← Quay lại trang sách

Chương 760

Phốc!

Đột nhiên, một bóng người từ cửa Thánh Vũ mật giới trực tiếp bay ngang mà ra, máu văng tung tóe, rơi thật mạnh xuống đất.

- Tuổi tác ngoài quy định mà muốn lẫn vào trong Thánh Vũ mật giới, đây chính là tự mình tìm đường chết.

Âm thanh uy nghiêm vang vọng toàn trường, có người muốn đục nước béo cò.

Người này vượt qua tuổi quy định, muốn tham gia vào Thánh Vũ đại hội, còn đoạt được một ngọc bài báo danh, cứ tưởng có thể tiến vào bên trong Thánh Vũ đại hội, nhưng không nghĩ vừa đến Thánh Vũ mật giới lại trực ngăn cản đánh bay ra ngoài.

Nhìn thấy bóng dáng Tô Dật đi vào, ánh mắt Tây Vô Tình nhìn chăm chú, hắn thật không biết Tô Dật có thể đi đến bước nào, trong Thánh Vũ đại hội, toàn bộ thế hệ trẻ tuổi kiệt xuất Trung Châu tranh phong, nếu Tô Dật có thể đi đến cuối cùng, tiến vào hai vị trí đầu, hắn sẽ đáp ứng tiểu tử kia thế nào đây.

⚝ ✽ ⚝

Tô Dật tiến nhập vào bên trong Thánh Vũ mật giới, khắp nơi sương mù mờ ảo, ngăn cản tầm nhìn, thậm chí còn ảnh hưởng đến sức mạnh linh hồn.

Rất nhanh, Tô Dật cùng mấy người Ngự Thiên cung liền rời đi, tiến nhập vào trong sương mù vô biên vô tận, rất nhiều người lúc đầu kết bạn đi vào nhưng sau đó lại bị phân tán.

Ước chừng khoảng nửa giờ, sương mù trước mắt bỗng tan biến, tầm nhìn cũng trở nên rõ ràng hơn, bóng dáng Tô Dật đi ra, đánh giá một màn trước mắt, núi non trùng điệp, núi cao rừng rậm giống như viễn cổ rừng rậm chưa có người đặt chân đến.

Đại thụ che trời, gốc cây cổ thụ rất vững vàng, toàn bộ không gian hơi mờ, đối với thế giới bên ngoài cũng có chút khác biệt.

Có một số thân ảnh xuất hiện trước mặt Tô Dật, tuy Thánh Vũ mật giới rộng lớn, nhưng vừa tiến vào cũng đến trăm vạn người, số lượng thật quá nhiều.

Thậm chí nghe nói thực lực người nào càng mạnh thì sẽ tự động bị Thánh Vũ mật giới tách ra.

Bởi vì Thánh Sơn cùng ngũ tông tam môn đều không muốn những đệ tử thực lực mạnh đều gặp nhau sớm, vạn nhất trực tiếp giao thủ, hậu quả thật sự không lường nổi.

Càng đi đến gần thì những đệ tử phía trước đều là người của Thánh Sơn cùng ngũ tông tam môn.

Nhìn những thân ảnh phía trước, Tô Dật gặp được một bóng dáng quen thuộc đó chính là Lưu Vân Xuyên của Thần Kiếm môn, đứng phía trước nhìn vào cái gì đó, trên thân mình ánh sáng nguyên khí bao vây, khí tức rất mạnh mẽ, sau đó bị cuốn vào phía trước.

- Vèo vèo.

Bốn phía có không ít bóng người xuất hiện, cũng lướt thân thể mà đi.

Tô Dật không gấp gáp, nhìn quanh đánh giá, sức mạnh linh hồn âm thầm dò xét, cảm nhận khí tức bốn phía, mặc dù có chút không bình thương nhưng cũng không có cách nào cảm nhận rõ.

Đây là tác dụng của Kỳ Môn Huyễn Hồn giới, trong lòng Tô Dật hiểu rõ, nhưng đối với Kỳ Môn Huyễn Hồn không hiểu nhiều lắm.

Điều này khiến trong lòng Tô Dật có chút phiền muộn, xem ra sau này phải tìm hiểu thật tốt Kỳ Môn Huyền Hồn giới này một chút, tốt xấu gì hắn cũng là Ngự Hồn Sư, thủ đoạn như thế sao có thể bỏ lỡ được.

Rất nhanh, bóng dáng Tô Dật lướt về phía trước, cẩn thận từng chút, bất cứ lúc nào cũng đề phòng nguy hiểm bốn phía, nghe nói bên trong Kỳ Môn Huyền Hồn giới khá nguy hiểm, nghe nói cũng có một số Man Yêu Thú chưa được thu phục.

Đối với những Man Yêu Thú đó, Tô Dật cũng không sợ, hắn chắc Man Yêu Thú trong này cũng không quá mạnh, bằng không mà nói Thánh Sơn cùng ngũ tông tam môn cũng không mạo hiểm mà để đệ tử của mình đi vào.

Dãy núi liên tục, trong này tốc độ bị ảnh hưởng cực lớn, một lát sau Tô Dật cũng cảm giác được mức độ nguyên khí tiêu hao gấp mấy lần bên ngoài, thậm chí gấp mười lần, như vậy tốc độ ảnh hưởng đến cũng không ít.

