← Quay lại trang sách

Chương 888

Nhìn đại ca Tây Vô Tình, ánh mắt Tô Dật chớp động.

Có đại ca Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình ở đây, còn cả Thanh Hoàng, Bá Vương tông mà hắn thuận miệng sáng chế ra, hiện tại cũng tính là có hai vị cường giả cấp Hoàng tọa trấn, Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình còn không phải cường giả cấp Hoàng bình thường.

Tô Dật nhớ được lão giả Thần Kiếm Môn trọn đời si mê với kiếm, ba tuổi tu võ, năm tuổi tập kiếm, mười ba tuổi đã vô địch trong đồng bối, mười lăm tuổi bắt đầu tìm hiểu kiếm đạo, ba mươi tuổi tung hoành đại lục, bốn mươi tuổi bước chân vào nhóm cường giả đỉnh cấp đương thế, đồng thời sáng lập Thần Kiếm Môn thẳng cho tới nay vẫn sừng sững không ngã ở Trung Châu.

Tô Dật nghĩ tới chính mình, mười sáu tuổi quán quân Thánh Vũ đại hội, có thể xem là khó tìm được đối thủ trong đồng bối, rốt cuộc mình cũng chỉ mới tu hành không đến mấy năm, vậy cũng có thể tính là sáng ngang với lão tổ Thần Kiếm Môn.

Nhưng lão tổ Thần Kiếm Môn mười lăm tuổi đã tham ngộ ra kiếm đạo, thiên tư như thế là điều cổ kim hiếm thấy.

Tô Dật suy nghĩ, bản thân luyện thành Kim Cương chi thể, Thái Hư Thần Hải, Thiên Nguyên Yêu Hồn, nhiều lần cửu tử nhất sinh, tính ra thì cũng không kém.

Nhưng lão tổ Thần Kiếm Môn ba mươi tuổi đã tung hoành đại lục, bốn mươi tuổi trở thành cường giả đỉnh cấp đương thế, sáng lập Thần Kiếm Môn, điều này khiến Tô Dật không khỏi bội phục. Đấy cũng chính là mục tiêu của hắn, hiện tại hắn mười sáu tuổi sáng lập Bá Vương tông, đến ba mươi tuổi còn có mười bốn năm, đến bốn mươi tuổi còn có hai tư năm, hy vọng khi đó có thể sánh cùng!

- Hỗn Loạn vực, vốn nên sớm tới!

Tâm tư ba động, khóe miệng Tô Dật thoáng nhếch lên, vốn mấy lần trước đã có ý định tới Hỗn Loạn vực, nhưng sau cùng đều dây dưa, mãi bây giờ trong vô ý mới xuất hiện tại Hỗn Loạn vực, ngược lại đúng dịp, Hỗn Loạn vực quả thực thích hợp với mình.

- Sau này bộ xương già của ta giao cho tiểu tử ngươi.

Tây Vô Tình nhìn Tô Dật, khẽ mỉm cười, ánh mắt lại nóng rực. Đương sơ hắn đưa ra điều kiện, nói chỉ cần Tô Dật có thể tiến vào chung kết Thánh Vũ đại hội hắn liền gia nhập Bá Vương tông.

Nếu là trước đây mà nói, Tây Vô Tình cảm thấy điều đó khó như lên trời, tiểu tử Tô Dật này dù mạnh đến mấy, chẳng lẽ còn có thể đối kháng cùng tài tuấn Ngự Thiên Cung và Thánh Sơn.

Huống hồ lứa tuổi trẻ đỉnh phong trong ngũ tông tam môn đều không phải hạng hiền lành, thực tế cũng là như vậy, trong ngũ tông tam môn có đám thiên kiêu Lý Thanh Vi, Thiểu Ti Quân, Xích Thiên Huyễn, ai nấy đều có thiên tư đáng sợ và thực lực cường hãn.

Thánh Vũ đại hội lần này tuyệt đối là một trường long tranh hổ đấu, thiên kiêu tranh bá, đến sau thậm chí còn xông ra ngựa ô như Hư Trần, Viêm Lân!

Nhưng hết thảy thiên kiêu, bao gồm Nạp Lan Như Ngọc, tất cả đều bị quang mang trên người Tô Dật che phủ. Lần Thánh Vũ đại hội này quả thực là sàn diễn cho một mình Tô Dật.

Nhớ tới cảnh tượng trên Thánh Vũ đại hội, đến tận thời khắc này Tây Vô Tình vẫn còn lòng mang sợ hãi.

- Có đại ca gia nhập, không đến sáu mươi năm, không, trong vòng năm mươi năm, Bá Vương tông tất sẽ sừng sững đương thế. Tiểu tử dốc hết toàn lực, tuyệt không làm đại ca thất vọng. Trong vòng năm mươi năm, tất sẽ khiến danh tiếng Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình vang vọng khắp hoàn vũ, đến lúc đó, Bá Vương tông sẽ là lực lượng hậu thuẫn kiên cố nhất cho đại ca, vì đại ca hiệu lệnh!

Tô Dật nói, người tu võ, thọ mệnh cao hơn người thường không ít, tu vi đẳng cấp càng cao, đả thông huyền quan, sinh cơ không dứt, thọ mệnh lâu dài, tu vi Nguyên Huyền cảnh sống đến hai trăm tuổi là chuyện hết sức bình thường.

Nghe đồn trong các môn phái lớn, những cường giả đỉnh cấp, thậm chí có người sống ngàn năm trở lên.

