← Quay lại trang sách

Chương 893

Thân ảnh Tô Dật nhảy xuống từ trên không, lao thẳng tới Dương Xuyên, một cỗ khí tức uy nghiêm hủy diệt cuốn thốc đến, trong mắt tràn ngập sát ý.

- Không hay, tiểu tử này muốn giết ta!

Dương Xuyên cảm nhận được sát ý từ Tô Dật, còn chưa hồi thần sau khi thấy hai cường giả Nguyên Hư cảnh bị đánh chết trong chớp mắt, lập tức giật mình một cái, giương cung lắp tên, là trực giác, cũng là tự bảo, một mũi tên trực tiếp lướt ra.

- Ông!

Mũi tên này tựa hồ là bài tẩy của Dương Xuyên, ba tên trước kia hoàn toàn không cách nào so sánh.

Tên lướt đi, kim quang bạo phát, dẫn động tiếng phong lôi leng keng.

Khí tức đáng sợ như một con mãnh thú thức tỉnh, hóa thành hư ảnh kim quang dị thú, xông thẳng Tô Dật.

Mũi tên này vừa bắn xong, sắc mặt Dương Xuyên tức thì trắng bệch, tựa hồ mũi tên đã tiêu hao hết nguyên khí trong cơ thể, là bài tẩy mạnh nhất hắn có thể tung ra.

- Bảo vật mạnh thật, đến đẳng cấp Đạo Khí rồi ư?

Tô Dật đang lao xuống, thân hình không thể không thoáng ngưng trệ.

Bản thân Dương Xuyên tu vi đã không sai, cũng là Nguyên Chân cảnh tứ trọng, tương tự như Nạp Lan Như Ngọc.

Đương nhiên, chiến lực tự nhiên là không bằng.

Lấy tuổi tác Dương Xuyên, tu vi tương tự Nạp Lan Như Ngọc đã rất không tồi, nhưng thiên tư lại là một kẻ trên trời một kẻ dưới đất, hoàn toàn không cách nào đánh đồng.

Chỉ riêng loan cung trong tay Dương Xuyên là thu hút sự chú ý của Tô Dật, loan cung đẳng cấp bất phàm, uy thế trên mũi tên khiến Tô Dật không khỏi động dung. Hắn cảm thấy trong cùng tu vi, ngoại trừ loại biến thái như Nạp Lan Như Ngọc, những người khác sợ rằng khó mà ngăn đỡ được.

Thân ảnh Tô Dật thoáng chốc nhảy vọt lên, trở tay rút ra đao sau lưng, lập tức chém xuống.

- Gào...

Một đao lướt đi, nháy mắt hư không bốn phía biến thành một mảnh phong bạo nóng rực, một vệt đao quang kéo theo lôi đình đỏ rực bạo xạ mà ra.

Trong đao quang có hư ảnh một con Xích Long như ẩn như hiện, uy thế cuồng bạo bén nhọn ầm ầm nổ tung, tưởng như có thể trảm phá hư không, trực tiếp chém về phía hư ảnh hình thú trên mũi tên.

Đao khí ngất trời, quang mang chói mắt, hơi chút giằng co với mũi tên màu vàng, tiếp sau kim quang bốn phía liền bị cắt nát như đậu hủ.

Sau đó mũi tên lướt tới, tên nhọn đụng cùng lưỡi dao, quang mang va chạm, phát ra tiếng rền vang ông ông không ngớt.

- Keng keng!

Hỏa quang tung tóe khắp nơi, đại đao trong tay Tô Dật bị mũi tên đụng ra một vết lõm nho nhỏ.

Còn mũi tên thì bị trực tiếp ngăn cản, dư lực tan biến, rơi xuống.

Sau thoáng đình trệ ngăn ngủi, Tô Dật tiếp tục lao xuống, một cước đạp tới.

- Xuy!

Cách đó không xa, thân ảnh Tây Vô Tình lần nữa chớp động, trực tiếp xuất hiện trước người lão giả áo vàng, trong mắt hiện lên hàn ý, vung tay đánh ra một chưởng.

Lão giả áo vàng kinh hãi, một chưởng trước mắt nhìn như đơn giản, nhưng lại mang đến cho hắn cảm giác không cách nào thoát thân, hư không bốn phía như bị ngưng cố, lực lượng không gian trói buộc từ bốn phương tám hướng vọt tới.

- Cứu mạng a, Hoàng trưởng lão cứu mạng a!

Nơi không xa, tiếng kêu cứu thảm thiết từ miệng Dương Xuyên truyền đến.

- Dương Xuyên vô tri, không biết trời cao đất dày, mạng ta xong rồi...

Lão giả áo vàng ánh mắt như tro tàn, giờ này khắc này hắn nào còn thời gian để ý tới Dương Xuyên, lúc này thậm chí hắn đã cảm nhận được khí tức tử vong.

Đến lúc này hắn mới biết lão giả áo đen trước mắt không ngờ lại là cường giả Nguyên Hoàng cảnh, hơn nữa còn không phải cường giả Nguyên Hoàng cảnh bình thường.

