Chương 821
Một kích này quá cường đại, trước kia cũng chính là một kích như vậy đã trực tiếp trọng thương Lâm Phàm, khiến đối phương không còn sức tái chiến.
- Tựa hồ là giao long trảo, nhưng điểm này có vẻ ta còn am hiểu hơn ngươi, một chiêu quyết định thắng thua đi!
Hư Trần mở miệng, đôi mắt sáng trong mở ra, ánh mắt đột nhiên chất đầy thiểm điện, quanh thân huyết khí cuồn cuộn, hồ quang kích đãng, mây đen yên ắng hội tụ giữa hư không, ánh sáng bốn phía đều bị thôn phệ, kéo theo điện chớp ầm ầm, mái tóc tung bay, hệt như hung thần sống lại.
- Xoẹt...
Thủ ấn ngưng kết, Hư Trần ra tay, kéo theo mây đen lăn động, sấm vang chớp giật, năm ngón uốn khúc, một đạo trảo ấn thò ra.
Hư không phía trước trảo ấn ba động, quang mang lộng lẫy, năng lượng lôi điện cuộn trào như sóng biển, thanh thế kinh người!
Khắc này, khí chất Hư Trần hung hãn không gì sánh được.
Trảo ấn đại khai đại hợp, lay động cả phiến cự thạch, hư không cũng bị chấn đãng.
Dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chăm, hai đạo thủ ấn trực tiếp va chạm vào nhau.
- Ùng ùng...
Tiếng chấn động trầm vang rơi vào tai không ít người đứng cách gần đó, hai lỗ tai chấn vang ông ông.
Cự thạch bị lôi quang bao phủ, thiểm điện xung thiên, năng lượng đáng sợ kích đãng, thế như gió lốc cuốn thốc mà đi, kinh người không gì sánh được.
Quyết đấu khiến cường giả các đại thế lực đều biến sắc, trong lòng không khỏi tán thán.
Mọi thứ tới cũng nhanh đi cũng nhanh, lôi quang tứ tán, năng lượng kình khí tiêu tán, trên cự thạch, hai thân ảnh một lớn một nhỏ dần hiển lộ.
Hai người cách nhau không đến vài xích, lần lượt thu tay lại.
- Ầm ầm!
Đột nhiên, Hư Trần lui ra sau hai bước, mặt sắc tái nhợt.
Hiển nhiên vừa rồi hắn đã tiêu hao cực lớn, nắm tay phải khẽ rung rung.
- Phốc...
Cùng lúc đó, thân thể to lớn của Viêm Lân khôi phục bình thường, một búm máu tươi phun ra từ trong miệng, cước bộ lảo đảo lui ra sau mấy bước, trên tay phải có huyết dịch đỏ tươi tràn ra.
- Ta thua rồi, đánh không lại ngươi.
Viêm Lân chùi vết máu trên khóe miệng, không chút khách khí nhét viên đan dược Hư Trần vừa mới đưa cho vào miệng, cười nhìn Hư Trần nói:
- Ngươi tiếp tục đi, ta ở phía dưới chờ các ngươi.
Nói xong, Viêm Lân nhảy xuống cự thạch.
Dốc hết toàn lực mà vẫn thất bại, Viêm Lân cũng sớm cũng cảm giác được mình không đánh lại, có thể tấn cấp đến vòng này đã khiến hắn tương đối hài lòng.
Hư Trần mỉm cười, tay phải truyền đến cảm giác tê rần, âm thầm cười khổ, sợ là lúc này chỉ có chính hắn mới rõ ràng Viêm Lân mạnh đến đâu.
- Đến lúc kết thúc rồi!
Thanh âm lạnh lùng vang vong, Nạp Lan Như Ngọc mở miệng, da thịt trên thân tán phát ra một loại quang mang thần thánh, vỗ cánh lơ lửng giữa hư không, khí tức đại thịnh.
Hàn Lưu Vân ánh mắt ngưng trọng, thú ảnh quanh thân gầm gào, khí tức ngút trời, trong tay trong yên ắng hiện ra một chiếc roi dài màu trắng.
Toàn thân roi dài tràn ngập sương mù, quang mang chớp sáng như thiểm điện, linh động như giao long, tản mát ra uy áp đáng sợ, khí tức khiến cho linh hồn chấn đãng.
Roi dài màu trắng vừa xuất hiện liền tựa như giao long giữa trời, phong vân tuôn động.
Năng lượng thiên địa bốn phía đều bị lực lượng nào đó dẫn dắt, gió nổi mây vần quay chung quanh Hàn Lưu Vân, hình thành dị tượng ngay trên đỉnh đầu.
- Ngọc Long Trấn Hồn tiên!
Trong ngũ tông tam môn, có cường giả đột nhiên kinh hô.
- Không ngờ là Ngọc Long Trấn Hồn tiên!
Rất nhiều cường giả ánh mắt run lên, Ngọc Long Trấn Hồn tiên, đây không phải vật phàm mà đã gần như đạt tới đẳng cấp pháp khí, nghe đồn là do một vị cường giả Luyện Khí sư của Ngự Thiên Cung luyện chế, tài liệu là một đoạn Long Cốt di lưu từ thượng cổ, ngày roi thành dẫn phát thiên địa dị tượng, trời sinh áp chế linh hồn.
