← Quay lại trang sách

Chương 772

Nhưng trong đó có một con Tam Đầu Long Giác Mãng (mãng xà có sừng và ba đầu), thực lực rất mạnh, có vài con Yêu Linh cảnh, con Tam Đầu Long Giác Mãng là mạnh nhất, thực lực có thể đã tới Yêu Linh cảnh tam trọng rồi.

Kiếm Vô Khuyết nói, có vài con Tam Đầu Long Giác Mãng Yêu Linh cảnh, con mạnh nhất khả năng đã có tu vi Yêu Linh cảnh tam trọng rồi, trận thế này khiến bọn họ không thể không kiêng kỵ. Tuy là đám bọn họ có nhân số không ít nhưng người chân chính tới tu vi Nguyên Chân cảnh cũng chỉ có gã cùng Thần Nhan Hoan. Nghe đồn tên Dịch Túc này có thể đánh bại Âu Dương Kim Vi Nguyên Chân cảnh nhất trọng chứng minh có đủ thực lực tham gia vào việc này. Bằng không nếu chỉ có hai người là gã và Thần Nhan Hoan xông vào, cơ hội có được Long Tinh quả cũng không lớn.

Ánh mắt của Tô Dật hơi híp lại, cuối cùng đã biết vì sao những người này còn chưa tiến vào, hóa ra là vì bên trong này có một đám Tam Đầu Long Giác Mãng chấn thủ.

Loại Man Yêu thú này Tô Dật từng nghe nói, là huyết mạch Yêu tộc chân chính, vô cùng cường đại.

Có người nói trên người Tam Đầu Long Giác Mãng có huyết mạch thực sự của Long tộc, nhưng chỉ rất ít thôi.

Tam Đầu Long Giác Mãng bảo vệ Long Tinhq ủa chắc là cũng vì muốn được tăng cường huyết mạch, chuyện này đối với Man Yêu thú thì là sự mê hoặc không có cách nào bỏ qua được.

- Đi cùng với các ngươi, đến lúc đó chia Long Tinh quả thế nào?

Tô Dật hỏi Kiếm Vô Khuyết, đối với người của Thần Kiếm môn, trong lòng hắn không tự chủ được mà sinh ra vài phần thân thiết.

- Thông thường Long Tinh quả sẽ có ba đến bảy miếng, đến lúc đó chúng ta dựa theo việc xuất lực nhiều hay ít đê chia đều, nếu như Long Tinh quả không có nhiều, người không được chia thì sẽ lấy những bảo vật khác để đền bù.

Kiếm Vô Khuyết gật đầu với Tô Dật, đây là kế hoạch mà bọn họ đã thương lượng xong, nhiều người tiến vào thung lũng chắc chắn là Long Tinh quả không chia đủ được.

Cho nên đến lúc đó dựa theo xuất lực nhiều hay ít để phân chia, người không có được Long Tinh quả thì sẽ do người được chia Long Tinh quả lấy ra một vài bảo vật cùng lợi ích để đền bù.

Tô Dật khẽ mỉm cười mắt nhìn vào trong cốc, lắc đầu với Kiếm Vô Khuyết, nói:

- Ta không có hứng thú, các ngươi vào cùng nhau đi.

Đối với kiến nghị của Kiếm Vô Khuyết, Tô Dật cũng không ngốc.

Có mấy con Tam Đầu Long Giác Mãng Yêu Chân cảnh, một con mạnh nhất khả năng đã tới Nguyên Chân cảnh tam trọng rồi, những người có mặt ở đây mặc dù không có người nào yếu, đều là người nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi, không hề tầm thường, nhưng người có thực lực chân chính để đánh tới Tam Đầu Long Giác Mãng một trận, Tô Dật đoán cũng chỉ có thể đám được trên đầu ngón tay thôi.

Ở đây người có thực lực nhất cũng chỉ có hai người là Kiếm Vô Khuyết cùng Thần Nhan Hoan của Càn Thiên tông thôi, còn không bằng mình tự đánh sẽ nắm chắc hơn.

Huống chi ngoại trừ mấy đệ tử của Thần Kiếm môn ra, Tô Dật không quen biết gì mấy người khác, không hề có tín nhiệm gì.

Nghe lời nói của Tô Dật, ánh mắt của cả đám đều chấn động, vốn dĩ bọn họ cũng đang mong đợi Tô Dật có thể gia nhập vào, đến lúc đó sẽ nhiều thêm một phần thắng.

Nhưng bây giờ Bá Vương tông Dịch Túc dường như là không có hứng thú liên thủ với mọi người.

Kiếm Vô Khuyết, Thần Nhan Hoan cũng âm thầm cảm thấy chấn động.

- Hay cho một câu không có hứng thú, nếu không coi mọi người vào đâu vậy thì đi đi, bọn ta cũng không ép buộc, đừng mong đục nước béo cò là tốt rồi, không có ai ở đây ngu cả đâu!

Giọng nói sâu kín mang theo sự lạnh lùng nhàn nhạt, Lưu Tiếu Hổ nói, y quan bào phục hoa lệ lộng lẫy, trên khuôn mặt coi như anh tuấn là đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Tô Dật.

Trong lòng Lưu Tiếu Hổ thấy khó chịu với Tô Dật, gặp một lần hận một lần, nhưng dường như đáy lòng còn có thêm chút kiêng kỵ.

