Chương 963
Tô Dật có chút tò mò đối với đám đệ tử trẻ tuổi ấy, đặc biệt con hổ dữ có thể nói một con Thanh Cương Liệt Thiên hổ có cấp bậc Yêu Hư cảnh Tam trọng, người trẻ tuổi có tọa kỵ như vậy sợ là thân phận không tầm thường.
- Gừ-ư ư...
Chấn loạn tưng bừng, bụi đất tung mù, cát bay đá chạy, một đám Man Yêu thú tọa kỵ mênh mông cuồn cuộn rời đi trông thật bá đạo cuồng ngạo, không thèm để tâm đến bất kỳ kẻ nào.
- Là người của Thất Tinh Kiếm tông.
- Là thế hệ trẻ tuổi Thất Tinh Kiếm tông, hẳn là dùi mài từ trong núi quay về, thật đúng là lớn lối a.
- Quá cuồng vọng, hừ, Thất Tinh Kiếm tông thật đúng là cuồng vọng a.
- Cuồng vọng thì sao chứ, đây chính là Thất Tinh Kiếm tông, tuổi trẻ đồng lứa đều là người xuất sắc trong Thất Tinh Kiếm tông, địa vị bất phàm, được coi trọng tại Thất Tinh Kiếm tông.
- Đâu chỉ như thế, vừa rồi Thanh Cương Liệt Thiên hổ là Yêu Hư cảnh rồi, nghe nói là tọa kỵ của Nhiễm Kiếm Hiên tông chủ Thất Tinh Kiếm tông, người ngồi phía trên không phải là Nhiễm Kiếm Hiên, vậy chỉ có thể là nhi tử Nhiễm Diễm rồi, thiếu tông chủ Thất Tinh Kiếm tông.
- Khó trách Man Yêu thú ấy đáng sợ như vậy, lại là tầng Yêu Hư cảnh a.
Bốn phía có người bàn tán, ánh mắt đầy phức tạp, một đám tiểu bối nghênh ngang mà đi nhưng bọn họ lại không dám cản trở chút nào.
- Mấy người bị trói ở phía sau là ai thế, trông quá thảm đi, không biết là người nào đắc tội vối Thất Tinh Kiếm tông a, có thâm cừu đại hận gì hay sao?
Có người hỏi những người bị kéo lê như vậy, xem ra có thâm cừu đại hận gì với Thất Tinh Kiếm tông.
- Nhỏ giọng một chút, ở đây có Yêu Hư cảnh Man Yêu thú, cẩn thận a.
Có đồng bạn hạ giọng bàn tán, nhỏ giọng nói ra:
- Đó là người của Thương Nguyệt Dung Binh đoàn, nghe nói không biết tại sao không trở về. Dường như Thương Nguyệt Dung Binh đoàn đắc tội với người của Thất Tinh Kiếm tông, bị cường giả Thất Tinh Kiếm tông xuất thủ tiêu diện toàn bộ đoàn, đây là những người còn lại, dường như là cương giả của Thương Nguyệt Dung Binh đoàn, đoán chừng lưu lại là muốn uy hiếp thế lực khác a.
- Thương Nguyệt Dung Binh đoàn có thực lực không không thấp a.
- Thương Nguyệt Dung Binh đoàn danh tiếng không tệ, sao lại đắc tội cùng Thất Tinh Kiếm tông như thế.
- Chuyện này ai mà biết.
-...
Âm thanh không chạy khỏi tai của Tô Dật, nhưng chuyện không có quan hệ gì tới mình, mình không nghĩ tới chuyện đi xen vào việc của người khác.
Xoay chung quanh thành lớn, diện tích của thành nhỏ hơn so với trong tưởng tượng của Tô Dật.
Tường thành to lớn uyển chuyển như Cự Long chiếm cứ, tường thành thật dày, cao chừng mười mấy trượng, cửa thành mở rộng ra, đủ để cho cự thú đi vào, đá lớn phía trên khắc ba chữ 'Kiếm Tinh thành' thật to.
Ngoài cửa thành dường như bị ngăn cản, khi Tô Dật đến đó đã có không ít người hội tụ.
Một con Cự hổ chiếm cứ, đạp không mà đứng, khí tức hung hãn, đồng tử hổ phát ra huyết quang khiếp người, khiến cho người ta ngước mắt nhìn sẽ không nhịn được run rẩy.
Mười mấy con lang mã Man Yêu thú đứng ngoài cửa thành chỉnh tề, từng đệ tử Thất Tinh Kiếm tông trẻ tuổi với ánh mắt tràn đầy tự tin và ác liệt.
Tổng cộng mười hai người, thời khắc này bị treo hai bên bên cửa tường thành, trên người máu me đầm đìa, máu tươi chảy xuống theo tường thành càng thêm mấy phần thê sắc.
Mười mấy người này vốn tóc tai bù xù, tựa hồ bị người cố ý đánh vào sau ót, tóc tai rối bời lộ ra từng gương mặt nhuộm đầy máu tươi, tuổi tác đều khoảng ba mươi đến bốn mươi, khí tức trên người hình như bị cấm cố toàn bộ, đều bị thương nặng, có người gân tay gân chân đều bị cắt đứt trông thê thảm không nỡ nhìn!
