← Quay lại trang sách

Chương 999

Về phần giải thưởng mà Thất Tinh Kiếm tông đã treo, hay là chỗ tốt mà Kim Đao tông có thể ban thưởng, thôi thì bỏ qua đi.

Trong tình huống thực lực chưa đủ thì trong đầu không nên xuất hiện những ý nghĩ như vậy.

....

Kiếm Tinh thành.

Linh bảo các

Ở bên trong một gian phòng u tĩnh, hai bóng người khoanh chân ngồi đó, trong số đó có một vị lão giả.

Một vị khác thì xem như đã từng có quen biết với Tô Dật, tên là Hạ Hầu chưởng quỹ.

- Thật sự là không được! Thật đáng khen cho một thiếu niên hung hãn. Quả thật đương thời ít có. So với những hậu bối trong truyền thuyết, sợ là không mấy ai có thể bì kịp hắn.

Từng tiếng tán thưởng thốt ra từ miệng Hạ Hầu chưởng quỹ, mang theo thần tình rung động không che giấu được.

- Thiếu niên này quả thật là vô cùng kinh thế. Chỉ mới rời khỏi Trung Châu vực trong thời gian ngắn, vậy mà đã quấy lên phong ba lớn như vậy ở Hỗn Loạn vực, thật sự là không thể tưởng tượng được.

Ngồi ở bên cạnh, lão giả kia cũng chậc chậc lưỡi than thở, biểu cảm quái đản, tựa hồ khó có thể tin được.

- Ở trong Thánh Vũ đại hội ở Trung Châu vực, tu vi của hắn mới là gì chứ? Hình như chỉ vừa mới đột phá Nguyên Chân cảnh. Vậy mà trong một quãng thời gian rất ngắn, đã đạt đến Nguyên Hư Cảnh rồi. Nếu như nói ra chuyện kỳ dị như vậy, sợ là sẽ làm cho cả thiên hạ kinh động.

Hạ Hầu chưởng quỹ chưng ra vẻ mặt hoảng sợ, thì thào cảm thán.

Người mà hai người bọn hắn đang tán thương, đương nhiên là Tô Dật rồi.

Bọn hắn đã được nghe thấy tất cả những chuyện đã xảy ra trong khu rừng rậm kia và Kiếm Tinh thành rồi. Chuyện mà Tô Dật làm, đương nhiên có liên quan đến người của Linh Bảo các.

Quan trọng nhất là, hiện tại ở bên trong Hỗn Loạn vực, đại khái là cũng chỉ có được mấy người như Hạ chưởng quỹ là biết rõ lai lịch lịch thật sự của Tô Dật, vậy nên khi bọn hắn nghe được tin tức này cũng cực kỳ khiếp đảm.

- Bên cạnh hắn nhìn như còn có hai vị nhân vật Hoàng cấp, tựa hồ là thú hoàng.

Lãi giả sy nghĩ một chút, lại nói ra như vậy.

Người của Kim Đao tông và mấy vị tán tu đều nhìn thấy Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng, tin tức này cũng đã được truyền đi khắp các nơi.

Bốn vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh của Kim Đao tông đứng tụ tập lại một chỗ, nhưng đến cuối cùng vẫn ngậm ngùi chịu thiệt rời đi, phải tiêu hao hết một đạo ngự hồn sát phù đẳng cấp cao. Hiển nhiên là thực lực bên cạnh Tô Dật cũng rất cường hãn.

- Không sai! Chỉ là không biết tiểu tử kia làm như thế nào lại có thể thuần phục hai thú hoàng cường đại đi theo bên mình.

Hạ Hầu chưởng quỷ, đứng dậy, liên tục rảo bước đi qua đi lại trong gian phòng kia. Gợn sóng nổi lên trong nội tâm qua hồi lâu cũng chưa tĩnh lặng lại. Miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm nói:

- Đợi thêm một thời gian nữa, kẻ này chắc chắn sẽ một bước lên trời. Ánh mắt nhìn người của vị kia thật sự là sắc bén.

Hạ Hầu chưởng quỷ cảm khái, lúc trước khi ông ấy gặp được Tô Dật, tu vi của hắn chỉ mới đạt ngang đâu chứ?

