Chương 811
Chân mày nhíu chặt, trong đồng tử kỳ dị của Thần Nhan Hoan đột nhiên sáng lên hào quang vàng nhạt.
- Ầm!
Sát na đó, một cỗ khí tức cường hãn tuôn ra từ trong cơ thể Thần Nhan Hoan, khuếch tán khắp bốn phía.
Nguyên khí cuốn thốc như bão táp, quang mang hừng hực tràn ra bốn phương tám hướng.
- Nguyên Chân kỳ nhị trọng đỉnh phong!
Chứng kiến khí tức phát ra từ trong người Thần Nhan Hoan, trong trận hình các đại thế lực, rất nhiều cường giả khẽ biến sắc.
- Tên Thần Nhan Hoan này tuổi tác tựa hồ không lớn, chắc còn chưa đầy hai mươi, không ngờ đã có được tu vi như thế!
Có người kinh hãi thốt lên, cường giả trưởng lão trong các đại thế lực đều có nhãn lực vô cùng cay độc, tuy Xích Thiên Huyễn cũng là tu vi Nguyên Chân kỳ nhị trọng đỉnh phong, nhưng dù sao tuổi tác Xích Thiên Huyễn cũng lớn chút, trong khi Thần Nhan Hoan này còn chưa đến hai mươi, nếu là tiếp qua mấy năm, Thần Nhan Hoan tuyệt đối sẽ phát triển đến một trình độ khó mà tưởng tượng.
- Đúng là bất phàm!
Trong Thần Kiếm Môn, không ít cường giả và trưởng lão kinh ngạc tán thán.
Xích Thiên Huyễn đã đủ cường hãn, là thiên kiêu thiên tư tuyệt đỉnh, tài hoa hơn người.
Nhưng chưa đầy hai mươi tuổi đã có tu vi Nguyên Chân kỳ nhị trọng đỉnh phong, đơn thuần xét về thiên tư mà nói, Thần Nhan Hoan tuyệt đối xếp trên Xích Thiên Huyễn.
Cảm giác được phản ứng từ các phương, cường giả trưởng lão trong Càn Thiên tông không khỏi âm thầm đắc ý.
Tuy Thần Nhan Hoan niên kỷ không lớn, nhưng thiên tư thực lực đích xác hơn người.
Nếu đây là Thánh Vũ đại hội của ba bốn năm sau, cường giả Càn Thiên tông thậm chí tin chắc, không dám nói Thần Nhan Hoan có thể cầm xuống quán quân Thánh Vũ đại hội, nhưng chí ít cũng có thể tiến vào chung kết.
Thiên tư Thần Nhan Hoan rốt cục khủng bố đến cỡ nào, các cường giả trưởng lão Càn Thiên tông rõ ràng hơn ai hết.
Thần Nhan Hoan, đó là thiên tài được khen nghìn năm khó gặp.
Vì trên Thánh Vũ đại hội bị quá nhiều người chú ý, nên ngay từ đầu Càn Thiên tông đã ẩn tàng thiên tư Thần Nhan Hoan, không lộ ra quá nhiều phong mang.
- Ù ù!
Khí tức chí cương chí dương cuộn trào, cương phong gầm thét, leng keng điếc tai, động tĩnh kinh người như thế cũng đã hấp dẫn vô số ánh mắt trên quần sơn bốn phía.
Nguyên khí phủ quanh, bốn phía thân hình mạn diệu của Thần Nhan Hoan như được bao bọc bởi một tầng tinh thể thực chất hóa, quang mang chớp động, mái tóc tung bay, trên thân là khí tức Nguyên Chân kỳ nhị trọng đỉnh phong, thậm chí ẩn ẩn còn có dấu hiệu đạp chân tiến lên Nguyên Chân kỳ tam trọng.
Khí tức mãnh liệt như vậy trực tiếp khiến cho tứ phương biến sắc, vô số ánh mắt thẫn thờ nhìn theo.
- Hình như là vận dụng loại thủ đoạn nào đó, khí tức vẫn đang tăng lên, đã không kém Nguyên Chân kỳ tam trọng là mấy!
Có cường giả thì thào, người đó đã nhìn ra một ít manh mối.
- Là “Càn Dương chân nguyên công, nữ tử này có được thể chất chí cương chí dương, tu luyện “Càn Dương chân nguyên công là thích hợp nhất. Xem ra Càn Thiên tông có ý định bồi dưỡng nàng làm tông chủ đời tiếp theo.
Trong Thần Kiếm Môn, ngay cả trưởng lão Tô Cuồng Ca cũng bị kinh động.
“Càn Dương chân nguyên công, đó là công pháp chấn tông của Càn Thiên tông, chỉ có tông chủ mới có thể tu luyện.
Thần Nhan Hoan tu luyện “Càn Dương chân nguyên công, không chút nghi vấn, nàng đã được bồi dưỡng làm tông chủ Càn Thiên tông đời tiếp theo.
- Không ngờ là “Càn Dương chân nguyên công!
Nghe vậy, mấy vị trưởng lão Thần Kiếm Môn âm thầm động dung, Càn Dương chân nguyên công, bọn họ tự nhiên có nghe nói qua, đó là công pháp trấn tông của Càn Thiên tông, uy năng vô cùng.
