Chương 902
Dáng dấp còn rất tuấn tú, ta mang ngươi xuống dưới nghỉ ngơi thật tốt.
Nữ tử nhẹ giọng nói, ôm Tô Dật rời đi.
Tô Dật bị nữ tử đặt ở trong một gian phòng an tĩnh, sau đó đóng cửa rời đi.
Nghe tiếng đóng cửa, Tô Dật căng thẳng lúc này mới hơi thả lỏng, chí ít không cần lo lắng bị nữ nhân kia cắt.
Trên giường, ánh mắt của Tô Dật chuyển động, biết hiện tại quan trọng nhất là giải khai phong ấn, chí ít làm cho mình có sức phản kháng, như vậy còn có cơ hội rời đi.
Mặt khác cũng chỉ có thể cầu khẩn đại ca Tây Vô Tình sớm thành công đột phá, sau đó đến đây tìm kiếm mình, nếu không, lúc này đây mình thật sợ là phiền phức lớn rồi, hơn nữa phá kiếm còn rơi vào tay Phong Úc, không có đại ca Tây Vô Tình tự mình đến đây, thì căn bản không có cách nào đối phó.
Từ vẻ mặt và nghị luận của nhóm người này, Tô Dật không khó biết chuyện sẽ không hay ho gì.
Nghe động tĩnh bốn phía một chút, nữ nhân kia tựa hồ đã đi xa, Tô Dật thử vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, cần phải mở ra phong ấn của Phong Úc.
Hỗn Nguyên Chí Tôn Công có tác dụng này, Tô Dật đã từng thử qua, xem như cưỡi xe nhẹ đi đường quen.
Hơn nữa Tô Dật cảm giác Phong Úc kia không có xem trọng mình, bố trí phong ấn cũng không mạnh, cho nên mở phong ấn không quá khó khăn, cần chỉ là thời gian.
Vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, Tô Dật bắt đầu từ từ trùng kích phong ấn trong cơ thể.
Tuy phong ấn không quá mạnh, nhưng Phong Úc dù sao cũng là cường giả Nguyên Hư cảnh, cũng chỉ hơi kém Hoàng Kiện một ít, đối với Tô Dật mà nói, cái phong ấn này cũng không phải nhất thời bán hội là có thể giải khai.
Cũng may sau khi nàng kia rời đi, cũng không có về lại, càng không có người khác đến, có thể cho Tô Dật chuyên tâm trùng kích phong ấn trong cơ thể.
Tô Dật chuyên tâm trùng kích phong ấn cũng không có cảm thấy thời gian dài bao nhiêu.
Màn đêm từ từ bao phủ, sắc trời dần dần tối.
Gian phòng của Tô Dật tối đen, ngoài cửa sổ ánh trăng nhàn nhạt, kèm theo xích quang trong cơ thể ba động.
- Sắp, sắp rồi.
Phong ấn trong cơ thể đã buông lỏng rất nhiều.
Điều này làm cho Tô Dật thấy được hy vọng, đoán chừng tiếp qua một hai canh giờ là có thể giải phong ấn.
Nhưng càng đến cuối, Tô Dật càng không dám khinh thường, rất sợ thời gian sau cùng xuất hiện biến cố, bất kể như thế nào cũng phải trước giải phong ấn trong cơ thể, nếu không thật chỉ có thể mặc người làm thịt.
Nửa canh giờ, một canh giờ...
Tô Dật vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trùng kích phong ấn, tranh thủ thời gian sau cùng, nếu như giải phong ấn trong cơ thể, cho dù không lấy được phá kiếm, cũng có thể rời đi trước, đến lúc đó còn nghĩ biện pháp.
- Một tia cuối cùng.
Sau gần hai canh giờ, Tô Dật thấy được hy vọng, phong ấn trên người chỉ còn một tia cuối cùng.
- Không được, có người đến.