Sợ là lúc ấy, chừng đó tu vi cũng chẳng có chút giá trị nào.

Nhưng mà, dù là vậy thì vị kia vẫn cho tiểu tử này nợ Linh Bảo các một khoản rất lớn.

Không thể không công nhận, ở trên thế gian có được mấy người có con mắt nhìn người tinh tưởng đến vậy?

- Nếu như kẻ này thuận lợi phát triển, thì nhất định sẽ rất đáng sợ! Nhưng, đáng quan ngại chính là, chắc chắn sẽ có không ít người muốn nhìn hắn một đường thuận lợi chạy lên đến đỉnh đâu.

Lão giả kia hình như cũng khá bận tâm, nói một câu như vậy.

- Cường giả, đương nhiên phải trải qua sự tôi luyện vô tận mới có thể luyện thành. Trong thiên hạ, làm gì có con đường nào là bằng phẳng. Cho dù có thì con đường đó nhất định cũng không có cách nào đi đến chỗ cao nhất.

Hạ Hầu chưởng quỹ đồng ý với lời nói này, chợt mở miệng nói tiếp:

- Ta rất xem trọng tiểu tử này, nhất định hắn có thể vượt qua muôn trùng khó khăn, đạp từng tên thiên kiêu nhân tài kiệt xuất trong thiên hạ dưới chân.

Lão giả ở bên cạnh nghe vậy thì lẳng lặng gật đầu.

- Kế tiếp, chỉ sợ sẽ có một ít lão gia hỏa tìm đến để đối phó với tiểu tử Tô Dật kia, có thể hỗ trợ thì cố gắng hỗ trợ một chút đi.

Đang nói, thì Hạ Hầu chưởng quỹ đột nhiên thay đổi chủ đề, nói một câu như thế.

.....

Ở trong một tòa sơn cốc, cây cối xanh ngắt, linh khí chỗ này cũng nồng đậm hơn những chỗ khác.

Nơi này tụ tập không ít bóng người. Nếu như Tô Dật đi đến chỗ này nhất định sẽ nhận ra hai người trong số đó, chính là môn chủ Huyền Kiếm môn... Quý Thiên Phục, còn có Quý Hàm Nặc coi như đã từng cùng hắn trải qua hoạn nạn.

Đây là chỗ dừng chân tạm thời của Huyền Kiếm môn.

- Tô Dật? Hết thảy những chuyện này đều là do hắn gây ra?

Quý Thiên Phục cùng với con gái đứng chung một chỗ, có chút bàng hoàng mở miệng thốt ra một câu như vậy.

Trước kia, khi Tô Dật giết chết bốn vị hộ pháp của Kim Đao Tông, lại thả Quý Hàm Nặc đi, Quý Thiên Phục đã có hoài nghi, ông ấy suy đoán, cái chết của Dương Xuyên cũng là do hắn gây ra.

Hiện tại, hết thảy những chuyện này xem như đã có manh mối rồi, không khỏi làm cho Quý Thiên Phục khiếp sợ vô cùng.

- Bây giờ mới được bao lâu, không nghĩ đến hắn đã cường đại đến vậy rồi.

Đôi mắt đẹp đẽ của Quý Hàm Nặc khẽ chớp chớp, nhưng trong lòng thì chợt dâng lên một cảm giác khổ sở, chua chát.

Trong lúc mơ hồ, nàng cảm thấy, khoảng cách giữa mình và Tô Dật đã càng lúc càng xa, điều này làm cho nàng không mấy vui vẻ.

- Không chỉ là chính hắn đang càng lúc càng lợi hại, mà từ lức nào bên cạnh hắn lại có thêm mấy vị cường giả Hoàng cấp..

Đây mới là điểm khiến Quý Thiên Phục kinh hãi nhất. Có thể làm cho Kim Đao tông không công mà về, có thể thấy được, mấy vị cường giả Hoàng cấp bên cạnh Tô Dật không phải dạng tầm thường.

