Chương 810
Tô Dật động dung, thế công của Thần Nhan Hoan khác với tầm thường, vô luận là thân pháp hay đao kỹ, phối hợp đều rất kín kẽ, cộng với phản ứng vô cùng mẫn tiệp trong thực chiến, quả thực rất lợi hại.
Người không thân kinh bách chiến tuyệt đối không cách nào phát động ra thế công như vậy.
Lại thêm thực lực Thần Nhan Hoan tuy tựa hồ còn có điều bảo lưu, nhưng trong lòng Tô Dật hiểu rõ, dù không biết có thể đến được trình độ như Sở Trường Hoan hay không, nhưng tuyệt đối là vượt xa trên Âu Dương Kim Vi.
Chẳng qua đối mặt với thế công lăng lệ đó của Thần Nhan Hoan, Tô Dật vẫn không có chút nào bối rối, cũng không có vẻ gì là chủ quan.
Tuy hắn tự tin có thể ngăn chặn Thần Nhan Hoan, nhưng đạo lý cẩn thận có thể chạy thuyền được vạn năm, quanh năm săn ưng nhưng cũng có khả năng bị con gà con mổ mắt, Tô Dật hiểu rất sâu.
- Xoẹt...
Bước chân Tô Dật chớp động, thân hình lướt đi.
Lúc này có người quen Thần Kiếm Môn ở đây, Tô Dật không dám vận dụng Phù Diêu Bách Biến bộ quá nhiều, miễn phải bại lộ thân phận.
Cho nên hiện tại Tô Dật đang vận dụng một bộ thân pháp trong Thiên Yêu Cổ Kinh, bước ra nhịp bước có quỹ tích kỳ dị, tay huy động bảo kiếm, kiếm quang lướt đi, ngăn đỡ từng đạo đao mang hư hư thực thực, không ngừng có tiếng kim loại va đập vang lên.
Vì không bại lộ thân phận, lúc này Tô Dật tuy ra tay, nhưng lại có vẻ bó tay bó chân không ít.
Tỷ như tốc độ, tuy bộ pháp trong Thiên Yêu Cổ Kinh này so với Phù Diêu Bách Biến bộ thì không yếu thua bao nhiêu, chẳng qua xét về độ thuần thục, Tô Dật lại chỉ mới hiểu rõ qua mà thôi, giờ xem như lâm thời ôm chân Phật, tất nhiên không cách nào thoải mái như khi sử dụng Phù Diêu Bách Biến bộ, tốc độ ít nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Về mặt thế công, vì sợ bại lộ thân phận, Tô Dật càng phải cẩn thận từng li từng tí, chủ yếu dùng man lực và phản ứng bản năng để chiến đấu.
Làm vậy đối phó với người bình thường thì còn được, nhưng đối phó thiên tài đỉnh cấp trong Càn Thiên tông như Thần Nhan Hoan liền không khỏi bị đối phương chiếm lấy lợi thế.
Cũng may mấy năm nay Tô Dật ma luyện không nghỉ, sớm đã rèn tạo được phản ứng mẫn tiệp hơn người, cộng thêm nguyên khí trong cơ thể chống đỡ, dù không dùng tới vũ kỹ, giơ tay nhấc chân cũng đủ tạo ra thế công kinh người.
- Tựa hồ có hi vọng a!
Trong trận dung Càn Thiên tông, toàn bộ đám trưởng lão cường giả sắc mặt vốn đang ngưng trọng, nay nhìn tình hình quyết đấu giữa Tô Dật và Thần Nhan Hoan, trong lòng không khỏi cháy lên hi vọng.
Nhìn tình hình giao thủ, tựa hồ tên Bá Vương tông Dịch Túc kia bị ảnh hưởng nào đó mà không áp chế được Thần Nhan Hoan bao nhiêu, nếu Thần Nhan Hoan vận dụng lá bài tẩy, xem chừng còn có thể có hy vọng.
- Cố lên!
- Cung Thiên Tinh cố lên!
- Thiểu Ti Quân cố lên!
- Phong Thanh Lộng, ta thích ngươi, nhất định phải thắng đấy!
- Lâm Phàm, ngươi rất đẹp trai, nhất định có thể thắng!
Trong quần sơn, tiếng reo hò xông thẳng trời mây, hội tụ vào một chỗ càng như tiếng sấm rền không dứt bên tai, nương theo đó là tiếng năng lượng đụng nhau trên quảng trường, chấn động cả hư không.
Một ít nữ tử lớn mật càng là mắt sáng rực, vung tay gào thét cổ vũ cho đám thiên kiêu chi tử tài hoa tuyệt đỉnh lại tuấn lãng vô song như Lâm Phàm, Phong Thanh Lộng.
- Người đang giao thủ với Cung Thiên Tinh kia là ai, quá đẹp trai!
- Hắn còn đẹp trai hơn cả Lâm Phàm, Phong Thanh Lộng, đây mới thật sự là mỹ nam tử!
- Hắn là tán tu, là Hư Trần!
- Hư Trần, oa, tên cũng dễ nghe!