Thời gian năm mươi năm, Tô Dật tính một cái, khi đó mình đều đã sắp bảy mươi tuổi, lão tổ Thần Kiếm Môn ba mươi tuổi tung hoành đại lục, bốn mươi tuổi trở thành cường giả đỉnh cấp đương thế. Hắn cảm thấy nếu đến bảy mươi tuổi mà mình còn không cách nào trở thành cường giả đỉnh cấp đương thế, vậy còn nói gì tới chuyện đạp lên Thánh Sơn.

Đối với bản thân, Tô Dật có lòng tin tuyệt đối.

Trên người mang Thiên Yêu Cổ Kinh và Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, còn có bảo vật như không gian thần bí, đấy chính là vốn liếng để Tô Dật có thể sánh cùng những đệ tử đỉnh nhọn trong các đại môn phái.

Trên Thánh Vũ đại hội đã nghiệm chứng một lần, thực tế chứng minh Tô Dật không sai.

Thời gian năm mươi năm, Tô Dật cảm thấy, khi đó Bá Vương tông tất sẽ trở thành một thế lực không kém.

Dù chỉ tính Thanh Hoàng và Tô Tiểu Soái, năm mươi năm sau, kiểu gì cũng sẽ vươn tới đẳng cấp không tầm thường.

Nhìn Tô Dật, ánh mắt Tây Vô Tình không khỏi chớp đông. Nếu đổi lại là một thiếu niên mười sáu tuổi khác nói những lời này, hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng, chỉ coi là thanh niên ăn nói lung tung, không biết trời cao đất dày thôi.

Nhưng với thiếu niên trước mắt, Tây Vô Tình lại không thể không tin tưởng.

Trong lòng hắn rất rõ ràng, tiểu tử trước mắt tuy còn hơi trẻ con, nhưng khả năng thật sẽ thành công.

Đối với sau này, hắn vốn đã không có bao nhiêu mong mỏi, lúc trẻ khinh cuồng, nhưng tùy theo tuổi tác và tao ngộ mà dần lắng đọng.

Lúc trẻ, Tây Vô Tình đã từng muốn tung hoành đương thế, ngạo nghễ thiên hạ!

Chỉ là thanh sơn y cựu tại, kỷ độ tịch dương hồng, bạch phát ngư tiều giang chử thượng, quán khán thu nguyệt xuân phong*. Vật đổi sao dời, tuổi tác đã già, chí lớn trong lòng cũng phai nhạt.

• Trích trong bài Lâm giang tiên (thơ được phổ nhạc trong phim Tam quốc diễn nghĩa): Chỉ có núi xanh vẫn mãi như xưa,

Dù trải bao lần ráng chiều soi đỏ.

Những người chài cá và tiều phu đầu bạc trên bến sông,

Đã quen nhìn trăng thu, gió xuân (ý nói từng trải).

Thẳng đến khi gặp được Tô Dật, đi tới không gian bảo địa này, Tây Vô Tình cảm thấy tinh khí thần phấn chấn, chí khí khi xưa chưa từng tan biến, như được dịch cân tẩy tủy sống lại một lần.

Trên Thánh Vũ đại hội, kề vai chiến đấu cùng mấy thanh niên cường hãn nhất đương thế, còn kết bái huynh đệ, tất cả như khiến hắn được trở về thời niên thiếu.

Nhiệt huyết dâng trào, khinh cuồng thiên hạ!

Cảm giác đó, hắn từng tưởng rằng đời này đã không còn.

Nhưng tựa hồ thượng thiên cho hắn thêm một lần cơ hội, gặp được thiếu niên trước mắt này, giờ đây, Tây Vô Tình không muốn lùi bước nữa!

Dù thất bại thì đã sao, chí ít lần này, hắn tham dự!

- Hỗn Loạn vực, nói không chừng sẽ là cơ hội, ngươi có kế hoạch và dự định gì không?

Tây Vô Tình hỏi Tô Dật, lần này hắn quyết định tham dự, có lẽ mấy chục năm chi sau, tên tuổi Bá Vương tông cũng sẽ sừng sững giữa Trung Châu như ngũ tông tam môn!

Khi đó nhắc tới Bá Vương tông, cái tên Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình cũng sẽ được nhắc đến!

- Là nên lên kế hoạch chu đáo.

Tô Dật nói nhỏ, bằng vào lực lượng cá nhân, thực lực có mạnh đến mấy, rốt cục vẫn chỉ là một mình.

Đại ca Tây Vô Tình chỉ điểm khiến trong đầu Tô Dật như xoẹt qua một đạo linh quang, muốn đấu với Thánh Sơn, muốn khiến người kiêng sợ, như vậy chỉ dựa vào mình hắn, dù mạnh đến mấy, hiệu quả cũng sẽ không đáng kể.

- Nghe nói Hỗn Loạn vực này rất đặc biệt, rất hỗn loạn, không có quy tắc gì, hoàn toàn dựa vào nắm tay để nói chuyện.

Tiếp đó, Tô Dật bật cười, quay sang hỏi Tây Vô Tình. Đối với Hỗn Loạn vực, đại ca Tây Vô Tình khẳng định quen thuộc hơn hắn nhiều.

- Ta từng dừng ở Hỗn Loạn vực một đoạn thời gian, đúng như như vậy.

Nhìn Tô Dật, trong mắt Tây Vô Tình âm thầm chớp qua một tia tán thưởng.