← Quay lại trang sách

Chương 889

Hắn biết thiếu niên trước mắt này đã triệt để hiểu ý, thậm chí nghĩ còn sâu hơn cả hắn.

- Nơi như này, ta thích.

Tô Dật hé miệng khẽ cười, hiện tại có vẻ nơi như Hỗn Loạn vực mới càng thích hợp bản thân.

Sau đó từ trong miệng Tây Vô Tình, Tô Dật biết rõ thêm khá cặn kẽ về Hỗn Loạn vực.

Hỗn Loạn vực tương tự Man Yêu sâm lâm, đều là tồn tại đặc biệt trong đương thế, đương thế có sáu lục địa ba châu một biển, bên cạnh đó là mười đại thế lực gồm một sơn hai giáo ba tông bốn môn.

Mười đại thế lực hầu gần như khống chế trọn cả sáu lục địa ba châu một biển, nhưng riêng hai nơi tương đối đặc thù là Man Yêu sâm lâm và Hỗn Loạn vực thì mười đại thế lực không khống chế được.

Man Yêu sâm lâm là bởi vì diện tích cực lớn, dù có chút tài nguyên, song so với sáu lục địa ba châu một biển mà nói, tài nguyên lại cực thiếu hụt.

Cộng thêm vị trí Man Yêu sâm lâm rất hẻo lánh, gần sát Man Yêu lâm, thế nên mới dần dần tạo thành thế cục như hiện tại.

Mười đại thế lực dù tưởng muốn nhúng tay vào Man Yêu sâm lâm, trừ roi dài không kịp ra, thì cũng còn phải bận tâm tới Yêu tộc trong Man Yêu lâm.

Từ khía cạnh nào đó mà nói, Man Yêu sâm lâm chính là vùng đệm giữa Yêu tộc và Nhân loại.

Yêu tộc sẽ không trơ mắt nhìn nhân loại khống chế toàn bộ Man Yêu sâm lâm, nhân loại cũng sẽ không để Yêu tộc chưởng khống Man Yêu sâm lâm.

Trong khi đó, so với Man Yêu sâm lâm, Hỗn Loạn vực lại càng đặc thù.

Hỗn Loạn vực diện tích cực lớn, so với sáu lục địa ba châu một biển đều không thua kém bao nhiêu.

Nhưng không có người mười đại thế lực dám nhúng tay Hỗn Loạn vực, Hỗn Loạn vực độc lập với sáu lục địa ba châu một biển, cũng độc lập với một sơn hai giáo ba tông bốn môn.

Hỗn Loạn vực không chỉ hỗn loạn, còn vô cùng nguy hiểm.

Từ trong miệng Tây Vô Tình, Tô Dật càng được chứng thực, Hỗn Loạn vực chính là nơi người ăn thịt người, thuần túy là cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh là vua, không có bất kỳ đạo lý nào đáng nói!

Cộng thêm khi trước gặp phải chuyện giữa Huyền Kiếm môn và Hải Long Bang, Tô Dật cũng tính là tận mắt chứng kiến hiện trạng cường giả vi tôn tại Hỗn Loạn vực.

Đương nhiên, Hỗn Loạn vực cũng là thiên đường của võ giả tán tu, đây cũng là nơi đệ tử một tông nhị giáo ba tông bốn môn kiêng sợ phần nào.

Hỗn Loạn vực tuy hỗn loạn, là nơi cường giả vi tôn, người ăn thịt người, nhưng mọi người ở đây lại có tình kết chống đối tự nhiên đối với các môn phái lớn.

Nếu trong Hỗn Loạn vực xuất hiện đệ tử môn sơn hai giáo ba tông bốn môn, sợ rằng đều sẽ yên ắng tan biến, thi cốt đều không tìm được.

Đầu tiên, hết thảy mọi thứ trên người đệ tử đại môn đại phái đều khiến vô số tán tu ánh mắt đỏ ngầu.

Cộng thêm khắp nơi trong Hỗn Loạn vực đều là tán tu, dù là đệ tử một sơn hai giáo ba tông bốn môn tan biến, bình thường muốn tra cũng tra không được.

Huống hồ dù là tra được gì, chỉ cần ở trong Hỗn Loạn vực, người một sơn hai giáo ba tông bốn môn đều bó tay hết cách.

Đương nhiên, trong Hỗn Loạn vực ngoại trừ tán tu thì cũng có vô số thế lực, rất nhiều tán tu ôm thành đoàn, vậy liền thành thế lực.

Nhưng thường thường rất nhiều thế lực sơn môn vừa mới xuất hiện, nói không chừng mấy canh giờ sau liền đã biến mất.

Có người nói mỗi ngày trong Hỗn Loạn vực đều có rất nhiều bang phái sơn môn xuất hiện, nhưng mỗi ngày cũng sẽ có rất nhiều bang phái sơn môn tan biến, hoặc là bị thay thế, đây là điều hết sức bình thường, thấy mãi thành quen.

Trong Hỗn Loạn vực cũng tồn tại rất nhiều thế lực không ngã, chẳng qua, loại không ngã này cũng chỉ là tương đối mà thôi, không có tuyệt đối, không có chuyện sẽ không sừng sững không ngã giống như thế lực ngũ tông tam môn tại Trung Châu.

Đương nhiên, thế lực có thể tồn tại lâu dài trong Hỗn Loạn vực, đồng nghĩa với có được thực lực tuyệt đối.

