Chương 730
Trên khuôn mặt cố nặn ra nụ cười của Băng Phủ trưởng lão, từ từ hóa thành âm trầm, năm lần bảy lượt tung cành oliu, hắn đường đường là trưởng lão Thánh sơn cũng phải hạ thấp tư thái, nhưng tiểu tử này không ngờ cuồng vọng như vậy, ngay cả hắn cũng không thèm để ở trong mắt, xem ra kẻ này đúng là không thể lưu lại.
Thiên tư cỡ này, nếu một ngày kia thực sự để hắn trưởng thành, sau lưng còn có Ngự Thiên cung nói, chính là một đại hậu hoạn của Thánh sơn.
Bốn phía tất cả ánh mắtở xung quanh, Tô Dật không thèm để ý, ánh mắt dừng ở trên người một trung niên ngoài phủ thành chủ, chính là trung niên trước đó không lâu báo danh kiểm tra cho hắn, mở miệng hỏi:
- Ta đã thông qua kiểm tra, xem như là báo danh thành công rồi chứ!
Bị Tô Dật nhìn chằm chằm, người trung niên đó cũng run như cầy sấy, ánh mắt trắng bệch, lập tức về phía thành chủ Âu Dương Viễn Phong, lúc này, hắn nào dám nói gì.
- Đương nhiên là báo danh thành công, vốn tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi.
Âu Dương Viễn Phong cố nén thần sắc khó coi trên mặt, gật đầu với Tô Dật, âm thầm ra hiệu cho nam tử trung niên đó.
Nam tử trung niên đi lên, hắn là người tu vi Nguyên Chân cảnh, đã tới gần Nguyên Hư cảnh, nhưng không biết vì sao, nhìn thanh niên trước mắt này, trong lòng có lại thầm chút cảm giác run rẩy, ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng, thầm cắn răng tiến lên, đưa ngọc bài báo danh cho Tô Dật.
Tiếp nhận ngọc bài, Tô Dật nắm trong tay, xoay người lui tới bên cạnh Cổ Nhạc lão nhân, Quan Lan phó cung chủ rồi thi lễ, nói:
- Tiểu tử bất tài, mang tới phiền phức cho chư vị!
Tô Dật rất nghiêm túc, hôm nay đích xác đã mang tới phiền phức cho Ngự Thiên cung Cổ Nhạc lão nhân, Quan Lan phó cung chủ, nếu không phải hôm nay có Cổ Nhạc lão nhân tới đây, thành chủ Trung Châu thành và Thánh sơn Băng Phủ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình.
Nghĩ tới hậu quả, trong lòng Tô Dật lúc này không khỏi có chút khiếp sợ, dù sao vẫn là quá trẻ tuổi liều lĩnh, có ngạo khí nhất thời, hôm nay nếu không phải được Cổ Nhạc lão nhân coi trọng, với thái độ của Thánh sơn và phủ thành chủ Trung Châu thành, mình tuyệt đối là dữ nhiều lành ít.
- Ha ha, không phiền, không phiền.
Nhìn thanh niên trước mắt, Cổ Nhạc lão nhân cười ha ha, sao lại ngại phiền chứ, một thanh niên như vậy, thiên tư so với tưởng tượng của hắn dường như còn cường hãn hơn nhiều, phẩm chất linh hồn Thiên phẩm, nhưng nhục thân còn biến thái như vậy, thực lực bình thường đã cường hãn biến thái như vậy, Thánh sơn cũng không lôi kéo được, với bản tính của thanh niên này, hôm nay tương trợ hắn, e là sau này thanh niên này cho dù là không thực sự gia nhập Ngự Thiên cung thì cũng sẽ có giao hảo với Ngự Thiên cung, đây đã là thu hoạch cực lớn rồi.
Quan hệ vững chắc nhất không phải là dệt hoa trên gấm, mà là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi!
Khi thanh niên này còn chưa trưởng thành, tương trợ cho hắn.
Một ngày kia khi thanh niên này bước lên đỉnh phong, phong hoa tuyệt đại, đến lúc đó nếu vạn nhất có việc muốn nhờ, hắn sao lại keo kiệt trả ân tình tương trợ năm xưa.
- Giờ đã muộn rồi, e là các ngươi vẫn có tìm được chỗ nghỉ chân đâu nhỉ, hay là tới Ngự Thiên cung ở tạm nhé, thế nào?
Nhìn Tô Dật, Cổ Nhạc lão nhân tiếp tục nói, đoán rằng với tình huống trong Trung Châu thành hiện tại, đám người Tô Dật sợ là khó có thể tìm được chỗ ở.
- Vậy đa tạ.
Tô Dật lần này cũng không cự tuyệt, không cần đoán cũng biết ở Trung Châu thành hiện tại muốn tìm một chỗ nghỉ chân là khó khăn cỡ nào.
