← Quay lại trang sách

Chương 817

Viêm Lân này không ngờ mạnh vậy, điều này sao có thể?

Chứng kiến cảnh ấy, không ít cường giả đều thốt lên kinh ngạc.

- Kết thúc đi!

Một tiếng quát khẽ, quang mang lộng lẫy trán phóng, một luồng năng lượng cuồng bạo hội tụ trên người Lâm Phàm.

Lấy Lâm Phàm làm trung tâm, năng lượng cuồng bạo xoay tròn, gào thét bốc lên như vòi rồng, khí tức cuồng bạo phô thiên cái địa tràn ra, tán phát như thủy triều, đồng thời với đó một đạo quyền ấn trực tiếp rơi ở trên ngực Viêm Lân.

- Ầm!

Kình khí khủng bố khuếch tán, nguyên khí trùng kích, tiếng năng lượng trầm vang truyền ra từ nơi ngực Viêm Lân, bạo phát sóng khí không gì sánh nổi.

- Phần phật...

Lực lượng cuồng bạo như thủy triều và quang mang bao phủ nguyên một góc trời, trùm lấy cả Viêm Lân, kình khí mang theo tiếng xé gió bén nhọn lan tràn bốn phương.

Vô số ánh mắt rung lên, thế công này thực sự quá cường đại.

- Viêm Lân kia có thể đi đến bước này đã rất không dễ dàng, cuối cùng vẫn thất bại!

Có người tiếc nuối, Viêm Lân kia nửa người nửa thú, bán yêu chi thể, lại có thể đi đến bước này, quả thực rất không đơn giản.

Trong mắt Tô Dật cũng hiện vẻ tiếc nuối, Viêm Lân tựa hồ một mực lấy man lực quyết đấu, muốn dùng một lực phá vạn pháp, nhưng rốt cục khuyết thiếu cách thức ứng biến, kinh nghiệm cũng có vẻ không đủ, bằng không sẽ không cho Lâm Phàm có cơ hội lợi dụng.

Kình khí khủng bố bạo tuôn, cuốn thốc khắp bốn phía cự thạch, khuếch tán ra xa xa mới dần dần lắng lại.

- Gào!

Đúng lúc này, khi gần như tất cả mọi người đều cho rằng Viêm Lân đã bại, một tiếng thú gầm như long ngâm chợt truyền ra từ cái trong kình phong đang dần lắng xuống kia.

Có xích quang quỷ dị xông thẳng trời mây, chói mắt không gì sánh được, kèm theo đó là yêu khí xung thiên!

Trong xích quang sáng chói, một đạo thân ảnh cao chừng hai trượng hiện ra, cả người bao trùm bởi lân giáp đen, từ trong lân giác cũng bạo phát ra xích quang.

Lúc này khuôn mặt Viêm Lân hoàn toàn bị lân phiến bao phủ, như là hóa thú, chỉ còn hai mắt lóe lên ánh sáng, giống như hai vầng thái dương, cánh tay như trụ đá, khủng bố vô cùng, tán phát ra xích quang ngút trời.

- Không hay!

Cường giả trong Thanh Hư Môn vốn tưởng rằng thắng thua đã định, đột nhiên lại phát sinh biến hóa khiến sắc mặt ai nấy tức thì đại biến, lập tức kinh hô.

- Gào!

Tiếng kêu như long ngâm truyền ra từ miệng Viêm Lân, đinh tai nhức óc, yêu uy hiển hách, đôi mắt tán phát quang mang hừng hực, móng tay sắc nhọn trực tiếp rơi xuống đầu vai Lâm Phàm.

Móng tay sắc nhọn như long trảo lập tức túm lấy vai Lâm Phàm, tiên huyết tràn ra, có tiếng khớp xương nứt gãy.

Biến hóa quá nhanh, hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của Lâm Phàm, sắc mặt hắn không khỏi đại biến.

- Không hay!

Trong lòng thầm kêu một tiếng không ổn, Lâm Phàm cuống cuồng khởi động nguyên khí, từ trong cơ thể một luồng lực lượng kỳ dị tuôn ra, bao trùm lấy đầu vai, giãy thoát khỏi lợi trảo kia, bàn chân đạp đất, cấp tốc giật lui ra sau.

- Xoẹt!

Lâm Phàm nhanh, nhưng trảo ấn thứ hai của Viêm Lân còn nhanh hơn, trực tiếp quét ngang ra, khí tức hung hãn bạo phát, lợi trảo đảo qua mặt đất, bọc lấy chân Lâm Phàm.

Nháy mắt, trảo ấn Viêm Lân nắm chặt lấy gót chân Lâm Phàm, hung hăng vung lên, sau đó nện xuống.

