← Quay lại trang sách

Chương 937

Sư huynh, đích thật là khí tức của Kim Lân Liệt Thiên Cung.

Phụ nhân kia dáng dấp bình thường, nhưng tư thái bay bổng, tự có một cổ phong vận riêng, khoảng cách gần kiểm tra thương thế trên người Nham Giáp Long Ngạc, chân mày nhíu lại, trong mắt có hàn ý tuôn ra, nhìn trung niên nói.

- Nói, vừa rồi là ai đả thương ngươi, không nói… chết!

Ánh mắt của trung niên âm trầm, hàn quang bắn ra, nhìn chằm chằm Nham Giáp Long Ngạc hỏi.

- Ở phía trước, chính là tiểu tử phía trước kia!

Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, Nham Giáp Long Ngạc giống như mèo con, ánh mắt nhìn về phía Tô Dật chạy trốn.

Bốn ánh mắt nhìn qua, trong tầm mắt có một thân ảnh đang nhanh chóng lẩn trốn.

- Truy.

Sắc mặt trung niên âm trầm, nhanh chóng lướt ra.

Sưu sưu!

Ba bóng người lập tức theo đuôi, không tiếp tục để ý tới Nham Giáp Long Ngạc.

Nhìn bốn Nguyên Hư cảnh đi xa, Nham Giáp Long Ngạc thở dài một hơi, xem như trốn qua một kiếp, nhưng trong lòng tức giận không giảm, chỉ là không còn dám đuổi theo, bốn người kia không phải nó có thể đối phó.

Tô Dật nhanh chóng chạy trốn, cảm giác phía sau tựa hồ có người đột nhiên ngăn cản Nham Giáp Long Ngạc, xa xa quay đầu, có cường giả đang xuất thủ với Nham Giáp Long Ngạc, trong lòng không khỏi thầm than nhân phẩm của mình không tệ, nhưng thân thể không chút đình trệ, thậm chí nhanh chóng bỏ chạy.

- Sưu sưu...

Nhưng không bao lâu, phía sau vang lên tiếng xé gió, có người nhanh chóng đuổi theo.

Bốn bóng người hạ xuống, ngăn trở ở trước mặt Tô Dật.

Ba nam một nữ, bốn cổ khí tức Nguyên Hư cảnh dập dờn, ánh mắt sắc bén nhìn Tô Dật.

Bốn cường giả Nguyên Hư cảnh, từ trong mắt bốn người kia, Tô Dật cảm giác bốn người này là địch không phải bạn, không khỏi ngưng thần, bốn cường giả Nguyên Hư cảnh, tựa hồ tu vi đều mạnh hơn Nham Giáp Long Ngạc.

- Kim Lân Liệt Thiên Cung ở trên người ngươi?

Trung niên ở giữa tựa hồ là đầu lĩnh, khí tức trên người cường hãn nhất, nhìn thẳng Tô Dật hỏi.

- Không biết, Kim Lân Liệt Thiên Cung gì, ta không biết.

Tô Dật vô ý thức lắc đầu, trong lòng căng thẳng, hỏi Kim Lân Liệt Thiên Cung, lẽ nào bốn người này là người Kim Đao Tông, nếu như thừa nhận Kim Lân Liệt Thiên Cung ở thân người mình, vậy thì đồng nghĩa với thừa nhận mình giết Kim Đao Tông thiếu tông chủ Dương Xuyên.

- Có phải ở trong tay ngươi hay không, chúng ta lục soát sẽ biết!

Phía sau trung niên đầu lĩnh, một trung niên thân hình cao gầy, thần sắc lạnh lùng, thân ảnh lao thẳng tới, trên người tiểu tử này có Kim Lân Liệt Thiên Cung hay không, bắt lại lục soát sẽ biết.

- Hừ!

Ánh mắt của Tô Dật trầm xuống, thầm cắn răng, mắt nhìn bàn tay chộp tới, vội vàng vận chuyển lực lượng đánh ra.

Hắn thi triển chính là Xích Cổ Ấn, mang theo uy áp kinh người và khí tức nóng bỏng, trong nháy mắt hư không bốn phía nóng rát, thiên địa linh khí sôi trào, trực tiếp va chạm bàn tay của đối phương.

- Ồ!

Tô Dật xuất thủ, làm cho ánh mắt của mấy người kia đại biến.

