Chương 931
Không phân ngày đêm, khi tiêu hao hầu như không còn sẽ thổ nạp khôi phục, sau đó tiếp tục.
Còn Tô Tiểu Soái cũng không rảnh rỗi, đến nơi này giống như cá vào biển rộng, nửa khắc cũng không chịu ngồi yên.
- Rầm rầm...
Từng đạo kiếm quang từ trong tay Tô Dật lướt ra, nhanh chóng không gì sánh được.
- Còn chưa đủ.
Một lát sau, thân hình Tô Dật dừng lại, như có sở ngộ.
Sau đó kiếm quyết trong tay Tô Dật biến hóa, kiếm quang bạo phát, càn quét hư không, mang theo cuồng phong gào thét, tựa hồ linh khí bốn phía cũng bị tác động.
- Tạch tạch tạch két...
Từng đạo kiếm quang đi qua, mặt đất rạn nứt, khí tức bén nhọn khuếch tán, như phong bạo càn quét.
Đêm khuya, ánh trăng treo cao.
Tô Dật ngồi khoanh chân, bên cạnh có một thanh bảo kiếm cắm ngược, quanh người có ánh sáng xích sắc, nguyên khí giống như linh xà dập dờn.
Mỗi một lần tu luyện tới tiêu hao hầu như không còn, Tô Dật liền thổ nạp khôi phục, như này đã ba ngày ba đêm.
- Hô lạp lạp...
Không biết bắt đầu từ khi nào, trên hậu sơn có thiên địa linh khí hội tụ đến, chui vào người Tô Dật.
Khí tức của hắn từ từ tăng lên.
Loại tốc độ tăng lên này nhìn như thong thả, nhưng không bao lâu đã đến đỉnh phong.
- Hoa lạp lạp...
Linh khí bốn phía càng ngày càng kịch liệt, hội tụ ở quanh người Tô Dật, lóe lên quang huy, xích quang ba động.
- Sưu sưu...
Hai thân hình phá không, lặng yên xuất hiện ở hậu sơn, chính là Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng.
Hai người cảm thấy động tĩnh phía sau núi, liền vội vàng đến đây.
- Long...
Không bao lâu sau, trong Thái Hư Thần Hải của Tô Dật, một tiếng trầm đục truyền ra, cùng lúc, khí tức trên người như hỏa tiễn tăng cao, phá tan bình chướng vô hình.
- Ầm!
Linh khí bốn phía giống như cuồng phong gào thét, xích quang trùng thiên, tạo thành một vòng xoáy linh khí, không ngừng quán chú vào cơ thể hắn.
- Ngao ô...
Giờ khắc này, trong quần sơn bốn phía, vô số Man Yêu Thú rít gào, phủ phục run rẩy.
- Khí tức thật cường đại!
Âm Dương Minh Hoàng run rẩy, chủ nhân rõ ràng mới Nguyên Chân cảnh, nhưng khí tức lại kinh khủng như vậy.
- Chủ nhân cường đại, sau này ngươi sẽ minh bạch!
Thanh Hoàng liếc nhìn Âm Dương Minh Hoàng, lơ đểnh nói, chủ nhân cường đại, cũng không phải Âm Dương Minh Hoàng hiện tại có thể biết.
Khí tức đột phá trên người Tô Dật đến hừng đông mới dần dần lắng lại, linh khí tiêu tán, tất cả bình tĩnh.
Tô Dật mở mắt, trong mắt có xích quang thật lâu không tiêu tan.
- Nước chảy thành sông, lại đột phá một tầng.
Tô Dật mỉm cười, lần này đột phá, tất cả như nước chảy thành sông, nguyên khí và linh hồn đều tiến bộ không ít, chiến lực cũng lên một bậc thang.
- Chúc mừng chủ nhân đột phá.
Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng tiến lên, nhìn thấy Tô Dật đột phá, cũng vui mừng nói.
- Đột phá nhỏ mà thôi.
Tô Dật đứng dậy, thu bảo kiếm vào trong Túi Không Gian, đột phá cảnh giới nhỏ mà thôi, tuy trong lòng cao hứng, nhưng Tô Dật biết bản thân còn thiếu rất nhiều.
