Chương 923
Âm Dương Minh Giao hóa thành bản thể, cảm nhận được uy thế cực kỳ đáng sợ.
Thủ ấn của Tô Dật biến hóa, có ánh sáng rơi vào mi tâm của Âm Dương Minh Hoàng.
- Gào…
Lúc này trong đầu Âm Dương Minh Giao, có một con Âm Dương Minh Giao nhỏ xíu rực rỡ trong suốt, giống như Âm Dương Minh Hoàng phiên bản thu nhỏ, nhưng người trên bộc phát ra khí tức, lại cực kỳ kinh khủng.
Lực lượng linh hồn của Tô Dật bắt đầu khởi động, ở trong đầu Âm Dương Minh Giao ngưng kết thành ấn, vận chuyển Thiên Yêu Cổ Kinh.
- Gào!
Cũng không lâu lắm, kèm theo một thủ ấn kỳ quái rơi vào trên thú hồn của Âm Dương Minh Giao, một cổ khí tức kỳ lạ từ trong thú hồn lóe lên một cái rồi biến mất.
Trong không gian thần bí, Tô Dật mở mắt, sắc mặt trắng bệch.
Đây là Yêu Linh khế trên Thiên Yêu Cổ Kinh, trước đây Tô Dật ở trên người Thanh Hoàng, bố trí chính là Yêu Linh khế này.
Tuy Âm Dương Minh Giao không phản kháng, nhưng lấy thực lực của Tô Dật bây giờ, ở trong cơ thể Âm Dương Minh Giao bố trí Yêu Linh khế, cũng tiêu hao cực kỳ to lớn.
Bố trí Yêu Linh khế xong, thân ảnh Tô Dật lướt xuống, đứng ở trước bản thể của Âm Dương Minh Hoàng.
Trên bản thể của Âm Dương Minh Giao, tiên huyết còn chưa khô, nhìn cực kỳ thê thảm, lỗ máu sâu thấy xương, vảy giáp phá nát, u quang dập dờn, hai tròng mắt đóng chặt từ từ mở ra.
- Ầm!
Đúng lúc này, trong không gian thần bí đột nhiên run lên.
Chỉ nháy mắt, trên hư không có khí tức cuồn cuộn, thần quang hàng lâm, bao phủ bản thể của Âm Dương Minh Hoàng.
- Ù ù…
Gào gừ…
Ở dưới khí tức kia, Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu, Đạp Vân Ngân Báo, Kim Cương Sư Thứu run rẩy, ánh mắt sợ hãi không gì sánh được.
Thần quang bao phủ bản thể tả tơi của Âm Dương Minh Hoàng.
Trong nháy mắt, nhục thân của Âm Dương Minh Hoàng lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được khôi phục, năng lượng thần bí giống như xuyên thấu thượng cổ thời không, trực tiếp chui vào trong máu thịt.
- Gào
Âm Dương Minh Giao rít gào, nghênh đón thần quang, tham lam hấp thu năng lượng, trong mắt chỉ còn kính nể, hoảng sợ, kích động, vui sướng…
- Đại cơ duyên a…
Tây Vô Tình thầm than, trước đây hắn từng tận mắt thấy Thanh Hoàng cải biến.
Khóe miệng Tô Dật hiện lên tiếu ý, như mình sở liệu, sau khi bố trí Yêu Linh khế, Âm Dương Minh Giao đã triệt để thần phục.
Ở trong đầu Âm Dương Minh Giao, có một đạo lực lượng linh hồn của mình, được không gian thần bí nhận đồng, không gian thần bí sẽ cho ra chỗ tốt to lớn, trước đây Thanh Hoàng chính là như vậy.
Âm Dương Minh Giao tu vi Yêu Hoàng cảnh tam trọng, Tô Dật cực kỳ xem trọng, muốn triệt để thu phục, cũng cho đại cơ duyên.
Thánh Vũ đại hội tìm được đường sống trong chỗ chết, lúc này ở Hỗn Loạn Vực, Tô Dật rất rõ ràng, mình nhất định phải nỗ lực tăng cường thực lực, chỉ là mình còn chưa đủ, còn thiếu rất nhiều.
