← Quay lại trang sách

Chương 761

Cẩn thận từng li từng tí, Tô Dật ngưng thần nhưng con đại mãng kinh khủng kia không tiếp tục xuất hiện nữa.

Tô Dật cảm thấy nghi ngờ nhưng lại càng cẩn thận hơn, không dám khinh thường chút nào.

Rống!

Không lâu sau, bên trong rừng rậm có một con hung viên to lớn dữ tợn xuất hiện, răng nanh trong vắt, nắm tay được bao quanh bởi hắc quang, mang theo cương phong đánh về phía Tô Dật.

Tô Dật đã sớm có chuẩn bị, vẫn luôn thận trọng đề phòng nên đánh một quyền ra đối chiến.

⚝ ✽ ⚝

Va chạm kinh người, nắm tay của Tô Dật tuy nhỏ nhưng khi va chạm với nó đã đụng nát cả hắc quang, làm cho con hung viên khổng lồ cũng bị chấn vỡ, hóa thành ánh sáng đen ngòm rồi biến mất.

- Là ảo ảnh!

Tô Dật nhíu mày, hung viên là ảo ảnh, nhưng mới rồi khi xuất thủ, khí tức cùng thực lực lại cực kỳ chân thật.

Bốn phía bình tĩnh lại, tất cả như chưa từng xảy ra.

- Có hiệu quả giống như triệu hoán tàn hồn.

Tô Dật đang suy nghĩ, những Man Yêu thú hư ảo này này có hiệu quả giống với Ngự Hồn Sư triệu hoán tàn hồn.

Ngẫm lại Tô Dật cũng không cảm thấy kỳ quái. Thánh Vũ Mật Giới này là do rất nhiều Ngự Hồn Sư bố trí thành, thủ đoạn như thế này cũng rất bình thường. Chỉ là ở trong Thánh Vũ Mật Giới thì sẽ càng huyền ảo hơn.

Tô Dật tiếp tục lên đường, thực lực bản thân như vậy thật ra khiến mình được thoát thân hai lần rồi.

Lần này coi như Tô Dật đã hoàn toàn hiểu được lời nói của Tây Vô Tình, Ngự Hồn Sư đích thực là có chút ưu thế.

Những hư ảnh của Man Yêu thú này không hề có khí tức nào báo trước mà đột nhiên xuất hiện, cho dù người có tu vi thực lực mạnh hơn đám Man Yêu thú này thì sợ là cũng sẽ dễ dàng gặp nạn.

Nhưng trong nháy mắt đám Man Yêu thú hư huyễn này xuất hiện, sức mạnh linh hồn của Tô Dật cũng đã cảm giác được và có chuẩn bị kỹ càng.

Tô Dật cũng đánh giá lai lịch đại khái của đám Man Yêu thú hư huyễn này, đích thực là nếu so với những con ban đầu tới thì có chút ưu thế hơn.

Sau khi suy nghĩ qua, Tô Dật tiếp tục lên đường, cũng không biết điểm cuối là ở phương nào.

Trong hai canh giờ kế tiếp, Tô Dật lần nữa đụng phải không ít Man Yêu thú hư huyễn, thực lực con sau mạnh hơn con trước, thậm chí có mấy con Man Yêu thú đồng thời xuất hiện vây công.

Đây là Thánh Vũ Mật Giới, khảo nghiệm giới trẻ.

Cho nên những thủ đoạn có cường thịnh hơn thì cũng không quá mức mạnh. Thực lực của bản thân Tô Dật là hàng thật giá thật, còn là một Ngự Hồn Sư, nên đều lần lượt chuyển nguy thành an.

Nhưng điều này cũng làm cho Tô Dật càng ngày càng cảm thấy kinh ngạc, chỉ bằng những thủ đoạn này, nếu là người có tu vi Nguyên Linh cảnh lục – thất trọng thì sợ là cũng khó mà thoát thân được.

Tô Dật thở ra một hơi thật sâu, điều chỉnh tâm tính, trong chuyện này cực kỳ tiêu hao nguyên khí, tuy là xuất thủ không nhiều lắm nhưng tiêu hao cũng rất nhiều.

Một tiếng hí chói tai vang lên, một con huyết sắc hung cầm đáp xuống từ hư không, bốn phía biển rừng phập phồng, cây cối bị bẻ gãy, lợi trảo như câu chộp về phía Tô Dật.

Tô Dật ngước mắt, chân nhất thời cấp tốc lùi về phía sau.

Ùng ùng!

Đột nhiên dưới mặt đất trầm xuống, có một cái hố sâu lớn xuất hiện dưới chân Tô Dật, như thể ở bốn phía của Tô Dật xuất hiện một cái vòng xoáy lớn vậy, sâu không thấy đáy, khí tức đáng sợ.

Tô Dật không chút phòng bị, cơ thể bị rơi thẳng xuống, một luồng lực lớn khống chế nên vòng xoay càng xoáy hơn, như muốn lôi Tô Dật vào vực sâu không đáy.

Chỉ trong một chốc, hai cánh nguyên khí của Tô Dật nhất thời mở rộng ở phía sau, xích quang bạo phát rồi gào thét vọt lên.

Nhưng lực khống chế vẫn quấn quanh người Tô Dật.

Hung cầm lao xuống, lợi trảo như có thể xé rách không trung, đã tới gần trán của Tô Dật.

⚝ ✽ ⚝

Trong một chớp mắt này, bàn chân của Tô Dật giẫm một cái, hai cánh nguyên khí phía sau mở ra, cùng lúc đó một chưởng bao lấy nguyên khí, đánh ra ngoài.

