Chương 844
Nguyên Linh kỳ cửu trọng đỉnh phong, chỉ một bước liền có thể đạp chân tới Nguyên Chân kỳ, năng lượng thiên địa điên cuồng tràn vào cơ thể Tô Dật, lần nữa trực tiếp xông phá tầng bình cảnh mỏng manh sau cùng kia.
- Lần cuối cùng, sắp rồi!
Tô Dật ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm chặt, nhưng trong lòng lại đang sốt ruột vô cùng.
- Tiểu tử này rốt cục muốn làm gì, đây là tưởng muốn đùa chết chính mình ư?
- Lạt thật, tiểu tử này đến cùng muốn làm gì!
Toàn trường ngạc nhiên, thậm chí không ít cường giả trong ngũ tông tam môn đã nhịn không được đứng thẳng người lên.
Từng tia ánh mắt quỷ nhìn chằm chằm Tô Dật, thực sự không biết rốt cục Tô Dật đang làm gì.
Rõ ràng Tô Dật có thể đột phá, lại cường hành cắt đứt, lúc này cơ hội đến lần hai cũng vẫn làm vậy.
Hai lần có cơ hội đạp chân Nguyên Chân cảnh, Tô Dật đều cố tình dừng bước, điều này quả thực khiến người khó mà hiểu được.
- Hắn không đột phá đến Nguyên Chân kỳ, nhưng khí tức trên người đã cường hãn hơn nhiều, đây cũng là một loại bí pháp nào đó!
Tại trường, cũng có cường giả nhìn ra manh mối.
Một ít cường giả nhãn lực sắc bén cường giả có thể cảm giác được, sau lần Tô Dật cường hành ngăn cản đột phá, khí tức trên người so với thời kỳ toàn thịnh lúc trước thì còn mạnh mẽ hơn vài phần, khả năng là bởi đang tu luyện bí pháp nào đó.
Nạp Lan Như Ngọc cũng thấy vậy, cùng ở trên cự thạch, hắn càng cảm nhận rõ ràng động tĩnh quỷ dị trên thân Tô Dật lúc này, bất giác sâu trong linh hồn lần nữa tuôn ra cảm giác bất an.
- Thánh Tượng Tịnh Thế!
Nạp Lan Như Ngọc quát to một tiếng, trong thân ảnh mông lung xuất hiện vòng xoáy quỷ dị, có quang mang càng chói mắt chớp động.
Chỉ sát na, hư không quanh người Nạp Lan Như Ngọc xao động ra tầng tầng sóng gợn, truyền ra tiếng leng keng đinh tai nhức óc.
- Phần phật...
Thánh quang mông lung cuồn cuộn, thế như hồng thủy trút xuống.
- Long!
Bốn phía quanh thân thể mông lung to lớn của Nạp Lan Như Ngọc bất chợt hình thành một mảnh thế giới độc lập, quang mang lộng lẫy, ẩn ẩn bao trùm trọn cả cự thạch.
Hư ảnh Huyền Thiên Yêu Bằng hãm vào trong, lập tức bị trói buộc, năng lượng trong thiên địa xao động, sát ý trút xuống, tưởng như muốn ma diệt hết thảy.
- Tịnh Thế, tế diệt!
Nạp Lan Như Ngọc quát lớn một tiếng như sấm, hư không không ngừng chấn đãng, toàn bộ cự thạch run rẩy kịch liệt, năng lượng thiên địa sôi trào, Tô Dật ở trên cự thạch cũng bị ảnh hưởng.
Trời đất gió nổi mây vần, mây đen cuồn cuộn.
Một luồng khí tức thần thánh đáng sợ như muốn tịnh hóa hết thảy tràn ngập ra, khiến người không cách nào sinh ra ý niệm kháng cự, cam nguyện vứt bỏ đề kháng.
- Nạp Lan Như Ngọc không ngờ lại đáng sợ đến mức này!
- Không hổ là Thánh Sơn Thánh Tử, quá cường hãn!
Cường giả toàn trường sững sờ, sống lưng lạnh toát, không ngờ Nạp Lan Như Ngọc lại cường đại như vậy.
- Thánh Vương chi khí tu luyện đến trình độ như vậy, đúng là kinh người!
Ánh mắt Cổ Nhạc lão nhân cũng run rẩy, Thánh Sơn có thể sừng sững không ngã, là thế lực mạnh nhất Trung Châu, chính là nhờ sự đáng sợ của Thánh Vương chi khí. Nạp Lan Như Ngọc có thể tu luyện Thánh Vương chi khí đến trình độ như hiện tại đã là quá sức kinh người.
Huyền Thiên Yêu Bằng giãy dụa kịch liệt, cố gắng thoát khỏi ràng buộc, uy áp đáng sợ tràn ra, khí thế kinh người.
Giữa hư không, hai thân ảnh không ngừng đụng chạm, bộc phát ra tiếng vang như sấm.