Nhìn động tĩnh kia, Hoàng Kiện cũng trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn hết thảy, thân thể run rẩy, linh hồn cũng không ngừng rung động.
- Lại dẫn người tới sao?
Động tĩnh lớn như vậy, làm Bích Huyết Linh Tham hiện thân, ở trong dược điền chui đầu ra, tò mò ngó chừng.
Nhưng Bích Huyết Linh Tham không dám tới gần, sợ Tô Dật lại mang vào tồn tại khủng bố giống như Tô Tiểu Soái.
- Dùng vật ấy chữa thương!
Tô Dật phất tay, có ba bình linh dịch phân biệt rơi ở trước người Hoàng Kiện, Kim Cương Sư Thứu, Đạp Vân Ngân Báo, còn có Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu.
Thương thế trên người Hoàng Kiện vẫn chưa khỏi hẳn, Kim Cương Sư Thứu, Đạp Vân Ngân Báo, Xích Phong Hắc Tình Yêu Hầu cũng có thương thế.
Tô Dật mang bọn hắn đi vào nơi đây, chính là muốn lấy linh dịch để bọn hắn chữa thương, ban cho cơ duyên, phạt xương tẩy tủy, sợ là đến lúc đó, đều sẽ tiến hơn một bước.
Mặc dù Hoàng Kiện, Kim Cương Sư Thứu… không biết Tô Dật cho vật gì, nhưng lúc này đã không khó tưởng tượng đây tất nhiên là cơ duyên, vì vậy không chút do dự, trực tiếp uống xuống.
Linh dịch vừa vào miệng, từng ánh mắt đại biến
- Tiểu nha đầu, ngươi có biết ta là ai không?
Ánh mắt Tây Vô Tình đảo qua bốn phía, cuối cùng rơi vào trên người Phong Kỳ Nhi, hỏi.
- Tiền bối là đại ca của Tô Dật.
- Ta là đại ca kết bái của Tô Dật không sai, nhưng còn có một danh hào, sau này nói cho ngươi biết cũng không muộn.
Tây Vô Tình mỉm cười nhìn Phong Kỳ Nhi, nghiêm mặt nói:
- Trên người ngươi có một ít tình huống đặc thù, khả năng không còn sống lâu nữa, ngươi cũng đã biết rồi, ta phỏng chừng, sợ là ngày giờ đã không nhiều.
- Ta biết, đa tạ tiền bối cứu giúp, đáng tiếc có tật trong người, chỉ có thể kiếp sau lại báo đáp đại ân của tiền bối.
Phong Kỳ Nhi rất bình tĩnh, từ nhỏ nàng đã biết trên người mình có bệnh nan y, không còn sống lâu nữa, có thể sống đến bây giờ, đã là buôn bán lời, trong lòng sớm chuẩn bị kỹ càng.
- Thật ra này cũng không phải bệnh tật, nói cho chính xác, là Kiếp Khí Độc Hồn.
Tây Vô Tình nói.
- Kiếp Khí Độc Hồn.
Phong Kỳ Nhi hơi nghi hoặc, chưa từng nghe nói qua a.
- Không sai, Kiếp Khí Độc Hồn, nói rất dài dòng, sau này sẽ giải thích cho ngươi, nhưng Kiếp Khí Độc Hồn không phải không thể chữa khỏi, ta có thể giúp ngươi thử một lần, nhưng quá trình cực kỳ thống khổ, có thể nói sống không bằng chết, nếu như nhịn không được, ngươi sẽ chết, nhưng nếu như chịu đựng được, sẽ triệt để chữa khỏi.
Tây Vô Tình nhìn Phong Kỳ Nhi nói.
- Nếu có cơ hội, Phong Kỳ Nhi nguyện ý thử một lần.
Phong Kỳ Nhi không có chút do dự nào, dù sao cũng là người sắp chết, còn có đại ân chưa báo, nếu có cơ hội chữa trị, thống khổ một chút lại có sợ gì!