← Quay lại trang sách

Chương 813

Ta không có ý tổn thương ngươi, chỉ là ngươi rất mạnh, nếu không làm vậy thì ta không cách nào thắng được!

Tô Dật nói với Thần Nhan Hoan, hắn vốn không có ý xuống tay thương người, nhưng Thần Nhan Hoan này quả thực vô cùng cường đại, không ra tay nặng chút căn bản không đánh thắng được.

- Hừ, thất bại chính là thất bại, lần này là ta tu luyện không tinh, nhưng lần sau thì chưa chắc!

Thần Nhan Hoan quyệt môi, trong mắt chớp động ánh sáng vàng, trừng nhìn Tô Dật một cái. Nhét một viên đan dược vào trong miệng, sau đó dứt khoát nhảy xuống cự thạch.

Thần Nhan Hoan không tiếp tục có ý ra tay, lúc này nàng rất rõ ràng tình hình bản thân, khoan nói thương thế trên người, chỉ riêng thúc giục Đại Nhật Diệt Hồn đồng một lân thôi cũng đã vô lực tái chiến.

Nhìn theo lưng ảnh Thần Nhan Hoan, Tô Dật nhếch môi cười đành chịu, sau đó liền quét mắt nhìn bốn phía xung quanh.

- Gào!

Một mảnh biển lửa tràn ngập hư không, bao phủ lấy cự thạch, thân thể được bao bọc bởi Viêm Lang chiến giáp của Xích Thiên Huyễn sừng sững giữa trời, hư ảnh Hỏa Lang to lớn chạy chồm quanh quẩn bốn phía, tay nắm chặt một thanh Tam Xoa Kích cao vài trượng, như là dung nham lưu động, phát ra khí tức nóng cháy ngập trời, khiến cho hư không quanh bốn phía Tam Xoa Kích ẩn ẩn xuất hiện vết nứt không gian.

- Hỏa Thần Chiến Kích, Hỏa Thần tông Xích Thiên Huyễn này cũng cường hãn thật!

- Xích Thiên Huyễn đúng là lợi hại, thiên tư ngút trời, lại có thể chưởng khống Viêm Lang chiến giáp và Hỏa Thần Chiến Kích!

- Trong cùng tu vi đẳng cấp, Xích Thiên Huyễn hoàn toàn đủ sức càn quét tứ phương!

Sau khi Tô Dật đánh bại Thần Nhan Hoan, ánh mắt toàn trường lập tức đổ dồn tới đại chiến giữa Nạp Lan Như Ngọc và Xích Thiên Huyễn. Chứng kiến khí thế lúc này của Xích Thiên Huyễn, ai nấy đều không khỏi khiếp sợ.

Giờ này khắc này, Xích Thiên Huyễn đã lật hết bài tẩy, Viêm Lang chiến giáp khổng lồ, khí tức ngút trời, hệt như Hỏa Thần hàng lâm, trong tay lại nắm Hỏa Thần Chiến Kích, thứ binh khí có lai lịch cực lớn.

- Thế là hết rồi? Chắc không còn thủ đoạn nào nữa nhỉ?!

Nạp Lan Như Ngọc đứng trong hơi nóng ngút trời, ánh mắt lại vẫn bình tĩnh dị thường.

- Chiến!

Xích Thiên Huyễn xuất động một kích toàn lực, Hỏa Lang trên thân Viêm Lang chiến giáp rít gào, thân thể to lớn mang theo khí thế cộng minh cùng thiên địa lao tới. Được năng lượng quán chú, chiến kích trong tay rền vang, khiến không gian bốn phía theo đó vặn vẹo.

Lúc này, cự thạch rung động, khí tức nóng bỏng ngất trời vô cùng hãi người, hệt như thái dương từ trời giáng xuống, khiến người rợn cả tóc gáy.

- Còn chưa đủ!

Nạp Lan Như Ngọc lạnh lùng nói, hai tay ngưng kết thủ ấn, một đạo quyền ấn ngưng tụ, đột nhiên bạo oanh mà ra.

- Gào!

Phía trước nắm tay Nạp Lan Như Ngọc, một hư ảnh dị thú bắn ra, khí tức thần thánh ngút trời, như thế cày nát mặt đất, thanh thế khủng bố vô cùng.

Nháy mắt, hư ảnh dị thú và hơi nóng vạch phá không gian, tựa như vẫn thạch va chạm vào nhau.

Đột nhiên, sát na khi hai người đụng nhau, gợn sóng năng lượng và hỏa quang tựa như gió bão cuốn thốc mà đi, cuồng phong gào thét, cuộn lên kình lực ngất trời.

- Ông!

Cả một phương thiên địa ầm vang, không gian quanh bốn phía quanh cự thạch đều bị ảnh hưởng.

Hai luồng năng lượng, một thần thánh không gì sánh được, một nóng cháy ngút trời bao trùm lên cự thạch, che rợp một góc trời, mắt thường không cách nào nhìn rõ.

Chỉ thấy hư ảnh dị thú to lớn và hư ảnh Hỏa Lang thỉnh thoảng lại rít gào, thân ảnh như ẩn như hiện.