Quan trọng nhất là, đắc tội với Thánh sơn và phủ thành chủ Trung Châu thành, ở trong Trung Châu thành này, hiện tại sợ cũng chỉ có ở trong Ngự Thiên cung mình mới có thể tuyệt đối an toàn.
- Đi thôi, vậy về Ngự Thiên cung trước.
Thấy Tô Dật gật đầu, Cổ Nhạc lão nhân rất cao hứng, người này có thể tới Ngự Thiên cung, chứng minh thái độ đối với Ngự Thiên cung cũng thân cận hơn nhiều.
- Phát sinh chuyện gì, sao ồn ào thế!
Thanh âm Thanh thúy từ trong lòng Tô Dật truyền ra, vạt áo trước người mấp máy, sau đó, cái đầu nho nhỏ của Tô Tiểu Soái thò ra, mắt đảo quanh, nó đang ngủ mơ mơ màng màng thì bị tỉnh, thấy xung quanh dường như rất náo nhiệt, ánh mắt nghi hoặc và tò mò.
Mà khi Tô Tiểu Soái xuất hiện, đám người Cổ Nhạc lão nhân, Quan Lan phó cung chủ cũng tò mò kinh ngạc, ánh mắt lập tức nghi hoặc không thôi.
- Gừ gừ.
Sau đó, man yêu thú tọa kỵ của Ngự Thiên cung rít gào, tỏa ra khí tức hung hãn, mang theo đám Tô Dật nghênh ngang mà đi.
Đám người Băng Phủ trưởng lão, Âu Dương Viễn Phong, Khuông Quế Lan, Vương Toàn Đức ngẩng lên, nhìn đám người đó biến mất trong màn đêm, sắc mặt cực kỳ âm trầm khó coi.
Xung quanh Phủ thành chủ, đầu người nhung nhúc, khắp nơi đều là người, ngẩng lên nhìn đoàn người của Ngự Thiên cung rời đi, sự rung động trong lòng mãi lâu sau vẫn không thể bình ổn.
- Bá Vương tông Dịch Túc, quá cường hãn!
Rất nhiều người vẫn không nhịn được lên tiếng, rất rung động, trong lòng sôi sục.
Lúc này đại bộ phận người trong Trung Châu thành, đều là muốn ở đây nhìn thấy phong tư tuyệt thế tuyệt thế của những người trên Thánh Võ đại hội.
Thánh Võ đại hội còn chưa bắt đầu, đã có quyết đấu bậc này.
Đối chiến vừa rồi quá rung động lòng người!
Bốn phía quang mang tắt phụt, cảnh tượng gió nổi mây phun cũng biến mất, nhưng ngoài là phủ thành chủ vẫn là một mảng hỗn độn, chứng minh quyết đấu ngắn ngủi vừa rồi cường hãn cỡ nào, cũng hằn sâu vào trong đầu rất nhiều người.
Đặc biệt với đối với những người trẻ tuổi ở đây mà nói, một màn rung động e, phong thái tuyệt thế đó, khiến bọn họ trong rất nhiều năm, e là không thể quên đi được.
Âu Dương Kim Vi, nhân tài kiệt xuất thế hệ trẻ tuổi của Thánh sơn, đã bước vào Nguyên Chân cảnh, đó là cường đại cỡ nào, nhưng vẫn thua, bị Bá Vương tông Dịch Túc trước hôm nay vẫn còn chưa được biết tới đánh bại một cách cường thế, bị thương nặng ở ngay trước cửa phủ thành chủ.
Đây là loại chiến lực nào, loại phong thái nào!
Dịch Túc đó, cuối cùng ở trước mặt Âu Dương Kim Viđã vận dụng con bài chưa lật, chỉ một chiêu, dùng đại thế trực tiếp đánh gục, kết thúc quyết đấu!
- Sâu không lường được, thần bí cường đại!
Rất nhiều cường giả chính mắt nhìn thấy đều run rẩy trong lòng, Bá Vương tông Dịch Túc, từ đầu tới cuối vẫn không vận dụng thủ đoạn mạnh nhất của Ngự Hồn Sư, đã đánh bại Âu Dương Kim Vi, điều này đủ để chứng minh hắn vẫn chưa giở toàn lực.
- Bá Vương tông Dịch Túc đủ để so sánh với Cung Thiên Tinh, Lý Thanh Vi!
- E là không chỉ vậy đâu, Bá Vương tông Dịch Túc dễ dàng đánh bại Âu Dương Kim Vi, e là có thể chính diện đối kháng với Nạp Lan Như Ngọc!
Nạp Lan Như Ngọc đối với bọn họ mà nói, đó là tồn tại khó thể với tới, trước giờ đều là cao cao tại thượng.
Ở trên người Dịch Túc, khiến đại bộ phận người trẻ tuổi không có tiếng tăm gì tìm được một loại cảm giác đại nhập đặc biệt, có thể tượng trưng cho những người chưa có tên tuổi như họ cũng có cơ hội chính diện đối kháng, quyết thắng bại với Nạp Lan Như Ngọc cao cao tại thượng, khó có thể với tới.