← Quay lại trang sách

Chương 878

Gương mặt góc cạnh phân minh, áo choàng đen, tóc dài hơi có chút tán loạn, thân hình cao ngất nhìn như gầy gò, da thịt cũng không trắng nõn, lộ ra màu cổ đồng khỏe khoắn, tự có một loại khí chất hết sức phức tạp không cách nào che giấu.

Thiếu niên đó khiến Quý Hàm Nặc không khỏi chăm chú nhìn thêm một chút, nội tâm càng lúc càng chấn kinh, tuổi thiếu niên so với nàng chênh lệch không lớn, nhưng đêm qua đánh chết đám người Hải Long Bang lại cực kỳ gọn gàng lưu loát, ra tay lăng lệ, thực lực cường hãn khó mà tưởng tượng.

- Đến lượt ta đẩy thuyền cho, ngươi thổ nạp nghỉ ngơi một lát.

Quý Hàm Nặc mở miệng, nàng nhìn ra được thiếu niên trước mắt tựa hồ cũng mang thương không nhẹ, khí tức có chút suy yếu, cả đêm tiêu hao khiến hắn càng thêm suy nhược, chỉ là vẫn một mực kiên trì.

- Ừm.

Tô Dật thấy Quý Hàm Nặc đình chỉ thổ nạp điều tức, một đêm nghỉ ngơi có vẻ đã khôi phục phần nào, trong khi mình đúng là cũng cần thổ nạp một lát mới được.

Không chút khách khí, Tô Dật đổi cho Quý Hàm Nặc đẩy thuyền, bản thân thì quay ra đuôi thuyền khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu thổ nạp chữa thương.

Khoảng khắc sau, từ trong thân thể Tô Dật tràn ra ánh sáng đỏ, nguyên khí cuộn trào, trên người ẩn ẩn truyền ra tiếng ù ù vang dậy, một cổ uy áp vô hình theo đó tán phát ra.

- Uy áp mạnh thật, công pháp hắn tu luyện nhất định không tầm thường!

Quý Hàm Nặc kinh hãi, nhãn giới nàng có thể coi là không tệ, lúc này nàng cảm giác được khí tức trên người Tô Dật rất mạnh mẽ, công pháp hắn tu luyện tuyệt đối bất phàm.

- Sưu...

Tu vi Quý Hàm Nặc rõ ràng không cao bằng Tô Dật cao, nhưng tốc độ đẩy thuyền lại không chậm thua Tô Dật bao nhiêu, sắc trời càng lúc càng sáng, thái dương lên cao, từ đường chân trời trút xuống vạn đạo kim quang, huyễn lệ không gì sánh được.

Ánh bình minh chiếu rọi, hải vực óng ánh nắng vàng, gió biển phe phẩy mát rượi.

Quay đầu nhìn thiếu niên phía đuôi thuyền niên, Quý Hàm Nặc lần nữa chăm chú quan sát, ngũ quan lập thể, tóc dài xõa vai hơi tán loạn, da thịt màu cổ đồng, khí chất trên người phức tạp, hết thảy đều mang đến cho nàng một loại cảm giác, đó là trên người thiếu niên tên gọi Tô Dật trước mắt này hẳn là có không ít cố sự.

Tô Dật chữa thương, vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, luyện hóa năng lượng linh tu và linh dịch còn thừa trong cơ thể.

Tuy không phải chữa thương trong không gian thần bí, nhưng lấy năng lượng linh tu và linh dịch, cộng thêm sự cường hãn của Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, tốc độ khôi phục của Tô Dật cũng tương đối thần tốc, chỉ là thương thế quá nặng, thậm chí ảnh hưởng đến căn cơ nên nhìn có vẻ hơi chậm.

Thái Hư Thần Hải đã tu luyện thành công, nguyên khí trong người Tô Dật bắt đầu tuôn trào, truyền ra tiếng động ù ù, cuộn trào vang vọng, trong Thần Hải, huỳnh quang dập dờn.

- Phần phật...

Tùy theo thời gian đẩy dời, trên mặt nước hải vực, có một con thuyền nhỏ lao vút đi như mũi tên, lưu lại vệt sóng thật dài.

- Long!

Đột nhiên, thuyền nhỏ rung động, sóng lớn nhấc lên, thiếu chút lật ngược thân tàu.

Tô Dật bị thức tỉnh, khí tức nội liễm, hai mắt mở ra đồng thời khởi thân đứng dậy.

- Không hay, là Man Yêu thú Hải Long Bang đuổi tới.

Quý Hàm Nặc sắc mặt ngưng trọng, cảnh giác nhìn bốn phía.

- Ô ô...

Tiếng ô ô quái khiếu truyền ra từ sâu dưới mặt nước, bốn phía thuyền nhỏ cuộn lên sóng lớn ngất trời, hình thành vòng xoáy vây khốn thuyền khốn khiến nó xoay tròn ở trong đó.

- Không được!

Vô luận Quý Hàm Nặc thúc dục ra sao đều không cách nào đột phá vòng vây, thuyền nhỏ bị sóng lớn cuốn theo, không ngừng xoay tròn, có vẻ bị chấn vỡ bất cứ lúc nào.

