Chương 968
Khách quý đi tới Linh Bảo Các, không biết có gì cần?
Tô Dật được Hạ Hầu chưởng quỹ mời vào trong Linh Bảo Các, trực tiếp dẫn tới tầng đỉnh một gian nhã thất, lại có đệ tử Linh Bảo Các dâng trà ngon nhất.
- Hạ Hầu chưởng quỹ không cần quá khách khí, ta chỉ là có chút thứ cần phải bán.
Tô Dật lên tiếng, nói với Hạ Hầu chưởng quỹ.
Trải qua hội đấu giá lần trước, hắn cũng đã biết diệu dụng của hắc tạp Linh Bảo Các, cho nên vừa rồi đã lấy ra.
Chỉ có điều, giờ này trong lòng Tô Dật cũng có chút lo sợ, dù sao mình còn thiếu Linh Bảo Các nhiều nguyên thạch như vậy, đối với mình mà nói quả thực chính là con số thiên văn, cũng không biết đến khi nào mới trả hết.
Cũng bởi vì vậy, thái độ của hắn đối với Hạ Hầu chưởng quỹ rất khách khí, cho dù trong tay có hắc tạp, nhưng chưa từng thật sự bày ra vẻ khách quý làm giá.
Đồng thời, Tô Dật không khó nhận ra vài thứ.
Hạ Hầu chưởng quỹ mặc dù vô cùng khách sáo đối với mình, đối đãi như là khách quý, nhưng hoàn toàn không nhìn mình bằng ánh mắt hoảng sợ như những người Linh Bảo Các khác.
“Hẳn là Hạ Hầu chưởng quỹ này có địa vị không thấp
Tô Dật thầm nghĩ như vậy, cảm thấy người trung niên trước mặt rất có thân phận trong Linh Bảo Các, nhưng không biết tại sao lại xuất hiện tại Kiếm Tinh thành như thế.
- Lấy tư cách khách quý của Linh Bảo Các ta, ngài có gì cần xin cứ việc phân phó là được.
Hạ Hầu chưởng quỹ cười, nói với Tô Dật.
Tô Dật gật gật đầu, cũng không khách sáo, trực tiếp lấy ra một túi không gian rồi từ đó bày ra một đống lớn linh dược, ngoài ra là không ít bình bình lọ lọ.
Tô Dật dự định bán đi một chút linh dược và đan dược, vì thế đã có chuẩn bị, sớm lấy những thứ ấy từ trong không gian thần bí.
Thấy những linh dược này, Hạ Hầu chưởng quỹ khẽ cau lông mày, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, cầm lên một gốc rồi đặt vào tay quan sát.
- Đây là Viêm Linh thảo... Không ngờ sắp đạt đến tinh phẩm.
Hạ Hầu chưởng quỹ kinh ngạc kêu lên, trong giọng nói mang theo kinh ngạc tán thán.
Gốc Viêm Linh thảo hắn cầm trong tay chính là linh dược.
Viêm Linh thảo bình thường đều là thần phẩm bậc thấp, nhưng gốc Viêm Linh thảo trong tay hắn đã chân thiết đạt đến chuẩn tinh phẩm, sắp vượt qua đại tầng thứ, làm sao mà hắn không sợ hãi được chứ?
- Còn có những thứ này...
Nhưng Hạ Hầu chưởng quỹ mới vừa bắt đầu kinh ngạc mà thôi, theo quan sát của hắn, tất cả linh dược Tô Dật lấy ra đều có phẩm bậc cao hơn trình độ vốn có, điều này khiến cho hắn tắc lưỡi kêu lên ngạc nhiên.
- Không ngờ lại có chuyện kỳ diệu như vậy.
Hạ Hầu chưởng quỹ sợ hãi than một tiếng, hắn rất muốn hiểu biết về thiếu niên trước mắt này, từ đâu mà hắn ta tìm được những linh dược có phẩm bậc cao siêu như thế, nhưng không tiện mở miệng hỏi thăm.
- Đan dược này...
Hạ Hầu chưởng quỹ thật vất vả áp chế nỗi kinh ngạc trong lòng, thời điểm hắn mở một lọ đan dược ra xem xét, cả người lần nữa ngây ngẩn lên.
Với thực lực của hắn, tự nhiên có thể cảm giác được đan dược trong bình tồn tại những chỗ khác biệt cực độ.
Những linh dược ấy đều vượt ra khỏi phẩm bậc vốn có của chúng.
Tình huống này, không thể không khiến cho hắn cảm nhận được kinh dị.
- Khách quý, những linh dược và đan dược này ngài muốn bán với giá bao nhiêu?
Cuối cùng, Hạ Hầu chưởng quỹ vẫn thu hồi ý ngạc nhiên, lên tiếng hỏi Tô Dật.
Nếu là bình thường, đan dược linh dược tuy rằng không ít, nhưng bởi vì phẩm bậc không cao cho nên cũng không đáng giá quá.
Nhưng bây giờ không giống như vậy a, phẩm bậc đề cao, đối với phương diện tác dụng rất là khác biệt, giá trị đương nhiên cũng sẽ tăng lên gấp bội tăng, có thể đổi lấy không ít nguyên thạch.
- Linh Bảo Các đánh giá giá cả là được a, ta còn muốn chọn lấy một ít gì đó, phí dụng trực tiếp khấu trừ! Về phần còn dư lại không cần trả cho ta, hoặc ít hoặc nhiều đều xem như ta hoàn Linh Bảo Các đấy.
