← Quay lại trang sách

Chương 818

Riêng Tô Dật, tuy bằng thủ đoạn cường thế đánh chế Sở Trường Hoan hắn sớm đã có không ít người hâm mộ, chẳng qua bởi có người Thánh Sơn ở đây, lại thêm trưởng bối sư môn ở bên nên đều không dám hô lớn.

Có người nằm trên cự thạch không cách nào bò dậy, phải nhờ cường giả trong sơn môn lướt ra dìu trở về.

Trong trận hình ngũ tông tam môn, các cường giả trưởng lão có người hoan hỉ có người sầu.

Sầu là cường giả của Tam Nguyên môn, Thiên Huyền Tông.

Trong vòng một tám, sơn môn bọn họ chẳng hề có được cái tên nào.

Đám đệ tử Lâm Phong, Cung Thiên Tinh, lấy phong thái cường thế quyết chiến, sau cùng lại đều thất bại mà về.

Giản Vạn Niên sắc mặt tối sầm, trong lòng bực bội không thôi.

Thực lực Cung Thiên Tinh không thể nói không mạnh, thiên tư tuyệt đỉnh, ngộ tính hơn người, còn là Ngự Hồn Sư linh hồn chuẩn Thiên phẩm, được khen là đệ nhất nhân trong Thiên Huyền Tông nghìn năm qua. Kết quả, không ngờ chỉ dừng bước ngoài vòng một tám, thậm chí thua dưới tay một tên tán tu không chút nổi danh, điều này khiến Thiên Huyền Tông mất hết thể diện.

Cường giả trong Thanh Hư Môn cũng rất biệt khuất, Lâm Phàm thiên tư siêu tuyệt, lại được đại cơ duyên, vốn tưởng đủ để tiến vào vòng một tám, thậm chí tiến vào bán kết cũng không phải không thể. Nhưng ai ngờ, sau cùng cũng bại bởi một tán tu, còn là một tên tán tu nửa người nửa thú.

- Lâm Phàm đáng lẽ không thua, trên người hắn còn bài tẩy chưa lật, nếu vận dụng Đạo khí, tên Viêm Lân kia hẳn là không chống đỡ được!

Trong Thanh Hư Môn, có một trưởng lão thốt lên tiếng nuối.

Hắn nhìn ra được, Viêm Lân kia quả thực cường hãn, nhưng hiện tại cũng đã là nỏ mạnh hết đà.

Trong khi trên người Lâm Phàm còn có Đạo Khí một mực chưa sử dụng, nếu thêm cả Đạo Khí, tung ra một kích toàn lực, có tám phần cơ hội sẽ thắng, đánh bại được Viêm Lân kia.

- Hôm nay Lâm Phàm thất bại, đúng là tiếc nuối, nhưng đối với hắn sau này có lẽ lại là chuyện tốt. Ở sơn môn hắn chưa từng bại trận bao giờ, vô địch trong đồng bối, khó tránh được kiêu ngạo, sau lần bại trận này, nếu hắn có thể biết tiến thủ, biết núi cao còn có núi cao hơn, ma luyện tâm tình, như vậy bại một lần cũng đáng giá!

Trong trận hình Thanh Hư Môn, một lão giả khẽ nói, ánh mắt lấp lánh.

Trong trận hình Thánh Sơn, tuy Nạp Lan Như Ngọc thắng lợi, không chút huyền niệm tiến vào vòng kế tiếp, nhưng ánh mắt đám người Băng Phủ đều không mấy dễ nhìn.

Dịch Túc tiến vào vòng kế tiếp là điều bọn hắn có thể dự liệu được, nhưng hai tên Viêm Lân Hư Trần vốn giao hảo cùng Dịch Túc đều tiến vào vòng một tám lại là điều bọn họ không tài nào nghĩ tới.

Ba thanh niên thiên tư bất phàm đi cùng một chỗ, lại đối địch với Thánh Sơn, giả lấy ngày giờ, đối với Thánh Sơn hoàn toàn không phải chuyện tốt đẹp gì.

Tuy Thánh Sơn đã sừng sững giữa Trung Châu vạn năm, ai cũng không cách nào lay động, nhưng uy danh Thánh Sơn là thứ không cho phép bất kỳ kẻ nào khiêu hấn.

- Vòng kế tiếp hẳn sẽ càng thêm kịch liệt!

Trong trận hình Thần Kiếm Môn, Thanh Vân Tông, Thú Hoàng tông, các cường giả sau phút hoan hỉ lập tức chuyển thành vẻ ngưng trọng.

Tuy Mộ Dao, Lý Thanh Vi, Thiểu Ti Quân đều tiến vào vòng một tám, nhưng ánh mắt những cường giả này đều rất cay độc, bọn họ sao có thể không nhìn ra, đến bước này rồi, tám người còn lại không có ai là kẻ dễ chọc.

Đặc biệt là Nạp Lan Như Ngọc và Dịch Túc, ngoài ra tên Hư Trần kia cũng sâu không lường được, hay như Hàn Lưu Vân vừa rồi dốc hết toàn lực, tu vi thậm chí đặt chân tới Nguyên Chân kỳ tam trọng đỉnh phong.

