← Quay lại trang sách

Chương 774

Trên chưởng ấn, ánh sáng nguyên khí xích sắc lóe lên, một luồng lực cường hãn thế như hỏa sơn phun trào, trực tiếp phá hủy nguyên khí phòng ngự bên ngoài Lưu Tiếu Hổ.

⚝ ✽ ⚝

Năng lượng quét một lượt, kình phong tấn công bốn phương tám hướng, tiếng vang ầm ầm nổ tung như sấm rền.

Lực linh hồn đáng sợ tán loạn, năng lượng khuếch tán tứ phân ngũ liệt.

Phụt!

Búng máu tươi lớn phun ra từ trong miệng, thân thể của Lưu Tiếu Hổ cũng bay ngược ra sau, đập ầm ầm phía xa.

Chỗ cơ thể gã rơi xuống mặt đất nứt ra, lấy cơ thể làm trung tâm, từng khe hở giống như mạng nhện chậm rãi lan tràn ra xung quanh.

Lưu Tiếu Hổ cũng không hổ là nhân vật đứng đầu thế hệ trẻ tuổi của Thiên Huyền tông, là tồn tại số một số hai của Thiên Huyền tông, bị đánh nặng như thế, trong lòng hoảng sợ nhưng vẫn vô ý thức cắn răng muốn nhanh chóng bò lên, muốn bỏ chạy.

Nhưng Lưu Tiếu Hổ còn chưa kịp làm gì, trong nháy mắt cơ thể vừa mới bò dậy, một bàn tay năm ngón tay xòe rộng hơi cong thế như ưng trảo, được bao bởi ánh sáng xích sắc đã tóm lấy cổ gã.

Chưởng ấn chứa cự lực thế như núi lớn đè lên người, làm cho Lưu Tiếu Hổ không có cách nào nhúc nhích được nữa.

Dưới khí tức bén nhọn, cổ họng Lưu Tiếu Hổ nghẹn lại, nguyên khí trong cơ thể tắc ứ, nhất thời mặt đỏ tới mang tai, khó thở, giống như con gà con bị người ta bắt trói trong tay.

- Không chịu nổi một kích, so với tưởng tượng của ta còn yếu hơn.

Mắt Tô Dật nhìn Lưu Tiếu Hổ đang bị xách trong tay mình như một con gà con, ánh mắt nghiêm nghị.

Bốp...

Tiếng động thanh thúy vang lên, gò má của Lưu Tiếu Hổ in hằn năm dấu ngón tay, sưng đỏ ứ máu.

- Năm lần bảy lượt chọc vào ta, thật sự cho rằng Thiên Huyền tông có thể luôn bảo vệ được ngươi hay sao!

Đùng đùng...

Tô Dật trầm giọng nói, một tay túm cổ Lưu Tiếu Hổ như túm cổ gà, một tay vung lên hung hăng đánh.

Ánh mắt bốn phía trân trối nhìn, quá sợ hãi.

Mọi người còn chưa kịp lấy lại tinh thần, trên khuôn mặt của Lưu Tiếu Hổ đã sưng đỏ một cục, vô cùng thê thảm, bị bàn tay kia đánh cho máu me đầm đìa.

Đáng thương cho Lưu Tiếu Hổ còn chưa kịp định hình lại mọi chuyện, chưa từng bị lăng nhục như vậy, xưa giờ chưa có ai dám làm vậy với gã.

Nhưng hôm nay, thời khắc này, tất cả làm cho Lưu Tiếu Hổ kinh hãi tới mức không có cách nào phục hồi lại tinh thần. Nguyên khí tắc nghẹn, hô hấp cực khổ, khuôn mặt đầy máu ứ, gân xanh nổi cộm tăng thêm sự dữ tợn.

- Về sau còn dám chọc cào ta thì hậu quả tự mà gánh lấy!

Tô Dật tìm ra vài cái túi không gian trong ngực Lưu Tiếu Hổ rồi trầm giọng nói một câu, sau đó lập tức ném cơ thể nhưu con gà con của gã ra ngoài.

Phụt...

Nhưng đáng thương cho Lưu Tiếu Hổ, sắc mặt tái nhợt đập ầm ầm xuống đất, trong miệng hộc ra máu tươi xen lẫn mấy cái răng bị rụng ra.

Tóc tai bù xù, vết máu loang lổ, Lưu Tiếu Hổ không biết là bị thương nặng tới mức không có cách nào nhúc nhích được, hay là vẫn đang kinh hãi tới mức không có cách nào phục hồi lại tinh thần, đờ đẫn nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích.

Không gian bốn phía tự dưng hoàn toàn yên tĩnh, thiên địa ngoài hẻm nũi như là đột nhiên chìm vào trong sự chết chóc.

Vù vù...

Có người nhìn nhau hít khí lạnh, rất nhiều ánh mắt nhất thời như gặp quỷ, đồng loạt nhìn vào Tô Dật.

Ngay cả trong ánh mắt của Kiếm Vô Khuyết cùng Thần Nhan Hoan cũng có vẻ vô cùng chấn động. Lưu Tiếu Hổ dù gì cũng là người trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Thiên Huyền tông, là bộ mặt của Thiên Huyền tông. Tên Bá Vương tông Dịch Túc này là không thèm coi Thiên Huyền tông vào đâu.

- Quá bá đạo!

- Thực lực thâm tàng bất lộ, thật cường hãn!

Có người nói nhỏ, tên Bá Vương tông Dịch Túc này cường thế bá đạo bậc nào, thực lực cũng cường hãn vô cùng.