- Địa vị Hàn Lưu Vân ở Ngự Thiên Cung có vẻ không thấp a. Không ngờ trên người còn mang theo cả Ngọc Long Trấn Hồn tiên!
Có người mở miệng, Ngự Thiên Cung có thể giao Ngọc Long Trấn Hồn tiên cho Hàn Lưu Vân, đủ thấy địa vị của hắn trong Ngự Thiên Cung.
Chẳng qua cũng không mấy người lấy làm lạ, bằng thiên tư và thực lực Hàn Lưu Vân biểu hiện ra hôm nay, đủ để khiến người Ngự Thiên Cung coi trọng như vậy.
- Gào!
Roi dài như rồng, khuấy động phong vân, bạo tuôn về phía Nạp Lan Như Ngọc, kéo theo uy năng thiên địa, thanh uy hiển hách, như thể muốn dời núi lấp biển.
Bằng mắt thường có thể thấy, trong nháy mắt thế công đã lao đến trước người Nạp Lan Như Ngọc.
Nhưng thế công đáng sợ đó vừa cách Nạp Lan Như Ngọc còn chừng hơn một trượng thì đột nhiên hư không cuộn lên gợn sóng.
Lấy Nạp Lan Như Ngọc làm trung tâm, xuất hiện một luồng khí tức thần thánh chói mắt bao phủ chung quanh.
Roi dài như rồng mang theo thế công khủng bố, ảnh hưởng linh hồn, nhưng lại bị cường hành ngăn trở trước mặt Nạp Lan Như Ngọc, tựa hồ khó mà tiến thêm.
Cảnh tượng này khiến vô số ánh mắt chấn kinh không dám tin tưởng!
Hàn Lưu Vân biến sắc, ngưng kết thủ ấn, uy thế trên roi dài tăng mạnh, như thể hóa thành hư ảnh một con giao long, trước người tàn hồn ngưng tụ thú ảnh dữ tợn, gầm thét muốn nhảy ra.
- Ù ù!
Uy thế đáng sợ tưởng như có thể phá hủy hết thảy, song đều bị ngăn trở trước quang mang thần thánh trên người Nạp Lan Như Ngọc, vầng sáng chỉ thoáng rung động, lại vẫn vững không thể phá.
- Không ngờ lại ngưng tụ thành Thánh Vương hộ thể khí!
Trong ngũ tông tam môn, cường giả biến sắc, cường giả trong Ngự Thiên Cung cũng đều ánh mắt đại biến, khiếp sợ không thôi.
- Thánh Vương hộ thể khí quá mạnh, ngăn cản được cả thế công của Hàn Lưu Vân!
Trong đám đông cũng có lão nhân cường giả nhìn ra manh mối, không khỏi tán thán.
Lúc này Hàn Lưu Vân đã tung hết bài tẩy, dốc tận toàn lực, sợ rằng đủ để vượt cấp đánh chết tu vi Nguyên Chân kỳ tứ trọng bình thường, nhưng lại ngay cả phòng ngự của Nạp Lan Như Ngọc đều không cách nào phá được.
Hàn Lưu Vân cường hãn khủng bố, là hạng tuyệt đỉnh trong đồng bối, song Nạp Lan Như Ngọc không nghi ngờ càng đáng sợ hơn!
- Đây đã là toàn lực của ngươi? Vậy cũng nên kết thúc thôi!
Nạp Lan Như Ngọc ánh mắt lạnh nhạt, Thánh Vương hộ thể khí rậm rạp quanh thân, quang mang như vầng thái dương, hai cánh sau lưng vỗ động, thủ ấn ngưng kết hóa thành hai đạo trảo ấn đánh ra phía trước.
- Ùng ùng!
Hư không ầm vang, khí tức thần thánh phập phồng, trảo ấn khủng bố phù hiện giữa hư không, năng lượng cuồn trào, một tay trấn áp roi dài, một tay trấn áp hư ảnh cự thú, hung hăng đụng nhau, tiếng trầm vang đinh tai nhức óc.
- Trời ạ!
Toàn trường kinh hô, hãi hùng khiếp vía, lực lượng quá mạnh, bằng mắt trần có thể thấy, thế công của Hàn Lưu Vân trực tiếp vỡ nát thành từng khúc.
- Phá...!
Thánh Vương hộ thể khí bao phủ, lúc này Nạp Lan Như Ngọc càng có vẻ thần thánh không gì sánh được, như Thần Tử hàng lâm, quét ngang hết thảy.
Hàn Lưu Vân biến sắc, thế công của hắn bị trực tiếp chấn nát, đối phương quá cường đại, mang đến cho hắn cảm giác sâu không lường được.
- Phốc!
Sau cùng, Hàn Lưu Vân thổ huyết, thân thể bị đánh bay nện xuống trên cự thạch, Ngọc Long Trấn Hồn tiên trong tay trở nên ảm đạm đi nhiều.