← Quay lại trang sách

Chương 855

Bốn phía quảng trường, khe nứt không ngừng lan ra, bố rậm rạp khắp mặt đất.

- Băng Phủ lão nhi, hình như ngươi cũng chỉ đến thế mà thôi!!

Trong kình khí tán loạn, tiếng quát to của Tô Cuồng Ca trưởng lão truyền ra, từng đạo kiếm quang xung thiên, một luồng kiếm triều khủng bố theo đó khuếch tán.

- Hừ, Thần Kiếm Môn mãi vẫn chỉ có chút thủ đoạn này, Tô Cuồng Ca ngươi được xưng tuyệt đỉnh thiên tài, đáng tiếc cũng đã thời quá cảnh dời, không còn như năm xưa, thật tưởng rằng có thể làm gì được ta!

Băng Phủ triệt để nổi giận, ở trước mặt hắn, Tô Cuồng Ca chẳng qua chỉ là hậu bối, trước đây Tô Cuồng Ca được xưng tuyệt đỉnh thiên tài của Thần Kiếm Môn, cũng từng thanh danh hiển hách Trung Châu, khiến Thánh Sơn hết sức kiêng dè.

Chỉ là nay đã khác xưa, Tô Cuồng Ca cũng đã không còn là Tô Cuồng Ca phong hoa tuyệt đại trước đây.

- Keng keng keng coong...

Đao quang kiếm ảnh bạo lướt, hư không tạc vụn, từng đợt kiếm triều bị đao quang ngăn trở.

- Thời quá cảnh dời thì đã sao, Tô Cuồng Ca ta vẫn là Tô Cuồng Ca!

Đột nhiên, tiếng kêu sâu kín vang lên, thân ảnh Tô trưởng lão bất chợt xuất hiện bên cạnh Băng Phủ, thân hình lướt ngang, nhanh như tia chớp cấp tốc phóng lớn trong mắt Băng Phủ, một đạo thủ ấn lăng lệ trực tiếp trấn áp tới.

Băng Phủ biến sắc, nguyên khí hàn băng trên người cấp tốc ba động, quanh người như được che phủ bởi một tầng băng thuẫn thực chất, hoảng hốt vung quyền đón đánh.

- Xoẹt...

Quyền ấn đụng nhau, đạo thủ ấn của Tô Cuồng Ca trưởng lão trực tiếp chấn nát thành từng khúc.

- Không hay...

Sắc mặt Băng Phủ lập tức đại biến, trong mắt chớp hiện vẻ kinh hãi, cấp tốc giật lui, hắn dự cảm được không hay, không ngờ Tô Cuồng Ca lại đã đạp chân đến trình độ này.

- Xoẹt!

Một đạo thủ ấn lặng yên xuất hiện sau lưng Băng Phủ, đánh thẳng tới sau gáy hắn.

- Không gian chi lực, ngươi không ngờ đã đến bước này!

Băng Phủ nhịn không được kinh hô, trong mắt hiện rõ vẻ kiêng sợ, cấp tốc giật lui ra sau, tránh thoát trói buộc.

Trảo ấn đánh xuống, cuối cùng rơi ở trên lưng Băng Phủ, trực tiếp chấn nát quang thuẫn hàn băng, khiến cho áo bào sau lưng Băng Phủ xuất hiện vài đạo khe nứt, trên cơ thể lưu lại vết máu nhàn nhạt.

Băng Phủ ngừng thế lui, nhanh chóng xoay người quay đầu, tóc tai rũ rượi, có vẻ rất chật vật.

- Ầm!

Trên hư không đồng thời truyền ra một tiếng trầm vang, trong khí tức tán loạn ngút trời, thân ảnh Cổ Nhạc cung chủ hạ xuống, lảo đảo rơi xuống đất, dưới bàn chân, từng đạo khe nứt nổ tung.

- Phốc phốc...

Bước chân giẫm đất, lúc này Cổ Nhạc cung chủ mới ổn định được thế lui, miệng trực tiếp phun ra một búng máu tươi.

- Tô Cuồng Ca, không ngờ một tên hậu bối Thần Kiếm Môn như ngươi lại phát triển đến trình độ như này, đúng là hậu sinh khả uý, để ta xem rốt cục ngươi đã đến một bước kia chưa?!

Đẩy lùi Cổ Nhạc cung chủ, Thánh Hỏa trưởng lão lên tiếng, khí tức nóng bỏng tuôn trào, từ trên cao giáng xuống, một cỗ lực lượng khủng bố lập tức bao phủ quanh người Tô Cuồng Ca trưởng lão.

- Ầm!

Tô Cuồng Ca trưởng lão vốn định tiếp tục truy kích Băng Phủ, đột nhiên ánh mắt trầm xuống, mặt sắc khẽ biến, thủ ấn ngưng kết, nguyên khí cuồn cuộn tức thì tuôn trào, câu thông năng lượng thiên địa, khiến cho hư không bốn phía bỗng chốc sôi trào, vặn vẹo.

- Ồ, đúng là hậu sinh khả uý!

Thánh Hỏa trưởng lão khẽ động dung, từ trên hư không, một luồng ác diễm nóng bỏng bất chợt hiển lộ, tràn ra phô thiên cái địa, ngưng tụ thành biển lửa bao la, tưởng như muốn bao trùm toàn bộ khu vực cự thạch đã nổ tung, hung hăng cuốn thốc xuống.

