Chương 854
Lả tả..."
Từng đạo ánh mắt đồng loạt lả tả rơi lên thân ảnh gầy nhỏ trên cự thạch.
Đó là một lão giả tang thương, thân hình nhỏ gầy như người lùn, chỉ là lúc này khí tức trên người lại bất giác khiến cho hư không bốn phía như bị ngưng cố, không hề kém Băng Phủ chút nào.
- Là Thần Kiếm Môn Tô Cuồng Ca!
Dưới vô số ánh mắt phức tạp tại trường, Thần Kiếm Môn Tô Cuồng Ca đứng ra ngăn trở Băng Phủ.
- Là Tô trưởng lão!
Đám người Âu Lạc, Lưu Vân Xuyên, Kiếm Thập Nhất chứng kiến đạo thân ảnh nhỏ gầy kia xuất hiện trên cự thạch, nháy mắt liền vì đó sôi trào.
Mắt nhìn lão giả nhỏ gầy đột nhiên xuất hiện trước mắt, ánh mắt Tô Dật cũng khẽ rung động.
- Ngược lại quên mất, tiểu tử này từng ở trong Thần Kiếm Môn một đoạn thời gian, nhưng hôm nay ta tất phải mang tiểu tử này về Thánh Sơn, Thần Kiếm Môn ngươi nên biết điều một chút!
Băng Phủ ngước mắt nhìn về phía Tô Cuồng Ca trưởng lão, sắc mặt rất khó coi, Thần Kiếm Môn không ngờ lại dám ngăn cản hắn.
- Ha ha ha ha...
Tô Cuồng Ca ngẩng đầu, mắt nhìn Băng Phủ, miệng bật cười, tiếng cười xung thiên, giống như kinh lôi đinh tai nhức óc, vang vọng hư không, nói:
- Ngươi biết Tô Dật từng ở trong Thần Kiếm Môn, vậy thì hẳn nên biết Tô Dật là đệ tử Thần Kiếm Môn ta, hôm nay Băng Phủ ngươi thử động tới một sợi lông Tô Dật ta xem!
Tô trưởng lão tiếng quát như sấm, nhảy ra trước một bước, đợi khi thanh âm cuối cùng rơi xuống, trên người tràn ra một luồng khí tức hùng hồn lăng lệ, như Cự Long thức tỉnh khỏi cơn mê, ầm ầm vang dậy.
Khắc này, thân hình thấp bé của Tô Cuồng Ca trưởng lão đứng ở trước mặt Tô Dật, lại hệt như một tòa núi lớn, bộc phát ra khí tức đáng sợ, trong đôi mắt có quang mang như thần kiếm đang lướt động, khiến người chỉ cần thoáng nhìn liền bất giác run rẩy!
- Tô Dật chính là đệ tử Thần Kiếm Môn ta!
Trong trận hình Thần Kiếm Môn, đám trưởng lão cường giả Đoạn Nguyệt Dung, Mai Hoa Diệp lúc này cũng nhất tề lướt ra, từng luồng khí tức mênh mông cuồn cuộn lập tức tràn ngập.
Chỉ có Bạch Minh Sơn không có động tác, hắn đứng trên đỉnh núi, sắc mặt âm tình bất định.
- Cái gì, Tô Dật kia lại là đệ tử Thần Kiếm Môn!
Toàn trường ngạc nhiên, đặc biệt là đối với thế lực ngũ tông tam môn tại trường, cả đám cường giả đều kinh ngạc không thôi.
Tên Tô Dật thiên tư đáng sợ đến yêu nghiệt này hóa ra lại là đệ tử Thần Kiếm Môn.
- Nếu hôm nay ta cứ phải mang tiểu tử này đi thì sao?!
Băng Phủ nhìn chằm chằm Tô Cuồng Ca, sắc mặt âm trầm.
- Ngươi thử xem!
Tô Cuồng Ca trưởng lão cũng nhìn thẳng Băng Phủ, hai tròng mắt sáng rực như có kiếm quang lướt động.
- Được, ta cũng muốn xem xem, thiên tài trước đây của Thần Kiếm Môn, bây giờ đã khôi phục đến trình độ nào!
Băng Phủ quát to một tiếng, tựa hồ không nguyện dây dưa thêm thời gian, miễn cho phát sinh sự cố, một cước giẫm mạnh xuống cự thạch, trong cơ thể cuồn cuộn tuôn trào khí tức hàn băng, ngưng tụ thành một đạo băng trụ to lớn, quang mang lộng lẫy, trực tiếp bạo oanh về phía Tô Cuồng Ca trưởng lão.
- Băng Phủ lão nhi, đừng cậy già lên mặt, tuổi tác lớn không có nghĩa thực lực cũng lớn, người Thần Kiếm Môn ta, chí ít Băng Phủ ngươi còn động không được!
Ánh mắt Tô trưởng lão khẽ nhướng lên, trực tiếp hừ lạnh một tiếng, thân ảnh thấp bé không lùi mà tiến, nháy mắt đã xuất hiện một cách đầy quỷ dị trước người Băng Phủ, tay vung lên, một quyền trực tiếp đánh tới.
- Ầm!