Tô Dật lên tiếng. Nói như vậy, hiện tại thật ra hắn vô cùng tin tưởng vào uy tín của Linh Bảo Các rồi, đối phương tất nhiên là sẽ không hố bản thân mình.
Nhưng nghĩ tới món nợ khổng lồ mười ức nhất tinh nguyên thạch, Tô Dật liền cảm giác mình có chút buồn buồn không vui.
Dựa theo giá bán linh dược đan dược như vậy, rồi ra ngoài tranh giành một phen, trong vòng một năm sợ là làm sao cũng không thể trả nổi món nợ khổng lồ ấy.
Bất quá, trả được chút nào hay chút ấy vậy!
- Tốt! Khách quý xin chờ một chút, ta sai người đi làm việc này.
Hạ Hầu chưởng quỹ cũng không hỏi nhiều, gật gật đầu, sau đó liền xoay người rời đi.
Tô Dật cũng không có gì chờ đợi, bắt đầu đi dạo trong Linh Bảo Các, thuận tay lựa chọn một chút đan dược, ngoài ra cũng không thiếu linh dược tiên hoạt.
Chỗ đặc thù của không gian thần bí kia, dĩ nhiên vẫn nên lợi dụng một phen!
Tốt nhất là có thể trồng linh dược trên diện tích lớn, dùng đơn vị của kiếp trước mà nói, chở mấy tấn mấy chục tấn đan dược vào trong để đề thăng phẩm chất, không bao lâu Tô Dật hắn cũng có thể là tỷ phú giàu nhất một phương rồi!
Chỉ có điều có thể tưởng tượng được, chỉ tính riêng về giá vốn của những thứ này, tuyệt đối là một con số khủng bố làm da đầu người ta tê dại!
Khi Tô Dật chọn xong vật mình muốn, Hạ Hầu chưởng quỹ cũng xuất hiện lần nữa.
Hắn báo cho Tô Dật biết rõ ràng minh bạch tất cả giá tiền của vật phẩm, bao gồm số lượng nguyên thạch có thể đổi được.
Dù có khấu trừ phí dụng vật Tô Dật mua sắm, còn dư lại tất cả đều để dùng để trả nợ rồi.
- Đa tạ Hạ Hầu chưởng quỹ.
Tô Dật không ở lâu, xoay người liền ra khỏi Linh Bảo Các.
Nhìn bối cảnh của thiếu niên, trong ánh mắt của Hạ Hầu chưởng quỹ chất chứa thần sắc kinh dị.
Đối với dạng thiếu niên như thế này, đúng thật là hắn nhận không ra.
- Đại nhân, thiếu niên này rốt cuộc có lai lịch gì?
Một vị lão giả xuất hiện phía sau lưng Hạ Hầu chưởng quỹ, một mực cung kính lên tiếng hỏi.
- Tuổi tác nhỏ như thế tiện tay cầm hắc tạp, còn thiếu Linh Bảo Các ta một khoản nợ khổng lồ, tự nhiên chỉ có thể là một vị trong truyền thuyết kia rồi.
Trên gương mặt của người trung niên phát ra một nụ cười, nghĩ tới người trong lời đồn đãi.
Đương thời, người cầm hắc tạp Linh Bảo Các trong tay có thể đếm được trên đầu ngón tay, thân phận của thiếu niên kia tự nhiên là hô chi dục xuất rồi.
- Chẳng lẽ cái thẻ đen trong tay hắn là do vị nào đó ký tạo ra sao?
Lão giả biến sắc, có ý hoảng sợ.
- Vị này ánh mắt rất không tầm thường, một thiếu niên như thế đích thật để cho người ta khó có thể nhìn thấu a. Dường như khắp Trung Châu đang tìm hắn, không ngờ hắn lại đến nơi Hỗn Loạn vực này, thật không hề nghĩ tới.
Hạ Hầu chưởng quỹ cảm thán một tiếng, trong lòng vẫn còn xúc động, sau đó khóe miệng nhếch lên một nụ cười thản nhiên.
Đối với người thiếu niên như Tô Dật, hắn thật sự đã có vạn phần hứng thú.
- Đại nhân, người Thất Tinh Kiếm tông còn chờ ở bên ngoài, tất nhiên sẽ xuất thủ đối với thiếu niên kia, chúng ta có nên...
Đột nhiên, lão giả giương mắt, hỏi một câu.
Nếu là người bình thường, Linh Bảo Các bọn họ sẽ không chõ mõm vào.
Nhưng thiếu niên này lại khác biệt, có hắc tạp (thẻ màu đen) của Linh Bảo Các, hơn nữa còn do vị đó đưa ra, tự nhiên không thể coi là thứ tầm thường.
Lúc này hắn gặp phiền toái, nếu như tất yếu phải vậy, Linh Bảo Các khẳng định không thể ngồi yên không lý đến.
- Ngươi quá lo lắng rồi.
Hạ Hầu chưởng quỹ nhẹ nhàng nhoẻn miệng cười, ngay sau đó xoay người ly khai, nhưng có lời nói truyền vào tai lão giả:
- Người có hắc tạp của Linh Bảo Các, như thế nào lại như thế? Chúng ta cứ chờ xem kịch vui là được rồi, xui xẻo nhất định là Thất Tinh Kiếm tông ấy.