Chương 891
Lão giả thu liễm khí tức trên người, nhưng bằng lực lượng linh hồn bén nhạy và trực giác, Tô Dật rất xác định lão giả này tuyệt đối là một cường giả, chẳng qua có vẻ còn chưa từng đạp chân đến Nguyên Hoàng cảnh, vẫn chỉ là Nguyên Hư cảnh mà thôi.
Sau lưng lão giả và thanh niên mập lùn còn có ba tên đại hán và một thanh niên tuổi tác tương tự thanh niên mập lùn.
- Ồ, kia hình như là... Lang Đầu Yêu Bức!
- Không ngờ ở đây còn có một con Lang Đầu Yêu Bức!
Tùy theo Tô Dật đánh giá, từng đạo ánh mắt phía tiền phương cũng rơi trên thân Tô Dật và Tây Vô Tình, Lang Đầu Yêu Bức. Nhìn thấy Lang Đầu Yêu Bức bên cạnh Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, có người nhịn không được kinh hô.
- Gào...
Lang Đầu Yêu Bức rít gào, hung đồng hiện lên huyết sắc, khí tức huyết sát tràn ngập.
- Cô...
Cảm giác được khí tức trên thân Lang Đầu Yêu Bức, Hắc Lân Yêu Ưng và Bát Dực Hắc Ô Mãng không khỏi run rẩy.
- Vốn tưởng Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn này đã bất phàm, không ngờ còn có một con Lang Đầu Yêu Bức cũng không giống tầm thường.
Thanh niên mập lùn chăm chú nhìn Lang Đầu Yêu Bức, ánh mắt nóng rực, không chút nào để ý tới hai người Tô Dật và Tây Vô Tình.
Ngược lại ánh mắt lão giả mũi câu mắt ưng lại rơi trên thân Tây Vô Tình đang thu liễm khí tức, khẽ nhíu mày, đối phương mang đến cho hắn cảm giác hoàn toàn không cách nào nhìn thấu, điều này khiến hắn không thể không có chút kiêng kỵ.
- Xem ra Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn của ta là bị ngươi đánh thương?
Tô Dật đảo mắt nhìn qua một lượt, sau cùng dừng ở trên thân thanh niên mập lùn, ngữ điệu âm trầm mang theo vài phần lệ sắc, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn một mực đi theo bên cạnh mình, lúc này lại bị trọng thương như vậy, Tô Dật sao có thể không khó chịu.
- Tiểu tử, thì ra Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn kia là của ngươi, ta còn tưởng nó sống trong phiến sơn mạch này.
Nghe được Tô Dật cất tiếng, lúc này thanh niên mập lùn mới chú ý tới Tô Dật, Bát Dực Hắc Ô Mãng dưới chân vỗ cánh xoay vòng, mắt nhìn thẳng Tô Dật nói.
- Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn của ta thương ngươi, hay là kinh nhiễu ngươi?
Tô Dật hỏi.
- Cái đó không quan trọng, tiểu tử, như vậy xem ra con Lang Đầu Yêu Bức này cũng là của ngươi.
Thanh niên mập lùn tựa hồ không quá để ý, hứng thú đều đặt hết trên thân Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức, nói:
- Thế này đi, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức ta đều rất thích, ngươi giao chúng cho ta, ta cho ngươi mấy viên đan dược tinh phẩm cấp cao, thế nào?
- Ta không tính toán đổi với ngươi!
Tô Dật trả lời, mấy viên đan dược tinh phẩm cấp cao đổi lấy Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức. Trước khoan nói đây là người si nói mộng, đầu tiên Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức không phải là thứ cầm ra đổi chác, dù có là lợi ích lớn hơn nữa, Tô Dật cũng sẽ không làm vậy. Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức tuy chỉ được Tô Dật mang theo từ trong Thần Kiếm Môn, nhưng tiền đồ sau này là không thể hạn lượng. Hơn nữa bằng vào chúng kêu hắn là đại nhân, lại thêm một mực đi theo kề vai chiến đấu bên mình, Tô Dật tuyệt đối không có ý cầm Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức đi đổi bất cứ thứ gì.
- Tiểu tử, đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, ta là thiếu tông chủ Kim Đao tông Dương Xuyên, có thể nhìn trúng tọa kỵ của ngươi, vậy đã là nể mặt ngươi lắm rồi.
Thanh niên mập lùn nhìn Tô Dật, trong ánh mắt nóng rực bùng lên hàn ý không chút che dấu.
Dương Xuyên không phải kẻ ngu, cũng không phải xuẩn tài, có thể có được tọa kỵ như Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức, tiểu tử trước mắt tựa hồ cũng có chút lai lịch và thân phận, bởi vậy hắn mới không trực tiếp xuất thủ, xem như đã rất khách khí, bằng không hắn sớm đã ra tay, căn bản không cần lãng phí miệng lưỡi.
