Chương 790
Viêm Lân cũng liên tiếp đờ đãn, ánh mắt nhìn bóng lưng phía trước mà chấn động.
Ánh mắt của Tô Dật vẫn lành lạnh nhưu trước, không ngờ Sở Trường Hoan còn có thủ đoạn khải giáp hộ thân, bằng không mới rồi đã đánh chết gã rồi.
Mắt nhìn Sở Trường Hoan cơ thể máu me đầm đìa bị vùi trong đá vụn, sát khí trong mắt Tô Dật càng nồng hơn.
- Giết!
Nguyên khí sinh ra dưới chân, thân ảnh của Tô Dật tiếp tục lướt tới, thừa dịp này lấy mạng của gã.
Người này là đệ tử trẻ tuổi đứng đầu của Thánh Sơn, Tô Dật sớm đã động sát khí rồi. Thánh Sơn muốn lấy mạng của mình thì hắn cũng không cần cố kỵ gì nữa.
Cơ thể lướt đi, dưới lòng bàn chân Tô Dật có nguyên khí xích sắc như thể xích sắc hỏa diễm thiêu đốt mang theo tư thế uy nghiêm, hủy diệt. Cơ thể đột nhiên nhảy lên từ mặt đất, bỗng nhiên đạp về phía Sở Trường Hoan đang bị vùi trong đá vụn. Nguyên khí xích quang hugn hãn như thể điên cuồng kéo tới, sát khí cuồn cuộn ập vào mặt.
Con ngươi của Sở Trường Hoan co lại, dáng vẻ thần vũ đã sớm cực kỳ chật vật.
Cho dù lúc đầu bản thân gã nhìn thấy Âu Dương Kim Vi không chịu nổi một kích, trong lòng Sở Trường Hoan có chấn động nhưng cũng chưa từng để mắt tới tên thanh niên này.
Mắt nhìn thân ảnh kia lần nữa bay tới, hai tròng mắt của Sở Trường Hoan kinh hãi.
Toàn bộ Thánh Sơn, gã chính là một trong những tồn tại chói mắt nhất, là một trong những người đứng đầu trong thế hệ trẻ của Thánh Sơn, ngạo nghễ hiên ngang.
Nhưng đến lúc này gã mới biết được, một tên tiểu tử gã chưa từng để tâm, trước đại hội Thánh Vũ còn chưa từng có danh tiếng gì lại làm cho gã không thể ngóc đầu lên được.
Một cước sắp đạp xuống, đang dần phóng đại trong hai mắt của Sở Trường Hoan. Khí độ bá đạo uy nghiêm cùng sát khí làm cho sâu trong linh hồn gã lúc này cũng xuất hiện khí tức tử vong, toàn thân run rẩy.
Ngạo khí của gã, tôn nghiêm của gã, thiên tư tuyệt thế của gã, lòng tin của gã trong nháy mắt đã hoàn toàn tan vỡ, sụp đổ, hóa thành hư vô.
- Không, muốn giết ta, ngươi còn chưa được!
Bỗng dưng, giọng nói âm trầm vang lên trong miệng Sở Trường Hoan, sau khi câu nói vang lên, thân thể máu me đầm đìa cũng đột nhiên xông mạnh ra, khuôn mặt tóc tai bù xù kinh biến tới mức dữ tợn, song đồng bị che phủ bởi ánh sáng màu đỏ ngòm.
Đồng thời, trong tay Sở Trường Hoan xuất hiện một vật lớn chừng bàn tay, ánh sáng tràn ngập, bên trên có phù văn lóe lên. Một khí tức kinh khủng và nguy hiểm trong nháy mắt tràn ra ngoài khiến người ta nhìn thôi cũng cảm thấy tim đập chân run.
Nhân lúc gã bị thương để lấy mạng gã nhưng Tô Dật cũng không hề khinh thường chút nào. Khi nhìn thấy trong tay Sở Trường Hoan đột nhiên xuất hiện một vật lớn chừng bàn tay, sát khí trong ánh mắt cũng lập tức co lại, thoáng chốc sắc mặt đã thay đổi.
Tất cả diễn ra rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, vật trong tay Sở Trường Hoan đã tung lên, cơ thể cũng chợt lui lại, trong miệng nở nụ cười âm u dữ tợn.
Ánh sáng ngập trời, từng tia sáng đỏ ngòm xông ra từ vật đó như thể mặt trời màu máu mọc lên, nhất thời sáng cả vạn trượng, khí tức ùn ùn kéo tới, đáng sợ tới mức làm bốn phía không trung bị cứng lại.
Ánh sáng trải ra mặt đất, bầu trời, trong nháy mắt bao phủ Tô Dật lại.
Ngao ô
Huyết quagn ngậpt rời, trong mơ hồ xuất hiện cự thú huyết sắc khổng lồ rít gào dữ tợn, ngẩng đầu xé trời, vung trảo liệt địa, muốn phá hủy tất cả.
Trên cả ngọn núi, cự thạch cứng rắn xuất hiện khe sâu, sơn thể từ đó nổ tung.
Từng khe rãnh to lớn giao thoa tung hành trên núi, ùng ùng, trong đất rung núi chuyển, ngọn núi đó bị đổ nát, sau đó bắn ra bốn phía, khe hở làn tràn trên mặt đất.
