Chương 770
Xem ra chúng ta có thể mỗi người đi một ngả rồi, Thánh Sơn không hề bình thường, ngươi cũng không cần tự tìm phiền toái.
Tô Dật quay lại nói với Hư Trần.
- Hình như Thánh Sơn rất mạnh, chỉ có điều ta lại không trêu chọc gì bọn họ, không đến mức tìm ta gây phiền phức đâu! Cho nên chúng ta vẫn có thể đi cùng nhau.
Hư Trần mỉm cười nói, căn bản không có dự định rời đi.
Tô Dật cũng không nhiều lời nữa, hai tròng mắt hơi khép lại, mắt nhìn đám thanh niên vẫn đang kêu rên trên đất, trong mắt lóe lên ý lạnh.
- Ngươi định làm như thế nào?
Hư Trần nhìn Tô Dật, hứng thú hỏi,
- Bọn họ muốn tìm ta, vậy thì như họ muốn đi!
Khóe miệng Tô Dật vẽ lên một độ cung lành lạnh, lúc chưa vào trong Thánh Vũ Mật Giới, Tây Vô Tình đã từng nhắc nhở hắn sợ Thánh Sơn sẽ có hành động. Lúc đó cũng đã quyết định, nếu Thánh Sơn thật sự muốn đối phó với mình thì mình sẽ không để ý mà đánh đổi một số thứ, đã thi triển thuật dịch dung rồi mà Thánh Sơn còn theo dõi mình, đây coi như là cùng tính cả thù mới hận cũ đi.
Đang ở trong Thánh Vũ Mật Giới, có người nói cường giả cũng không có cách nào cố gắng vào đây được, Tô Dật cũng không có quá nhiều cố kỵ.
- Có cần ta hỗ trợ không, nếu như cần thì cũng dễ thương lượng thôi, Tinh Vân Linh Chi...
Hư Trần cười ngượng ngùng, ánh mắt hơi động.
- Không cần thương lượng, không bán!
Tô Dật từ chối rất dứt khoát, trong Thánh Vũ Mật Giới thật đúng là không tránh được người của Thánh Sơn.
Vào đêm, trời đầy sao lấp lóe, trong rừng rậm cổ xưa, hơi ẩm trong không khí từ từ thêm dày.
Từ trong miệng mấy tên thanh niên gào thảm, Tô Dật đã hỏi được phương pháp tìm kiếm đệ tử Thánh Sơn liên hệ với bọn họ.
Mấy người này biết gì nói ra cả, trong lòng tràn đầy sự sợ hãi nói hết cho Tô Dật biết. Bọn họ vừa tiến vào trong Thánh Vũ Mật Giới đã bị đệ tử Thánh Sơn phân phó, phải tìm Bá Vương tông Dịch túc. Sau khi có tin tức thì nhìn thấy đệ tử Thánh Sơn đều phải báo ngay.
Bởi vì ở trong Thánh Vũ Mật Giới này cũng không có cách nào tụ tập ở một chỗ, nhưng giữa đệ tử Thánh Sơn đều có phương pháp liên hệ với nhau.
- Như vậy sao.
Tô Dật hơi không hài lòng, xem ra còn phải dựa vào duyên phận thì mới có thể gặp được đệ tử Thánh Sơn. Chỉ có điều hình như chỉ cần tìm được một tên đệ tử Thánh Sơn thì sẽ có thể tìm được đám đệ tử Thánh Sơn khác.
- Mấy người này làm sao bây giờ?
Hư Trần hỏi Tô Dật, ở trong Thánh Vũ Mật Giới này, đám này đã bị phế, để lại ở đây sợ là lành ít dữ nhiều.
Nhìn đám thanh niên trên đất, trong ánh mắt Tô Dật bắt đầu lóe lên ý lạnh.
Nhìn ánh mắt của Tô Dật, song đồng của đám thanh niên không ngừng sợ hãi, mặt xám như tro tàn, ánh mắt tuyệt vọng. Ánh mắt của đối phương làm cho trái tim của bọn họ băng giá, rợn cả tóc gáy.
Đến lúc này bọn họ mới biết Thánh Sơn không thể đắc tội, vốn nghĩ còn được Thánh Sơn thưởng cho, ai ngờ lại gặp phải một tên sát tinh như này.
Đệ tử Thánh Sơn đều muốn tìm kiếm người này, làm sao có thể dễ đối phó được, là bọn họ hiểu ra quá muộn.
- Các ngươi đã lựa chọn tìm ta để giao cho Thánh Sơn, vậy cũng phải trả một cái giá thật lớn.
Tô Dật đã có quyết định, trong mắt lóe lên sát khí.
Để lại mấy người này không phải lựa chọn sáng suốt, kẻ thù đã đủ nhiều, tránh việc gây ra càng nhiều phiền phức hơn.
Trong khoảnh khắc, tiếng kêu thảm thiết vang vọng bầu trời đêm.
Tô Dật ra tay, mấy người thanh niên bị đánh chết, túi không gian trên người cũng bị Tô Dật không khách khí thu vào trong ngực.
Sắc mặt của Hư Trần không thay đổi nhìn hành động của Tô Dật, khuôn mặt mang theo ý cười nhưng ánh mắt lại âm thầm chấn động.
