← Quay lại trang sách

Chương 814

Nghe đồn nữ tử này là bán yêu chi thể, có liên quan đến bộ tộc Kim Sí Đại Bằng, xem ra lời đồn không giả!

Trong ngũ tông tam môn, có người lên tiếng giải thích.

Đặc biệt là trong Thú Hoàng tông, ánh mắt ai nấy đều rất ngưng trọng.

Thú Hoàng tông là bên hiểu rõ nhất về đại yêu Yêu tộc, càng rõ ràng Kim Sí Đại Bằng Điểu đại biểu cho cái gì!

Trên hư không cự thạch, hư ảnh Kim Sí Đại Bằng tung cánh xoay vòng, hai mắt như hai vầng mặt trời tí hon, hung uy hạo đãng.

Mộ Dao đứng trên mình nó, áo cam phất phới, chân đạp hư ảnh Kim Sí Đại Bằng, giống như Thánh Nữ.

Cự hổ màu xanh dung làm một thể với thanh niên Thú Hoàng tông ngước mắt nhìn lên hư ảnh Kim Sí Đại Bằng, uy áp tràn ra từ trên thân đối phương khiến nó không thể không kiêng dè.

- Hống...

Nhưng rất nhanh, cự hổ rít gào, hổ trảo xé nứt hư không, nhào thẳng tới Kim Sí Đại Bằng.

Kim Sí Đại Bằng cũng lao xuống, kim quang lộng lẫy, hung uy bạo phát.

Nháy mắt, hai đạo thú ảnh khổng lồ đụng nhau, bạo phát quang mang chói mắt, kình phong tứ tán, năng lượng kích đãng.

- Ầm ầm...

Bốn phía cự thạch chìm trong hỗn loạn, tùy theo năng lượng khuếch tán ra hư không, hai đạo thân ảnh cũng dần hiển lộ ra.

Hư ảnh cự hổ màu xanh quanh thân thanh niên Thú Hoàng tông đã nứt vụn, bàn chân chà xát trên mặt đất giật lui ra sau, bước chân loạng choạng lui đến mép bên cự thạch, sắc mặt trắng bệch.

Ánh sáng màu vàng lóe lên, mang theo một mảnh tàn ảnh, thân hình tha thướt của Mộ Dao nháy mắt liền xuất hiện trước người thanh niên Thú Hoàng tông.

Lúc này trên da thịt Mộ Dao óng ánh kim quang, khiến cho cả người như được phủ bởi một tầng ngọc màu vàng, váy áo phất phới, tóc đẹp bay múa, bạo phát khí tức bá đạo lăng lệ, tay ngưng kết thủ ấn, một đạo chưởng ấn màu vàng lập tức rơi trên lồng ngực đối phương.

- Ầm!

Kim quang tuyên tiết, nguyên khí hung hãn tuôn động, kẻ sau hoảng hốt nhưng đã không kịp có phản ứng, thân thể tức thì bay ngược như diều đứt dây, miệng phún máu tươi.

- Phốc...

Thanh niên Thú Hoàng tông cứ thế rơi xuống dưới cự thạch, miệng vẫn còn đang thổ huyết.

- Thất bại!

Người xem chung quanh ồ lên, thanh niên Thú Hoàng tông này tuyệt đối cường hãn, đáng tiếc là vẫn bại.

Nhìn đệ tử trong môn bị thua, cường giả Thú Hoàng tông không khỏi nhíu mày, tiếc nuối không thôi.

Còn cường giả Thần Kiếm Môn thì đều mặt mang ý cười, bất kể thế nào, ở vòng tám người mạnh nhất, Thần Kiếm Môn đã chiếm giữ một chỗ.

- Không ngờ tiến bộ nhanh như vậy!

Hết thảy Tô Dật đều xem ở trong mắt, trước đây Mộ Dao còn chưa tới Nguyên Chân kỳ. Nhưng từ diễn biến đánh bại thanh niên Thú Hoàng tông vừa rồi thì thấy, chỉ trong thời gian ba tháng ngắn ngủn ba, tu vi Mộ Dao đã đạt tới tầm Nguyên Chân kỳ nhị trọng. Xem ra trong đoạn thời gian này hẳn đã giành được cơ duyên không tầm thường.

Lúc này tại trường chỉ còn Hư Trần và Cung Thiên Tinh, Thiểu Ti Quân và Phong Thanh Lộng, Viêm Lân và Lâm Phàm, cộng với thanh niên Ngự Thiên Cung và Kiếm Vô Khuyết là đang đối quyết.

Tô Dật âm thầm điều tức, không chút keo kiệt nhét đan dược bổ sung nguyên khí vào trong miệng, ánh mắt từ từ quét qua, quyết đấu còn lại trên cự thạch đều đang diễn ra vô cùng kịch liệt, tựa hồ ai nấy đều đã dốc hết toàn lực, uy thế kinh người.

- Rầm rầm rầm!

