← Quay lại trang sách

Chương 785

Dịch Túc, ta đang nói chuyện với ngươi, ngươi điếc hay sao!

Thanh niên mặc hoa phục đứng đầu không nhịn được, khóe mắt âm trầm nhíu lại, giọng nói mang theo nguyên khí làm chấn động không trung.

Dưới con mắt của vạn chúng, Dịch Túc lại không có ý để ý tới gã, cứ như vậy làm gã không có cách nào xuống đài được.

Nghe vậy, lúc này Tô Dật mới xoay người lại nhìn thẳng vào thanh niên mặc hoa phục, từ tốn nói:

- Ngươi còn chưa đủ tư cách, bảo Sở Trường Hoan tới đây.

- Dịch Túc, ngươi quá cuồng vọng rồi, hôm nay ngươi có chạy trời không khỏi nắng!

Thanh niên mặc hoa phục nổi giận, giọng nói xen lẫn nguyên khí vang vọng không trung.

Y biết thực lực của mình sợ là khó có thể làm gì được Tô Dật, nhưng gã chính là một trong những đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Thánh Sơn, cho tới giờ không ai dám khinh thường y, từ xưa tới nay cũng chưa từng có ai dám coi rẻ y như vậy. Y có ngạo khí của riêng mình, lúc này ở bên cạnh lại có nhiều người như thế nên cũng thêm sức mạnh.

- Nếu Sở Trường Hoan không muốn lên thì trước tiên giải quyết các ngươi cũng không phải không được, cùng lên đi!

Tô Dật nói, giọng nói hơi bình thản, chỉ với đám đệ tử Thánh Sơn này thật sự hắn không quá để tâm.

- Quá cuồng vọng, ngươi muốn chết mà!

Thanh niên này hét lớn một tiếng, nhất thời nguyên khí trong cơ thể nổ tung, khí tức Nguyên Linh cảnh cửu trọng bạo phát, bàn chân vọt lên, ánh sáng nguyên khí bao trùm, một thú ảnh tựa như vật sống lan tràn.

Một tiếng cầm minh vang động núi sông, một con đại điêu hắc sắc sải cánh dài mấy trượng trong nháy mắt xuất hiện dưới chân của thanh niên mặc hoa phục, sau đó vọt lên, khí tức hung hãn khuếch tán, uy thế hiển hách, khí tức lấn át quần hùng.

- Mọi người cùng nhau xuất thủ, đánh chết tên cuồng vọng này đi!

Thanh niên mặc hoa phục trầm giọng quát, đặt chân trên người con hắc điêu khổng lồ kia, bảo kiếm phi phàm trong tay, tiếng gió rít vang vọng mang theo khí tức cuồn cuộn, dẫn đầu lao thẳng về phía Tô Dật.

Ầm, ầm, ầm!

Trong nháy mắt, hơn mười khí tức không tầm thường xông thẳng ra, từng người đều là người nổi bật nhất trong đám trẻ tuổi ở Trung Châu, nhân vật hiên kiêu con trẻ tuổi.

Ngao ô...

Chỉ một thoáng, đao thương kiếm kích, ánh sáng nổ tung, rất nhiều nguyên khí biến hóa, tiếng thú hống vang vọng, chấn động trời cao.

Khí tức như vậy hội tụ vào với nhau cực kỳ kinh người làm cho bốn phía đất đá bay mù trời, đất rung núi chuyển, cảnh tượng kinh khủng.

Đây là vây giết, trong nháy mắt, hơn mười người tấn công về phía Tô Dật, vây tới từ bốn phương tám hướng.

- Tiểu tử, hôm nay ngươi tất phải chết!

Thanh niên mặc hoa phục đánh tới, nguyên khí thuộc tính thổ màu đen thâm thúy u ám, cực kỳ hùng hồn.

Khí tức trên hắc điêu khiếp người, thế như bão cát tràn tới, vang động núi sông.

Quanh thân tên thanh niên mặc hoa phục được bao phủ bởi hắc quang, lúc này chân đạp lên hư ảnh hắc điêu, cầm trong tay bảo kiếm cực kỳ siêu nhiên, tựa như một vị chiến thần trẻ tuổi, cực kỳ chói mắt.

- Thật là mạnh!

- Thánh Sơn xuất thủ rồi, bọn họ lại muốn liên thủ đánh chết Bá Vương tông Dịch Túc!

Xa xa càng ngày càng có nhiều người vây xem cảm thấy kinh hãi, trố mắt đứng nhìn.

Từ xa cảm giác được khí tức trên ngọn núi lúc này cũng mạnh tới đáng sợ.

Đó là một đám đệ tử của Thánh Sơn, bất kỳ người nào đều là đối thủ mà bọn họ khó có thể chiến thắng được.

Nhưng lúc này có nhiều đệ tử Thánh Sơn như vậy lại cùng liên thủ lại muốn giết Bá Vương tông Dịch Túc.

- Dẫn đầu là Mạch Bách Minh, một trong bách kiệt của Thánh Sơn, thực lực cường hãn, không hổ là đệ tử Thánh Sơn.

Xa xa có người không nhịn được mở miệng kinh hô, dẫn đầu là một trong bách kiệt của Thánh Sơn, thực lực xác thực đáng sợ, xuất thủ bất phàm!

