← Quay lại trang sách

Chương 880

Người bình thường.

Tô Dật nhẹ nhàng đáp, đang nói, khóe miệng chợt tràn ra một tia vết máu đỏ thẫm.

- Ngươi lại bị thương?

Quý Hàm Nặc nhíu mày, trong mắt hiện đầy vẻ ngưng trọng.

Nàng biết Tô Dật không nói thật, một thiếu niên như hắn, tuyệt đối không phải người thường, tuổi tác chênh lệch nàng không mấy, thực lực lại đáng sợ đến như vậy, nói bình thường, ai tin?.

- Ừ.

Tô Dật gật đầu, nhét vào trong miệng một viên đan dược chữa thương, tiếp đó quay mặt nhìn ra sau lưng, lo lắng có người Hải Long Bang đuổi theo.

Cũng may tựa hồ mấy tên Hải Long Bang kia bị Hắc Yêu Ô Sa ngăn trở, không tiếp tục đuổi tới mà dần dần biến mất sau lưng.

Tốc độ con Hắc Yêu Ô Sa Yêu Chân cảnh nhị trọng này cực nhanh, phá mở sóng nước, như một đạo thủy tiễn xẹt giữa biển cả.

- Chiếu tốc độ này, hẳn rất nhanh chúng ta có thể thoát hiểm!

Thấy Tô Dật có vẻ không muốn nói nhiều, Quý Hàm Nặc không tiếp tục hỏi nữa, nàng cảm thấy với tốc độ Hắc Yêu Ô Sa hiện giờ, chắc chẳng bao lâu liền sẽ đến được khu vực an toàn.

Chỉ cần đến nơi có nhiều người, Hải Long Bang tất phải cố kỵ, không dám trắng trợn hạ thủ nữa, mà dù có hạ thủ, tin tức cũng sẽ truyền đến Huyền Kiếm môn.

Tô Dật gật đầu, mắt đầy ngưng trọng, chỉ mong như lời Quý Hàm Nặc nói, sắp đến được khu vực an toàn. Nếu gặp phải cường giả Hải Long Bang mạnh hơn, Tô Dật tự biết không cách nào cản trở, đối phó mấy đợt đệ tử Hải Long Bang đuổi theo đã là giới hạn của hắn rồi.

- Ầm!

Đột nhiên, tiền phương rung động, như có quái vật khổng lồ bất chợt chui ra, sừng sững giữa thủy vực mênh mang, một luồng khí tức cuồn cuộn tức thì khuếch tán ra.

- Long!

Khoảng cách rất xa, bỗng thấy được một đạo nguyên khí quang mang như lôi đình hiện giữa hư không, sau đó cấp tốc bạo oanh tới trước mặt con Hắc Yêu Ô Sa Yêu Chân cảnh dưới chân Tô Dật, hung hăng chìm ngập xuống dưới biển.

- Rầm rầm rầm!

Nháy mắt, mặt nước nổ tung, quang mang như viên đạn pháo trùng kích xuống, khiến cho thân hình Hắc Yêu Ô Sa lập tức đình trệ, sóng biển ngập trời cuốn thốc bốn phía trước mặt.

Sắc mặt Tô Dật trầm xuống, nguyên khí âm thầm tuôn trào, xuyên qua con sóng thần vừa cuộn lên, cột nước rơi rụng như mưa rào tầm tả, phía tiền phương hiện ra một con thuyền to lớn sừng sững ở đó, như là Man Yêu thú khổng lồ.

Trên thuyền, lúc này có không ít thân ảnh sát khí ba động kinh người, từng luồng khí tức cường hãn tuôn động.

- Ô ô...

Hắc Yêu Ô Sa rít gào, mắt lộ vẻ sợ sệt.

- Không hay, là Phó Bang Chủ Hải Long Bang Tần Kiếm!

Quý Hàm Nặc hô lên, sắc mặt ngưng trọng, khó trách người Hải Long Bang đuổi theo thực lực đều hơi kém, thì ra cường giả chân chính đã chặn ở phía trước.

Sóng nước ngất trời rơi xuống, con thuyền to lớn kia cũng tiếp cận đến gần, như một quái vật lững thửng đi tới, dài chừng trăm trượng, toàn thân điêu khắc đồ án thú văn, quang mang lấp lóe, như Cự Long giữa mặt biển, chẳng mấy chốc đã hiện ra rõ mồn một trước mặt Tô Dật.

Trên boong tàu, có thân ảnh đứng thẳng tắp hai bên mạn thuyền, thuyền rung lắc dữ dội, từng đạo thân ảnh kia lại vẫn đứng im sừng sững, khí tức sâm nhiên.

Từng luồng khí tức cường hãn ba động, quang mang lộng lẫy, khí tức cuồn cuộn khuếch tán, sát khí tràn ngập.

