Chương 871
Tùy theo thời gian đẩy dời, tiếng tăm nhóm người kia cứ thế như phong bạo vang vọng khắp nơi, chấn kinh bát phương.
Thánh Sơn Thánh Tử không ngờ thất bại, điều này càng khiến các đại thế lực tứ phương kinh động.
Man thành nằm nơi xa xôi, tin tức bế tắc.
Tùy theo đại địch trước đây bị đánh bại, Man thành lại dần dần khôi phục vẻ bình lặng thường ngày.
Nhưng hết thảy con dân Man thành đều biết, sau này Man thành không bao giờ còn được như trước nữa.
Bởi vì hiện tại Man thành không chỉ có Thánh Sơn Thánh Nữ Liễu Nhược Hi, còn có gia hỏa khủng bố Tô Dật kia.
Tuy tựa hồ Tô Dật hạ lạc bất minh, biến mất không thấy đâu, nhưng trận chiến rung động đương sơ, hết thảy con dân Man thành vẫn còn rõ ràng trong mắt, trong lòng cũng đều tin tưởng Tô Dật nhất định còn sống.
Rốt cuộc trước đây trong Man Yêu sâm lâm, Tô Dật còn sống trở về, Thánh Sơn lại truyền tin nói Tô Dật chết rồi, vậy nhưng cuối cùng Tô Dật vẫn trở lại. Thế nên, với loại mạng cứng như Tô Dật, tuyệt đối sẽ không chết đơn giản.
Đột nhiên sáng sớm ngày nọ, bình minh vừa ló rạng, có người kinh ngạc phát hiện, toàn bộ Tô gia đã vô thanh vô tức tan biến.
- Không thấy người của Tô gia!
Tin tức này như tạc đạn truyền ra khắp toàn Man thành.
Rất nhanh có người xác định, đệ tử trực hệ Tô gia, một trong năm đại gia tộc Man thành đồng loạt biến mất, như thể bốc hơi khỏi thế gian.
Không ai biết người của Tô gia đi đâu, người Tô gia như là mây mù, tiêu tán chỉ trong một đêm, ngay cả tộc nhân không phải đích hệ của Tô gia cũng tan biến không thấy đâu.
Tin tức kinh động thành chủ, kinh động những gia tộc khác, nhất thời toàn bộ Man thành lòng người bàng hoàng.
Ba ngày sau, trên Man thành, khí tức mênh mông cuồn cuộn tuôn trào, như là hạo nguyệt hàng lâm, có cường giả Thánh Sơn đi đến.
- Người của Tô gia đâu?!
Cường giả Thánh Sơn đi đến, việc đầu tiên là tìm người Tô gia.
Nhưng sau cùng, người Thánh Sơn không thu hoạch được gì, bọn họ tìm khắp Man thành song quả thực không thấy bất cứ người Tô gia nào.
Chắc là bởi tại đây có người Liễu gia, bởi địa vị Liễu Nhược Hi ở Thánh Sơn, đám cường giả Thánh Sơn đi đến chỉ sắc mặt âm trầm, lại không ai dám làm khó dễ Man thành, lập tức vội vã rời đi, ngay cả Liễu gia cũng chưa từng dừng chân.
- Tô gia tan biến, tất là có liên quan đến Thánh Sơn!"
Gia chủ các đại gia tộc tụ họp bàn luận, chí ít hiện tại có thể biết Tô gia tan biến tất có liên quan đến Thánh Sơn, nhưng hẳn không phải do Thánh Sơn gây ra.
......
Toàn bộ Trung Châu nhấc lên sóng to gió lớn.
Thánh Sơn treo thưởng, dán bố cáo, vẽ chân dung, tán phát khắp Trung Châu, chỉ cần bất luận kẻ nào cung cấp tin tức về Tô Dật, Hư Trần, Viêm Lân, Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình liền có thể giành được trọng thưởng.
Treo thưởng vừa ra, khắp nơi đâu đâu cũng thấy người tìm kiếm.
Rất nhiều thế lực lớn nhỏ, thậm chí xuất động toàn sơn môn, một khi tìm được đám người Tô Dật, bọn họ liền phát tài.
- Tìm, mau tìm, chỉ cần tìm được đám người đó, vậy liền phát tài!
Thoáng chốc, trên khắp Trung Châu cuộn lên cuồng triều tìm kiếm đám người Tô Dật, Hư Trần.
- Thiên kiêu chi hoàng, Bá Vương Tô Dật, phong lôi vô song Hư Trần, Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình, đám người bọn họ có thể thoát thân ngay trước mắt cường giả Thánh Sơn, ngươi nghĩ dễ tìm vậy chắc? Gặp được còn không biết là phúc hay họa đâu!
Cũng có người tỉnh táo khuyên ngăn, trọng thưởng kia mặc dù mê hoặc, nhưng tuyệt đối không dễ cầm, nếu thật sự gặp phải đám người Tô Dật, Hư Trần, vậy thật chưa biết là phúc hay họa.
Trong khi khắp Trung Châu đang cuộn lên kinh đào hãi lãng, ở hải vực vô biên vô tận, tùy theo thời gian đẩy dời, trên đảo hoang Tô Dật vẫn như cũ khoanh chân mà ngồi, trên thân phủ đầy ánh sáng đỏ, nguyên khí quanh quẩn bên người.