Hư Trần và Cung Thiên Tinh triển khai đối quyết, nguyên khí năng lượng tràn ngập tứ phương, xông thẳng trời mây.

Thoáng chốc sau, hai đạo thân ảnh đều giật lùi ra sau, nhưng Hư Trần có vẻ không bị ảnh hưởng quá nhiều, chỉ là tóc mai lăng loạn, nhịp thở hơi gấp.

Còn Cung Thiên Tinh thì chật vật hơn nhiều, mặt sắc trắng bệch, khí tức trên người có vẻ yếu bớt rất ít, hiển nhiên đã tiêu hao rất nghiêm trọng.

Cung Thiên Tinh sắc mặt ngưng trọng, rất nhanh liền lại ngưng kết thủ ấn, lấy đó làm trung tâm, hư không bốn phía tức thì tuôn ra từng cỗ năng lượng ba động, chấn đãng cả linh hồn.

- Cuối cùng phải dùng đến lực lượng Ngự Hồn Sư ư?!

Nhìn động tác của Cung Thiên Tinh, trong mắt Hư Trần chớp động quang mang, chỉ là ánh mắt tựa hồ không thấy gì là căng thẳng.

Lúc này, quanh thân Hư Trần cũng có một cỗ năng lượng khác đang chấn động, ẩn ẩn xuất hiện hồ quang tí ti, quang mang lộng lẫy, thoáng chốc sau, hồ quang đã phập phồng quanh người.

Vốn khí chất Hư Trần khiến người cảm thấy rất thân cận, khuôn mặt anh tuấn, phong thái ôn hòa, ánh mắt trong veo, nhưng lúc này không biết tại sao mà khí chất thân cận ôn hòa kia chợt trở nên hủy diệt hung tàn, áo trắng trên người tung bay, lại cũng mang đến cảm giác như muốn phá hủy hết thảy.

- Gào!

Thú hống đinh tai nhức óc, quanh thân Cung Thiên Tinh sáng ngời quang mang, một cỗ năng lượng khổng lồ kèm theo lực lượng thiên địa ngưng tụ thành một con mãnh thú to lớn, vừa như gấu lại vừa như hổ, rít gào dữ tợn.

Cung Thiên Tinh hai mắt sáng rực, nhảy qua ngồi trên lưng hư ảnh mãnh thú, lực lượng cuộn trào chấn nhiếp cả linh hồn. Hắn cúi nhìn xuống Hư Trần, trầm giọng nói:

- Có thể khiến ta vận dụng toàn lực, ngươi tuy bại mà vinh. Ngay sau đây, ngươi tất bại!

- Gào!

Vừa dứt tiếng, Cung Thiên Tinh lập tức đánh giết tới, giờ này khắc này tu vi sớm đã không chút bảo lưu, thủ đoạn Ngự Hồn Sư cũng triển lộ ra, nương theo đó là thế công khủng bố, khiến cho cự thạch cũng rung lên. Mãnh thú cất bước đánh tới, năng lượng như sóng vỗ bờ, xung kích kịch liệt.

Uy thế thực sự quá cường đại, một ít người vây xem đứng tương đối gần bất giác run rẩy, linh hồn rung động bất an.

- Phẩm chất linh hồn rất cường đại, xem ra Hư Trần kia e là không chống đỡ được!

Cảm nhận được thực lực từ một kích toàn lực của Cung Thiên Tinh, cường giả các phương không ngừng tán thán, thực lực như này không hề thua kém Xích Thiên Huyễn, tên Hư Trần kia e là không chống nổi.

Thế công của Cung Thiên Tinh vô cùng cường thế và bá đạo, hắn muốn lấy phương thức trực tiếp nhất đánh bại đối phương, để tẩy sạch chật vật lúc nãy.

Đối phó một tên tán tu, hắn không chỉ không chiếm được ưu thế, thậm chí còn thầm chịu thiệt, đây là sỉ nhục.

Lúc này Cung Thiên Tinh muốn chiến thắng theo cách vẻ vang nhất, để chương hiển phong thái bản thân.

Thánh Vũ đại hội, hắn muốn một chiến kinh Trung Châu!

- Thiên Huyền Tông xem ra chỉ đến thế mà thôi, vậy kết thúc đi!

Thế công đáng sợ quét tới, Hư Trần ngước mắt, mái tóc đột nhiên tung bay, từ tĩnh biến động, khí chất nháy mắt đại biến, như hung thần sống lại, quanh thân huyết khí cuồn cuộn, hồ quang kích đãng, ẩn ẩn kéo theo sấm chớp vang rền.

Mây đen yên ắng hội tụ giữa trời, ánh sáng bốn phía đều bị thôn phệ, cự thạch sa vào trong hắc ám.

- Không ổn, tên Hư Trần này ngoài thân mang nguyên khí thuộc tính Phong thì còn mang cả nguyên khí thuộc tính Lôi Điện!

Sát na đó, trong trận dung Thiên Huyền Tông, Giản Vạn Niên đột nhiên nhíu mày, thảng thốt hô to.