Trên cự thạch, Tô Dật thở hắt ra một hơi dài.

Ánh mắt đảo qua bảy người còn lại, không ai trong những người này là kẻ yếu cả.

Thậm chí những người bị thua trong vòng vừa rồi cũng không yếu.

Đám người Phong Thanh Lộng, Thần Nhan Hoan, Lâm Phàm đều khủng bố dị thường, bọn họ bị thua, không có duyên tiến vào vòng kế tiếp chỉ là bởi vận may không mỉm cười, gặp phải đối thủ mạnh hơn, nếu đổi thành một đối thủ khác, không chừng đã có cơ hội tiến vào vòng kế tiếp.

Bọn họ thân là đệ nhất nhân trong đồng bối cùng môn phái, tự nhiên phải có cái lý của nó.

Đặc biệt là Hàn Lưu Vân, tu vi đã lên tới Nguyên Chân kỳ tam trọng, niên kỷ không lớn, lại siêu việt đồng bối rất nhiều, điều này khiến Tô Dật không khỏi kiêng dè, bản thân hắn còn chưa từng chân chính đạp chân đến Nguyên Chân kỳ, quả thực lạc hậu nhiều lắm.

Viêm Lân sắc mặt trắng bệch, thấy Tô Dật nhìn lại, lập tức gật đầu cười khẽ.

Tô Dật gật đầu đáp lại, trong lòng hắn cực kinh ngạc về biểu hiện vừa rồi của Viêm Lân, không ngờ Viêm Lân lại có thể đánh bại Lâm Phàm, hơn nữa còn là dựa vào man lực.

- Vòng quyết đấu tiếp theo, quy tắc như cũ, hiện tại bắt đầu!

Giọng nói xen lẫn nguyên khí của Âu Dương Viễn Phong vang vọng tứ phương.

- Ù ù!

Tám khối cự thạch lần nữa tràn ngập kim quang, phát tán ra khí tức thần thánh, giống như vật sống, cấp tốc xoay tròn, khí tức xung thiên.

- Ầm!

Tám khối cự thạch hóa thành bốn khối, trên cự thạch, tám người đứng đối diện nhau, mỗi bên chọn đối thủ hoàn toàn bằng cách ngẫu nhiên.

Nạp Lan Như Ngọc ngước mắt nhìn lên, quang mang bao phủ quanh thân, trước mắt hắn là Ngự Thiên Cung Hàn Lưu Vân.

Hai đạo thân ảnh mạn diệu đối mặt nhau, cùng một phong thái lả lướt, Lý Thanh Vi và Mộ Dao, hai tuyệt đại giai nhân khuynh sắc khuynh thành!

Hai nữ tử như thần tiên này là nơi tập trung sự chú ý nhiều nhất, vô số thanh niên dõi mắt nhìn theo.

Viêm Lân nhìn đối thủ của mình, không khỏi cười khổ.

Đối thủ của hắn là Hư Trần.

Giờ này khắc này, Thiểu Ti Quân nhìn đối thủ trước mắt, ánh mắt phức tạp, chân mày khẽ nhíu.

Bởi vì đối thủ của hắn là Bá Vương tông Dịch Túc!

Đối với bản thân, Thiểu Ti Quân có lòng tin tuyệt đối, đặc biệt là trước khi Thánh Vũ đại hội khai mở, mặc dù biết cái Bá Vương tông Dịch Túc này dễ dàng đánh bại Thánh Vương khí Âu Dương Kim Vi, nhưng hắn chưa bao giờ cho rằng Bá Vương tông Dịch Túc thực sự là đối thủ của mình!

Phải đến gần đây, chứng kiến hình ảnh Sở Trường Hoan bị đánh chết, trong lòng Thiểu Ti Quân mới ý thức được, Bá Vương tông Dịch Túc là một trong những đối thủ lớn nhất của mình.

Khắc này, búi tóc buộc chỉnh tề của Thiểu Ti Quân sớm đã phiêu tán, mắt nhìn Tô Dật, khí tức trên người từ từ khởi động, mái tóc tung bay.

- Cố lên!

- Ai mới thật sự là thiên kiêu chi hoàng, có thể quét ngang tứ phương!

Tám người song song mà đúng, bốn phía sôi trào, ồn ào náo động xung thiên.

Cường giả trong ngũ tông tam môn cũng ngưng thần theo dõi.

- Ầm!

Có người dẫn đầu bạo phát khí tức, một cỗ lực lượng bá đạo xông thẳng mà ra, kim quang lộng lẫy trải ra, kinh động tứ phương!

Từng tia ánh mắt nhìn lại, chỉ thấy lúc này Mộ Dao đứng đối diện với Lý Thanh Vi đã ra tay trước, bàn tay ngưng kết thủ ấn, khí tức bá đạo kèm theo kim quang ngập trời cuốn thốc mà ra từ trong thân hình mạn diệu kia.