Lúc này phía mũi thuyền cũng có không ít thân ảnh đang đứng, áo bào tung bay phần phật, Tô Dật ngước mắt nhìn lên, thứ đầu tiên đập vào mắt là một trung niên bộ dáng chừng bốn mươi tuổi đứng trên mũi tàu.

Trung niên thân hình cường tráng, một tóc đen cắt ngắn, thân mặc kình y, hai tròng mắt cực lăng lệ, tinh quang tràn ngập.

- Hải Long Bang Phó Bang Chủ.

Tô Dật nhíu mày, bằng lực lượng linh hồn bén nhạy, hắn cảm thấy trung niên kia hẳn là Hải Long Bang Phó Bang Chủ Tần Kiếm không nghi ngờ, khí tức Nguyên Hư cảnh, nhưng đã sắp tiếp cận Nguyên Hoàng cảnh.

Lông mày nhíu chặt, ánh mắt ngưng trọng, Tô Dật thần tình phức tạp, cường giả đẳng cấp cách Nguyên Hoàng cảnh không xa, nếu là có Thanh Hoàng và đại ca Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình ở bên người, tất nhiên là không sao, nhưng hiện tại sợ rằng không được.

Tô Dật không biết trong không gian thần bí Thanh Hoàng và đại ca Tây Vô Tình đã thức tỉnh hay chưa, chí ít hiện tại mình không cách nào đối phó cường giả đẳng cấp như vậy.

Trước không nói có đủ lực lượng để thúc giục phá kiếm tàn khuyết một lần nữa hay không, dù có thể thúc giục, lực lượng sát ý trong phá kiếm tàn khuyết cũng không phải nói dẫn động là có thể dẫn động được.

- Người trước mặt kia chính là Hải Long Bang Phó Bang Chủ Tần Kiếm, hắn đã cách Nguyên Hoàng cảnh không xa!

Quý Hàm Nặc mở miệng, chẳng biết tại sao, theo bản năng nàng bất giác sáp lại gần bên người Tô Dật thêm một chút.

- Khặc khặc, ta biết các ngươi sẽ tự chui đầu vào lưới mà. Tiểu nha đầu, là ngươi ngoan ngoãn bó tay chịu trói, hãy phải để chúng ta ra tay!

Trên thuyền, có tiếng nói âm lệ truyền ra, là Tần Kiếm kia mở miệng, thần tình lăng lệ.

- Tần Kiếm, Hải Long Bang ngươi muốn bị huyết tẩy ư? Ngươi dám động ta, cha ta và toàn bộ Huyền Kiếm môn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi. Đến lúc đó tất sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn, san bằng Hải Long Bang các ngươi thành bình địa!

Quý Hàm Nặc hàm răng cắn chặt, thần sắc ngưng trọng nội liễm, lộ ra lệ sắc nói.

- Ha ha ha ha, tiểu nha đầu muốn uy hiếp ta? Ít cầm Huyền Kiếm môn ra dọa người, dám ra tay với ngươi, tự nhiên đã có bố trí, sợ là sau này trong Hỗn Loạn vực sẽ không còn Huyền Kiếm môn nữa!

Tần Kiếm cười nhạt, ánh mắt sâu kín nhìn hai người Quý Hàm Nặc và Tô Dật. Có vẻ rất là nghi hoặc khi thấy hai người ngồi trên lưng Hắc Yêu Ô Sa do Hải Long Bang trả giá đại giá cực lớn mới huấn luyện được.

- Tiểu nha đầu, cho ngươi cơ hội bó tay chịu trói cuối cùng, bằng không đừng trách ta không khách khí!

Trong lòng tuy nghi hoặc, nhưng lúc này chuyện quan trọng nhất là bắt cho được Huyền Kiếm môn Quý Hàm Nặc, Tần Kiếm không suy nghĩ nhiều nữa. Hắn đoán được tiểu nha đầu dùng kế thay mận đổi đào trốn thoát, mục tiêu nhất định là chạy về gần địa bàn Huyền Kiếm môn, bằng vào ưu thế tốc độ, hắn đã trước chờ sẵn chỗ này, ôm cây đợi thỏ. Quả nhiên không ngoài dự liệu, tiểu nha đầu đã tự chui vào lưới.

- Tần Kiếm, ngươi dám, phía trước chính là địa bàn Huyền Kiếm môn, ta sớm đã thông báo trong môn, lúc này cường giả Huyền Kiếm môn hẳn đang trên đường tới đây!

Quý Hàm Nặc âm thầm cắn răng, thần tình giả bộ ung dung, hy vọng có thể chấn nhiếp người Hải Long Bang, giờ cũng chỉ còn cách đó.

- Thật ư? Ha ha, tiểu nha đầu đúng là gian trá, tưởng làm vậy có thể hù được ta...

Tần Kiếm cười to, căn bản không tin tưởng lời Quý Hàm Nặc, sắc mặt càng lúc càng âm trầm, khẽ phất tay ra sau, từ sau lưng lập tức có thân ảnh lướt ra, trong tay áp lên một đạo thiến ảnh.