Khí tức khủng bố khiến cho đám người Tô Dật, Mai Hoa Diệp trưởng lão, Đoạn Nguyệt Dung trưởng lão không khỏi kinh sợ.

- Ầm!

Tô Cuồng Ca trưởng lão ánh mắt ngưng trọng, nguyên khí dập dờn trên người, mang theo khí thế chấn nhiếp tâm hồn, trong thân hình thấp bé tự có một luồng thần uy bá đạo khuếch tán!

- Tô Cuồng Ca không ngờ đã đến trình độ như thế!

Chứng kiến cảnh tượng trên quảng trường, ánh mắt đám cường giả trưởng lão trong ngũ tông tam môn không khỏi run lên.

Thánh Hỏa trưởng lão kia cường đại thế nào chắc không cần nói cũng biết, nhưng không ngờ rằng Tô Cuồng Ca lại cũng đáng sợ đến như vậy.

- Gào!

Trong mơ hồ, ẩn ẩn có tiếng long ngâm vang vọng, một luồng uy áp đáng sợ đột nhiên hàng lâm.

Đúng lúc này, Tô Cuồng Ca trưởng lão bay lên, nguyên khí tuôn trào, khoảnh không sau lưng bất chợt xuất hiện một đạo hư ảnh to lớn dữ tợn như ẩn như hiện, vừa giống rồng lại vừa giống giao, xoải qua hư không, mang theo yêu uy hàng lâm, trực tiếp va chạm cùng biển lửa.

- Ù ù...

Trời đất rung chuyển, ác diễm như pháo bông tán loạn giữa hư không.

Thiên địa ầm vang, tiếng trầm vang như sấm rền, ùng ùng trải vọng khắp vòm trời, khiến vô số ánh mắt run rẩy.

- Mạnh lắm, đáng tiếc vẫn chưa đủ!

Biển lửa rạn nứt, khí tức nóng bỏng làm bốc hơi không khí, một đạo thủ ấn vặn vẹo hư không hiển lộ ra từ sâu trong hư không, trực tiếp trấn áp hư ảnh giao long sau lưng Tô Cuồng Ca trưởng lão.

- Phốc...

Tô Cuồng Ca trưởng lão thổ huyết, thân ảnh thấp bé bắn ngược ra sau.

- Thình thịch!

Tô Cuồng Ca trưởng lão rơi xuống đất, cả người đâm vào khe nứt, bốn phía nổ tung, mặt đất chấn động, bụi cát tung bay, đá vụn kích tán tứ phương.

- Tô trưởng lão!

Tô Dật thét lên một tiếng kinh hãi, thân hình lập tức lướt tới.

- Tô trưởng lão!

Đám người Mai Hoa Diệp trưởng lão cũng sắc mặt đại biến, lập tức lao đến bên cạnh Tô trưởng lão.

- Giải quyết sớm chút đi!

Thánh Hỏa trưởng lão tựa hồ không có ý tiếp tục ra tay với Tô Cuồng Ca trưởng lão, thân hình xoải qua hư không, xuất hiện trong trận hình cường giả Thánh Sơn đang giao thủ với cường giả Ngự Thiên Cung, sắc mặt âm trầm, trực tiếp đánh ra một đạo thủ ấn.

Chỉ sát na, khí tức nóng bỏng lấy thế bài sơn đảo hải trút xuống, tưởng như không gian phong bạo nổ tung, tán phát uy thế khủng bố hung hăng trùng kích lên thân đám cường giả Ngự Thiên Cung.

- Phốc, phốc...

Quan Lan phó cung chủ, Diễm Lô phó cung chủ, Vân Đỉnh phó cung chủ, Tây Vô Tình, Thanh Hoàng … lần lượt từng thân ảnh bị trùng kích rơi rụng, miệng thổ huyết, cả người ngã trên mặt đất.

- Phanh phanh phanh phanh!

Từng đạo thân ảnh cứ thế nện xuống như chim gãy cánh, hoàn toàn không cách nào đối kháng.

Đám đông vây xem đều hãi hùng khiếp vía, Thánh Sơn Thánh Hỏa trưởng lão kia quả là siêu cấp cường giả, cường hãn đến khủng bố.

- Phốc...

Tô Cuồng Ca trưởng lão được đỡ dậy, miệng vẫn còn thổ huyết, Thánh Hỏa hạ thủ không lưu tình chút nào.

- Tô trưởng lão!

- Tô trưởng lão!

Sắc mặt đám người Tô Dật, Mai Hoa Diệp trưởng lão hết hết sức ngưng trọng, đặc biệt là Tô Dật, trong lòng hổ thẹn, nếu không phải vì bảo hộ chính mình, Tô Cuồng Ca trưởng lão sao phải gánh chịu trọng thương như vậy.

Nhét một viên đan dược vào miệng, Tô Cuồng Ca trưởng lão ngước mắt nhìn Tô Dật, trên khuôn mặt già nua trắng bệch, đôi mắt lại lộ ý cười, vỗ vỗ vai Tô Dật, nói:

- Không sao, ngươi còn sống là tốt rồi, vô luận hôm nay như thế nào, ta cũng sẽ mang ngươi về, trở về kiếm phong thứ ba mươi sáu!