May mà cự thạch đều có năng lượng phong ấn, bằng không sợ rằng sớm đã trực tiếp nổ tung hóa thành phấn vụn.

Song cũng chỉ chớp mắt, hai luồng năng lượng đáng sợ kia đều tiêu tán, hai bóng người theo đó hạ xuống trên cự thạch, Nạp Lan Như Ngọc phong thái nhẹ nhàng, tựa hồ không thương tích gì.

Thân thể khổng lồ được che bởi Viêm Lang chiến giáp của Xích Thiên Huyễn vẫn đứng sừng sững, nhìn như cũng không sao, chỉ là hư ảnh Hỏa Lang trên chiến giáp đã biến mất.

- Ken két...

Nhưng rất nhanh, Viêm Lang chiến giáp trên người Xích Thiên Huyễn chợt xuất hiện vết rạn chi chít, từ từ nứt vụn tan biến, thân thể cũng nhỏ dần, khôi phục bộ dạng lúc đầu.

Giờ này khắc này, Xích Thiên Huyễn sắc mặt trắng bệch, mái tóc rối bù, miệng phun ra một búng máu tươi, cả người đột nhiên mềm nhũn, tay phải nắm chặt Chiến Kích, chống gối ngồi trên mặt đất.

- Lại đi tu luyện mấy năm đi, ngươi còn chưa đủ!

Nạp Lan Như Ngọc nhìn Xích Thiên Huyễn, mở miệng nói. Hắn không để ý nhiều tới đối phương, ánh mắt lập tức nhìn về phía Tô Dật sớm đã kết thúc tỷ thí, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lùng.

- Lý Thanh Vi cũng thắng!

Có người truyền ra tiếng kinh hô, trên cự thạch, Lý Thanh Vi quanh thân bao phủ quang mang, váy áo hơi động, giống như thần tiên, khí tức trên thân cực cường đại, nàng vừa đánh bại một thanh niên của Càn Thiên tông.

- Ù ù...

Cũng đúng lúc này, một tiếng nổ vang chấn động thiên địa, có dị tượng xuất hiện, kim quang chói mắt.

Trong sát na, mọi người đổ dồn ánh nhìn về nơi động tĩnh phát ra.

Chỉ thấy một thanh niên, khí tức trên người cực hung hãn, quanh thân được bao phủ bởi hư ảnh một con cự hổ màu xanh cực lớn.

- Hống!

Hổ gầm kinh thiên, khí tức đáng sợ phun trào, thanh niên như dung thành một thể với cự hổ, khí tức huân thiên hách địa!

- Thủ đoạn Thú Hoàng tông, cường đại thật!

Có người tán thán, đó là thủ đoạn của Thú Hoàng tông. Thú Hoàng tông có không ít thủ đoạn liên quan tới đại thú Yêu tộc, chúng đều vô cùng cường đại, khiến người rất kiêng sợ.

Thanh niên kia mặc dù không có tên tuổi lớn như Thiểu Ti Quân, nhưng có thể đến được vòng này, đủ để chứng minh hắn cũng là hạng thiên tư tuyệt đỉnh.

Trong Thần Kiếm Môn, lúc này từng đạo ánh mắt cũng đang nhìn lên Mộ Dao trên quảng trường, căng thẳng xen lẫn mong đợi, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Đối mặt với khí tức đáng sợ trước mặt, con ngươi Mộ Dao phát ra ánh sáng vàng, sau đó lấy quanh thân làm trung tâm, một mảnh quang mang lộng lẫy chói mắt bừng lên.

- Ầm!

Giây tiếp theo, hư ảnh một con hung cầm khổng lồ hiện ra quanh thân Mộ Dao, tung cánh xoay vòng, xung thiên mà thiên.

- Kỷ...

Hung cầm rít gào, như thiên lôi cuồn cuộn, chấn cho không gian bốn phía phập phồng gợn sóng, ánh sáng vàng lóa mắt bao trùm cả một phương thiên địa!

- Phần phật...

Hung cầm giương cánh này giống như vật còn sống, toàn thân kim quang rạng rỡ, hai cánh vỗ động, khí lưu như phong bạo cuốn thốc mà đi, làm cho không gian trên cự thạch tưởng như sắp sụp đổ.

- Hống!

Khi hung cầm này xuất hiện, hư ảnh cự hổ màu xanh do thanh niên Thú Hoàng tông ngưng tụ nhịn không được rống lên.

- Trời ạ, đó là...?

- Kim Sí Đại Bằng, đó là Kim Sí Đại Bằng!

Lập tức, có tiếng kinh hô, có người nhận ra được, đó là Kim Sí Đại Bằng trong truyền thuyết!

- Không ngờ nguyên khí hóa hình của Thần Kiếm Môn Mộ Dao lại là Kim Sí Đại Bằng!

Toàn trường sôi trào, Kim Sí Đại Bằng chính là đại thú Yêu tộc trong truyền thuyết, là đại yêu đỉnh cấp trong Yêu tộc bên.

- Cô!

Hư ảnh Kim Sí Đại Bằng Điểu phù hiện, bí văn vàng rực rợp cả góc trời, hung uy khuếch tán, xa xa nhìn lại vẫn khiến người run lên sợ hãi!