← Quay lại trang sách

Chương 1004

Lão Đại, ngươi cũng thật gian trá!

Tô Tiểu Soái nhìn thoáng qua Tô Dật, mí mắt nhướng lên, bĩu môi nói.

- Sao ngươi dám nói với lão Đại như vậy?

Tô Dật nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của Tô Tiểu Soái, không khỏi gõ lên đầu hắn một cái.

- Lão Đại, ngươi đánh ta!

Tô Tiểu Soái bất mãn, giơ một cái cánh vuốt vuốt đầu, nhìn Tô Dật nói.

- Đừng chậm trễ thời gian, chúng ta theo kế hoạch làm việc!

Tô Dật liếc hắn một cái, nói với mấy người.

Sau khi mấy người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Hoàng Kiện gật đầu, bọn họ liền đồng thời lướt ra khỏi sơn động.

Giấu diếm khí tức đến mức tận cùng, bọn họ nhích từng chút về hướng ngọn núi nguyên thạch.

Đám đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông tu vi chưa đầy canh gác bên ngoài không cách nào phát hiện mấy người này lẻn vào.

- Ta đến đây được rồi, các ngươi tiếp tục xâm nhập, nhớ kỹ, tuyệt đối không được bại lộ tung tích!

Khi xâm nhập tới vị trí nhất định, Tô Dật nói với mấy người bên cạnh.

- Được, chủ nhân, ngươi cũng cẩn thận!

Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Hoàng Kiện gật đầu, sau đó tiếp tục lẻn vào.

- Lão Đại, thật sự có thể làm như vậy sao?

Tô Tiểu Soái có chút không yên lòng, hỏi:

- Có thể nguy hiểm quá không?

- Nguy hiểm nhất định là có, nhưng có lẽ vấn đề không lớn!

Tô Dật gật đầu, tiện đà lại nói:

- Đánh cuộc lần này đi, nếu thành công, bảo đảm có thể làm cho Thất Tinh Kiếm Tông đau lòng đến chết đi sống lại!

Tô Dật và Tô Tiểu Soái ẩn mình, sau một thời gian, đoán chừng ba người Thanh Hoàng đã thâm nhập vào sâu, Tô Dật tính toán, cảm giác thời gian có lẽ đã đến.

- Chúng ta đi!

Hắn trực tiếp bước ra, không ẩn núp nữa.

Còn Tô Tiểu Soái cũng bay lên giữa không trung, quanh quẩn trên đỉnh đầu Tô Dật.

Một người một chim, bắt đầu hiên ngang tiến về phía sơn mạch, thậm chí Tô Dật còn cố ý nhích tới gần phương hướng có đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông đang tuần tra dò xét, như sợ người khác không nhìn thấy hắn.

Quả nhiên, không lâu sau, một tiểu đội năm người phát hiện ra Tô Dật và Tô Tiểu Soái.

- Người nào dám xông vào trọng địa của Thất Tinh Kiếm Tông, mau thối lui, nếu không đánh chết ngay tại chỗ!

Người cầm đầu nhóm người kia là một thanh niên chừng ba mươi tuổi, sau khi nhìn thấy thiếu niên xa lạ, liền quát một tiếng.

Tô Dật đưa mắt nhìn, liền biết tu vi của đối phương cũng chỉ là Nguyên Chân cảnh nhất trọng thiên, coi như không tệ, nhưng tuyệt đối không thể gọi là nổi bật.

- Trọng địa của Thất Tinh Kiếm Tông?

Tô Dật làm như sửng sốt, hỏi:

- Thì ra các ngươi là người của Thất Tinh Kiếm Tông, vậy cũng đừng trách ta!

Trong khi nói chuyện, Tô Dật lấy ra một thanh đại đao từ túi không gian nắm trong tay, trực tiếp phóng về phía tiểu đội năm người.

Lúc này đồng thời có một luồng khí bàng bạc từ trên người hắn ba động chui ra, mang theo ý sát phạt lạnh thấu xương, ngang nhiên thổi quét năm người phía trước.

- Tiểu tử ngươi muốn chết!

Thanh niên cầm đầu quát lạnh, bàn tay đã cầm chuôi kiếm.

Kiếm trong tay còn chưa ra khỏi vỏ, đã có tiếng kiếm ngân vang truyền ra, rung động không nghỉ.

Đối mặt với một đao bổ tới của Tô Dật, thanh niên đột nhiên rút kiếm, lay động đánh tới.

Nhưng đao mang của Tô Dật chém xuống, trong nháy mắt đã trực tiếp chém phá thế công của hắn, giống như chém đậu hũ!

- Ầm!

Cuối cùng, ánh đao của Tô Dật chém trúng lồng ngực thanh niên, tựa hồ như trực tiếp chém thành hai nửa.

Thanh niên ngã xuống mặt đất, máu tươi tuôn ra, trong nháy mắt chết không nhắm mắt.

- Sư huynh!

Bốn tên còn lại hét to, vẻ mặt hoảng sợ.

