Chương 964
Đối với Nam Cung Ngưng Nguyệt và Thương Nguyệt Dung Binh đoàn, Tô Dật không cần nghe, từ trong lời bàn tán ầm ĩ bốn phía, thời khắc này hắn cũng đã nghe không ít rồi, đã có sự thấu hiểu phần nào.
Thương Nguyệt Dung Binh đoàn ở một vùng gần đây, coi như có chút danh khí không nhỏ, cũng có không ít cường giả, nhân số được mấy trăm.
Thế lực như thế này cũng có địa vị nhất định trong toàn bộ Hỗn Loạn vực.
Một nơi như Hỗn Loạn vực vốn chính là cường giả vi tôn, hỗn loạn vô cùng.
Đặc biệt thế lực như Dung Binh đoàn lại càng phức tạp, thế lực bình thường có thể cũng không muốn trêu chọc Dung Binh Đoàn.
Nhưng mà Thương Nguyệt Dung Binh đoàn dường như tiếng tăm ở gần đây có chút không tệ, còn đoàn trưởng Nam Cung Ngưng Nguyệt thì tiếng lành càng đồn xa, tuổi không lớn lắm mà đã dẫn đầu Thương Nguyệt Dung Binh đoàn tạo ra một danh khí trong thời gian mấy năm ngắn ngủi.
Nam Cung Ngưng Nguyệt thân là một nữ nhân, còn là một nữ nhân trẻ tuổi, nhưng lại có uy vọng cực cao trong một đám nam nhân hung hãn như lang như hổ, nói một không hai, lời đồn người đã từng quen biết với nàng đều rất tán thưởng và bội phục.
Nhưng chẳng hiểu tại sao, Thương Nguyệt Dung Binh đoàn dường như đắc tội với Thất Tinh Kiếm tông, bị Thất Tinh Kiếm tông huyết tẩy, những cường giả Dung Binh Đoàn còn lại đều bị treo trên Kiếm Tinh thành.
Tô Dật đánh giá Nam Cung Ngưng Nguyệt, bốn mắt nhìn thẳng vào nhau. Một nữ nhân còn trẻ như thế, nhưng có thể gây được tiếng vang trong những năm tháng xông pha hỗn loạn, hẳn là có thủ đoạn không tầm thường.
Hôm nay rơi vào kết cục này đều là thực lực vi tôn, Thất Tinh Kiếm tông thực lực không yếu, Thương Nguyệt Dung Binh đoàn không có lực lượng chống lại.
Trong lòng đầy cảm khái, Tô Dật đã sớm thành thói quen, cũng không muốn gây thêm phiền phức, tự nhiên vào thành trong đám người đông đúc.
Ánh mắt của Nam Cung Ngưng Nguyệt một mực rơi vào trên người Tô Dật, trên đôi mắt khẽ khép có vết máu kết thành dòng, nỗ lực muốn mở to mắt ra một chút.
Trong con ngươi cứng cỏi nhưng bình tĩnh của Nam Cung Ngưng Nguyệt có chút dao động, một mực nhìn theo bóng lưng của Tô Dật biến mất dưới cửa thành, bấy giờ mới tiếp tục bình tĩnh lại.
Trong Kiếm Tinh thành, bấy giờ sắc trời đã từ từ hoàng hôn, tựa hồ càng thêm náo nhiệt.
Đường phố rộng rãi, hai bên là các cửa hàng, ăn, mặc, ở, đi lại đầy đủ hết, so với bên ngoài quả thực tưởng như hai nơi hoàn toàn đối lập.
Ngoài thành ngươi lừa ta gạt, hung hiểm vô cùng, Man Yêu thú tung hoành.
Bên trong thành nhưng lại là ăn chơi trác táng, phồn hoa vô cùng.
Kiếm Tinh thành sầm uất hơn so với Tô Dật tưởng tượng. Trong tưởng tượng của Tô Dật, một nơi như Hỗn Loạn vực tuy rằng đất rộng, sợ là cũng không phồn hoa bao nhiêu.
Nhưng thời khắc này sự phồn hoa của Kiếm Tinh thành hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng của Tô Dật, mức độ phồn hoa mặc dù không bằng một thành lớn như Trung Châu thành, nhưng cũng không kém lắm so với Trung Châu, thậm chí hơn sầm uất hơn một chút, lại thêm không khí hung hãn.
Trên Trung Châu, bất kỳ ai trong thành đều không cho phép đánh nhau, nhưng ở Kiếm Tinh thành, trong lúc đi dạo Tô Dật đã nhìn thấy vài tranh chấp, đánh nhau một trận dữ dội cũng có, nhưng thật ra song phương đều có được khắc chế, bằng không, sợ là đủ để hủy hoại đường cái.
Nhưng mà đánh nhau riêng tư này, dường như cũng phải trả giá rất đắc, có người xuất hiện, bất kể thắng bại thế nào, sẽ mượn cớ phá hủy đường phố, thu lấy phí dụng.
Phí dụng dường như không thấp, ngươi bị thu đều có sắc mặt khó coi, rất đau lòng nhưng không dám không đưa cho.
- Thật náo nhiệt a.
Tô Tiểu Soái từ trong ngực Tô Dật nhô đầu ra, đánh giá nơi nơi, nếu không phải là Tô Dật đè xuống, sợ là sớm đã bay ra ngoài rồi.
- Lão đại, cái này quá nhịn tức rồi.
Tô Tiểu Soái rất uất ức, quẹt cái miệng nhỏ nhắn, ánh mắt xoay chuyển vòng vòng.
