Chương 738
Mau ra tay đi, ta thật sự không có thời gian!
Nhìn Trình Thanh Phong, Hư Trần vẻ mặt bình tĩnh, thần sắc cũng rất thành khẩn, hắn đúng là đang không có thời gian.
Nhưng điều này đối với Trình Thanh Phong mà nói, chính là một sự làm nhục trắng trợn.
Thánh Võ đại hội lần này, hắn muốn chứng minh mình không hề kém cạnh so với những đệ tử của đại môn đại phái.
Hắn phải chứng minh bản thân, giống như Bá Vương tông Dịch Túc được truyền bá ồn ào huyên náo hai ngày nay!
Mà hắn, cũng phải dùng thắng liên tiếp mười trận để chứng minh bản thân, đánh một trận mà thành danh!
- Như ngươi mong muốn!
Trình Thanh Phong vốn là tiến thối có mức độ, tâm cảnh vững vàng, nhưng lúc này thực sự nổi giận rồi, trường thương trong tay rung lên, kim quang bùng nổ, thân ảnh bước ra, tốc độ cực nhanh, nhanh như gió điện, một thương đâm thẳng về phía Hư Trần.
Tốc độ quá nhanh, hào quang thuộc tính kim sắc bén bùng nổ, trực tiếp đâm vào ngực Hư Trần, khiến không ít người ánh mắt kinh ngạc.
Mũi thương giống như xuyên thủng hư không, thân ảnh của Hư Trần trực tiếp thoát phá, nhưng không nhìn thấy cảnh tượng máu tươi bắn ra, cũng có thanh âm của Hư Trần vang lên:
- Chiêu thứ nhất!
Dứt lời, thân ảnh của Hư Trần đã xuất hiện bên cạnh Trình Thanh Phong, thần sắc vẫn rất bình tĩnh.
Trình Thanh Phong sắc mặt biến đổi, ánh mắt lập tức hiện ra vẻ ngưng trọng, trường thương trong tay trong tay cũng lập tức rung lên, bay vòng tới, giống như linh xà vẫy đuôi, một chiêu hồi mã thương bùng nổ kim quang, lại đâm về phía Hư Trần.
- Thấy thế nào?
Tây Vô Tình thấp giọng hỏi Tô Dật, nhìn Hư Trần trên đài đấu võ, dường như rất có hứng thú.
- Tốc độ rất nhanh, thân phận huyền ảo, sâu không lường được.
Tô Dật lên tiếng, ánh mắt vẫn dừng ở trên người Hư Trần.
Thân phận và tốc độ huyền diệu đó khiến lực lượng linh hồn sắc bén của minh cảm giác được, e là so sánh với Phù Diêu Bách Biến Bộ của mình thì chỉ hơn chứ không kém.
- Thân pháp trước đây chưa từng gặp, khí tức rất kỳ quái.
Tây Vô Tình cũng hơi động dung, thân pháp đó rất huyền diệu biến ảo, ngay cả hắn cũng chưa thấy bao giờ, khí tức trên người Hư Trần này cũng rất thần bí, ngay cả hắn cũng không nhìn chuẩn được.
- Rất thần bí!
Tô Dật cũng ánh mắt ám động, khí tức trên người Hư Trần rõ ràng đang thu liễm, khiến hắn cũng không cảm giác được.
- Vậy ngươi xem ai có thể giành chiến thắng.
Tây Vô Tình dường như rất có hứng thú, hỏi Tô Dật.
- Trình Thanh Phong vốn là không tầm thường, nhưng đã bị chọc giận, chịu ảnh hưởng, e là sẽ thua thôi, khó có thể thắng liên tiếp bảy trận.
Tô Dật nói, Trình Thanh Phong vốn là siêu tục, trong thế hệ trẻ tuổi cũng được cho là cực kỳ bất phàm.
Nhưng Hư Trần đó lúc này rõ ràng sâu không lường được, bất kể Trình Thanh Phong xuất thủ sắc bén như thế nào, cũng vẫn thần thanh khí nhàn, bình tĩnh thong dong, vân đạm phong khinh, xem ra Trình Thanh Phong sẽ phải dừng lại ở trận thứ bảy này.
- Chiêu thứ sáu đã qua!
Trong lúc Tô Dật và Tây Vô Tình đang nói chuyện, trên đài đấu võ, chiêu thứ sáu của Trình Thanh Phong cũng đâm hụt, sắc mặt triệt để trở nên ngưng trọng.
Bốn phía đài đấu võ, vốn là một mảng sôi trào.
Lúc này thấy sáu chiêu của Trình Thanh Phong đều đâm hụt, không khí xung quanh trở nên áp lực im lặng.
Xung quanh có vô số người vây xem, từng đôi mắt đều chăm chú nhìn lên đài đấu võ, sợ sẽ bỏ qua một giây phút phấn khích nào đó.
- Sáu chiêu đã qua, ngươi nên dùng con bài chưa lật rồi đấy, nếu không ngươi sẽ thua!
Hư Trần nhìn Trình Thanh Phong, áo trắng khẽ động, sắc mặt vẫn vân đạm phong khinh.
Sắc mặt Trình Thanh Phong đã triệt để trở nên ngưng trọng, đến lúc này hắn cũng đã minh bạch, đối phương quá mạnh mẽ, trong sáu chiêu hắn ngay cả vạt áo đối phương cũng không chạm tới được, loại thực lực này là sâu không lường được.
