← Quay lại trang sách

Chương 936

Thời điểm thân thể Tô Dật rơi xuống đất, một tay vỗ mặt đất, thân thể nhảy lên, khí huyết cuồn cuộn, sắc mặt trắng bệch.

- Ngươi quả nhiên là nhân loại, còn chỉ là Nguyên Chân cảnh!

Trong nháy mắt xuất thủ, cũng để cho Nham Giáp Long Ngạc xác định được phán đoán của mình, thiếu niên trước mắt quả nhiên chỉ là một nhân loại, không phải Yêu Hoàng, nhưng trong lòng càng chấn động, một nhân loại nho nhỏ, tu vi mới Nguyên Chân cảnh, lại làm cho nó ăn thiệt thòi.

- Gào!

Trong tiếng gầm gừ, Nham Giáp Long Ngạc không chút dây dưa, thân hình khổng lồ nhảy ra, khí tức trên người bạo phát, mang theo bụi đất tung bay.

Ánh mắt của Tô Dật ngưng trọng, đây là một Yêu Hư cảnh chân chính, khí tức của Hỗn Nguyên Chí Tôn Công tựa hồ cũng không ngăn chặn được đối phương, nhưng bây giờ đã không có đường lui.

- Ầm!

Trong cơ thể Tô Dật, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển, mắt nhìn Nham Giáp Long Ngạc, áo bào phần phật, khí tức uy nghiêm phun trào.

Một khí tức không thể khiêu khích càn quét, bá đạo sắc bén, uy nghiêm hủy diệt, ánh mắt như lôi điện lóe lên, nhìn thẳng Nham Giáp Long Ngạc.

- Ông!

Một cây cung xuất hiện ở trong tay Tô Dật, ánh sáng dập dờn, phong lôi vang vọng, chín đạo quang trụ như điện, đó là mấy mũi tên nhọn đồng thời lắp lên dây cung.

- Rầm rầm rầm rầm...

Tô Dật thả dây, nguyên khí không giữ lại chút nào, trong Thái Hư Thần Hải nhấc lên sóng biển, chín mũi tên cùng phát, nhanh như tia chớp bắn tới Nham Giáp Long Ngạc.

Trước người là Yêu Hư cảnh, Tô Dật biết mình nhất định phải toàn lực, lấy thực lực của mình, căn bản không có cách nào đối phó.

Giờ khắc này, Nham Giáp Long Ngạc mang theo bão táp tựa hồ cảm giác được cái gì, ánh mắt run rẩy, tuôn ra ý sợ hãi.

Chín mũi tên cùng phát, phá hủy bão táp, chín mũi tên lấy một loại phương thức kỳ dị, giống như thiểm điện ngưng tụ thành một mũi tên, có hư ảnh dị thú hiện ra.

- Rống...

Hư ảnh dị thú phi nhanh, khí tức mênh mông cuồn cuộn, làm cho Nham Giáp Long Ngạc kinh hãi.

Sư hống hổ gầm, hư ảnh rơi vào đầu vai Nham Giáp Long Ngạc, hóa thành một mũi tên nhọn, xuyên thủng vảy giáp, tiên huyết vẩy ra.

- Gào!

Nham Giáp Long Ngạc rít gào, kêu rên thảm thiết, thân hình khổng lồ rơi trên mặt đất.

- Sưu...

Nhét một viên đan dược vào trong miệng, thân ảnh của Tô Dật như điện, kéo ra vô số tàn ảnh, nhanh chóng chạy trốn.

Coi như là có Kim Lân Liệt Thiên Cung, Tô Dật cũng biết không có biện pháp đánh chết Nham Giáp Long Ngạc Yêu Hư cảnh, có thể xuất kỳ bất ý trọng thương nó, là dựa vào Hỗn Nguyên Chí Tôn Công ảnh hưởng.

Tái chiến tiếp, có lẽ sẽ đưa tới càng nhiều cường giả, phụ cận vốn là thiên đường của Man Yêu Thú.

- Rống!

