Chương 967
Tốt, chỉ cần hắn nói xin lỗi ta, ta coi như chuyện này chưa từng xảy ra.
Nhiễm Diễm mắt nhìn Tô Dật, gật gật đầu đối với Hạ Hầu chưởng quỹ, nếu nhờ vào đó có thể có quan hệ tốt cùng Linh Bảo Các, phụ thân sau khi biết được không thể không tăng thêm tán thưởng, đích xác rất có lời, chỉ tiện nghi tiểu tử kia.
Huống chi, Hạ Hầu chưởng quỹ này còn hứa hẹn muốn xuất ra đan dược chữa trị cho thủ hạ của mình, vô luận thế nào mình cũng phải nể mặt.
- Tiểu huynh đệ, ngươi thấy sao?
Hạ Hầu chưởng quỹ đưa mắt nhìn Tô Dật, trên khuôn mặt mang theo nụ cười, nhưng thời khắc này trong lòng có chút kinh ngạc.
Một thiếu niên thế này, tuổi không lớn lắm nhưng khiến cho hắn có cảm giác là một lão thành còn trẻ, cũng không cách nào nhìn thấu.
Đặc biệt là ánh mắt của thiếu niên ấy, nhìn thẳng vào hắn không chút nào né tránh, thậm chí có một cảm giác khiến cho tâm hồn hắn tự dưng dao động.
Hắn nguyện ý làm một người hòa giải, tự nhiên nhận ra được người thiếu niên nhỏ tuổi, một chiêu làm tổn thương thanh niên Thất Tinh Kiếm tông ấy tuyệt đối không phải là hạng đơn giản, cũng không biết là lai lịch đến bực nào, bởi vậy rất là tò mò, muốn xem thử một chút.
- Ta đề nghị ngươi cút đi cho thật xa, đừng đến trêu chọc ta! Nếu không, cho dù phía sau ngươi có Thất Tinh Kiếm tông gì đó, ta cũng không quan tâm sẽ lấy mạng của ngươi.
Tô Dật nhìn chằm chằm Nhiễm Diễm một cái, ánh mắt hiện ra cực kỳ lạnh lùng, mang theo vài phần ý vị khó nhẫn nhịn, cả người phụt ra sát khí, không thèm để mắt tới tên nhị thế tổ này.
Sát khí này cũng khiến cho Nhiễm Diễm và mấy vị dưới tay hắn đều cảm giác lòng bàn chân có một cổ lạnh lẽo bay lên, xuyên thẳng đến não, phảng phất sắp bị thiếu niên trước mắt chấn nhiếp rồi.
Một bên, Hạ Hầu chưởng quỹ Linh Bảo Các cũng nhíu lông mày, cảm giác vô cùng khó tin, trong lòng càng hiếu kỳ hơn.
Tại địa bàn của Linh Bảo Các hắn, bất kể là ai đều nể sợ hắn mấy phần, nhưng người thiếu niên này không ngờ bá đạo như thế.
Bản thân mình cũng cầu tình, muốn thiếu niên này đừng như thế, không nghi ngờ chút nào, thiếu niên này không coi Nhiễm thiếu tông chủ ra gì rồi.
- Tiểu tử, ngươi đây là muốn chết.
Tận đáy lòng Nhiễm Diễm đột nhiên sinh ra hốt hoảng áp chế lại, lúc này khuôn mặt đã có chút xanh mét, khó chịu cực độ.
Hắn vốn muốn chiếu cố mặt mũi Linh Bảo Các, hạ một bước theo Hạ Hầu chưởng quỹ, đã coi như là vô cùng tiện lợi trước mặt tiểu tử này.
Nhưng ai ngờ tiểu tử này lại không biết điều.
Sắc mặt của Nhiễm Diễm thật khó coi, khí thế cả người không tự chủ lóe ra.
- Hạ Hầu chưởng quỹ, ta đương nhiên là nể tình Linh Bảo Các tại hạ đấy, nhưng mà tiểu tử kia không thức thời, ta đây thật lấy làm lạ rồi.
Lời nói Nhiễm Diễm lạnh như băng, chắp tay trước Hạ Hầu chưởng quỹ, nói như vậy.
Cùng lúc đó, hai mắt của hắn nhìn chằm chằm Tô Dật không nhúc nhích, mang theo lãnh ý thấu xương.
- Vị tiểu huynh đệ này, quy củ Linh Bảo Các ta không thể làm hỏng, ân oán giữa các ngươi, xin dời bước giải quyết tiếp đi.
Hạ Hầu chưởng quỹ cũng không đáng giận thật, hắn thản nhiên không đổi sắc, nhìn Tô Dật, tỏ ý hắn đi chỗ khác.
Ý tứ này đã rất rõ ràng rồi, ta hòa giải ngươi không tiếp thụ, vậy ta cũng muốn nhìn xem thử ngươi rốt cuộc lai lịch như thế nào.
Các ngươi muốn đánh muốn giết thì đến chỗ khác, chỉ cần rời xa Linh Bảo Các một chút là tốt rồi.
- Tiểu tử, chờ chịu chết đi.
Đám người Thất Tinh Kiếm tông đều phát ra tiếng cười lạnh, ánh mắt nhìn Tô Dật giống như là nhìn một người chết vậy.
Ở nơi Kiếm Tinh thành này, phàm là dám trêu chọc Thất Tinh Kiếm tông bọn họ, đa số đều không có kết quả tốt đẹp gì, trên tường bên ngoài thành là một ví dụ.