Ùng ùng...
Sát khí sắc bén ngập trời bao phủ trời đất, từng tiếng vang rền đinh tai nhức óc xông thẳng cửu thiên tỏa ra ánh sáng chói mắt, chấn động chín tầng trời.
Có sát khí ngang qua không trung, xé rách không khí.
Khí tức ngập trời cực kỳ khiếp người, làm cả hư không cũng phải vặn vẹo.
Ánh sáng đỏ ngòm còn chói mắt hơn cả sấm sét khiến người ta căn bản không có cách nào nhìn thẳng vào nó.
Tất cả trước mắt thật đáng sợ, giống như muốn hủy diệt vùng thế giới này vậy.
Toàn bộ Thánh Vũ Mật Giới giống như sắp đổ nát theo, mặt đất cũng đan gluns xuống, không trung đang vặn vẹo, thậm chí xuất hiện từng khe hở không trung chân chính, chấn động thiên địa, cảnh tượng cực kỳ kinh khủng.
A...
Trên ngọn núi này có đệ tử của Thánh Sơn chật vật không kịp trốn, tiếng kêu gào thảm thiết rồi chợt tắt, sau đó thân thể bị đâm thủng, trong nháy mắt hóa thành mưa máu.
Có người lui lại nhưng vẫn chậm một chút, bị huyết quang thôn phệ, giữa tiếng gào thê thảm hóa thành biển máu.
- Không ổn!
Sắc mặt của Hư Trần và Viêm Lân hoảng sợ, dưới huyết quang đáng sợ kia, hai người nhanh chóng lui lại, cơ thể như thể tia chớp nhanh chóng tránh đi.
-Ông trời của ta ơi, rốt cuộc là cái gì đâu!
Xa xa, người vây xem nhìn thấy động tĩnh đáng sợ ở đây, bão táp huyết quang kinh người mang theo khí tức phá hủy tất cả, làm họ run như cầy sấy, không tự chủ được mà liên tiếp lui về phía sau.
- Ngự Hồn Sát Phù, đó là Ngự Hồn Sát Phù!
Người có thể xuất hiện ở đây cũng không có ai quá yếu kém, có người hoảng sợ hô lên, nhận ra đó là cái gì.
Đó là Ngự Hồn Sát Phù, là một loại sát khí.(khí trong khí giới)
Rất rõ ràng, trên người Sở Trường Hoan lại mang theo sát khí như vậy.
Ngự Hồn Sát Phù dẫn động tàn hồn, một khi người sử dụng nó thì có thể tạo ra uy năng đáng sợ.
- Không ổn, đó là Ngự Hồn Sát Phù!
Hư Trần nhanh chóng lùi lại, ánh mắt kinh hãi, gã có thể cảm giác được, cấp bậc của Ngự Hồn Sát Phù đã tới Hoàng cấp, Dịch Túc không thể chống đỡ được!
⚝ ✽ ⚝
- Sắp có người xông ra Thánh Vũ Mật Giới rồi nhỉ!
- Không biết người đầu tiên ra khỏi đó sẽ là ai!
Quần sơn, vô số ánh mắt bắt đầu nóng cháy, đều nhìn sâu vào hư không, khi có người xông ra khỏi Thánh Vũ Mật Giới thì nơi đó sẽ xuất hiện Hư Không Thánh Vũ đài.
- Người đầu tiên xông ra Hư Không Thánh Vũ đài, chắc là Nạp Lan Như Ngọc của Thánh Sơn rồi!
- Cũng không nhất định, cũng có thể là những người khác!
- Nhưng có thể khẳng định là, có thể đặt chân lên Hư Không Thánh Vũ Đài đều là thiên chi kiêu tử chân chính!
Rất nhiều người đang bàn tán, đại hội Thánh Vũ sắp tới hồi cuối, trận quyết đấu sau cùng mới là thứ đáng xem nhất của đại hội. Có thể nói là trận quyết đấu đỉnh cao của toàn bộ người trẻ tuổi cấp cao nhất của Trung Châu, bất kỳ một ai hẳn đều là thiên chi kiêu tử, nghĩ đến thôi đã làm nhiệt huyết dâng trào.
Trên ngọn núi ở bốn phía, trong đội hình của mỗi thế lực lớn, sau khi sắc trời càng lúc càng sáng, từng ánh mắt cũng căng thẳng và mong đợi hơn.
Đại hội Thánh Vũ đối với mỗi thế lực lớn thì rất quan trọng, đây là sự đọ sức trong vô hình, liên quan rất lớn.
Trong mỗi thế lực lớn, từng ánh mắt đều nhìn hư không phía trước, đều đang mong đợi đệ tử trong sơn môn của mình, đến lúc đó có thể có nhiều đệ tử đứng trên Hư Không Thánh Vũ đài một chút.
Ngọn núi nơi Thánh Sơn đặt chân, trên bàn đá đặt một hàng Mệnh Hồn thạch. Từng ánh mắt quan sát chặt chẽ, lại có thêm tám tấm Mệnh Hồn thạch mất đi ánh sáng, gần như là đồng thời.