Lưu Tiếu Hổ vẫn không thấy thoải mái với Tô Dật, từ lúc kiểm tra ở Ngự Thiên cung đến buổi đấu giá, do đố kỵ sinh hận, vừa mới nhìn thấy Tô Dật liền cho rằng Tô Dật sẽ cùng liên thủ nên cũng không tiện nói thêm gì, tốt nhất là Tam Đầu Long Giác Mãng có thể xuất thủ đánh chết được là tốt nhất.

Ai ngờ Tô Dật lại không tính đi cùng, nhìn thần sắc của Tô Dật dường như là muốn đi một mình, Lưu Tiếu Hổ liền không nhịn được nữa.

Những lời này của Lưu Tiếu Hổ cũng không chỉ mượn hơi mọi người mà còn muốn Tô Dật rời đi, không cho Tô Dật đục nước béo cò.

Nghe lời nói của Lưu Tiếu Hổ, ở đây quả nhiên có người âm thầm động dung, ánh mắt trở nên phức tạp.

Đã có người bị giật dây, tên Dịch Túc này không chịu gia nhập, không muốn liên thủ với mọi người chắc chắn là khinh thường tất cả mọi người có mặt ở đây. Điều này làm cho đám thanh niên vốn tâm cao khí ngạo này cảm thấy khó chịu trong lòng.

Nếu như Tô Dật đi theo vào trong thung lũng lại không chịu liên thủ đích thực là đang đục nước béo cò.

Đến lúc đó nếu như tên Bá Vương tông Dịch Túc này chiếm được Long Tinh quả còn không chia với mọi người, chuyện này sẽ bất lợi với bọn họ.

Tô Dật quay lại nhìn, ánh mắt nhìn chằm chằm tên Lưu Tiếu Hổ này.

Ánh mắt của Tô Dật thâm thúy, dưới ánh sáng le lói của bóng tối trước bình minh tạo ra cảm giác mát lạnh cho người ta.

Đối với tên Lưu Tiếu Hổ này, ấn tượng của Tô Dật về gã không hề cạn. Ban đầu lúc ở Ngự Thiên cung, nếu không phải đám Giản Vạn Niên nhúng tay vào thì đã sớm động thủ rồi.

Trên buổi đấu giá, từng vẻ mặt hành động của tên này, Tô Dật cũng chưa quên.

- Ngươi nói cái gì, nói lại lần nữa xem?

Tô Dật nhìn chằm chằm Lưu Tiếu Hổ, nhàn nhạt nói.

Cảm giác được ánh mắt của Tô Dật, chẳng biết tại sao trong lòng Lưu Tiếu Hổ tự nhiên phát lạnh, tim cũng đập nhanh hơn.

Nhưng lúc này bốn phía có nhiều người ở đây như vậy, vì mặt mũi nên Lưu Tiếu Hổ không thể xuống đài nữa, cũng cảm thấy có nhiều người có mặt như thế, mọi người đã liên thủ thì cho dù tên Dịch Túc này rất mạnh nhưng sao dám làm gì gã được.

Âm thầm cắn răng, Lưu Tiếu Hổ âm thầm lấy dũng khí, ngước mắt nhìn thẳng vào Tô Dật, nói:

- Ta nói ngươi đừng có nghĩ bọn ta là một lũ ngu, khinh thường chúng ta nên mới không liên thủ với bọn ta, cũng đừng mong đục nước béo cò, bọn ta sẽ không cho phép!

- Ngươi chỉ nói đúng phân nửa.

Ánh mắt của Tô Dật vẫn luôn chăm chú nhìn Lưu Tiếu Hổ, cất bước đi về phía gã, nói tiếp:

- Ta không khinh thường mọi người, ta chỉ đang khinh thường ngươi thôi!

- Ngươi muốn làm cái gì?

Nhìn Tô Dật đi thẳng tới, Lưu Tiếu Hổ theo bản năng cảm thấy kiêng kỵ, bước chân không khỏi lui về phía sau một chút, sắc mặt đại biến.

Người có mạng cây có bóng, Lưu Tiếu Hổ hiểu rõ, thực lực của gã không giống Âu Dương Kim Vi của Thánh Sơn, tên Dịch Túc này có thể dùng một chiêu đánh bại Âu Dương Kim Vi, nếu động thủ thì gã tuyệt đối sẽ phải chịu thiệt.

- Ngươi nói xem, ngươi nghĩ sẽ có người của Thiên Huyền tông che chở ngươi ở đây sao?

Tô Dật nhìn chằm chằm Lưu Tiếu Hổ, vốn không thèm để tâm tới tên này nhưng gã lại lần lượt chọc vào mình, đang ở trong Thánh Vũ Mật Giới, mình còn để tên nghé con này bắt nạt nữa hay sao.

- Dịch Túc, ngươi đừng có quá đáng, lẽ nào ngươi muốn động thủ với bọn ta hay sao!

Lưu Tiếu Hổ kinh hãi, nhìn khí thế của người trước mặt rõ ràng là muốn đối phó với gã, trong lòng hơi run lên muốn kéo tất cả mọi người có mặt vào chuyện này. Nếu như Thần Nhan Hoan và Kiếm Vô Khuyết có thể xuất thủ thì hôm nay gã căn bản không sợ người này.

- Đừng có lôi mọi người vào, người mà ta muốn đối phó chỉ mình ngươi mà thôi, không có liên quan gì tới những người khác hết,ban đầu ở trong Ngự Thiên cung ta đã từng nói với ngươi rồi, ta căn bản không để ngươi trong mắt!

Tô Dật cười lạnh một tiếng, đã tới trước người Lưu Tiếu Hổ mấy bước, trong mắt tràn ngập ý lạnh, mắt nhìn phản ứng của những người có mặt, nếu có người muốn nhảy ra thì sẽ không để ý.