← Quay lại trang sách

Chương 851

Hết thảy những gì phải chịu đựng hôm nay khiến cho Nạp Lan Như Ngọc triệt để điên cuồng, không cách nào chấp nhận sự thật đó.

- Phốc...

Chỉ là khi khí tức đáng sợ kia vừa mới tuôn ra, từ trong miệng Nạp Lan Như Ngọc, lần nữa đột nhiên phun ra một búng máu tươi.

Đồng thời với đó, khí tức trên người bắt đầu trở nên hỗn loạn, toàn thân lảo đảo giật lùi ra sau mấy bước, ánh sáng trước mắt dần tiêu tán, cả người ngã về phía sau.

- Xoẹt...

Trên hư không, thân ảnh lão giả áo bào đỏ tóc đỏ như quỷ mị xuất hiện bên người Nạp Lan Như Ngọc, tưởng như vặn vẹo hư không, kéo thân mình đang sắp hôn mê của Nạp Lan Như Ngọc vào trong tay, đánh ra mấy đạo thủ ấn, chân mày tựa hồ thoáng nhăn lại, tiếp đó liền nhét mấy viên đan dược vào miệng Nạp Lan Như Ngọc.

- Gặp qua Thánh Hỏa trưởng lão!

Trong trận hình Thánh Sơn, lần lượt các trưởng lão cường giả, Khuông Quế Lan, Âu Dương Viễn Phong đều nhất tề hạ xuống trên cự thạch, hành lễ với lão giả kia, trong ánh mắt ai nấy đều tuôn hiện vẻ vui mừng.

Trên khuôn mặt Băng Phủ cũng chớp hiện ý cười, viện binh của Thánh Sơn cuối cùng đã tới.

Hắn đồng ý để Tô Dật tiếp tục Thánh Vũ đại hội, lại trong âm thầm thi triển thủ đoạn thông tri Thánh Sơn, chờ đợi cường viện của Thánh Sơn đến, bằng không thì sao làm gì được Cổ Nhạc lão nhân.

Mặc khác, Băng Phủ cũng nghĩ nếu Nạp Lan Như Ngọc có cơ hội, trực tiếp chém giết tiểu tử kia, vậy ngược lại ai cũng không nói được gì.

Chỉ là Băng Phủ vạn vạn không thể ngờ, tiểu tử Dịch Túc kia không ngờ lai lịch có vẻ không nhỏ, quan trọng hơn, thực lực cũng đáng sợ đến mức này.

Trên cự thạch, lão giả tóc đỏ sau khi nhét mấy viên đan dược vào miệng Nạp Lan Như Ngọc, thần tình mới dần bình tĩnh lại, giao Nạp Lan Như Ngọc cho một gã cường giả Thánh Sơn, sau đó ánh mắt từ từ quét khắp toàn trường.

- Tô Dật thắng!

- Thiên kiêu chi hoàng, Tô Dật!

- Tô Dật làm tốt lắm!

- Tô Dật, Tô Dật!?

Nạp Lan Như Ngọc hôn mê, khiến cho toàn trường lần nữa sôi trào, vô số người ủng hộ Tô Dật vung tay gào thét, kích động vô cùng.

Rất rõ ràng, Nạp Lan Như Ngọc thất bại, Tô Dật thắng lợi, đối với người vây xem toàn trường mà nói, điều này đồng nghĩa với môn phái nhỏ như bọn họ lần đầu tiên cách Thánh Sơn gần đến vậy, Thánh Sơn không còn là núi cao sừng sững không thể chạm trong lòng bọn họ, người mạnh nhất trong đồng bối ở Thánh Sơn cũng vẫn có thể bị đánh bại!

Người thường, hoàn toàn có cơ hội đánh bại được người mạnh nhất trong đồng bối ở Thánh Sơn!

Tiếng hò hét đinh tai nhức óc, vang lên không dứt như từng đợt sóng triều!

Ngay cả không ít người ủng hộ Nạp Lan Như Ngọc cũng bị kinh động!

Thiếu niên kia lấy một tư thái hung mãnh không gì sánh được một đường ca cao mãnh tiến, quét ngang hết thảy!

Trận chiến sau cùng với Nạp Lan Như Ngọc, thiếu niên ấy lấy tu vi Nguyên Linh cảnh cửu trọng, lần lượt đối kháng Nạp Lan Như Ngọc, bài tẩy nhiều lần xuất hiện, chấn động toàn trường, khiến người kinh ngạc run rẩy!

Nhất là thời khắc cuối, mọi người đều tưởng rằng Tô Dật sẽ bại.

Nhưng Tô Dật chưa từng bỏ cuộc, bao nhiêu lần bị đánh ngã, là bấy nhiêu lần đứng dậy, trong đại chiến đột phá Nguyên Chân cảnh nhất trọng, vãn hồi thế cuộc, lấy phong thái vô thượng đánh bại Nạp Lan Như Ngọc.

Đây không chỉ là thắng lợi đơn thuần, mà còn giành được đồng cảm cũng như kinh động từ vô số người!

Đây mới thực sự là thiên kiêu chi hoàng trong lòng bọn họ, đây mới thật sự là quét sạch tứ phương!

- Tiểu sư thúc công!

Trong đám đông, Tư Đồ Mục Dương kích động hét lớn.

- Hay lắm, Thần Kiếm Môn uy vũ!

Đám người Lưu Vân Xuyên, Kiếm Thập Nhất, Âu Lạc lúc này cũng kích động không gì sánh được.

Ánh mắt mấy người Anh Thiển Thiển, Cung Thất cũng chớp sáng, gia hỏa kia quả nhiên đã thắng, đánh bại được Thánh Sơn Thánh Tử Nạp Lan Như Ngọc!

