Chương 953
Ngũ Trảo Kim Long tiếp tục nói:
- Nơi này cũng đưa tới chú ý của không ít sinh linh, một hồi ta sẽ đóng cửa nơi này, tiểu Phượng Hoàng kia cũng đã sắp thức tỉnh rồi, các ngươi chuẩn bị rời đi thôi.
- Oành.
Khi Ngũ Trảo Kim Long vừa dứt tiếng, cảnh tưởng trước mắt Tô Dật đã biến mất không thấy, thay vào đó là một phiến hơi thở nóng rực ngập trời, phong vân khởi dũng, hư không mênh mông cuồn cuộn.
- Cục cục.
Một tiếng rú rít xuyên mây nứt đá từ sâu trong hư không vang dội ra, một đạo hư ảnh phượng hoàng khổng lồ từ trong quang mang liệt diễm Tô Dật rực rỡ nóng rực nổi lên.
- Ầm ầm...
Trong một vùng hư không thần hà dầy đặc, quang mang vạn trượng, tiếng sấm nổ mạnh leng keng không dứt.
Một con phượng hoàng hư ảnh giương cánh, hư không bốn phía tràn ngập Liệt Diễm ngập trời, con ngươi như ẩn chứa hai mảnh biển lửa, như hai vòng mặt trời gay gắt bay lên, bễ nghễ thế gian, nhưng khí tức kinh người chí cực.
- Khí tức thật là mạnh, dường như còn thêm một điểm khí tức gì đó...
Tô Dật tự nhiên đó là Tô Tiểu Soái khí tức trên người, thời khắc này khí tức trên người Tô Tiểu Soái rõ ràng mạnh hơn so với lúc trước, lại thêm một loại khí tức bất đồng cùng người, rõ ràng Tô Tiểu Soái cũng đã nhận được lợi ích cực lớn tại nơi này.
Rất nhanh, hết thảy bình tĩnh lại.
Sau khi cảnh tượng đáng sợ biến mất, một con chim nhỏ sắc thái sặc sỡ xuất hiện ngay trước mắt Tô Dật, xoay tích ra vẻ vui thích, nói:
- Lão đại, dường như ngươi đột phá không ít a.
- Ngươi cũng đột phá không ít đi, không đúng, đây là ngươi...
Bỗng dưng, Tô Dật cảm giác khí tức trên người Tô Tiểu Soái hệt như gặp quỷ vậy.
Khí tức trên người Tô Tiểu Soái vốn cho tới bây giờ Tô Dật cũng khó có thể dò xét được, không biết Tô Tiểu Soái là tu vi gì.
Nhưng thời khắc này Tô Dật cảm thấy rõ ràng tầng mức tu vi khí tức trên thân Tô Tiểu Soái, không khỏi trố mắt líu lưỡi...
- Yêu Hư cảnh Cửu trọng, ngươi đến Yêu Hư cảnh Cửu trọng rồi....
Hai mắt của Tô Dật đã trợn suýt lồi ra, thời khắc này từ khí tức còn chưa kịp hoàn toàn nội liễm trên người của Tô Tiểu Soái, Tô Dật có thể cảm nhận được rõ ràng, là khí tức trên người Tô Tiểu Soái lúc này là Yêu Hư cảnh Cửu trọng, thậm chí là Yêu Hư cảnh Cửu trọng đỉnh phong, dường như cách Yêu Hoàng cảnh chỉ là khoảng cách nửa bước!
- Hình như là vậy, vẫn còn quá yếu, ngay cả Yêu Hoàng cảnh nho nhỏ cũng chưa đến.
Tô Tiểu Soái rất là tiếc nuối.
- Ục...
Tô Dật thiếu chút nữa phun ra một bụm máu ra, 'ục' cổ họng nuốt nước bọt.
Nhìn Tô Tiểu Soái chui ra từ vỏ trứng, thấy Tô Tiểu Soái đã trưởng thành. Mới có được bao lâu? Chưa được bao lâu a, không ngờ lại là Yêu Hư cảnh Cửu trọng đỉnh phong rồi, còn để cho người khác sống sót nữa hay không a.
Trong nhân loại cho dù thiên tài tuyệt đỉnh nhất trong truyền thuyết, kỳ tài ngàn năm vạn năm khó gặp cỡ nào, nếu đặt ở trước mặt Tô Tiểu Soái, trong nháy mắt cũng bị giây thành đống cặn bã.
Không công bằng, Tô Dật cảm thấy rất không công bằng. Bản thân mình khổ tu lâu như vậy, có Hỗn Nguyên Chí Tôn Công và không gian thần bí, mệt suýt chết, bao nhiêu lần cửu tử nhất sinh, cộng thêm lần này lấy được Kim Long Tinh Huyết và Kim Long Chi Hồn, cũng mới miễn cưỡng vừa mới đến Nguyên Hư cảnh mà thôi.
Ngẫm lại Tô Tiểu Soái, Tô Dật cảm giác vô tình mình bị đả kích rồi. Con chim nhỏ này quả thực như là chơi ăn gian, lẽ nào cái này là chỗ biến thái của Phượng Hoàng Thần Điểu sao?.
Ý tưởng của Tô Dật thời khắc này, nếu bị người khác biết, sẽ thẳng thừng ói ra máu.