Thanh niên mặc hoa phục tên là Mạch Bách Minh, y tự biết thực lực của một mình mình sợ là không làm gì được Dịch Túc, Âu Dương Kim Vi cũng không địch lại được, y hẳn là càng không thể làm gì.

Nhưng Mạch Bách Minh có sức mạnh, có nhiều người như vậy ở đây đủ để giết được tên Dịch Túc này.

Vào giờ khắc này, Mạch Bách Minh vừa ra tay đã dùng toàn lực, không hề nương tay, lấy cả con bài chưa lật ra, thể hiện trạng thái mạnh nhất của mình. Nguyên khí thuộc tính thổ màu đen cuồn cuộn tuôn ra, như thể một ngọn lửa màu đen thiêu đốt quanh thân, cường đại đáng sợ.

Xoẹt!

Chân đạp hắc điêu, hắc quang bắt đầu tỏa ra, Mạch Bách Minh xuất kiếm, một chiêu mạnh nhất, ánh kiếm màu đen như một tia chớp đánh ra.

Xèo xèo xèo...

Từng kiếm quang đánh ra giống như hợp thành một tấm võng kiếm, tràn ngập uy áp làm cho mặt đất chấn động, nứt nẻ, kèm theo lực của con hắc điêu dưới chân Mạch Bách Minh tản ra sự chấn động sắc bén kinh người.

Ngao ô

Cùng lúc đó, bốn phía còn có từng thế tấn công đang cấp tốc vọt về phía Tô Dật, cũng đều nhanh như tia chớp.

Những người trẻ tuổi ở bốn phía cũng đều là những hạng người không bình thường, không có bất kỳ người nào yếu cả.

Cũng có người xuất thủ với Hư Trần, khí tức bén nhọn nhanh chóng ập tới trước mắt.

Thế tấn công như vậy, trong con ngươi sâu không thấy đáy của Sở Trường Hoan đang đứng dưới tán cây đại thụ che trời cũng tỏa ra sự chấn động, cẩn thận quan sát, hoàn toàn yên tĩnh.

- Không ổn, Bá Vương tông Dịch Túc phải chết rồi!

- Bá Vương tông Dịch Túc bất phàm, ở bên ngoài hình như có Ngự Thiên cung bảo vệ, nhưng đã chọc sai người rồi, không nên đắc tội với Thánh Sơn!

Xa xa đang bàn tán, kinh hãi run rẩy hít khí lạnh thay Tô Dật, chờ đợi lo lắng.

Có nhiều đệ tử Thánh Sơn tập trung lại vây công như thế, tên Bá Vương tông Dịch Túc này có cường đại hơn nữa thì tuyệt đối cũng sẽ phải chết! Sợ là sẽ phải chết trong Thánh Vũ Mật Giới này thôi.

Nói rất dài dòng, nhưng tất cả diễn ra rất nhanh.

Trong nháy mắt, trên núi có ánh sáng bùng nổ, tiếng thú hống không ngừng, gió nổi mây phun, xông thẳng lên trời!

- Vậy thì xem thử các người có đau lòng hay không!

Tô Dật động, chẳng biết từ lúc nào hai tay đã hơi bấm thành quyền, trong mắt có xích quang lóe ra, nguyên khí trên người chuyển hóa thành nguyên khí thuộc tính thổ, chạy vọt trong từng kinh mạch.

Đồng thời từ quanh người Tô Dật, một nguồn nguyên khí thuộc tính thổ nhất thời hội tụ từ bốn phía.

Thế tấn công khắp người trong nháy mắt đã tới gần.

Một kiếm của Mạch Bách Minh cũng lao tới gần tới đỉnh đầu rồi, kiếm quang thâm thúy, hắc quang ngập trời.

Ngay lúc này trong hai tròng mắt của Tô Dật bỗng dưng có một tia sáng chói mắt bắn thẳng ra như thể lôi điện, áo bào bay phần phật, tóc đen bay tán loạn về phía sau.

Giờ khắc này, khí thế trên người Tô Dật tự dưng như mang theo thế lôi đình, mắt sáng như đuốc, chân phải nhấc lên sau đó bỗng bước ra.

Trong một chớp mắt này từ dưới lòng bàn chân Tô Dật có vòng xoáy nguyên khí xuất hiện như thể bão táp.

⚝ ✽ ⚝

Hạ một cước xuống, mặt đất chấn động, không khí ầm vang.

Từ hướng mà Tô Dật bước, vòng nguyên khí thuộc tính thổ mà đen như từng gợn sóng lan ra.

Ken két...

Đường Tô Dật đi mặt đất nứt ra, từng khe hở to chừng cánh tay của người trưởng thành trên mặt đất như thể mạng nhện chậm rãi lan tràn bốn phía.

Nham thạch ở xung quanh trong nháy mắt bể thành bột mịn.

Khí tức xông lên tận trời, trên không đều bị chấn động như nổi sóng.

Ngao ô...

Trong nháy mắt này, những hư ảnh biến hóa từ nguyên khí ở xung quanh tới tấn công đều run rẩy ánh mắt, rít gào phủ phục, sau đó vỡ thành từng khúc, nổ tung.