Lần này thương thế Tô Dật quá nặng, thậm chí thương tổn tới căn cơ, dù đã phục dụng linh tham Bích Huyết Linh Tham và Linh Dịch trong không gian thần bí nhưng tốc độ khôi phục vẫn rất chậm.
Cô đảo an tĩnh, chỉ có sóng biển bốn phía ba động, truyền ra tiếng xì xào, rồi lập tức liền tiêu tán, cứ thế lặp lại không ngừng.
- Có người!
Khắc nọ, Tô Dật đang lặng lẽ điều tức chợt thu liễm khí tức trên người, quang mang tiêu tán, nguyên khí từ bên ngoài men theo lỗ chân lông chui vào trong cơ thể, hai mắt khép chặt mở ra, khẽ sáng bừng lên, sau đó lập tức quay lại vẻ thâm thúy.
Lúc này Tô Dật tuy đã đổi áo bào, nhưng thoạt nhìn khí tức vẫn cực kỳ uể oải, mái tóc rối bù, nhìn rất nhếch nhác.
Đứng dậy từ trong khe hở đá ngầm, Tô Dật nhìn về phía trước, cảm thấy có người tới gần, tuy đang trong lúc thổ nạp chữa thương, Tô Dật vẫn không chút nào buông lỏng cảnh giác.
Theo ánh mắt nhìn lại, Tô Dật thấy được trên hải vực mênh mông vô bờ không biết lúc nào đã xuất hiện mấy chiếc thuyền nhỏ, chính đang hướng thẳng về phía cô đảo.
- Trốn không thoát đâu, để xem tiểu nha đầu ngươi còn có thể trốn được tới đâu!
- Khặc khặc, không bằng tiểu nha đầu ngươi bồi các đại gia vui đùa một chút, nói không chừng chúng ta tha cho ngươi một mạng!
- Khặc khặc, phía trước ngược lại là một nơi thích hợp, tiểu nha đầu chắc là sợ trên thi triển không ra mới cố ý chọn nơi như thế!
- Ha ha ha ha...
Có tiếng hét lớn truyền ra, kèm theo đó là tràng cười dâm ô uế quanh quẩn khắp hải vực mênh mông vô bờ.
Tô Dật đánh giá, âm thầm đề phòng, tựa hồ mấy chiếc thuyền nhỏ phía sau đang truy đuổi chiếc thuyền nhỏ đi đầu.
Mơ hồ có thể thấy được trên thuyền nhỏ đi đầu có một đạo thân ảnh lóe lên, chưa cập bờ liền đã nhảy xuống thuyền, trốn về phía cô đảo.
Tô Dật nhíu mày, đây hình như là phân tranh nào đó, với tình hình hiện tại của mình, hắn không muốn bị liên lụy, lập tức thu liễm khí tức, ẩn thân trong khe hở đá ngầm.
Thân ảnh kia chạy trốn, dần dần tới gần, quần áo ẩm ướt ép sát lên thân hình lả lướt, khiến đường cong trên đó nhìn càng thêm phần nảy nở.
Người đến thần sắc hoảng loạn, mái tóc đen tán loạn, mơ hồ có thể thấy được là một thiếu nữ trẻ tuổi ngũ quan thanh tú.
Tô Dật phỏng chừng thiếu nữ này chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, trong tay cầm theo một thanh kiếm dài ba xích, trên người có nguyên khí tuôn trào, quần áo trên thân không hoa lệ, nhưng cũng không quá giản dị, ngược lại nhìn giống như nha hoàn của gia đình phú quý.
- Sưu sưu...
- Tiểu nha đầu ngươi giờ còn chạy trốn đi đâu!
Trên mấy chiếc thuyền nhỏ phía sau, liên tiếp có mấy đạo thân ảnh lướt xuống, đuổi theo thiếu nữ.
Mấy tên tráng hán da thịt ố vàng, quần áo khá là đơn giản, giống như là người đánh cá trên biển, nhưng trên thân ai nấy đều ngập tràn sát khí, vẻ mặt dâm tà.
Thiếu nữ cấp tốc chạy trốn, thần tình hoảng sợ, rõ ràng tu vi không địch lại mấy tên tráng hán đuổi theo, lại sớm trong tình trạng kiệt sức, chạy chẳng mấy chốc đã vô lực gắng gượng tiếp, hai chân mềm nhũn, ngã sóng xoài trên bãi cát.
- Ha ha ha ha...
- Còn trốn nơi nào!
Mấy tên tráng hán cười dâm, tổng cộng tám người tức thì vây chung quanh thiếu nữ.
Từng đạo ánh mắt thèm khát nhìn chằm chằm đường cong trên cơ thể thiếu nữ, đều sắp chảy cả nước miếng.
- Các ngươi... Các ngươi muốn làm gì, chưởng môn nhà ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Thấy ánh mắt của mấy tráng hán kia, trong lòng thiếu nữ rõ ràng những người này muốn làm gì, theo bản năng che lại đường cong gồ lên cao cao, cảnh giác nhìn mấy tên tráng hán.