Một tiểu tử miệng còn hôi sữa, tu vi Nguyên Chân cảnh, đã đủ để làm bọn họ rung động, thiên tư không biết vượt qua thiếu tông chủ Dương Xuyên bao nhiêu lần, ngay cả chiến lực cũng làm cho bọn họ động dung.

- Ầm!

Hai tay va chạm, ánh mắt của trung niên xuất thủ cũng biến hóa, thân hình bị đẩy lui ra sau.

- Xoẹt...

Lúc này thân thể Tô Dật bay ngược ra, trong nháy mắt thu nhất đao nhất kiếm vào trong Túi Không Gian, sau đó nhanh chóng chạy trốn.

Mấy người kia đều là cường giả Nguyên Hư cảnh, hơn phân nửa là người Kim Đao Tông, Tô Dật tâm lý nắm chắc, ngoại trừ trốn, mình không còn đường để đi, phá kiếm trên lưng nặng hơn mấy nghìn cân, thu vào trong Túi Không Gian, cơ hội chạy trốn mới nhiều hơn mấy phần.

Nhìn Tô Dật bỏ chạy, bốn ánh mắt còn không có phục hồi tinh thần lại.

Đặc biệt là trung niên cao gầy, càng nghẹn họng nhìn trân trối.

Hắn muốn bắt giữ tiểu tử kia, cho nên xuất thủ chỉ vận dụng chút lực đạo mà thôi, rất sợ sai lầm giết chết tiểu tử kia.

Cho dù tiểu tử kia bộc phát ra khí tức mạnh mẽ, hắn cũng chỉ thêm chút lực đạo, đoán chừng chí ít Nguyên Chân cảnh thất trọng cũng không thể ngăn cản.

Nhưng hắn không nghĩ tới, chiến lực của tiểu tử kia lại đáng sợ như thế.

Nếu như tiểu tử kia cũng đến Nguyên Hư cảnh, cùng hắn đồng cấp, hắn ăn một chưởng, là chắc chắn phải chết!

Nghĩ vậy, trung niên cao gầy nhịn không được tóc gáy dựng đứng, nội tâm run rẩy không thôi.

Mà thiếu niên kia, tu vi mới Nguyên Chân cảnh, ăn hắn một chưởng lại không hư hao chút nào, thậm chí còn dựa thế bỏ chạy, điều này làm cho trung niên cao gầy càng kinh ngạc.

- Đuổi theo, Kim Lân Liệt Thiên Cung nhất định ở trên người tiểu tử này!

Rất nhanh, trung niên dẫn đầu phục hồi tinh thần lại, thân hình lướt ra.

Thu phá kiếm, lúc này tốc độ của Tô Dật tăng vọt, cấp tốc di chuyển, nhưng mấy cường giả Nguyên Hư cảnh đuổi theo khoảng cách đã càng ngày càng gần.

- Rầm rầm rầm rầm...

Tô Dật cắn răng, lấy ra Kim Lân Liệt Thiên Cung, bốn đạo kim quang bắn về phía sau.

Đến mức này, Tô Dật cũng không để ý bại lộ Kim Lân Liệt Thiên Cung.

- Kim Lân Liệt Thiên Cung, thật là Kim Lân Liệt Thiên Cung!

Mắt nhìn bốn đạo kim quang bắn tới, bốn trung niên nam nữ đều đại biến.

Bốn người xuất thủ, ngăn cản bốn mũi tên, nhưng thân hình lại bị ngăn cản.

Tô Dật chạy trốn, lần thứ hai vận dụng Kim Lân Liệt Thiên Cung, tiêu hao cực lớn, sắc mặt trắng bệch.

- Tựa hồ Tô Tiểu Soái đang ở phụ cận a.

Trong lòng Tô Dật thầm nhủ, một mực bị đuổi giết, nhưng lộ tuyến chạy trốn vẫn luôn dựa theo liên hệ trong đầu, rõ ràng cảm giác được khí tức trên người Tô Tiểu Soái đang ở rất gần, nhưng không biết Tô Tiểu Soái đang ở chỗ nào.

- Rầm rầm rầm rầm!

Phía sau, bốn người kia càng ngày càng gần, khoảng cách đã không tới trăm trượng, Tô Dật giương cung xoay người, bắn ra bốn mũi tên.