Chương 914
Yêu Hoàng kia luôn thích loại trắng trẻo, tiểu tử kia không quá trắng, nếu như Yêu Hoàng không hài lòng, khả năng sẽ không ổn.
- Chỉ mong Yêu Hoàng kia thoả mãn.
Có người nghị luận, lo lắng Yêu Hoàng kia sẽ không hài lòng.
- Thời gian cũng không còn nhiều, chắc là Yêu Hoàng kia hài lòng.
- Gào!
- Cô!
Từ hư không xa xôi, có tiếng thú hống truyền tới.
Rất nhanh, huyết quang tràn ngập, kim quang rực rỡ, hai hung cầm khổng lồ giương cánh bay tới.
- Chẳng lẽ Yêu Hoàng kia lại tới sao?
Vô số người nhảy ra, ngước mắt nhìn hư không, thần sắc khẩn trương.
- Sưu sưu...
Có cường giả chạy tới, thần sắc ngưng trọng, từng ánh mắt rơi vào trên người hai hung cầm đột nhiên xuất hiện kia.
Phải biết nơi đây rất bí mật, bộ tộc bọn họ một mực sống ở chỗ này, cũng coi là thế ngoại đào nguyên ở trong Hỗn Loạn Vực.
Nơi đây vị trí đặc thù, coi như là Man Yêu Thú phi hành, nếu không biết địa phương cụ thể, cũng khó mà tìm được.
Ngẫu nhiên có Man Yêu Thú trong lúc vô ý xông vào, nhưng phụ cận đều là địa bàn của Âm Dương Minh Hoàng, gia tộc cũng có cường giả nên không ngại.
Cho nên nhìn thấy có hung cầm tới, làm bọn hắn nghĩ đến đầu tiên chính là Yêu Hoàng kia phái Man Yêu Thú tới.
- Đó là Lang Đầu Biên Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn!
Có người nhận ra hai hung cầm, Lang Đầu Biên Bức và Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn cũng không thường gặp, lúc này hai hung cầm kia rõ ràng không phải trong lúc vô ý xông vào.
- Phía trên có người, đó không phải là...
- Là Phong Kỳ Nhi và tiểu tử kia!
- Tại sao tiểu tử kia và Phong Kỳ Nhi trở lại?
- Chẳng lẽ Yêu Hoàng không thỏa mãn với hai người sao?
- Hẳn không phải, nếu Yêu Hoàng không hài lòng với tiểu tử kia và Phong Kỳ Nhi, chỉ sợ bọn họ cũng không có mệnh sống trở lại.
- Còn có hai người kia là ai?
- Tiểu tử kia và Phong Kỳ Nhi, cái này không thể nào, bọn họ không phải ở chỗ Yêu Hoàng sao?
-...
Người càng ngày càng nhiều, nhìn Tô Dật và Phong Kỳ Nhi trên lưng Lang Đầu Biên Bức, mọi người đều ồn ào, rất ngoài ý muốn và kinh ngạc, tính toán thời gian, lúc này Phong Kỳ Nhi và tiểu tử kia nên ở chỗ Yêu Hoàng nha.
- Sưu sưu!
Năm bóng người nhảy lên không, khí tức cường đại tràn ngập, năm vị trưởng lão Nguyên Hư cảnh xuất hiện, ánh mắt rơi vào trên người Tô Dật và Phong Kỳ Nhi, từng ánh mắt có chút biến sắc.
- Phong Kỳ Nhi, sao các ngươi không đi chỗ Âm Dương Minh Hoàng?
Hình Đường trưởng lão kinh ngạc, ánh mắt đảo qua hư không, nhìn về phía Phong Kỳ Nhi hỏi.
- Trưởng lão, là bọn hắn cứu ta, ta không cần đi chỗ Yêu Hoàng nữa.
Phong Kỳ Nhi nói, bộ dáng rất cao hứng, vị tiền bối kia đã đáp ứng giúp nàng đối phó Yêu Hoàng kia.
- Cái này sao có thể!
- Xong đời rồi, những người này cứu tiểu tử kia và Phong Kỳ Nhi, sợ là sẽ không hay, Yêu Hoàng sẽ không từ bỏ ý đồ!
- Đây là đại họa, muốn đưa tới đại họa rồi!
-...