Tu vi của Lưu Tiếu Hổ đã bước một chân vào Nguyên Chân cảnh, còn là một Ngự Hồn Sư, vậy mà lại không chịu nổi một kích.

Ở đó còn một đệ tử khác của Theien Huyền tông, có thân phận Luyện Khí sư là Triệu Xuyên Nam, khuôn mặt lúc này cũng trắng bệch.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Triệu Xuyên Nam căn bản là không dám lên phía trước, rất sợ tên hung hãn này ngay cả y cũng không bỏ qua cho.

Thu mấy cái túi không gian vào trong lòng, thần sắc của Tô Dật bình thản.

Mặc dù Tô Dật biết tên Lưu Tiếu Hổ này sợ là sẽ ghi hận trong lòng nhưng dưới sự quan sát của vạn chúng này, hắn không muốn lấy tính mạng của gã.

Dù sao tên Lưu Tiếu Hổ này là đệ tử quan trọng của Thiên Huyền tông, nếu như thật sự giết gã thì Thiên Huyền tông tuyệt đối sẽ phát điên.

Kẻ thù đã đủ nhiều rồi, tuy là nếu có thêm Thiên Huyền tông đối với Tô Dật coi như là trên người thêm một con rận nữa, quá nhiều rận nên không sợ ngứa, nhưng ít đi một kẻ thù vẫn thỏa đáng hơn.

Mắt nhìn bên trong cốc, ánh mắt Tô Dật hơi khép lại, bảo vật như Long Tinh quả nếu đã biết chỗ có thì dĩ nhiên là không thể bỏ qua được.

Nhưng có vài con Tam Đầu Long Giác Mãng cũng là một uy hiếp cực lớn, đối với bất luận kẻ nào trong Thánh Vũ Mật Giới, chỉ cần hơi không cần thận thì sẽ nguy hiểm tới tính mạng.

Chỉ có điều Tô Dật biết ưu thế của mình, nếu chỉ có mấy cường giả Nguyên Chân cảnh thì còn miễn cưỡng, nếu như còn có cường giả Nguyên Chân cảnh tam trọng thì thật sự khó mà dây dưa được.

Nhưng người Tô Dật mang Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, lấy tu vi bây giờ của mình, đối với Man Yêu thú Yêu Chân cảnh thì có thể áp chế được không ít.

Vèo...

Không do dự bao nhiêu, Tô Dật cũng không có ý định liên thủ với đám Kiếm Vô Khuyết cùng Thần Nhan Hoan. Bản thân mình có ưu thế riêng nên tự mình lướt nhanh vào trong cốc.

Tô Dật có quyết định của riêng mình, tự có ưu thế riêng, Long Tinh quả này đương nhiên không thể bỏ qua, có cơ hội cực lớn có thể có được cơ duyên này.

Nhìn Tô Dật tiến vào thung lũng, ánh mắt của những người có mặt nhất thời động dung, có kết quả của Lưu Tiếu Hổ ở trước mắt nên cũng không ai dám nói thêm gì.

- Chờ ta một chút.

Hư Trần thấyt hé thì nhất thời đi theo Tô Dật tiến vào bên trong cốc.

Kiếm Vô Khuyết, Thần Nhan Hoan cũng lóe mắt, không do dự thêm, hai người dường như là đồng thời lướt đi theo sát vào.

- Đi...

Mọi người nhìn thấy Kiếm Vô Khuyết cùng Thần Nhan Hoãn đã vào thung lũng thì mỗi người cũng cấp tốc theo đuôi, sợ sẽ bị bỏ lỡ cơ hội.

Có Dịch Túc, Kiếm Vô Khuyết, Thần Nhan Hoan ở đó, mọi người cũng ít cố kỵ đi nhiều. Đám Tam Đầu Long Giác Mãng Yêu Chân cảnh này đến lúc đó tự có đám Kiếm Vô Khuyết đối phó.

Vài thanh niên nam nữ vốn dĩ đang nhắm mắt thổ nạp cũng đều không ngồi yên được nữa, vì Long Tinh quả, bọn họ đã bị thương; Cũng là do bọn họ nói tin tức của Long Tinh quả ra trước, lúc này đương nhiên là không thể để cho người khác được cơ hội.

Khuôn mặt của Triệu Xuyên Nam hơi trắng, do dự một chút cuối cùng vẫn đi về phía Lưu Tiếu Hổ.

⚝ ✽ ⚝

Sắc tối trước bình minh đặc biệt thâm thúy.

Bên trong cốc, u ám thâm sâu.

Tầng tầng lớp lớp nham thạch xung quanh, có nơi bị rêu xanh dày che phủ.

Thi thoảng còn có tiếng nước chảy tí tách, chảy ra từ trong khe nham thạch.

Tô Dật cẩn thận từng li từng tí, biết bên trong có Tam Đầu Long Giác Mãng nên càng không dám sơ suất.

Loại Man Yêu thú như Tam Đầu Long Giác Mãng khó có thể đối phó, cấp bậc huyết mạch cực cao.

Ban đầu cửa vào của thung lũng hơi hẹp, một lát sau đã từng bước mở rộng.

Cự thạch bốn phía đứng sừng sững, tầng tầng lớp lớp nham thạch.

Nhiệt độ bên trong cũng càng ngày càng cao, trong không khí cũng tràn ngập vụ khí giống bên ngoài, khí tức nóng cháy.

- Nóng quá!

Một đám đi theo ở phía sau, có người thực lực hơi kém một chút đã vã mồ hôi đầm đìa.