Tên Dương Xuyên kia ỷ thế cuồng vọng thì cũng thôi, chỉ là cuồng vọng đã quen, lúc ngày lúc vô tri, kêu hắn đi cũng không đi, chính hắn muốn chết coi như xong, khăng khăng lần này còn kéo theo mình.

Trong cơn hoảng hốt, lão giả áo vàng chỉ còn biết dốc hết toàn lực bố trí phòng ngự, nguyên khí bao phủ quanh thân, siết chặt nắm tay thành quyền, vung lên đón đánh.

- Ầm!

Tiếng vang trầm thấp truyền ra, một quyền của lão giả áo vàng trực tiếp tán loạn, trên nắm tay vang lên tiếng xoạt xoạt, cự lực ùn ùn tuôn vào trong cơ thể, lập tức miệng thổ máu tươi, nguyên khí trong người rối loạn.

Một đạo chưởng ấn rơi xuống, vòng sáng nguyên khí trên người lão giả áo vàng tức thì nát vụn.

- Mạng ta xong rồi!

Lão giả áo vàng sắc mặt xám trắng, hắn làm sao có thể là đối thủ của cường giả Nguyên Hoàng cảnh. Lần này Dương Xuyên đã chọc phải người bọn họ căn bản chọc không nổi, hại hắn phải bồi táng theo.

- Xuy...

Một cỗ khí tức lăng lệ đập mặt mà tới, ngay lúc lão giả áo vàng tưởng rằng mình chết chắc rồi, mấy đạo thủ ấn phong ấn cấm chế lại chợt nhanh như tia chớp rơi trên thân, cầm cố hắn lại.

Khí tức đáng sợ tuôn động, đạo cước ấn kia trút xuống như vẫn thạch, cấp tốc khuếch trương trong mắt Dương Xuyên.

Chớp mắt, thiếu niên trước mặt kia làm gì còn giống như kẻ còn miệng hôi mùi sữa, đó rõ ràng là một thiên kiêu trẻ tuổi.

Giờ này khắc này, khí tức quanh thân thiếu niên mênh mông cuồn cuộn, bất giác như là thiếu niên chiến thần, mái tóc tung bay, phong thái ngạo thị quần hùng, quét sạch tứ phương!

Khắc này, Dương Xuyên muốn ngăn cản, lại phát hiện hai chân đã như nhũn ra, ở trước mặt khí tức đáng sợ kia, hắn căn bản không nhấc lên được khí lực, tóc gáy không khỏi dựng đứng lên!

- Hoàng trưởng lão cứu ta a, cứu ta.

Tiếng cầu cứu tê tâm liệt phế truyền ra từ trong miệng Dương Xuyên, đồng thời nguyên khí bạo tuôn, đối diện với tử vong, hắn bất chấp hết thảy bạo lui.

Đối diện tử vong, Dương Xuyên quả nhiên bạo phát thực lực và tốc độ vượt xa bình thường, kịp thời tránh khỏi một cước Tô Dật đạp xuống, nghiêng người giật lui mấy bước.

- Ầm!

Nhưng tựa hồ làm vậy cũng chẳng ích gì, cước Tô Dật trực tiếp đạp xuống đất, dưới bàn chân có vòng xoáy nguyên khí cuốn thốc ra như bão táp, mặt đất chấn động, không khí ầm vang, từng khe nứt thô to bằng cánh tay chậm rãi lan tràn như mạng nhện.

Từ nơi Tô Dật đặt chân, từng vòng nguyên khí thuộc tính thổ màu đen quét ra như gợn sóng, men theo mặt đất cuốn tới trên thân Dương Xuyên vừa mới tránh khỏi một cước của Tô Dật.

- Ầm!

Dương Xuyên còn chưa kịp phản ứng, căn bản không biết cước này còn có thế công cường hãn và quỷ dị như vậy, lực lượng khủng bố tuôn ra từ mặt đất, xông thẳng mà lên, thân thể lập tức run rẩy, nham thạch bốn phía nháy mắt đều bị chấn vụn.

- Ngao ô...

Đồng thời với đó, hai con Hắc Lân Yêu Ưng và Bát Dực Hắc Ô Mãng vừa rơi xuống đất cũng đang không ngừng rít gào phủ phục, Thú Hồn run rẩy.

- Phốc...

Dương Xuyên thổ huyết, cảm giác lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều sắp bị chấn nát.

Một đạo thân ảnh quỷ mị xuất hiện, Dương Xuyên chỉ cảm thấy sau lưng tuôn động lực lượng đáng sợ, nhanh đến khó mà tin tưởng, sâu trong linh hồn tức thì luôn lên cảm giác sởn cả tóc gáy, sống lưng lạnh toát.

- Ầm!

Sau lưng tuôn tới cự lực, nháy mắt Dương Xuyên chỉ cảm giác được có tiếng xương nứt gãy, ngũ tạng lục phủ cuộn trào.

Lúc này Dương Xuyên mới thật sự ý thức được, người có tọa kỵ là Lang Đầu Yêu Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, quả nhiên không phải người thường.

Đây là nhân vật hắn căn bản không nên trêu chọc, đáng tiếc hối hận đã không kịp nữa rồi