Không ngừng có mưa ánh sáng óng ánh vung vãi, rực rỡ như pháo hoa.
Huyền Thiên Yêu Bằng rất mạnh, nhưng đã có dấu hiệu dư lực không đủ, càng lúc càng yếu, hư ảnh càng lúc càng mông lung.
- Không được, Tô Dật đã khó mà chống đỡ nổi, hắn lại đang phân tâm, hình như muốn đột phá, không cách nào nhất tâm nhị dụng!
Rất nhiều người kinh hô, bọn họ nhìn ra hư ảnh Huyền Thiên Yêu Bằng của Tô Dật đang dần bị ma diệt, sắp không chống đỡ được.
- Diệt!
Nạp Lan Như Ngọc quát lớn như sấm, trong mắt tuôn ra sát ý mãnh liệt, một đạo thủ ấn đánh ra, tưởng như muốn vặn vẹo hư không, quang mang thủ ấn đón gió mà lớn, một đường đập thẳng lên hư ảnh Huyền Thiên Yêu Bằng đang dần suy yếu.
Mưa ánh sáng vung vãi, hư ảnh Huyền Thiên Yêu Bằng hoàn toàn biến mất.
- Không hay!
Chớp mắt đó, không biết bao nhiêu ánh mắt run rẩy, vô số trái tim ngưng trọng đến độ tưởng như ngừng đập.
- Cùng nhau tịnh hóa đi!
Hư ảnh mông lung cúi nhìn Tô Dật, Nạp Lan Như Ngọc ngưng kết thủ ấn, từ trong khí tức thần thánh giữa hư không, đao quang chói mắt lướt đi, mang theo thần quang sáng chói rít gào chém xuống.
Đao mang lướt qua đâu, trên cự thạch phía dưới lập tức hiện ra vết nứt, gió mây tuôn động, ánh đao bao phủ lấy Tô Dật.
- Ầm!
Đao quang rơi xuống, nhanh như tia chớp rơi vào trong năng lượng thiên địa quanh thân Tô Dật, nháy mắt tiếng trầm vang như sấm rền bùng lên trên cự thạch.
Bằng mắt thường có thể thấy được, bốn phía quanh cự thạch bất chợt trở nên hỗn loạn mơ hồ, năng lượng thiên địa xao động tán loạn.
Năng lượng cuốn thốc xung thiên, khuếch tán ra xa xa bốn phía, khiến tứ phương cũng hỗn loạn theo.
Khí tức quá đáng sợ, thậm chí khiến không ít người xem đứng cách tương đối gần chấn kinh hãi hùng khiếp vía!
Đao mang quá mạnh mẽ, tưởng như muốn chém tan hết thảy, trực tiếp trảm phá thiên địa năng lượng vờn quanh trên đỉnh đầu Tô Dật theo đó ánh đao rơi xuống, mọi thứ trở nên hỗn loạn.
Hết thảy diễn ra quá nhanh, đám người Cổ Nhạc lão nhân, Quan Lan phó cung chủ, Tây Vô Tình, Tô Cuồng Ca trưởng lão thật lâu vẫn chưa hồi thần lại được
Ánh mắt vô số người vây xem bốn phía không giấu được căng thẳng, đao mang kia chém xuống, trong lòng ai nấy đều rõ ràng, thế công như thế sợ rằng người tu vi Nguyên Chân kỳ bát trọng thậm chí cửu trọng đều chưa hẳn có thể chống đỡ được.
Huống hồ lúc này Tô Dật hình như còn đang trong đột phá, vẫn chưa thành công, sợ là không chết cũng bị tẩu hỏa nhập ma.
- Đây mới là thực lực chân chính của Thánh Sơn Thánh Tử!
Khuông Quế Lan cười lạnh không thôi, mắt nhìn lên quảng trường hỗn loạn, lần này tiểu tử chết chắc.
- Tốt nhất là đánh chết đương trường!
Trong trận hình Thần Kiếm Môn, Bạch Minh Sơn trưởng lão ánh mắt âm hàn, nếu Tô Dật bị Nạp Lan Như Ngọc trực tiếp chém giết, vậy đệ tử Vân Lăng Phong của hắn vẫn là đệ nhất nhân trong lứa tuổi trẻ Thần Kiếm Môn.
Đệ tử Vân Lăng Phong của hắn, thân mang truyền thừa lão tổ và thánh khí, giả lấy ngày giờ, thậm chí không cần bao lâu liền ngay cả Mộ Dao và Kiếm Vô Khuyết đều không cách nào so sánh.
- Tiểu sư thúc!
Tư Đồ Mục Dương chau mày, tiếng nói ách lại, nắm tay siết chặt.
- Thật không địch lại ư?
Đám người Âu Lạc, Lưu Vân Xuyên thần sắc ngưng trọng, khuôn mặt trắng bệch, cuối cùng vẫn là tu vi chênh lệch quá xa, Tô Dật cách nào địch lại Nạp Lan Như Ngọc.