Hiện tại cơ hội duy nhất của hắn chính là vận dụng con bài chưa lật.
- Ầm!
Khí tức dũng động, kim quang rực rỡ, khí tức trong cơ thể Trình Thanh Phong được phóng thích triệt để, khí tức Nguyên Linh cảnh cửu trọng cũng không hề giữ lại.
- Gừ!
Lờ mờ có tiếng rồng ngâm truyền ra, khí tức ngập trời.
Đúng lúc này, Trình Thanh Phong xuất thủ, cả người bộc phát ra kim quang mãnh liệt, giống như hỏa diễm màu vàng đang bốc cháy, thổi quét tứ phương đài đấu võ, thân ảnh giậm xuống đất rồi trực tiếp lướt ra, trường thương trong tay đâm thẳng, thân và trường thương giống như hợp hai làm một, bên trong kim quang giống như hóa thành hư ảnh một con kim long, đánh thẳng về phía Trình Thanh Phong.
- Mạnh quá!
Xung quanh có người kinh thán, thì ra đây mới là thực lực mạnh nhất của Trình Thanh Phong, cường hãn đến mức như vậy.
- Kim Long Liệt Không Thưởng, thì ra là đến từ Kỳ Sơn Thần Thương môn!
Thấy Trình Thanh Phong lúc này xuất thủ, Tây Vô Tình nhẹ giọng nói, trực tiếp nhìn ra lai lịch của Trình Thanh Phong.
- Thần Thương môn, hình như chưa từng nghe qua.
Tô Dật nói, nhưng ánh mắt vẫn chăm chú nhìn lên đài, con bài chưa lật của Trình Thanh Phong lúc này đích xác không tầm thường, không biết Hư Trần đó sẽ ứng phó như thế nào.
- Thần Thương môn, một tiểu sơn môn mà thôi, thế lực tam lưu, Kỳ sơn cũng ở một nơi rất xa xôi, ngươi chưa nghe nói tới cũng là bình thường.
Tây Vô Tình nói với Tô Dật.
Nói ra thì dài, nhưng trên đài đấu võ lại cực kỳ nhanh.
Kim quang thương mang đó đâm tới, dưới cái nhìn chăm chú của vô số ánh mắt, Hư Trần vẫn không né tránh, một tay nhấc lên, cả người bộc phát ra quang huy màu trắng, xộc thẳng lên trời, một cỗ gió lốc đáng sợ giống như lốc xoáy, từ xung quanh câu động thiên địa năng lượng trực tiếp gào thét mà ra, trực tiếp đánh lên thương mang màu vàng giống như nộ long đó.
Bốn phía rung động, trên đài đấu võ rung chuyển không ngừng.
Mắt thường có thể thấy được, màu vàng màu vàng vỡ nát từng tấc.
Gió lốc đáng sợ đó thổi quét xuống, phá hủy thương mang màu vàng, sau đó quét tới người Trình Thanh Phong.
- Phập...
Trình Thanh Phong hộc máu, thân hình trực tiếp từ trong gió lốc bay lên không, sau đó nện mạnh xuống nền đài đấu võ.
Trong miệng Trình Thanh Phong không ngừng hộc máu, trường thương trong tay cũng rơi xuống bên cạnh.
Tất cả mọi người đều chấn động, đây là sự cường hãn cỡ nào.
Hư Trần đó phong khinh vân đạm, một chiêu liền đánh bại thắng Trình Thanh Phong đã thắng liên tiếp sáu trận.
Lúc này, cả trường đều rung động, đờ đẫn!
Thanh niên tuấn mỹ đó quá cường đại, trong sự tuấn mỹ lại không hề lộ vẻ nhu nhược, lúc này khí phách cường hãn, hào quang vờn quanh, tự có một cỗ khí thế thần uy lẫm lẫm, khiến người ta đứng xa xa nhìn, giống như có một loại tư thế oai hùng nhìn xuống chúng sinh.
- Mạnh quá!
Tô Dật cảm thán, thanh niên tuấn mỹ này quá mạnh mẽ.
Trong một cái giơ tay nhấc chân đã đánh bại Trình Thanh Phong, có lẽ ở trong mắt Tô Dật cũng không tính là gì, với Âu Dương Kim Vi thực lực của Thánh sơn Âu Dương Kim Vi, cũng có thể dễ dàng làm được.
Nhưng thanh niên tên là Hư Trần này không ngờ sau khi dễ dàng đánh bại Trình Thanh Phong, khí tức vẫn không tiết ra ngoài nhiều, khiến người ta không thể thăm dò, cái này rất khác.
Rất rõ ràng, Hư Trần này đánh bại Trình Thanh Phong một cách quá dễ dàng, thực lực chân chính e là đã tới mức độ khủng bố.
- Hư Trần đẹp trai!
- Đẹp trai!
Bốn phía đài đấu võ, những nữ tử trẻ tuổi dẫn đầu phục hồi tinh thần, một số người lớn gan, bắt đầu hò hét.
- Trời ạ, không ngờ lại mạnh tới mức đó!
Cả trường kinh thán, sau đó sôi trào, thanh niên tên là Hư Trần đó không ngờ cường hãn đến mức như vậy.