- Rầm rầm rầm...

Ba tiếng nổ, ba con quái vật khổng lồ nhảy ra từ trong sóng lớn bao quanh.

Ba con Hắc Sa to lớn nhảy khỏi mặt nước, thân thể dài hơn mười trượng, toàn thân xanh đen, lấp lánh ô quang, trong miệng to như chậu máu tràn ngập sát khí khiến người ghê rợn, răng nanh sắc lẹm khiến chúng nhìn càng thêm phần dữ tợn.

Ba con quái vật lớn lật chồm, khuấy động sóng lớn ngất trời.

Sóng biển bốn phía như gió lốc vòi rồng, nhấc thuyền nhỏ lên cao mấy trượng, nếu không phải Quý Hàm Nặc toàn lực dùng nguyên khí bao phủ, sợ là thân tàu đã trực tiếp bị chấn vỡ.

- Hắc Yêu Ô Sa.

Tô Dật chưa từng thấy qua loại Man Yêu thú này, nhưng hắn nhận ra, đây là một loại Man Yêu thú sống trong nước, đẳng cấp huyết mạch không tính thấp, thể tích khổng lồ, cực kỳ hung hãn.

- Đây là Man Yêu thú của Hải Long Bang, chúng xuất hiện ở chỗ này, chứng tỏ cường giả Hải Long Bang đang ở không xa.

Quý Hàm Nặc kiều nhan thất sắc, trước không nói cường giả Hải Long Bang ở ngay không xa, chỉ bằng ba con Hắc Yêu Ô Sa này đã đủ khiến nàng khó mà ứng phó. Ba con Hắc Yêu Ô Sa này đều có tu vi Yêu Linh cảnh cửu trọng, lúc này lại đang ở trong nước, có thể nói là chiếm hết ưu thế.

- Nghiệt súc, cút!

Trên thuyền nhỏ, ánh mắt Tô Dật trầm xuống, trong cơ thể, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển, một luồng uy áp bá đạo hủy diệt tràn ra.

- Ô ô ô...

Chỉ sát na, ba con Hắc Yêu Ô Sa tựa hồ cảm giác được cái gì, lần nữa nhảy ra khỏi mặt đất, ánh mắt hoảng hốt, gầm gừ không ngừng, toàn thân run rẩy, phủ phục trên mặt nước, trong mắt chất đầy vẻ sợ hãi.

Sóng biển ngập trời bình tĩnh lại, nhìn cảnh tượng trước mắt, Quý Hàm Nặc mắt đẹp trợn tròn, kinh ngạc khôn xiết. Nàng triệt để bị kinh hãi, vừa nãy nàng thấy được rõ ràng, Tô Dật chỉ bằng một tiếng quát to đã khiến ba con Hắc Yêu Ô Sa trực tiếp phủ phục.

- Đi mau!

Tô Dật sắc mặt ngưng trọng, quả như hắn dự liệu, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công cũng có thể áp chế Man Yêu thú trong nước. Nhưng ba con Hắc Yêu Ô Sa này xuất hiện, chứng tỏ cường giả Hải Long Bang cũng đang ở không xa, Tô Dật không thể không âu lo.

Nguyên khí dưới chân lần nữa tuôn trào, Tô Dật thúc dục thuyền nhỏ, cấp tốc lao đi, miệng hỏi Quý Hàm Nặc:

- Chúng ta còn bao lâu mới có thể cập bờ?

- Trên dưới ba canh giờ.

Quý Hàm Nặc hồi thần lại, mắt nhìn bốn phía, sau đó nói cho Tô Dật:

- Chẳng qua chúng ta chỉ cần gắng gượng hai tiếng đồng hồ nữa là được, phía trước hẳn có không ít thương thuyền, ở chỗ nhiều người Hải Long Bang không dám trắng trợn hạ thủ, chắc chúng không có lá gan đó đâu.

- Sợ là không còn kịp nữa rồi!

Ánh mắt Tô Dật trầm xuống, từ phía sau đang có mấy điểm đen cấp tốc lao tới, sợ là cường giả Hải Long Bang đuổi theo.

- Là người Hải Long Bang!

Quý Hàm Nặc ngoái đầu nhìn lại, chân mày nhíu chặt, tay nắm chặt thanh bảo kiếm dài ba xích.

- Sưu...

Tô Dật không nói nửa lời, nguyên khí dưới chân cấp tốc tuôn động động, thúc dục thuyền nhỏ lao nhanh.

- Ô ô …

Tiếng ô ô quái khiếu không ngừng từ phía sau truyền tới, điểm đen càng lúc càng lớn, càng lúc càng rõ ràng.

Bốn đạo thú ảnh khổng lồ nửa lõa lộ trên mặt nước, trên lưng mỗi thú ảnh đều đứng mấy đạo thân ảnh, sát khí bức nhân.

- Trốn không thoát đâu!

Thanh âm sâu kín truyền ra, tốc độ của bốn thú ảnh to lớn quá nhanh, vượt xa tốc độ Tô Dật thúc giục thuyền nhỏ, rất nhanh đã đuổi kịp.