⚝ ✽ ⚝
Đêm, ánh trăng vung vãi trong sơn lâm rộng lớn cổ kính, khắp trời núi non được phủ một màu trăng bàng bạc.
Bang bang!
Sau gần nửa canh giờ, có nơi nham thạch nổ tung, đại thụ che trời nứt ra, hai người trẻ tuổi máu me đầm đìa, sức sống nhạt dần.
- Thiên Cương môn!
Tô Dật vẫn còn nhớ sơn môn này, hai người này chính là người của Thiên Cương môn, cũng đang tìm mình, hẳn là có quan hệ không tệ với Thánh Sơn.
Vèo vòe
Xa xa có tiếng xé gió truyền tới, có người nghe được động tĩnh liền nhanh chóng chạy tới.
Càng tới gần trung tâm của Thánh Vũ Mật Giới, người có thể đi tới được đây đều là người trẻ tuổi có thực lực mạnh, siêu việt trong cùng thế hệ.
Người như vậy sẽ không có quá nhiều nhưng lần này tới càng gần trung tâm Thánh Vũ Mật Giới thì xác xuất gặp nhau sẽ càng lúc càng lớn.
Tô Dật không biết người tới là ai, nhưng cũng không muốn làm bại lộ thân phận.
Đánh chết hai tên đệ tử của Thiên Cương môn này, Tô Dật không muốn để lại phiền phức dư thừa.
Tuy trong lòng Tô Dật đã nhớ kỹ Thiên Cương môn nhưng bây giờ cũng không phải lúc bại lộ thân phận.
- Đệ tử của Thiên Cương môn có thực lực rất mạnh, là có người xuất thủ gây ra chuyện này, người xuất thủ rất mạnh!
Rất nhanh đã có mấy người xuất hiện ở đây, khí chất đều không tầm thường, khí tức hồn hậu, kiểm tra hai thi thể nằm trên đất, nhìn ra được không phải do Thánh Vũ Mật Giới gây ra mà là có người xuất thủ đánh chết, nhận ra được cả thân phận của hai người này.
Người nổi bật trong thế hệ trẻ của Thiên Cương môn đều bị một chiêu trí mạng, có thể đánh chết hai người này thực lực hoàn toàn không tầm thường, cực kỳ kinh khủng.
- Cẩn thận một chút.
Sau đó mấy người này rời đi, đều khá cẩn thận.
Khi bọn họ đã rời đi, cách đó không xa trên đại thụ che trời có hai bóng người lặng lẽ hạ xuống, chính là hai người Tô Dật và Hư Trần.
Không lâu sau, trong mảnh rừng rậm viễn cổ này lần thứ hai có người bị giết, ba thanh niên một lúc, đều nằm trong vũng máu.
- Huyền Nguyên tông!
Tô Dật thu hồi mấy cái túi không gian, nhớ kỹ sơn môn này, là sơn môn nghe lời Thánh Sơn răm rắp.
Muốn tìm những người này cũng không khó, chỉ cần Tô Dật xuất hiện thì sẽ có ánh mắt rất đặc biệt quan sát.
Trăng sáng lặn về phía tây, chân trời phía đông dần dần xuất hiện màu xám trắng.
Trong rừng rậm cổ xưa này có tiếng kêu thảm thiết thi thoảng vang dội.
Hai canh giờ, Tô Dật xuất thủ mấy lần, cũng đã ghi tạc Huyền Nguyên tông, Thiên Cương môn, Thiên Dương môn trong lòng.
Tô Dật xuất thủ chưa từng lưu tình, có người muốn đối phó với mình thì không cần gì phải khách khí với chúng.
Nếu thực lực của mình không đủ mà rơi vào trong tay những người này, kết quả sợ là khó mà tưởng được.
- Ngươi không sợ ta để lộ bí mật ra, nói cho đám Huyền Nguyên tông, Thiên Cương môn, Thiên Dương môn, nói những chuyện này đều là do ngươi làm sao?
Hư Trần yếu ớt nói, gã vẫn đi theo bên cạnh Tô Dật, nhìn thấy Tô Dật sát phạt sắc bén trực tiếp hạ sát thủ, không phải là không muốn bại lộ.
Phải biết những đệ tử này đều là người trẻ tuổi của những sơn môn đó, là tâm huyết cùng tương lai của cả sơn môn, nếu như biết những đệ tử này đều bị Tô Dật đánh chết thì sợ là cường giả trong sơn môn đó tuyệt đối sẽ phát điên, đến lúc đó tất sẽ không bỏ qua cho người này.
- Muốn thế nào mới giữ bí mật?
Tô Dật mỉm cười móc ra không ít túi không gian, hỏi Hư Trần:
- Nếu không chia cho ngươi một nửa nhé?
Nghe vậy, mắt mày Hư Trần tỏ ra vui mừng, nhất thời nói:
- Không cần không cần, chỉ cần ngươi bán lại Tinh Vân Linh Chi cho ta là tốt rồi.
- Không bán.
Tô Dật xoay người, không chút do dự từ chối gã.
- Ngươi đùa giỡn ta, có tin ta đi mật báo không hả!