- Tồn tại chính là thực lực, muốn đặt chân tại Hỗn Loạn vực, thứ cần là thực lực tuyệt đối, thủ đoạn tuyệt đối!

Tây Vô Tình nhìn Tô Dật, nghiêm mặt:

- Nếu chúng ta mai danh tẩn tích trong Hỗn Loạn vực, hẳn là trong thời gian ngắn người Thánh Sơn khó mà phát hiện chúng ta, chúng ta sẽ có thời gian để tăng cường thực lực. Nhưng nếu chúng ta muốn phát triển Bá Vương tông, sợ rằng không bao lâu nữa liền sẽ bị người Thánh Sơn biết được. Tuy Thánh Sơn không cách nào nhúng tay vào trong Hỗn Loạn vực, nhưng nhất cử nhất động trong Hỗn Loạn vực đều không thoát được chú ý từ người Thánh Sơn.

- Mai danh ẩn tích, lại có thể ẩn giấu bao lâu?

Tô Dật ngước mắt, dù là mai danh ẩn tích, lấy hết thảy trên người mình, sợ rằng không cách nào mai danh ẩn tích quá lâu, không thể ẩn giấu, vậy dứt khoát trực tiếp bại lộ.

Lúc trước Tô Dật từng cân nhắc qua, muốn trở thành cường giả, ở Hỗn Loạn vực càng thích hợp.

Hỗn loạn vực tàn khốc, có thể khiến mình nhanh chóng trở thành cường giả.

Hỗn loạn vực đã đủ tàn khốc và hỗn loạn, có hay không có Thánh Sơn cũng không thay đổi được gì, dù sao Hỗn Loạn vực không phải là nơi Thánh Sơn muốn nhúng tay là có thể nhúng tay.

Hỗn loạn ra anh hùng, loạn thế ra kiêu hùng!

Đạo lý này, kiếp trước Tô Dật đã hiểu.

Lấy Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, Thiên Yêu Cổ Kinh trên người mình, còn có thân phận Ngự Hồn Sư, tác dụng từ quang đoàn trong không gian thần bí, Tô Dật có tự tin, ở trong Hỗn Loạn vực, một ngày nào đó, mình tất trở thành cường giả.

Ở trong Hỗn Loạn vực, Thánh Sơn dù biết sự tồn tại của mình, sợ rằng cũng sẽ trói chân trói tay.

Sau cùng, Tô Dật để Thanh Hoàng và Tô Tiểu Soái tiếp tục chữa thương tu luyện trong không gian thần bí.

Riêng hắn và Tây Vô Tình thì ra ngoài một lát, chí ít vừa tới Hỗn Loạn vực, bọn hắn cần phải quen thuộc hoàn cảnh, tìm nơi đặt chân thích hợp mới được.

Bên trong sơn động, Lang Đầu Yêu Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn một mực hộ pháp.

Hai thú đã ở trong không gian thần bí một thời gian rất dài, tuy tu luyện trong đó có lợi ích cực lớn, nhưng không thể cứ tu luyện mãi trong không gian thần bí được, dù sao cũng phải ra ngoài hít thở không khí.

Thu hồi không gian thần bí, hai người hai thú rời khỏi sơn động.

Quần sơn liên miên, Tô Dật thương thế đã khôi phục bảy tám phần mười, tâm tình cũng tốt lên không ít, trong lòng tràn ngập chờ mong đối với Hỗn Loạn vực.

Đương nhiên, Tô Dật không dám có chút nào sơ suất, dù sao đây cũng là nơi thực lực vi tôn, người ăn thịt người, nắm tay ai lớn người đó chính là lão đại.

- Hy vọng nhị ca tam ca đều không sao, còn cả Tô Thiên Tước nữa, không biết giờ nó thế nào rồi!

Nội tâm Tô Dật chợt trầm xuống, nhớ đến Hư Trần, Viêm Lân và Tô Thiên Tước.

- Hỗn loạn vực rất lớn, diện tích không kém Trung Châu là bao, một ít bảo địa năng lượng thiên địa nồng nặc đã bị các đại thế lực chiếm cứ, những bảo địa khác cũng bị các nơi tranh đoạt.

Trên lưng Lang Đầu Yêu Bức, Tây Vô Tình giới thiệu tiếp cho Tô Dật một ít tình hình tại Hỗn Loạn vực.

- Trong Hỗn Loạn vực, những cường giả đỉnh cấp đều đạt tới cảnh giới nào?

Tô Dật hỏi, dù sao đại ca Tây Vô Tình đã từng ở trong Hỗn Loạn vực một đoạn thời gian, tình hình ở đây tất cũng rõ ràng.

- Ngàn vạn đừng nên coi thường Hỗn Loạn vực, những sơn môn đỉnh cấp nơi đây tuyệt không yếu thua ngũ tông tam môn Trung Châu. Hải Long Bang mà ngươi nhắc tới ta chưa từng nghe qua, chắc cũng chỉ là một thế lực tứ lưu mà thôi. Hôm nay còn tồn tại, nhưng nói không chừng ngày mai đã biến mất, còn Huyền Kiếm môn mà ngươi nói thì ta lại có nghe qua, tính ra, cũng miễn cưỡng xem là thế lực nhị lưu trong Hỗn Loạn vực, nhưng trong hàng ngũ thế lực nhị lưu, bọn họ chỉ được xem là lót đáy.

Tây Vô Tình nói.