- Địa bàn của Phong gia đã thu thập sạch sẽ, người Phong gia cũng đã đuổi xa, phỏng chừng không dám trở lại nữa rồi.
Âm Dương Minh Hoàng nói.
- Ừm.
Tô Dật gật đầu.
- Bất quá chúng ta làm ra động tĩnh lớn như vậy, xua đuổi người Phong gia, lại đưa tới một ít thế lực nhân loại chú ý, bọn họ còn cho rằng chúng ta là muốn đối phó bọn họ, phỏng chừng sẽ có một ít phiền toái nhỏ.
Âm Dương Minh Hoàng nói.
- Cố gắng né tránh, lệnh hết thảy Man Yêu Thú trở về.
Tô Dật suy nghĩ một chút, phụ cận có không ít thế lực, tuy Âm Dương Minh Hoàng mới đột phá, còn có Thanh Hoàng, đại ca Tây Vô Tình, thế lực bình thường cũng không sợ, nhưng mình vừa mới đến Hỗn Loạn Vực, tạm thời còn chưa phải thời điểm gây phiền toái.
- Vâng.
Âm Dương Minh Hoàng gật đầu, lập tức thả người rời đi.
- Tô Tiểu Soái và Lang Bức đâu?
Tô Dật nhìn Thanh Hoàng hỏi.
- Vẫn chưa trở về.
Thanh Hoàng nói.
Nghe vậy, Tô Dật có chút bận tâm, nhíu mày, hắn không lo lắng Lang Đầu Biên Bức, nhưng Tô Tiểu Soái là một tiểu gia hỏa thích gây phiền toái.
- Có cần ta đi tìm về không.
Nhìn Tô Dật nhíu mày, Thanh Hoàng hỏi.
- Ân, đi tìm một chút đi.
Tô Dật gật đầu.
- Ta đi ngay.
Thanh Hoàng đáp, lập tức rời đi.
Nhìn thân ảnh Thanh Hoàng biến mất, Tô Dật cũng không có lo lắng quá nhiều, cùng Tô Tiểu Soái có linh hồn liên hệ, nếu như Tô Tiểu Soái thật xảy ra chuyện gì, hắn cũng sẽ biết được.
Nhưng chưa tới một giờ, Tô Dật gặp được Lang Đầu Biên Bức vội vã trở về.
- Không phải Tô Tiểu Soái rước lấy phiền toái gì chứ?
Tô Dật phản ứng đầu tiên, là lo lắng Tô Tiểu Soái rước lấy phiền toái gì.
Lang Đầu Biên Bức lắc đầu, vội vàng bẩm báo Tô Dật, nguyên lai không phải Tô Tiểu Soái rước lấy phiền phức, mà là Tô Tiểu Soái phát hiện nhất địa phương bí ẩn, tựa hồ chôn dấu trọng bảo, nhưng phụ cận tựa hồ bị rất nhiều cường giả Yêu tộc nhìn chằm chằm, còn có không ít cường giả Nhân tộc.
Tô Tiểu Soái biết mình khó có thể giải quyết, cho nên ở đó ngó chừng, bảo Lang Đầu Biên Bức trở về bẩm báo.
- Nơi kia cách bao xa?
Tô Dật hỏi.
- Ta dùng một ngày một đêm mới chạy trở về được.
Lang Đầu Biên Bức trả lời, nó cũng rất bất đắc dĩ, Tô Tiểu Soái muốn đi đâu, nó căn bản ngăn không được.
- Cái này phiền toái rồi!
Tô Dật nhíu mày, không phải lo lắng trọng bảo bị người đoạt, mà là ở đó có nhiều cường giả, Tô Tiểu Soái sẽ rất nguy hiểm, Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng vừa mới đi, Hoàng Kiện và Kim Cương Sư Thứu… vẫn còn ở trong không gian thần bí, mấy con Yêu Hư cảnh khác cũng còn ở bên ngoài.
- Đi!
Tô Dật lập tức làm ra quyết định, cùng Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn chạy tới, bảo Lang Đầu Biên Bức thổ nạp khôi phục, đồng thời chờ Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Giao trở về.