- Tiểu tử, ngươi không phải ngông cuồng thật sự sao, có gan liền đánh với ta một trận, cho ngươi biết, trêu chọc Thất Tinh Kiếm tông ta rốt cuộc là kết quả gì.
Nhiễm Diễm cười lạnh, nghiêng thân thể, tỏ ý Tô Dật cùng hắn đi đến chỗ khác đánh một trận.
- Không có hứng thú.
Nhưng Tô Dật cũng chưa từng nhìn Nhiễm Diễm một cái, ngược lại là xoay người, nói với Hạ Hầu chưởng quỹ:
- Ta muốn vào Linh Bảo Các đổi lấy một ít thứ.
Tô Dật nói xong, tất cả mọi người đều đồng loạt sửng sốt.
Hơn nữa là đám người Thất Tinh Kiếm tông cơ hồ sắp cười thành tiếng.
Tiểu tử này nói cái gì? Muốn vào Linh Bảo Các? Không nghe lầm chứ?
Lỗ tai hắn không ổn hay sao, không nghe thấy Hạ Hầu chưởng quỹ vừa mới nói gì ư, rõ ràng chính là không muốn dính vào chuyện này.
Đều đã nói rõ minh bạch, bảo ngươi đi chỗ khác giải quyết ân oán, chẳng lẽ Linh Bảo Các này là nơi ngươi nói tiến vào là có thể tiến vào hay sao? Nơi này trở thành cái gì?
- Hử?
Chỉ có điều, ngay lúc tất cả mọi người đều ngạc nhiên, Tô Dật thản nhiên lấy ra một vật, bày ra trước mặt Hạ Hầu chưởng quỹ.
Tiếp đó, trước những đôi mắt chăm chú kinh ngạc của đám người Thất Tinh Kiếm tông, gương mặt của Hạ Hầu chưởng quỹ đột nhiên run lên, ngay sau đó liền khẽ khom người, chắp tay thi lễ trước Tô Dật một cái.
- Không biết khách quý đến, không tiếp đón từ xa, mau mời.
Người trung niên nhanh chóng nghiêng người sang, vội vàng dẫn Tô Dật tiến vào Linh Bảo Các, không thèm để ý tới mấy người Nhiễm Diễm.
- Chuyện này...
Đám người Thất Tinh Kiếm tông đưa mắt nhìn nhau, từng khuôn mặt đều ương ngạnh, tất cả đều cảm giác đầu óc mơ hồ, một hồi lâu vẫn chưa rõ tình huống như thế nào.
Khuôn mặt Nhiễm Diễm nóng bừng, giống như bị người hung hăng bộp tay, xong rồi mà bản thân mình vẫn chưa rõ ràng chuyện gì xảy ra.
Bàn tay bộp tới khiến cho người ta có chút mộng bức!
Bọn họ thật sự náo loạn không rõ, không ngờ Hạ Hầu chưởng quỹ ấy lại bỏ rơi nhóm người mình mà đi, cũng không nhìn thêm lần nào, thái độ trước sau tương phản rõ ràng rốt cuộc là vì sao.
Chẳng lẽ tiểu tử kia có thân phận gì không tầm thường hay sao?
- Nhiễm thiểu, vừa rồi tiểu tử kia cầm trong tay vật gì?
Sau một lúc lâu, mới có một vị dưới tay tiến tới bên cạnh Nhiễm Diễm, nghi ngờ lên tiếng hỏi.
- Vậy dường như là cái thẻ gì đó của Linh Bảo Các.
Nhiễm Diễm nhớ lại, tiểu tử ấy vừa rồi mới lấy ra hẳn là cái thẻ gì đó của Linh Bảo Các, nhưng xem ra cũng không cao cấp gì.
Lấy tư cách là thiếu tông chủ của Thất Tinh Kiếm tông, tự nhiên hắn có nghe nói qua khách quý của Linh Bảo Các có phẩm bậc khác nhau, do đó thẻ dành cho quý khách cũng có mấy loại khác biệt.
Người nắm giữ thẻ khách quý của Linh Bảo Các, không chỉ đại biểu cho thực lực mà còn có địa vị tuyệt cao.
Nói đâu xa, phụ thân của hắn lấy tư cách chủ một tông cũng có một loại thẻ khách quý, nhưng chỉ là tầng thấp nhất mà thôi, những thứ khác cũng không có tư cách nhận được, hắn càng không cần suy nghĩ thêm.
Vì thế Nhiễm Diễm thật sự không biết, tiểu tử vừa rồi rốt cuộc có lai lịch gì mà có thể lấy ra một thể hội viên Linh Bảo Các.
- Thẻ khách quý của Linh Bảo Các, chỉ đại biểu có thể nhận được đãi ngộ không tầm thường tại Linh Bảo Các, không thể nào trở thành phù bảo vệ tánh mạng.
Nhiễm Diễm suy nghĩ một lát, ánh mắt âm trầm xuống, tràn ngập sát khí cuồn cuộn, lạnh lùng nói ra:
- Đi thông tri cho Lỗ hộ pháp, phái người tới đây canh chừng! Ta không tin tiểu tử này có thể một mực sống ở Linh Bảo Các không ra ngoài.
- Tử, thiếu tông chủ.
Một thanh niên lập tức ứng tiếng, sau đó vội vàng ly khai.
Mấy thanh niên còn lại lẳng lặng canh giữ ở phía ngoài Linh Bảo Các, chỉ chờ cho tiểu tử kia đi ra.