Nhưng ngay lúc này, phong ấn được mở không ít, lực lượng linh hồn trong đầu không còn bị phong tỏa, Tô Dật cảm thấy có người đến, trong lòng hô to không ổn, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công gia tốc vận chuyển, đánh thẳng vào tia phong ấn cuối cùng.
- Két...
Kèm theo âm thanh ken két trong cơ thể truyền ra, một cổ khí tức vô hình khuếch tán, xích quang khởi động, phong ấn trong cơ thể Tô Dật cũng hoàn toàn bị đánh ra.
- Dát chi...
Cùng lúc, cửa phòng bị người đẩy ra.
Ánh trăng vung vãi, trong mơ hồ, một thân ảnh yểu điệu xuất hiện.
Tô Dật nằm trên giường, khí tức nội liễm, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Người kia khép cửa phòng, trong phòng lần thứ hai lâm vào mờ tối, chỉ có ngoài cửa sổ ánh trăng nhàn nhạt, để gian phòng tăng thêm vài phần an tĩnh.
Người kia từ từ đi về phía giường, một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện ở trong tầm mắt của Tô Dật, dưới ánh trăng chiếu rọi, khuôn mặt thanh tú, mắt to linh động, chính là nữ tử lúc trước tắm cho Tô Dật.
- Hơn nửa đêm, nữ nhân này muốn làm cái gì, lẽ nào muốn cướp sắc sao?
Tô Dật căng thẳng, đây là loại nữ nhân gì a, hơn nửa đêm không ở trong phòng của mình, len lén chạy vào phòng nam nhân, ngoại trừ cướp sắc thì có thể làm gì.
Trong lòng Tô Dật quấn quýt, nếu như nữ tử này cướp sắc mình, vậy mình có nên phản kháng không, nếu như phản kháng, nhất định sẽ đánh rắn động cỏ, ở trong hang ổ của đối phương, mình khẳng định khó có thể thoát thân.
Nhưng nếu không phản kháng, hắn là xử nam, cũng không thể bị nữ nhân kia chà đạp nha, huống hồ nữ nhân này nói không chừng lại đột nhiên tâm huyết dâng trào, muốn cắt tiểu đệ mình, đó là chuyện tuyệt đối không thể phát sinh.
- Ta chỉ muốn tìm người trò chuyện, lúc này ngươi nhất định rất sợ a, nếu ta là ngươi, lúc này cũng sẽ rất sợ.
Thời điểm Tô Dật quấn quít, thanh âm thanh thúy truyền vào trong tai, nữ tử đứng ở trước mặt hắn, thần sắc có chút phức tạp, sau đó nhẹ nhàng ngồi ở bên người Tô Dật.
Một mùi hương thoang thoảng tràn vào trong mũi Tô Dật, làm hai mắt hắn khẽ nhúc nhích, vội vàng thu liễm khí tức.
Nữ tử ngưng mắt nhìn Tô Dật, tiếp tục nói:
- Đám người Phong Úc trưởng lão bắt ngươi về, cũng là hết cách rồi, thực lực của Yêu Hoàng kia quá mạnh mẽ, toàn tộc chúng ta không phải đối thủ, cho nên mới chỉ có thể nghe lệnh y, mỗi một năm phải đưa người cho hắn, nếu không hắn sẽ giết chết toàn tộc chúng ta, cho nên xin ngươi đừng trách đám người Phong Úc trưởng lão.
- Yêu Hoàng, mỗi năm đưa người?
Tô Dật nghe nữ tử nói, tựa hồ những người này bắt mình về, là có quan hệ gì đó với Yêu Hoàng.
Nhưng đây cũng làm cho Tô Dật kỳ quái, những người này muốn giao mình cho Yêu Hoàng, thì liên quan gì tới sạch sẽ, lẽ nào Yêu Hoàng kia ăn thịt còn phải ăn sạch sẽ sao.
- Nhìn ngươi niên kỷ tựa hồ cũng không lớn, lại bị đưa cho Yêu Hoàng kia, thật là rất đáng tiếc, nếu như cha mẹ ngươi biết ngươi không còn, nhất định sẽ rất lo lắng.