Nham Giáp Long Ngạc rống giận, mũi tên hóa thành lưu quang biến mất, nhưng vết thương càng ngày càng lớn, máu chảy như rót, nó bị thương cực kỳ nghiêm trọng, khí tức trên người đối phương thật đáng sợ, khiến thú hồn của nó rung động bất an.

- Nhân loại, ngươi trốn không thoát đâu!

Trong lúc nổi giận, Nham Giáp Long Ngạc liều mạng truy kích, trên người thiếu niên kia, có lẽ là có trọng bảo Yêu tộc, nếu có thể đạt được, đúng là đại cơ duyên của nó.

- Không tốt.

Nhìn Nham Giáp Long Ngạc đuổi theo, Tô Dật thi triển Phù Diêu Bách Biến Bộ đến cực hạn.

- Ùng ùng...

Nham Giáp Long Ngạc đã có thể hoành độ hư không, khí tức đáng sợ, cái đuôi vung vẩy, một đường phá hủy tất cả, đại thụ bị cắt đoạn, tảng đá vỡ nát, đỉnh núi bị phá hủy…

Tô Dật chui vào trong khe hở nhỏ hẹp, khiến thân thể khổng lồ của Nham Giáp Long Ngạc bị không ít ảnh hưởng.

Nham Giáp Long Ngạc giận dữ, đầu vai máu chảy dạt dào, cái đuôi quét ngang, đập nát vô số tảng đá, muốn bức Tô Dật từ trong cốc ra.

- Sưu sưu...

Tô Dật xuyên toa ở trong hạp cốc, may mắn địa thế nơi này có lợi với mình, nhưng nếu như bị những tảng đá kia vùi lấp, sợ là phiền phức lớn rồi.

- Ùng ùng...

Đất rung núi chuyển, thung lũng lay động, tảng đá không ngừng rơi xuống, toàn bộ thung lũng giống như đổ nát.

- Gào!

Nham Giáp Long Ngạc không ngừng hét giận dữ, hung đồng tỏa ra huyết quang, không đuổi giết được Tô Dật, tựa hồ sẽ không nghỉ.

- Xoẹt!

Bỗng dưng, mấy thân ảnh lặng yên xuất hiện, xuất hiện ở trước người Nham Giáp Long Ngạc, tổng cộng bốn người, bốn cổ khí tức cường đại tràn ra, làm cho Nham Giáp Long Ngạc đình trệ, ánh mắt nhìn chằm chằm bốn người kia.

Ba nam một nữ, đều là trung niên, khí tức sắc bén, đứng lơ lửng ở trên không, tu vi Nguyên Hư cảnh.

Trung niên trước nhất nhìn thương thế trên đầu vai Nham Giáp Long Ngạc, thanh âm âm trầm hỏi.

- Vừa rồi ngươi và người nào giao thủ, bị người nào gây thương tích?

- Tại sao phải nói cho ngươi biết, đây cũng không phải địa bàn của nhân loại các ngươi!

Nham Giáp Long Ngạc trầm giọng nói, Yêu tộc đối với nhân loại vốn là thế bất lưỡng lập, lúc này mấy nhân loại kia hỏi thương thế của nó, không thể nghi ngờ là đang nhục nhã nó, ánh mắt liền không vui, chỉ là cảm giác được khí tức trên người đối phương, đều là Nguyên Hư cảnh, nó lại không thể không kiêng kỵ.

- Hừ!

Ánh mắt trung niên trầm xuống, con ngươi có kim quang lấp lóe, lộ ra vẻ âm trầm, trực tiếp đập về phía Nham Giáp Long Ngạc.

- Gào!

Nham Giáp Long Ngạc biến sắc, hắc quang trên người bạo phát, cái đuôi quét ngang qua.

- Yêu Hư cảnh nhất trọng mà thôi, muốn chết!

Trung niên quá lạnh, trong mắt lóe lên hàn quang, chưởng ấn vỗ tới.

Phanh… kim quang nổ tung, cái đuôi của Nham Giáp Long Ngạc bị đánh văng ra, thân thể cao lớn đập xuống thung lũng, chấn vỡ nham bích.

- Sưu sưu sưu...

Ngay sau đó ba bóng người lấp lóe, trực tiếp đạp ở trên người Nham Giáp Long Ngạc.