- Ầm!

Ngang ngược và hung hãn, Lâm Phàm hoảng sợ, đồng tử co rút lại, song đã không cách nào ngăn cản, cứ thế bị Viêm Lân nắm lấy gót chân quăng nện trên mặt đất.

- Bang bang!

Cự thạch bị nện cho chấn động, tiếng khớp xương nứt gãy vang lên ken két, máu tươi trào ra từ miệng Lâm Phàm, áo bào nhuốm máu, máu chảy xối xả nơi vai, xuất hiện mấy lỗ sâu đủ thấy xương, sắc mặt trắng bệch như giấy, khó mà đứng dậy được..

Cảnh tượng đó khiến cho vô số ánh mắt sững sờ, trong lòng dâng lên cảm giác sởn cả da gà.

Cường giả Thanh Hư Môn đều đang rỉ máu trong lòng.

Đám người Thiểu Ti Quân, Hàn Lưu Vân tuy đã chiến thắng, ai nấy cũng đều rất cường đại, song tận mắt chứng kiến cảnh này thì đều nhịn không được run rẩy trong lòng.

- Ầm ầm...

Viêm Lân lảo đảo giật lui ra sau, xích quang tiêu tán, chỉ còn thấy khóe môi trắng bệch, khí tức thân suy yếu đi nhiều.

Thoạt nhìn, Lâm Phàm đã triệt để không còn sức tái chiến, rõ ràng Viêm Lân đã thắng.

Bốn phía lặng ngắt như tờ, đặc biệt là những nam nữ tuổi trẻ vừa rồi còn vung tay hô hào cổ vũ cho Lâm Phàm, lúc này ai nấy đều ngây ra như phỗng.

Lâm Phàm giãy dụa mấy lần song vẫn không đứng lên được, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, triệt để bại trận.

- Ông!

Có tiếng chuông du dương, truyền khắp hư không.

- Chúc mừng đệ tử Thánh Sơn Nạp Lan Như Ngọc, đệ tử Càn Thiên tông Lý Thanh Vi, đệ tử Thần Kiếm Môn Mộ Dao, đệ tử Thú Hoàng tông Thiểu Ti Quân, đệ tử Ngự Thiên Cung Hàn Lưu Vân, đệ tử Bá Vương tông Dịch Túc, và Hư Trần, Viêm Lân, tổng cộng tám người tiến vào vòng kế tiếp!

Thần sắc trên mặt Âu Dương Viễn Phong không quá dễ nhìn, song vẫn không thể không lên tiếng. Hắn đứng ra giữa không trung, tiếng nói xen lẫn nguyên khí quanh quẩn khắp quần sơn.

- Ầm!

Âu Dương Viễn Phong vừa dứt lời, bốn phía vốn đang lặng ngắt như tờ lập tức sôi trào trở lại.

- Nạp Lan Như Ngọc vô địch!

- Hư Trần quá soái, nhất định sẽ thắng!

- Lý Thanh Vi, ngươi là thần nữ của chúng ta!

- Dịch Túc, quét ngang bốn phía!

- Mộ Dao, trấn áp tứ phương!

- Thiểu Ti Quân vô địch!

- Hàn Lưu Vân uy vũ!

- Viêm Lân, nhất định phải thắng!

-...

Quyết đấu đến lúc này, trên tám khối cự thạch chỉ còn dư lại tám người, ai nấy đều có được không ít người hâm mộ vung tay gào thét, hô hào trợ uy.

Thế giới này lấy võ vi tôn, kẻ mạnh là vương, tám người còn lại, bất kỳ một ai đều đã chứng minh được thiên tư tuyệt đỉnh, thực lực đủ để quét ngang đồng bối.

Đặc biệt là đám người Nạp Lan Như Ngọc, Thiểu Ti Quân, Hàn Lưu Vân, bọn họ đều có lai lịch xuất thân bất phàm, cộng thêm thiên tư và thực lực, không khỏi khiến cho mọi người ngưỡng mộ.

Hai nữ tử tiến vào vòng một tám Lý Thanh Vi, Mộ Dao đều như tiên tử, thân hình mạn diệu, phong thái thướt tha, là thần tiên trong mộng của vô số thanh niên.

Hư Trần, bằng thực lực đánh bại Cung Thiên Tinh, kết hợp nét mặt tuấn lãng, khiến cho vô số nữ tử điên cuồng gào thét, thậm chí có mỹ phụ trung niên cũng không nhịn được khuynh tâm ái mộ.

Dù là Viêm Lân, tuy bộ dạng có hơi khó coi, nhưng đây là thế giới lấy võ vi tôn, bằng thực lực đánh bại Lâm Phàm cũng thắng được một ít người hâm mộ.