Rất nhiều nữ tử chú ý tới Hư Trần, không khỏi kinh diễm, đây mới thật sự mỹ nam tử.
- Keng keng!
- Ngao ô!
- Bang bang!
Tám thân ảnh giao thủ trên quảng trường đều cực kỳ cường hãn, không ngừng tiếng binh khí va đập vang vọng, tiếng thú hống như sấm rền, đinh tai nhức óc.
Thần Nhan Hoan càng đánh chân mày càng nhíu chặt, không biết vì sao, đối phương tựa hồ không cách nào áp chế nàng, nhưng lại càng đánh càng mạnh, dần dần có dấu hiệu chiếm lấy thượng phong.
- Sưu...
Dáng người mạn diệu lóe lên, thân mình Thần Nhan Hoan đột nhiên xoay tròn phác thảo ra một đường cong mỹ lệ, hai mắt chợt sáng bừng.
- Rầm rầm...
Đôi đoản đao trong tay Thần Nhan Hoan hung mãnh đâm thẳng tới, vô số đao quang hư hư thực thực ánh chớp động, nháy mắt liền thống nhất với nhau, hóa thành hai thanh đao quang như thực chất, trực tiếp đâm đến hai bên ngực Tô Dật.
- Coong!
Tiếng va đập thanh thúy vọng ra, ánh kiếm màu đen lóe lên, bảo kiếm tràn ngập hắc quang thâm thúy trực tiếp chắn ngang trước người Tô Dật, chặn đứng hai đạo đao quang như thực chất kia.
Ánh lửa tràn ra, kình phong cường hãn cuốn thốc tới.
Đao quang vỡ nát thành từng khúc, hai thanh đoản đao hiển lộ, mũi đao hàn quang trong vắt, đụng lên trên thân kiếm đen.
Một luồng kình lực đáng sợ lập tức tuôn ra từ trên mũi đao, khuếch tán nhanh như thiểm điện.
- Ầm!
Tô Dật cước bộ lảo đảo, giật lùi ra sau, thân mình đột nhiên ngưng trệ.
Cảm nhận được kình lực lăng lệ tuôn ra từ trong hai thanh đoản đao, đôi mắt Tô Dật khẽ sáng lên, nguyên khí hùng hồn trong kinh mạch tuôn trào mà ra, trực tiếp quán chú vào trong bảo kiếm.
Tùy theo Tô Dật quán chú nguyên khí, hắc quang thâm thúy trên bảo kiếm lập tức đại thịnh, một cỗ lực lượng đáng sợ trực tiếp bạo tuôn, lấy phương đơn giản nhất trực tiếp nhất vọt thẳng vào trong hai thanh đoản đao.
- Ong ong!
Nguyên khí cuồng mãnh tuôn vào khiến hai thanh đoản đao tức thì rung lên, mũi đao run rẩy, xuất hiện dấu hiệu uốn khúc, tựa như sắp nứt.
Nháy mắt này, sắc mặt Thần Nhan Hoan cũng đại biến, sát na sau đó, một cỗ cự lực bắn ngược đánh văng thân thể nàng ra sau.
- Xì xì xì...
Hai bàn chân chà xát trên mặt đất cự thạch phải đến mấy trượng thì thân mình Thần Nhan Hoan mới ổn định lại được.
Thần Nhan Hoan biến sắc, mắt nhìn đôi loan đao trong tay, tuy mũi đao không có tổn thương gì, nhưng trong lòng nàng rõ ràng, đây chính là một kiện Đạo Khí, đồng nghĩa với nếu phàm là một kiện Linh Binh, vừa rồi e rằng đã bị trực tiếp chấn nát, không ngờ gia hỏa trước mắt lại cường hãn đến như vậy.
Hai mắt chớp sáng, trong lòng Thần Nhan Hoan rõ ràng, cỗ lực lượng vừa rồi của đối phương mạnh cỡ nào, đến hiện tại trong cơ thể nàng vẫn còn đang khí huyết cuồn cuộn.
Nguyên khí men theo song đao tràn vào trong cơ thể nàng bá đạo mà hủy diệt, khiến nguyên khí trong người nàng phảng phất bị trở tắc, linh hồn cũng theo đó run rẩy.
Điều này quả thực quá sức kinh hãi, quá sức không thể tưởng tượng.
Tô Dật chiếm ưu thế, song lúc này lại không thừa thắng truy kích, mà chỉ đưa mắt nhìn Thần Nhan Hoan, trong lòng âm thầm đánh giá tình hình.
Vừa nãy mặc dù chiếm được ưu thế, nhưng trong lòng Tô Dật hiểu rõ, thuần túy là dựa vào nguyên khí cường hành phản công mà thôi, mất đi thủ đoạn sở trường, chính mình liền trở nên bó tay bó chân, không có vũ kỹ chống đỡ, chiến lực sẽ giảm đi nhiều.
Khắc này, Tô Dật đột nhiên sa vào trầm tư, trong đầu như có cảm ngộ.
Nhìn phản ứng của Tô Dật, Thần Nhan Hoan vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không tùy tiện tiến lên, sợ đối phương đang cố ý lừa mình.