Rầm rầm rầm!

Xích quang rực rỡ, năng lượng va chạm không ngừng vang lên tiếng động, hung cầm bị đập nát, hóa thành từng chùm máu tươi rơi xuống.

Mặt đất cũng khôi phục lại như thường, tất cả như chưa từng xảy ra.

Nhưng trong lòng Tô Dật vẫn còn sợ hãi, tất cả rất quỷ dị, Thánh Vũ Mật Giới này thật đúng là huyền ảo.

Căn bản không có thời gian dây dưa nhiều, sợ bị người ta nhanh chân đến trước, Tô Dật tiếp tục lên đường đi về phía trước.

- Thật kỳ quái, sao lại không thấy ai nhỉ?

Tô Dật cảm thấy nghi ngờ trong lòng, mấy giờ rồi mà lại vẫn chưa gặp được người nào, theo lý thì lúc trước nhiều người so với mình thì nhanh hơn nhiều. Bất kể như thế nào, dọc theo đường đi chắc cũng phải gặp một số người mới đúng! Trừ phi là mình rơi lại phía sau quá xa.

Nhưng đối với tốc độ cùng thực lực của mình, Tô Dật vẫn khá tự tin, không phải là do mình rơi lại cuối cùng.

- Tô Dật, sao ngươi lại ở nơi này?

Ngay lúc này, phía trước có một thân ảnh xuất hiện, dường như là cảm nhận được động tĩnh của Tô Dật nên quay đầu lại, chính là Lưu Vân Xuyên của Thần Kiếm môn.

Nhìn thấy Tô Dật, sắc mặt của Lưu Vân Xuyên đại hỉ, cũng mang theo chút căng thẳng, nhất thời đi về phía Tô Dật, nói:

- Trong Thánh Vũ Mật Giới này rất nguy hiểm, phải cẩn thận!

- Rất nguy hiểm mới đúng!

Tô Dật gật đầu, không ngờ tới sẽ gặp được Lưu Vân Xuyên, mới rồi Lưu Vân Xuyên đích thực là ở phía trước mình.

- Không đúng!

Bỗng dưng trong lòng Tô Dật nhất thời cả kinh, lập tức phục hồi lại tinh thần, bước chân vô ý thức lùi lại. Mình lúc này đã thi triển thủ đoạn thay đổi diện mạo rồi, Lưu Vân Xuyên căn bản là không biết mình. Cho dù nhận ra cũng là nhận ra Dịch Túc của Bá Vương tông chứ không phải là Tô Dật.

⚝ ✽ ⚝

Cùng lúc này, Lưu Vân Xuyên xuất thủ, một quyền đánh ra thế như lôi đình, trong nháy mắt đánh vào ngực Tô Dật.

Tô Dật chợt lui, thoát được không ít lực đạo.

- Biểu hiện giả dối!

Tô Dật hiểu, Lưu Vân Xuyên trước mát cũng là giả, đây giống tàn hồn Man Yêu thú thông thường.

⚝ ✽ ⚝

Đánh ra một chưởng, một luồng khí tức quét qua, Tô Dật cũng thừa cơ đánh về phía Lưu Vân Xuyên.

Bang bang!

Thân ảnh của “Lưu Vân Xuyên trước mắt theo đó mà nát bấy, hóa thành ánh sáng rồi biến mất.

Bước chân của Tô Dật lảo đảo, tuy đã tránh được không ít lực đạo nhưng cũng chịu ảnh hưởng, cũng may không bị thương.

- Nguy hiểm thật!

Nhưng lần này, Tô Dật thực sự đã bị kinh hãi rồi, làn này thiếu chút nữa thôi, mới rồi thực lực biểu hiện giả dối mạnh hơn chút thôi thì khả năng mình sẽ phải nhận hậu quả khó mà lường được.

- Không đúng, nhất định có chỗ nào đó không đúng!

Tô Dật không rời đi, luôn cảm giác có gì đó không đúng, bây giờ là lúc nào rồi mà lại không gặp bất kỳ ai, khắp nơi đều là hư ảnh huyễn ảo, chuyện này không hề bình thường.

Hơn nữa mới rồi trong lòng đang nghĩ sao lại không có người thì lại đột nhiên gặp được Lưu Vân Xuyên.

Thả sức mạnh linh hồn ra, cẩn thận cảm giác bốn phía, Tô Dật trầm tư tĩnh tâm, hai tròng mắt hơi khép lại.

Tô Dật đoán nhất định là có chỗ nào đó không thcihs hợp, nhưng mình lại không phát giác ra.

Vèo!

Trong hư không có cái gì đó đang chấn động, từ trên cây đại thụ che trời cách đó không xa có một con đại mãng màu đồng cổ lần nữa xuất hiện, há cái miệng to như chậu máu trườn về phía Tô Dật.

Ùng ùng!

Cùng lúc đó, nền đất dướ chân Tô Dật lần nữa trầm xuống, xuất hiện vòng xoáy tuôn ra lực khống chế hai chân Tô Dật, làm cho Tô Dật không thể nhúc nhích được chút nào.

Trong một chớp mắt này, hai tròng mắt khép hờ của Tô Dật đột nhiên mở ra, tròng mắt lóe lên ánh sáng như sấm sét, khóe miệng nở một nụ cười, nói:

- Thì ra là thế, ta biết rồi!

⚝ ✽ ⚝

Nguyên khí dưới chân bắt đầu khởi động, Tô Dật giẫm chân một cái, từng luồng nguyên khí tỏa ra, đồng thời một quyền trực tiếp đánh về phía đại mãng màu đồng cổ.