- Rầm rầm rầm.

- Grao...

Chưa đến một canh giờ, phía trước có âm thanh trầm đục truyền đến, có người đang giao thủ kịch liệt, còn có tiếng gào rú kinh người.

Rất nhanh Tô Dật gặp được ba thanh niên, đều có tu vi gần đến Nguyên Linh cảnh nhưng bị mười mấy con Man Yêu Thú hung hãn vây quanh.

Mười mấy con Man Yêu Thú này không cùng một tộc, cấp độ tu vi cũng không được xem là quá mạnh nhưng đủ để đối phó cùng ba thanh niên, bao vây bọn họ bên trong.

Trên người ba thanh niên này vết thương chồng chất, máu chảy khắp nơi, sắc mặt trắng bệch.

Tô Dật do dự một chút, thân ảnh lướt đi, trong lúc vô hình phóng thích ra một cỗ khí tức.

- Grào grào...

Man Yêu Thú cảm giác được khí tức trên người Tô Dật, tự nhiên sinh ra sợ hãi, ánh mắt trở nên kiêng kị.

- Đi thôi!

Tô Dật phất tay, khiển trách Man Yêu Thú nhưng cũng không muốn động thủ.

Mười mấy con Man Yêu Thú thấy thế nhất thời hoảng hốt rời đi, không dám lưu lại.

Ba thanh niên máu me đầm đìa thấy thế, kinh hãi không thôi, khó có thể hồi phục lại tinh thần. Tuy nhiên, thanh niên kia chỉ vung tay lên đã có thể đuổi Man Yêu Thú này đi, điều này khiến bọn họ vô cùng chấn động.

- Là Bá Vương tông Dịch Túc!

Có một thanh niên nhận ra Tô Dật, ánh mắt đại biến, tỏ ra vô cùng sợ hãi.

- Cứu các ngươi cũng vì có chút chuyện muốn hỏi các ngươi một chút.

Tô Dật lên tiếng, Thánh Vũ mật giới này vốn là nơi khảo nghiệm, đối mặt với những con Man Yêu Thú này cũng là cạnh tranh sinh tồn, bản thân hắn là con người nên cũng có khuynh hướng thiên về con người. Tuy nhiên, sau khi tu luyện Hỗn Nguyên Chí Tôn công thì hắn cũng không có cảm giác đối địch với Man Yêu Thú, cứu ba người thanh niên này cũng chỉ vì chút chuyện bên trong Thánh Vũ mật giới muốn hỏi bọn họ.

- Nhất định biết gì sẽ nói hết.

Ba thanh niên hành lễ, sống sót sau kiếp nạn, bọn họ còn chưa tỉnh hồn.

Sau đó, từ miệng ba người thanh niên này Tô Dật biết được, tất cả mọi người tham gia Thánh Vũ đại hội chắc chắn đều bị phân tán bốn phía Thánh Vũ mật giới, lối ra ở trung ương Thánh Vũ mật giới, trên đường đi đều khảo nghiệm cùng ma luyện, ba mươi hai người xông ra khỏi Thánh Vũ mật giới sớm nhất có thể đặt chân trên hư không Thánh Vũ đài, sẽ tham gia trận quyết đấu đỉnh phong cuối cùng, đó mới chính là Thánh Vũ đại hội chân chính.

Tô Dật gật đầu, xem ra không chỉ muốn xông ra khỏi Thánh Vũ đại hội mà còn phải dùng tốc độ nhanh nhất mới được, không nên trì hoãn.

- Vèo!

Bàn chân nguyên khí lướt đi, Tô Dật không muốn trì hoãn nhiều, cũng không muốn xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

- Khè khè..

Không bao lâu sau, trên đại thụ trùng thiên, một con cự mãng khổng lồ màu đồng như thiểm điện nhô ra, miệng há to, trực tiếp phóng tới Tô Dật.

Đại mãng chiếm cứ trên cây đại thụ nhìn như rễ cây, không hề thấy khí tức chập chờn, ẩn nấp khá tốt, Tô Dật không thể phát giác ra được.

Cũng may sức mạnh linh hồn Tô Dật đang phóng thích, ngưng thần theo dõi xung quanh.

Ngay trong nháy mắt đại mãng kia khẽ động, hắn đã cảm nhận được, đột nhiên nguyên khí trên thân khởi động, nguyên khí dưới chân phun trào, bóng người nhanh chóng lách qua bên trái mấy bước, tránh đi sự công kích của đại mãng.

Đồng thời, năm ngón tay Tô Dật nắm lại, nguyên khí bao vây, trực tiếp đánh ra.

- Ầm!

Tốc độ rất nhanh, năng lượng vang dội như sấm, đại mãng màu đồng trực tiếp bị cú đấm của Tô Dật đánh nát, hóa thành một mãnh quang vũ, nhưng cũng không có máu tươi phun ra.

- Không đúng, là hư huyễn!

Sắc mặt Tô Dật nhất thời biến đổi, điều này có chút không thích hợp, đây là hư huyễn, đại mãng lại là giả tưởng, không phải vật sống nhưng khí tức cùng vật sống không có gì khác biệt.

Tô Dật khẳng định, nếu trong tình huống vừa rồi, một người bình thường có thực lực không đủ, sẽ bị tổn hại.