Thân ảnh mảnh khảnh vốn bị Thanh Cương Liệt Thiên hổ kéo ở phía sau, thời khắc này bị treo trên cửa thành tại vị trí dễ thấy nhất, mái tóc xốc xếch cũng bị hất ra đằng sau, đó là gương mặt của nữ nhân.
Nữ nhân này ước chừng ba mươi tuổi, trên khuôn mặt là màu da úa vàng, bên trên trán lại là có bớt màu đỏ sậm, nếu không có ngũ quan xinh xắn cũng nhất định là một gương mặt của mỹ nhân.
Nữ tử khuôn mặt nhuốm máu, áo quần màu xám tro khô cứng bao quanh dáng người thướt tha, nhưng lúc này áo quần thô cứng lam lũ, đùi, phong yêu, thậm chí là trên người có chỗ lõa lồ, đặc biệt có nhiều chỗ sắp như muốn lộ hẳn ra, kèm theo vết máu, càng thêm mỹ cảm thê lương, đánh vào thị giác của con người ta một cách đặc biệt.
- Người của Thương Nguyệt Dung Binh đoàn.
- Là Nam Cung Ngưng Nguyệt của Thương Nguyệt Dung Binh đoàn.
Có người nói nhỏ, sắc mặt đại biến, không ít ánh mắt đánh giá trên dáng người bay bổng thướt tha ấy, đặc biệt là chỗ bộ phận lõa lộ càng khiến cho người có cảm giác nóng trong lòng.
Nhưng khi nhìn thấy vết bớt màu đỏ sậm trên trán của Nam Cung Ngưng Nguyệt, thật ra khiến người có chút tiếc nuối.
Ở đây đều không phải người bình thường, từng người một mỗi ngày qua đều là ngày tháng máu chảy trên mũi đao, thân kinh bách chiến, đối với nữ nhân cũng giống vậy, đều biết nếu không phải là một mảng bớt lớn này, một nữ nhân như Nam Cung Ngưng Nguyệt vậy, mùi vị đó, chậc chậc...
- Tất cả mọi người nghe cho ta, trêu chọc Thất Tinh Kiếm tông, đây là kết quả của Thương Nguyệt Dung Binh đoàn.
Trên Thanh Cương Liệt Thiên hổ, âm thanh của thanh niên cuồng ngạo xen lẫn nguyên khí, vang dội trong ngoài cửa thành.
- Nguyên Chân cảnh Bát trọng.
Mắt nhìn thanh niên kia, Tô Dật thật bất ngờ, dường như tuổi tác không xê xích bao nhiêu với Uông thiếu gia Thanh Minh tông, nhưng tu vi mạnh hơn, thiên tư không tầm thường.
Thanh niên vừa dứt tiếng nói, đứng trên Thanh Cương Liệt Thiên hổ, ánh mắt rơi vào trên người Nam Cung Ngưng Nguyệt trên tường thành, ánh mắt đối với dáng người tha thướt linh lung và lõa lộ ấy cũng có chút nóng rực, nhưng tiếc nuối hơn, có thể tiếc vết bớt trên mặt kia, thật sự không thể nhìn thẳng, bằng không thì có thể vui đùa một chút, mùi vị khẳng định không giống nhau.
- Grừ...ừ...ừ.
Thanh Cương Liệt Thiên hổ rít gào, chở thanh niên kia xoay người vào thành, một đám Thất Tinh Kiếm tông đệ tử ngoài cửa thành cũng lập tức theo đuôi, mênh mông cuồn cuộn đi vào trong thành.
Theo Thất Tinh Kiếm tông đệ tử rời đi, người vây xem chung quanh bấy giờ mới thở phào nhẹ nhõm.
- Sưu sưu...
Ngoài cửa thành, có người nghe tiếng hô ngoài thành lập tức tuôn ra không ít thân ảnh đi tới xem náo nhiệt.
Trong lúc nhất thời, ngoài cửa thành bóng người lập lòe, chật như nêm cối.
Từng tia ánh mắt nhìn đám người Nam Cung Ngưng Nguyệt bị treo trên tường thành, đều âm thầm biến sắc, bàn tán ầm ĩ.
Trên tường thành, hơn mười người Thương Nguyệt Dung Binh đoàn bị rất nhiều ánh mắt quan sát nghị luận, dường như ngay cả âm thanh cũng bị cấm chế, không cách nào dùng lời để mô tả được, nhưng từng ánh mắt tranh tranh, lộ ra bất khuất.
Tô Dật bị chen lấn ở trong đám người, khí tức nhàn nhạt bắt đầu khởi động, đến gần người chung quanh không lộ dấu vết chấn khai, thân ảnh xuyên qua đám người, lập tức đến cửa thành.
Bỗng dưng, dường như có ánh mắt rơi trên người mình đánh giá, ánh mắt này có chút đặc biệt, bị lực lượng linh hồn minh mẫn của Tô Dật bắt được.
Lập tức, Tô Dật ngước mắt, nhìn theo ánh mắt quan sát ấy.
Theo ánh mắt đang theo dõi Tô Dật, chủ nhân của nó rõ ràng là Nam Cung Ngưng Nguyệt đoàn trưởng Thương Nguyệt Dung Binh đoàn, trên gương mặt nhuộm đầy máu tươi, cả người lam lũ, huyết lưu dạt dào, nhưng ánh mắt lại cứng cỏi bất khuất.