Nghe Phong Kỳ Nhi nói, mọi người không khỏi ngưng trọng khẩn trương, không có bất kỳ người nào vui vẻ, Phong Kỳ Nhi được người cứu, chuyện này cũng không hề tốt đẹp gì, sẽ mang đến đại họa ngút trời.
Nghe đám người nghị luận, khuôn mặt Phong Kỳ Nhi vốn tràn đầy nụ cười, trong lúc nhất thời cứng lại.
- Phong Kỳ Nhi, ngươi là đưa tới đại họa cho gia tộc, ngươi muốn toàn tộc vì ngươi mà chết sao?
Trong đám người, có người chỉ vào Phong Kỳ Nhi quát lớn.
- Mau giam giữ tiểu tử kia và Phong Kỳ Nhi, lần nữa đưa đến chỗ Yêu Hoàng, bằng không sẽ là đại họa ngút trời!
- Nhanh giam giữ tiểu tử kia và Phong Kỳ Nhi, hy vọng hiện tại đưa qua còn kịp!
Đoàn người sôi trào, muốn giam giữ Tô Dật và Phong Kỳ Nhi, từng cổ khí tức không ngừng ba động.
- Hừ!
Hoàng Kiện hừ nhẹ một tiếng, sắc mặt âm trầm.
- Ngươi gọi Phong Úc, nên trả lại đồ đạc cho ta đi!
Ánh mắt của Tô Dật bình tĩnh, khuôn mặt lạnh nhạt, nhàn nhạt đảo qua đoàn người phía dưới, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Phong Úc.
- Tiểu tử, ngươi có bản lãnh tới lấy!
Sắc mặt Phong Úc trầm xuống, chưa từng bị một tiểu tử gọi thẳng tên huý, thậm chí tiểu tử này còn không có để hắn ở trong mắt.
- Đã như đây, vậy làm phiền Hoàng Hộ Pháp lấy về giúp ta đi.
Sắc mặt của Tô Dật vẫn bình tĩnh, nhìn về phía Hoàng Kiện nói.
- Vâng, tông chủ.
Hoàng Kiện gật đầu, sớm đã không nhịn được, thân ảnh lướt thẳng xuống, khí tức hung hãn bạo phát, thủ ấn đập thẳng về phía Phong Úc.
- Dám can đảm ở trong tộc ta làm càn, hừ!
Sắc mặt Phong Úc trầm xuống, hắn dù sao cũng là trưởng lão gia tộc, hừ lạnh một tiếng, khí tức Nguyên Hư cảnh ngũ trọng không giữ lại chút nào càn quét ra, không lùi mà tiến tới, nhảy lên hư không công kích.
- Xoẹt!
Hai đạo thủ ấn va chạm, khí lưu cường hãn trùng kích bốn phương.
- Không biết tự lượng sức mình!
Hoàng Kiện cười nhạt, khí tức Nguyên Hư cảnh cửu trọng phun trào, nguyên khí xao động.
- Không xong!
Cảm giác được tu vi của Hoàng Kiện, sắc mặt đám người Đại trưởng lão, Hình Đường trưởng lão đại biến.
Phong Úc càng kinh hãi, muốn rút lui nhưng đã không kịp.
- Phốc...
Trong miệng Phong Úc phun ra tiên huyết, thân thể rơi xuống đất.
- Thình thịch!
Mặt đất rạn nứt, thân thể Phong Úc nhìn cực kỳ thê thảm.
Ánh mắt Hoàng Kiện lộ ra hàn ý, không có bất kỳ dừng lại, nhanh chóng lao xuống.
- Nhanh, đồng loạt ra tay!
Đại trưởng lão quát.
- Ầm! Ầm! Ầm!
Hầu như cùng lúc, đám người Hình Đường trưởng lão cũng phục hồi tinh thần lại, ba cổ khí tức Nguyên Hư cảnh bạo phát ra.
Bốn cổ khí tức Nguyên Hư cảnh đồng thời khởi động, càn quét về phía Hoàng Kiện.
- Xuy...
Trong thế tiến công kinh người, một thân ảnh hắc bào trực tiếp xuất hiện ở trước mặt bọn hắn, ống tay áo đảo qua, hư không bốn phía đọng lại.
Công kích của đám người Đại trưởng lão, Hình Đường trưởng lão cứng lại, ánh mắt bốn người đại biến, bốn cổ khí tức đáng sợ đụng vào thân thể bốn người.
- Phốc...
Bốn người đồng thời thổ huyết, từ trên hư không rớt xuống mặt đất.