Cho dù là cộng thêm ba năm trước đây bị trục xuất vào trong rừng rậm man yêu, đến bây giờ Tô Dật cộng hết lại thời gian tu luyện chẳng qua chỉ năm sáu năm mà thôi, mà đã đến Nguyên Hư cảnh rồi.
Nguyên Hư cảnh, bao nhiêu người cả đời không có cách nào đặt chân tới.
Ngay cả đệ tử đứng đầu trong thế lực đứng đầu dạng như Nhất sơn Nhị Giáo Tam tông Tứ môn vậy, người nào không phải là ngay từ trong bụng mẹ đã bắt đầu chuẩn bị tốt cho việc tu luyện rồi. Nhưng những người có tuổi tác như Tô Dật vậy, có ai đặt chân vào Nguyên Hư cảnh đâu?
- Nơi này sắp sửa đóng cửa, phía ngoài có không ít sinh linh đến rồi, cũng đều vì tầm bảo mà đến, tuy rằng đều là chút ít sinh linh nhỏ nhoi mà thôi, nhưng với tu vi các ngươi hiện giờ, vẫn nên cẩn thận là hơn.
Lời của Ngũ Trảo Kim Long hệt như Thiên Âm, điếc tai nhức óc!
- Xì xì xì...
Tô Dật và Tô Tiểu Soái dường như còn muốn nói gì, ít nhất cũng muốn nói lời cảm tạ.
Nhưng một người một chim chưa kịp lên tiếng, lập tức đã bị đánh ra ngoài, trước người có kim quang dao động, một vòng xoáy màu vàng xuất hiện, thân bất do kỷ đã bị hút vào trong đó.
- Nhân loại như thế, thiên kiêu tuyệt đỉnh vào thời đại thái cổ chẳng qua cũng như thế, còn có huyết mạch của Phượng Hoàng nhất tộc lưu lại nữa. Chuyện này rốt cuộc là như thế nào, mảnh thiên địa nho nhỏ này, chẳng lẽ còn có bí mật nào khác chăng...
Thời điểm Tô Dật và Tô Tiểu Soái bị đẩy ra, Ngũ Trảo Kim Long nổi lên trong không gian màu vàng, thanh âm sâu kín, trào ra vẻ nghi hoặc.
Sau đó khu thể khổng lồ từ từ phai nhạt tiêu mất, mảnh không gian bát ngát này cũng biến mất không thấy đâu nữa, như ngọn đèn dầu phụt tắt vậy.
.....
- Oành...
Trong ngoại giới, đất rung núi chuyển, kim quang ngút trời.
- Gào gừ...
Vạn thú gầm thét, gào thét không nghỉ, uy áp khí thế lớn lao hạ xuống, khiến chúng như phải quỳ bái.
Nhưng lần này, hết thảy biến mất rất nhanh, khí tức đáng sợ kia xông thẳng lên trời, lập tức biến mất không thấy đâu nữa.
Khe rãnh rạn nứt, bụng núi nứt ra, cũng khéo lại như kỳ tích, hết thảy khôi phục lại nguyên dạng.
Hết thảy phát sinh mấy ngày nay giống như là ảo giác, nếu không phải cự thạch và đại thụ che trời bốn phía vỡ nát, thậm chí không tìm được một chút dấu vết nào.
- Vù vù...
Từng đạo khí tức cường đại mịt mờ lần lượt dò xét tới, dường như đang tìm tòi cái gì.
.....
- Xoẹt...
Thân bất do kỷ bị hút vào trong lốc xoáy màu vàng, lúc Tô Tiểu Soái và Tô Dật xuất hiện lần nữa, lốc xoáy đã biến mất không thấy đâu nữa, thân thể cũng trực tiếp rơi xuống mặt đất.
Tô Dật đập xuống, một tảng đá lớn trên đất trở thành phấn vụn, nhưng cả người lại không có cảm giác chút nào. Hắn đứng dậy, lập tức đưa mắt quan sát đánh giá bốn phía, đã không còn Ngũ Trảo Kim Long trong không gian nữa. Chỗ bị gạt ra này cũng là chỗ cong ngay cửa ra của hạp cố mà hắn và Tô Tiểu Soái bị hút vào.
- Lão đại, có thể thương lượng với ngươi một chuyện không?
Tô Tiểu Soái dang rộng cánh, chấn động làm rớt xuống tro bụi đầy đất, dùng khẩu khí thương lượng với Tô Dật. Đôi mắt nhỏ của nó xoay tròn, nhưng là tò mò nhìn đánh giá Tô Dật từ trên xuống dưới.
- Nói đi, chuyện gì?
Tô Dật hỏi.
- Ngươi có thể mặc quần áo không? Ta cứ cảm giác nếu ngươi bị người khác bắt gặp, sẽ có chút không tốt lắm?
Tô Tiểu Soái có vẻ chê bai, nói với Tô Dật.
- Quần áo...
Tô Dật đột nhiên cúi đầu nhìn xuống, bấy giờ mới thấy bản thân mình cả người trần trùng trục, quần áo trên người đã sớm hóa thành tro bụi lúc luyện hóa Kim Long Chi Hồn và Kim Long Tinh Huyết rồi.
- Tại sao ngươi không nói sớm.
Tô Dật nguýt mắt trừng Tô Tiểu Soái một cái, muốn gọi ra túi không gian thì lập tức sững sờ, dường như túi không gian bị thất lạc ở bên trong không gian kia rồi, trong tay chỉ có lệnh bài Thần Long thống lĩnh mà hắn đang một mực nắm chặc.