- Kim Đao tông, đại ca có biết?
Tô Dật nhướng mày, ghé mắt nhìn sang Tây Vô Tình hỏi, bên người tên Dương Xuyên này có cường giả Nguyên Hư cảnh đi theo, còn có một con Bát Dực Ô Mãng Yêu Chân cảnh tứ trọng làm tọa kỵ, Kim Đao tông có vẻ sẽ không tầm thường.
- Không biết, nói không chừng là thế lực mới nổi.
Tây Vô Tình từ tốn đáp.
- Mặc kệ ngươi là Kim Đao tông hay là Thiết Đao tông, đánh thương tọa kỵ ta, vậy phải trả giá mới được. Tự bắn một mũi tên, giao ra túi không gian trên người, sau đó cút đi!
Tô Dật trầm giọng nói, đừng nói Kim Đao tông này có phải đại thế lực trong Hỗn Loạn vực không, dù có là thế lực cường thịnh thì cũng đâu cường thịnh bằng Thánh Sơn. Huống hồ đại ca Tây Vô Tình cũng không biết Kim Đao tông, chắc là chẳng phải đại thế lực gì, đánh thương Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, vậy tất nhiên phải trả giá đắt.
- Tiểu tử dám bất kính với thiếu tông chủ ta, ngươi muốn chết phải không?!
Nghe lời này của Tô Dật, đám người trên lưng hai con Hắc Lân Yêu Ưng lập tức rống to, sát khí ba động, trong tay huy vũ kim đao.
Thần sắc Dương Xuyên cũng triệt để âm trầm xuống, mắt nhìn chằm chằm Tô Dật, trầm giọng nói:
- Tiểu tử, ngươi nói cái gì, có bản lĩnh nói lại lần nữa thử xem!
- Quản ngươi là Kim Đao tông hay là Thiết Đao tông, đánh thương tọa kỵ ta, vậy phải trả giá mới được. Tự bắn một mũi tên, giao ra túi không gian trên người, sau đó cút đi!
Tô Dật không nhanh không chậm, thản nhiên nói.
- Thiếu tông chủ, hôm nay đã thu hoạch không ít, không bằng ngày khác chúng ta trở lại.
Lão giả áo vàng nhìn chằm chằm Tô Dật và Tây Vô Tình, ánh mắt càng lúc càng ngưng trọng, chân mày nhíu chặt, thiếu niên trước mắt tuổi tác không lớn, lại cũng mang đến cho hắn cảm giác nhìn không thấu, lão giả áo đen kia càng là sâu không lường được, còn có tọa kỵ Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức, hai người này tuyệt đối không đơn giản, đối mặt Kim Đao tông vẫn không chút sợ sệt, xem ra đừng nên trêu chọc thì hơn.
- Không có Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức, còn nói gì đến thu hoạch!
Dương Xuyên nhìn chằm chằm Tô Dật, miệng nói. Hôm nay hắn xung phong đi ra ngoài tìm chút Man Yêu thú để huấn luyện thành tọa kỵ cho Kim Đao tông, tuy đã thu được một ít, nhưng nếu so với Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức thì quả thực chẳng đáng là gì, huống hồ tên thiếu niên miệng còn hôi sữa trước mắt lại dám không nể mặt, hắn sao có thể không giận.
- Được, tiểu tử ngươi lá gan không nhỏ, xưng tên ra, môn phái nào, tiểu gia trước nay không giết hạng vô danh, sau này cũng tiện đưa trả thi thể ngươi!
Dương Xuyên nhìn thẳng vào mắt Tô Dật, trầm giọng nói, đây là đang mượn cơ hội thăm dò. Tuy hắn nổi giận, nhưng tuyệt đối không ngốc, hỏi thăm rõ ràng mới càng thêm ổn thỏa.
- Không môn không phái, còn danh hào, ngươi còn không tư cách để biết, xem ra ngươi không có ý định tự bắn một mũi tên, giao ra túi không gian.
Ánh mắt Tô Dật lại trầm xuống thêm vài phần.
- Tiểu tử, không biết điều, vậy đi chết đi!
Dương Xuyên triệt để nổi giận, không ngờ tiểu tử này dám năm lần bảy lượt không để hắn vào trong mắt, lập tức vung tay lên, nguyên khí từ trong cơ thể bắt đầu tuôn động, quán chú vào trong loan cung.
- Ông!
Thoáng chốc, loan cung màu vàng như sống dậy, kim quang lưu động, năng lượng thiên địa bốn phía cũng ba động theo, phát ra tiếng vang leng keng, một mũi tên nhọn màu vàng đặt lên dây, khí tức nóng rực như minh hỏa, đốt cháy cả không khí.
- Hưu!
Giương cung lên, Dương Xuyên bắn ra một mũi tên, nháy mắt mũi tên như một đạo thiểm điện màu vàng lao thẳng tới mi tâm Tô Dật.