Một thế lực như vậy, có lẽ tính ra còn kém Huyền Kiếm mon bọn họ, nhưng mà ai biết, bên cạnh Tô Dật liệu có còn những vị cường giả khác hay không.

Quý Thiên Phục có chút cảm khái, lúc ban đầu, sau khi Tô Dật cứu con gái của ông ấy, cho dù cũng cảm thấy được thiếu niên này rất bất phàm, nhưng Quý Thiên Phục cũng không hề để trong lòng, chỉ cảm thấy xem đây như một món nhân tình là được rồi.

Về sau, khi phát hiện ra một ít tâm tư nho nhỏ của con gái, Quý Thiên Phục vẫn có không quá cam nguyện.

Nhưng mà hiện tại, ông ấy mới xem như là chính thức coi trọng Tô Dật hơn.

Một thiếu niên như vậy đã đủ để cho Quý Thiên Phục ông ấy không thể không để mắt đến nữa rồi.

- Phụ thân, hiện tại rất nhiều thế lực đang tìm kiếm Tô Dật, người cần phải giúp hắn một chút.

Quý Hàm Nặc giương mắt nhìn cha của mình, mang theo chút khẩn cầu.

Vừa nghĩ đến hai nhà thế lực lớn Kim Đao tông và Thất Tinh kiếm tông đều muốn tìm Tô Dật gây phiền toái, Quý Hàm Nặc liền không nhịn được mà cảm thấy lo lắng. Mặc dù bên cạnh Tô Dật có mấy vị cường giả, nhưng nàng cũng không thể yên lòng.

- Hàm Nặc, con mở miệng khép miệng đều là Tô Dật này, Tô Dật kia. Con phải biết rằng, tiểu tử kia đã chọc phải hai nhà thế lực hạng ba, mỗi một nhà đều không hề thua kém Huyền Kiếm môn ta. Thậm chí có lẽ, Uông Mạc của Thanh Minh tông cũng chết trong tay hắn đấy. Một mình Thanh Minh tông bất cứ lúc nào cũng muốn tính toán chúng ta, đã đủ để khiến chúng ta phải đề phòng cẩn thận rồi. Nếu như cùng lúc trở mặt với Kim Đao tông và Thất Tinh kiếm tông nữa, sợ là Huyền Kiếm môn ta cũng không đủ lực để chèo chống đâu.

Quý Thiên Phục đột nhiên thay đổi biểu cảm, vô cùng nghiêm túc nhìn con gái mình nói ra.

Giữa Huyền Kiếm môn và Thanh minh tông vốn dĩ có một ít ân oán. Lúc trước, Hải Long bang giúp đỡ đuổi giết Quý Hàm Nặc chính là chủ ý của Thanh Minh tông.

Cho dù về sau, Huyền Kiếm môn đã xuất động lực lượng, dùng thế sét đánh lôi đình để tiêu dật Hải Long bang, nhưng mà Thanh Minh tông sau lưng bọn hắn vẫn lù lù bất động, vẫn luôn là một mối uy hiếp cực lớn đối với Huyền Kiếm môn.

Trong tình huống như vậy, nếu như tiếp tục gây hấn với Kim Đao tông và Thất Tinh Kiếm tông, sợ là ngày Huyền Kiếm môn bị diệt môn sẽ không còn xa.

- Phụ thân, con biết rõ! Thế nhưng mà... Thế nhưng mà...

Đương nhiên Quý Hàm Nặc cũng hiểu rõ những đạo lý này, chỉ là nàng thế nhưng mà cả buổi cũng không thể nào nói hết những lời tiếp theo.

Về sau, gương mặt xinh đẹp kia đúng là hoàn toàn phủ lên một màu sắc lo lắng, bất an.

- Ài, thật sự là con gái lớn không giữ được mà!

Quý Thiên Phục than nhẹ một tiếng, đưa mắt nhìn con gái của mình, bất đắc dĩ cười khổ nói:

- Phụ thân đáp ứng với con, trong tình huống nguy cấp sẽ ra tay tương trợ hắn một chút, coi như là báo nợ phần ân tình mà Huyền Kiếm môn đã thiếu nợ hắn lúc trước. Như vậy đã hài lòng con chưa?