- Ngươi nhất định không được bại lộ bản thể bản thân mình, bằng không hai chúng ta liền thật sự phiền phức lớn a.
Tô Dật không thể không nhắc nhở Tô Tiểu Soái, sau đó nói:
- Đợi đến lúc ngươi Yêu Hoàng cảnh, có thể hóa thành hình người, đến lúc đó không cần như vậy nữa... Không đúng, Yêu Hoàng cảnh, thời điểm ngươi đột phá đến Yêu Hư cảnh dường như không có độ kiếp đi.
Bất kỳ sinh linh Yêu tộc nào, thời điểm đột phá Yêu Hư cảnh đều phải độ kiếp.
Bấy giờ Tô Dật mới nghĩ tới, lúc trước Bích Huyết Linh Tham đều độ kiếp rồi, nhưng thực lực Tô Tiểu Soái bây giờ là Yêu Hư cảnh Ngũ trọng đỉnh phong, nhưng chưa từng có thấy cái con này độ kiếp qua.
Tô Tiểu Soái nghe vậy, giương cái đầu nhỏ bé, đắc ý lườm Tô Dật một cái, nói:
- Yêu tộc bình thường mới chịu độ kiếp, còn ta là thân thể phượng hoàng, trừ phi đến tầng mức cực cao, căn bản không cần độ kiếp.
- Nói như vậy, nếu ngươi đặt chân tới Yêu Hoàng cảnh cũng không cần độ kiếp?
Tô Dật sững sờ, tiếp tục hỏi.
- Dĩ nhiên.
Tô Tiểu Soái đắc ý đáp.
-...
Tô Dật rất không nói nên lời, so sánh với cái con Tô Tiểu Soái này, quả thật là sủng nhi từ trên trời xuống, phá xác sinh ra tính đến bây giờ có được bao lâu, còn bình thường cũng không thấy tu luyện thế nào, mà đã là Yêu Hư cảnh cửu trọng đỉnh phong rồi, thậm chí ngay cả Yêu tộc cần độ kiếp cũng có thể không cần độ.
- Ai... Người không như là chim a...
Tô Dật cảm thán, có câu núi cao lại có núi cao hơn, nếu so sánh với chim, vậy càng thua kém đến tức mình hơn nữa.
- Thiếu niên, ta vừa thấy ngươi thì biết, ngươi cũng không bình thường, nhất định là long phượng trong loài người a.
Đột nhiên, trên đường phố, một lão giả thốt lên một tiếng rồi chạy tới bên cạnh Tô Dật nói, gương mặt đầy tán thưởng.
- Có chuyện gì sao?
Tô Dật kín đáo lui về phía sau một bước, tâm sinh cảnh giác.
- Thiếu niên, ngươi xương cốt thanh kỳ, lão hủ ta duyệt vô số người, nói thật vẫn chưa từng nhìn thấy một người có thiên tư như ngươi đây, chỉ có điều ngươi...
Lão giả gương mặt thông minh lanh lợi, thân hình nhỏ gầy, đặc biệt đôi mắt nhỏ hiện lên tinh quang, thấp giọng, thần thần bí bí nói với Tô Dật:
- Thật không dám giấu giếm, ta vô ý có được một bộ công pháp, nhưng tuổi ta đã lớn, không thích hợp tu luyện, nhưng mà công pháp lại là phi phàm, thiên hạ hiếm thấy. Ta bảo đảm sau khi ngươi tu luyện, mười năm đủ để đặt chân Nguyên Chân cảnh, 30 năm đặt chân Nguyên Hư cảnh, thậm chí Nguyên Hoàng cảnh.
- Gặp lại sau.
Nghe vậy, Tô Dật đã hiểu rõ, không ngờ một nơi như Hỗn Loạn vực cũng có kẻ lường gạt, cũng lười để ý tới, lập tức rời đi.
- Thiếu niên, ngươi chậm một chút a, ta còn chưa nói giá tiền nha, giá dễ thương lượng a...
Mắt nhìn theo bóng lưng của Tô Dật, vẻ mặt lão giả đầy tiếc hận, âm thanh càng lúc càng nhỏ, lập tức lẩm bẩm, nói:
- Người bây giờ a, thế phong nhật hạ, vật đổi sao dời, càng ngày càng tinh minh rồi, cũng không dễ lừa a.
Sắc trời càng mờ dần, đêm dần buông xuống, trong thành đã sớm thắp đèn lồng, đèn đuốc sáng trưng hệt như sáng như ban ngày.
Từng cửa hàng dọc hai bên đường phố vẫn phồn hoa náo nhiệt.
Thật vất vả vào thành một chuyến, Tô Dật mua không thiếu thứ gì.
Tô Dật mua một lần mười mấy bộ áo bào để thay đổi.
Trong lúc vô ý không ngờ gặp được một tiệm sắt thép, Tô Dật cũng thuận tay mua mấy cái nồi sắt lớn, thuận tiện sau này chưng thịt ăn. Sau đó tìm một tiệm tạp hóa, mua không ít dầu muối tương dấm.
Nhìn Tô Dật mua dầu muối tương dấm, chủ quán ấy không khỏi trợn tròn mắt.
Bình thường đến mua những món dầu muối tương dấm này đều là những phụ nhân.
Trong Kiếm Tinh thành lớn như vậy, cũng không ít người bình thường cư trú, duy trì vận chuyển thành thị lớn như vậy.
Người tu hành, ngoại trừ tu vi cực thấp, nếu không thì không người nào nguyện ý làm những việc lặt vặt ấy.