- Tô Dật, Tô Dật!

Toàn trường gào thét, một ít người vây xem lớn tuổi cũng bị cảm nhiễm, kích động hô to theo.

Giữa tiếng gào thét vang trời, trong trận hình ngũ tông tam môn, Ngự Thiên Cung…. các cường giả khắp bốn phía cũng đang ngơ ngác nhìn nhau, người chiến thắng ở các kỳ Thánh Vũ đại hội trước đây, chưa một ai có được danh vọng như hiện tại.

Song trong lòng hết thảy cường giả ngũ tông tam môn đều hiểu, thiếu niên kia thật sự cường hãn, khiến chính bọn họ cũng phải tâm phục khẩu phục.

Giữa khung cảnh ấy, ánh mắt đám cường giả Thánh Sơn rất phức tạp, thần sắc khó coi, hết thảy điều này đều không phải là kết quả bọn họ mong muốn.

Thần sắc Băng Phủ càng là âm trầm, con ngươi lóe lên, tựa hồ đang truyền âm nói gì đó với lão giả áo bào đỏ tóc đỏ, khiến ánh mắt lão giả tóc đỏ lập tức quét đến trên người Tô Dật, trong mắt tuôn ra quang mang như ác diễm, phức tạp vô cùng.

Tô Dật đứng giữa trời, trên cơ thể tràn đầy quang mang, ánh mắt thâm thúy, tự có một cỗ khí chất ngạo tà siêu trần, có thể ngạo thị tứ phương, chấn nhân tâm phách!

Cảm nhận được ánh mắt lão giả tóc đỏ, trong lòng Tô Dật bất giác dâng lên cảm giác bất an.

- Người tới là Thánh Sơn Thánh Hỏa trưởng lão, người này thực lực không tầm thường, e rằng sẽ có chút phiền toái. Nhưng hôm nay vô luận thế nào, Ngự Thiên Cung cũng sẽ đứng về phía ngươi, ai cũng không cách nào động tới nửa sợi tóc của ngươi!

Đúng lúc này, tiếng truyền âm của Cổ Nhạc lão nhân rơi vào tai Tô Dật, thân ảnh cũng theo đó lặng yên đứng ở bên người Tô Dật.

Tây Vô Tình và Thanh Hoàng cũng lập tức yên ắng xuất động, đứng ở bên người Tô Dật.

- Lão đại, vậy mới phải chứ, ta biết ngươi nhất định có thể đánh gục tên kia!

Tô Tiểu Soái nhảy lên vai Tô Dật, bộ dạng rất là hưng phấn, đầu nhỏ ngẩng cao, ánh mắt sáng rực.

Tô Dật mỉm cười đáp lại, sau đó quay sang nhìn Cổ Nhạc lão nhân bên cạnh, thấp giọng nói:

- Tiểu tử có một chuyện muốn nhờ, sẽ ghi khắc đại ân, nếu ngày sau có cơ hội, dù lên đao sơn xuống biển lửa cũng phải báo đáp!

- Thánh Vũ đại hội lần này rất đặc sắc, đầu tiên phải chúc mừng Tô Dật trở thành quán quân Thánh Vũ đại hội đợt này!

Thanh âm thong thả truyền ra, Thánh Hỏa trưởng lão lên tiếng, ngước mắt lên dừng ở trên người Tô Dật.

Tiếng nói không lớn, lại cũng rơi trong quần sơn đang huyên náo sôi trào, đủ khiến mọi người nghe được rõ ràng.

- Ầm!

- Tô Dật, Tô Dật!

- Thiên kiêu chi hoàng, quét ngang tứ phương!

Thanh âm vừa ra, tiếng reo hò toàn trường lập tức leo tới đỉnh phong, sôi trào xung thiên, ầm vang sấm, rung động bát phương!

Nghe Thánh Hỏa trưởng lão nói vậy, cường giả trưởng lão trong Thần Kiếm Môn, Ngự Thiên Cung, ngũ tông tam môn đều hiện vẻ nghi hoặc, Thánh Sơn Thánh Hỏa trưởng lão chẳng ngờ lại không gây khó dễ.

Tô Dật mắt nhìn Thánh Hỏa trưởng lão, trước đó lúc ánh mắt người này rơi trên người hắn, một luồng khí tức mịt mờ tràn ra, bất giác khiến hắn bất an trong lòng, hư không bốn phía như ngưng lại, có một cảm giác hết sức nguy hiểm.

- Quá mạnh!

Tô Dật hiểu rõ trong lòng, người này quá mạnh, tuyệt đối là người mạnh nhất trước nay mình từng gặp qua, từ trong lời giới thiệu ngưng trọng của Cổ Nhạc cung chủ không khó để biết, Thánh Hỏa trưởng lão này e rằng còn mạnh hơn cả Cổ Nhạc cung chủ.

- Dựa theo quy tắc Thánh Vũ đại hội, nếu quán quân Thánh Vũ đại hội không phải đệ tử Thánh Sơn, vậy thì sẽ có được cơ hội tiến vào Thánh Sơn, cùng tu hành với Thánh Tử Thánh Nữ Thánh Sơn, đây là đại cơ duyên, Tô Dật, thu thập một chút, sau đó theo ta đi tới Thánh Sơn!

Thánh Hỏa trưởng lão mắt nhìn Tô Dật, giọng nói thong dong tiếp tục truyền ra, giống như hoàn toàn không biết chuyện đám đệ tử Thánh Sơn Sở Trường Hoan đều bị Tô Dật chém giết.