- Nữ tử này thiên tư kinh người, nếu ở cái tuổi này.
..
Cảm nhận được khí thế Thần Nhan Hoan triển lộ ra trên quảng trường, cường giả ngũ tông tam môn, thậm chí là cả Ngự Thiên Cung và Thánh Sơn cường giả đều không khỏi kinh ngạc.
Mỗi ánh mắt trong các đại sơn môn mỗi khác, nhưng tựu chung đều không giấu được vẻ chấn kinh.
Động tĩnh lớn như thế, song Tô Dật ở khoảng cách gần nhất lại vẫn cứ thờ ơ, giống như đang thất thần.
Phản ứng đó rơi vào trong mắt Thần Nhan Hoan càng khiến nàng củng cố nhận định, người trước mắt này rõ ràng hoàn toàn không để nàng vào trong mắt.
- Hừ!
Hừ lạnh một tiếng, Thần Nhan Hoan ngưng kết thủ ấn, huy động đôi đoản đao trong tay, truyền ra một tràng tiếng “ông ông, phù văn trên đó lưu động, tiếp sau song đao hợp nhất, dưới ánh mắt kinh ngạc của bao người, đôi đoản đao lồng vào nhau, tiếng ông ông vang lên không dứt, lập tức khuếch đại mấy lần có thừa, uy năng càng lớn, phát ra quang mang sáng chói.
Thần Nhan Hoan ra tay, thân ảnh mạn diệu được nguyên khí bao bọc tung mình nhảy lên không, loan đao trong tay bạo phát uy năng đáng sợ, tựa hồ hình thành cộng hưởng nào đó với thiên địa, hư không ầm ầm rền vang, phong lôi đại tác.
Đây là uy năng của Đạo Khí, vượt qua cả Linh Binh, Linh Binh có linh, nhưng Đạo Khí đã có trí, có linh trí.
Linh Binh có thể cường hành sử dụng, nhưng Đạo Khí lại không được, phải cần giành được đạo khí thừa nhận, sau đó nhận thức mới có thể thúc giục, thậm chí nghe đồn Đạo Khí còn có thể phát động theo ý niệm của chủ nhân ý.
Đạo Khí, đây là bảo vật giá trị liên thành.
Đối với rất nhiều người mà nói, cố gắng cả một đời vẫn không cách nào có được một kiện Đạo Khí!
Mà Luyện Khí sư có thể luyện chế ra đạo khí, thế gian này cũng ít có.
- Hưu!
Không chút dây dưa, Thần Nhan Hoan xuất động toàn lực, phát huy uy năng Đạo Khí, một đao chém thẳng đến Tô Dật.
Nháy mắt, đao quang như lôi đình, hóa thành một đạo cầu vồng lộng lẫy, ánh đao lướt qua, hư không chấn động, bốn phía kèm theo thiểm điện và hư ảnh dị thú, cảnh tượng hãi người.
Đây là một kích toàn lực của Thần Nhan Hoan, không chút bảo lưu, đồng thời cũng là con bài tẩy sau cùng!
- Mạnh thật!
Rất nhiều cường giả bốn phía nhịn không được kêu lên thất thanh, lúc này một kích đó của Thần Nhan Hoan kết hợp với uy năng Đạo Khí, dù không chân chính đạp chân tới tu vi Nguyên Chân kỳ tam trọng, lại đủ để chém giết bất kỳ tu vi giả Nguyên Chân kỳ tam trọng nào, uy thế quả thực quá dọa người!
- Đúng là thiên tư tuyệt đỉnh, chỉ cần cho thêm thời gian, nữ tử này sẽ là cường giả đáng sợ nhất Càn Thiên tông, Càn Thiên tông quá may mắn!
Ánh mắt các cường giả trưởng lão đại sơn môn không giấu được vẻ phức tạp, Thần Nhan Hoan mới chưa đến hai mươi, lại đã có được thực lực và thiên tư kinh người như thế, đúng là thiên tài ngàn năm có một!
Đao quang như lôi đình, nháy mắt đã chém tới trước mặt.
Đối diện với khí tức hãi người, Tô Dật từ trong cảm ngộ cũng bị kinh động, lập tức hồi thần trở lại.
Nhưng không kịp nữa rồi, đao kia đã nhanh như thiểm điện, mang theo dị tượng kinh người phá không lao đến trước mắt.
Tô Dật đứng nguyên tại chỗ, không hoảng hốt, cũng không né tránh, trong mắt chớp lóe xích quang, nguyên khí tiết ra ngoài cơ thể, một vầng quang mang nguyên khí màu đỏ bao phủ quanh người.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, Tô Dật vô thức giơ lên bảo kiếm trong tay, một khí trường vô hình lập tức tản ra.
Nháy mắt, từ bảo kiếm trong tay Tô Dật ẩn ước có tiếng sấm nổ vang dậy, quang hoa ngập tràn, bộc phát ra uy năng vô cùng vô tận.
Nói rất dài dòng, nhưng Tô Dật ra tay lại cực nhanh, hai tia sáng như hai đạo kiếm quang lướt ra từ sâu trong mắt, nương theo đó trong cơ thể cũng tràn ngập ra một cỗ uy áp khổng lồ.