễn cưỡng rồi!

- Dịch Túc này đúng là đã thành công, từ nay về sau, một bước lên trời!

Người vây xem ở xung quanh quảng trường cũng hồi thần, xem náo nhiệt, rất kinh ngạc.

Bá Vương tông Dịch Túc này không ngờ đã thành công, nếu thực sự cưới được Âu Dương Kim Vi, quả thật là nhất tiễn song điêu, từ nay về sau có Thánh sơn làmchỗ dựa, cũng khiến hắn một bước lên trời.

- Âu Dương Kim Vi này đúng là xinh đẹp, lại là nhân tài kiệt xuất trong đệ tử thế hệ trẻ tuổi của Thánh sơn, nghe nói nhà bà ngoại có địa vị không thấp ở Thánh sơn, Dịch Túc này đúng là quá may mắn!

Trong đám người, một số người trẻ tuổi nói thầm và cực kỳ hâm mộ.

Không nghi ngờ gì nữa, Âu Dương Kim Vi tuyệt đối là mỹ nhân, khiến không ít người trẻ tuổi chảy nước miếng, liếc một cái thôi là muốn quỳ dưới váy lựu.

Hơn nữa với bối cảnh của Âu Dương Kim Vi, có mấy người trẻ tuổi có thể kháng cự được dụ hoặc như vậy.

- Ha ha ha ha.

Trong sự hâm mộ ghen tị của toàn trường, Tô Dật cười to, ánh mắt đảo qua trên người Băng Phủ trưởng lão và Khuông Quế Lan, lập tức dừng ở trên người Âu Dương Kim Vi, nói:

- thiên nga gì chứ, không chịu nổi một kích, ta thấy cũng chỉ là hạng tầm thường, đối với loại nữ nhân như ngươi, ta không có hứng thú, hôn ước hay là bỏ đi.

Giọng nói thản nhiên vang vọng, truyền khắp bốn phía, khiến người ta vô cùng ngạc nhiên, không ai ngờ rằng, ở trước mặt dụ hoặc như vậy, Dịch Túc đó không ngờ cự tuyệt rất dứt khoát.

Lời nói của Tô Dật lúc này lọt vào tai Âu Dương Kim Vi, thấy ánh mắt của mọi người xung quanh, đó là sự cười nhạo và châm chọc lớn nhất trong cuộc đời này của nàng ta.

Trừ mấy người khác phái trẻ tuổi của Thánh sơn như Nạp Lan Như Ngọc ra, nàng ta chưa bao giờ để bất kỳ một nam tử nào ở trong lòng.

Bao nhiêu thanh niên tài tuấn quỳ dưới váy lựu của nàng ta, đủ để từ Thánh sơn xếp hàng đến Trung Châu thành, nàng ta trước giờ cũng chưa từng thèm nhìn lấy một cái.

Nhưng Dịch Túc đó, không ngờ lại làm nhục nàng ta như vậy, muốn cá hôn ước, lúc này dùng phương thức mà nàng ta khó có thể chấp nhận nhất đánh cho nàng ta bị thương nặng, lại khinh thường nàng ta, đây là sự nhục nhã và trào phúng lớn nhất trong cuộc đời này của nàng ta.

- Phập.

Trong lòng oán hận, không cam lòng, Âu Dương Kim Vi rốt cuộc không thể nhịn được nữa, trực tiếp lại phun ra một ngụm máu tươi, trong cơ thể khí huyết cuồn cuộn, sau đó trực tiếp ngất đi.

- Kim Vi, Kim Vi.

Khuông Quế Lan sợ quá, kiểm tra ái nữ, biết chỉ là ngất đi sau khi khí huyết công tâm, mâu quang âm lãnh nhìn chằm chằm về phía Tô Dật, nói:

- Tiểu tử, nếu nữ nhi của ta có chuyện gì gì, ta tuyệt đối sẽ băm thây ngươi thành vạn đoạn!

Âu Dương Viễn Phong cũng sắc mặt đại biến, ngay lập tức đến bên cạnh nữ nhi, sau khi kiểm tra tình huống của nữ nhi, lập tức nhìn về phía Tô Dật, thần sắc cũng rất khó coi.

- Người trẻ tuổi đọ sức, luôn sẽ có bất ngờ, bị thương là không thể tránh được, xem ra thắng bại đã phân!

Cổ Nhạc lão nhân lên tiếng, trên mặt nụ cười sáng lạn, cao hứng, hắn không nhìn lầm người, tiểu tử này nào có háo sắc, từ đầu tới cuối căn bản không để Âu Dương Kim Vi vào trong mắt, không chịu không thèm nhận sự dụ hoặc của Thánh sơn.