Tiếng vang trầm thấp truyền ra, lập tức dưới ánh nhìn chăm chăm của mọi người, bang trụ to lớn kia trực tiếp chấn vỡ, đứt đoạn thành từng tấc, khí tức hàn băng ngút trời tung tóe, thân thể Băng Phủ cũng lảo đảo giật lui.
- Rầm rầm rầm!
Trên hư không, xung đột giữa cường giả Ngự Thiên Cung và Thánh Sơn cũng triệt để bạo phát.
Hư không bốn phía đều bị vặn vẹo, dư ba năng lượng đáng sợ tràn ra, trút khắp tứ phương.
Quyết đấu kịch liệt nhất đương nhiên là giữa Thánh Hỏa trưởng lão và Cổ Nhạc cung chủ, tốc độ hai người nhìn như rất chậm, song thực tế lại vô cùng dữ dội, quang đoàn lộng lẫy và hỏa cầu như vẫn thạch giao thoa thôn phệ lẫn nhau, hai cỗ lực lượng vô hình giằng co giữ hư không, tản ra dư ba khủng bố, khiến đất trời bốn phía ẩn ẩn chớp hiện từng vòng sáng đen nhánh, tưởng như không gian có thể bị cắt nát bất cứ lúc nào.
Trên trời, đám người Đoạn Nguyệt Dung trưởng lão và Mai Hoa Diệp trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, song không đều lao lên tương trợ cường giả Ngự Thiên Cung..
Thân là trưởng lão Thần Kiếm Môn, thân phận bọn họ có chút đặc thù.
Bọn họ có điều kiêng sợ, từng đạo thân ảnh lập tức hạ xuống bên người Tô Dật.
- Tiểu tử được lắm, lâu nay giấu chúng ta đến khổ a!
Mai Hoa Diệp trưởng lão đi đến trước mặt Tô Dật, xoa vuốt chòm râu chữ bát dưới cằm, mắt nhìn Tô Dật, tựa hồ vẫn còn không dám tin tiểu tử này chưa chết.
- Không sao đâu, hết thảy đã có Tô trưởng lão!...
Đoạn Nguyệt Dung trưởng lão mỉm cười nói với Tô Dật.
Nhìn nét mặt quen thuộc của đám người Đoạn Nguyệt Dung trưởng lão, Mai Hoa Diệp trưởng lão hiện ra trước mắt, Tô Dật trong lòng ấm áp, mắt mang ý cười gật đầu hành lễ, ánh mắt lại vẫn nhìn chằm chằm về nơi Tô Cuồng Ca trưởng lão và Băng Phủ đang quyết đấu.
- Tô Cuồng Ca, ngươi chớ làm càn!
Băng Phủ giận dữ, mấy lần ra tay, không ngờ lại chẳng chiếm được chút tiên cơ nào từ Tô Cuồng Ca, thậm chí còn liên tiếp chịu thiệt, trong cơn giận dữ, khí tức hàn băng ngút trời tràn ra, tưởng như ngưng động hư không, băng sương giáng lâm, một thanh hàn băng đại đao từ hư không trảm ra.
- Băng Phủ lão nhi, ngươi tức lắm đúng không, ha ha!
Tô Cuồng Ca trưởng lão cười to, tâm tình có vẻ rất tốt, khí tức trong cơ thể cuồn cuộn tuôn trào, trước người đột nhiên có kiếm quang lướt động, lóe lên kiếm mang, rền vang đinh tai nhức óc!
- Đi!
Chỉ sát na, hư không bốn phía vặn vẹo, kiếm quang chói mắt vô cùng vô tận tràn ra khí tức lăng lệ khủng bố trực tiếp ngăn đỡ lấy đao mang hàn băng kia.
- Để ta xem xem Tô Cuồng Ca ngươi đến cùng mạnh tới mức nào!
Băng Phủ giận dữ, đao quang ngất trời trấn áp về phía Tô Cuồng Ca trưởng lão.
- Như ngươi mong muốn!
Tô Cuồng Ca trưởng lão lạnh lùng đáp lại, mảnh lớn kiếm quang bạo lướt, kiếm quang phô thiên cái địa đi qua đâu, hư không nơi đó liền như bị cắt vỡ, hủy diệt hết thảy.
Trên cự thạch mặc dù đã được bố trí thủ đoạn, nhưng lúc này cũng chịu không được xung kích đáng sợ như thế, không ngừng ầm vang rung lắc, khe nứt càng lúc càng lớn, sau cùng triệt để vỡ tan.
- Hưu!
Đột nhiên, thân ảnh Tô trưởng lão xuất động, hiện ra một cách đầy quỷ dị trước mặt Băng Phủ, một đạo kiếm quang sáng chói mang theo tiếng rền vang cứ thế xuyên thủng không gian, đâm thẳng hướng mi tâm Băng Phủ!
Băng Phủ sắc mặt đại biến, trong mắt tuôn ra vẻ sợ hãi, khí tức trên người cấp tốc bạo phát, hư không không ngừng vặn vẹo, một vệt đao quang tức thì tuốt lên đâm tới kiếm quang trước mặt.
- Oanh...
Trên cự thạch, kình phong khủng bố và đao quang kiếm ảnh nổ bùng ra như núi lửa phun trào, cự thạch triệt để vỡ nát thành từng khúc, tung tóe khắp quảng trường.