Sư huynh của bọn họ lại không đỡ nổi một chiêu, bị thanh niên trước mắt đánh chết, chuyện này khiến cho bọn họ cảm thấy hoảng sợ.

- Cùng tiến lên, giết chết hắn!

Một tên trong bốn tên hét lớn, mấy tên còn lại nhất thời đồng loạt giơ kiếm, đánh tới hướng Tô Dật.

- Chỉ là một đám chó kiểng, quả thực muốn chết!

Tô Dật hừ lạnh một tiếng, giơ đao tiến lên, chiến đấu với bốn tên kia.

Hắn cũng không thể hiện ra toàn bộ thực lực, ngược lại thu liễm chiến đấu, trong lúc nhất thời quấn chặt bốn tên kia không thể tách rời.

Nhưng Tô Dật cũng không khách khí, bốn vị đệ tử của Thất Tinh Kiếm Tông cũng rất nhanh bị hắn đánh cho bị thương, nhưng dáng vẻ giống như nhất thời không thể giết chết.

Tô Dật dĩ nhiên không phải không thể giết chết những người này, với thực lực của hắn, chỉ cần một kích cũng đủ để giải quyết mấy tên này ngay tại chỗ.

Hắn chỉ là muốn tạo ra động tĩnh càng lớn, hấp dẫn nhiều người tập trung đến đây.

- Xảy ra chuyện gì, người nào dám ở đây càn rỡ!

Quả thật, rất nhanh có thanh âm nhanh chóng đến gần, chính là đệ tử của Thất Tinh Kiếm Tông.

- Chà, không chỉ có một đội!

Tô Dật phân thần quan sát, phụ cận đã có hai tiểu đội bị tình huống bên này hấp dẫn, tổng cộng có mười người.

Nhìn thấy tình huống, khóe miệng của hắn bất giác lóe lên nụ cười.

- Dám lớn lối trên địa bàn của Thất Tinh Kiếm Tông chúng ta, thật bội phục cho can đảm của ngươi!

Có đệ tử của Thất Tinh Kiếm Tông hừ lạnh, gia nhập vòng chiến, muốn vây giết Tô Dật.

- Hẳn là chúng ta bội phục can đảm của các ngươi mới đúng, ngay cả ta và lão Đại cũng không nhận ra, dám đến chịu chết!

Đúng lúc này, Tô Tiểu Soái đang vỗ cánh quanh quẩn trên bầu trời mở miệng, đáp lại nói.

Hắn vừa mở miệng nói chuyện, đám đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông phía dưới đều kinh ngạc ngơ ngác, trợn mắt nhìn nhau.

- Con chim này có thể nói, Yêu Hư cảnh?

Trong tâm khảm bọn họ bất giác sinh ra cảm giác kinh hãi, không ai nghĩ tới, ở đây còn có một con chim Yêu Hư cảnh bay lượn trên trời.

- Bọn chúng rất quen mặt!

Đột nhiên, có một đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông cau mày, ngay sau đó đột nhiên vỗ đùi, nói:

- Ta nhớ ra rồi! Bọn chúng! Là bọn chúng! Là bọn chúng giết chết Thiếu tông chủ, còn có Lỗ hộ pháp!

Tên đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông rất nhanh thấy rõ tướng mạo của Tô Dật và Tô Tiểu Soái, phát hiện một người một chim này chính là hai người hôm nay trong tông đang truy nã!

Nghĩ đến chuyện một người một chim này từng làm, khiến cho hắn nhất thời kinh hãi muốn chết, sắp tè ra quần!

Cho đến lúc này, sợ rằng chung quanh không có người nào không biết chuyện Tô Dật và Tô Tiểu Soái gây ra ở Kiếm Tinh thành.

Một đao chém lên đỉnh đầu Thanh Cương Liệt Thiên Hổ, một kích đánh chết Thiếu tông chủ Thất Tinh Kiếm Tông Nhiễm Diễm, tất cả chuyện này đều do thiếu niên kia gây nên!

Còn con chim nhỏ kia lại càng đáng sợ, Phó thành chủ Kiếm Tinh thành, Lỗ hộ pháp Thất Tinh Kiếm Tông, tu vi Nguyên Hư cảnh bát trọng, lại bị con chim nhỏ kia vỗ cánh đánh chết!

Nếu không phải cảnh tượng đó có rất nhiều người tận mắt nhìn thấy, nói ra đại khái không có bao nhiêu người tin tưởng.

- Là bọn chúng! Thật sự là bọn chúng!

Đám đệ tử còn lại của Thất Tinh Kiếm Tông đều hoảng sợ, hung danh bên ngoài của một người một chim này khiến cho bọn họ hoảng sợ tới cực điểm, nhất thời khàn giọng kêu to, như thể gặp quỷ.

- La hét cái gì, muốn dùng thủ đoạn để gọi cường giả của các ngươi tới đây sao?

Tô Tiểu Soái hừ giọng nói, thân hình vẫn quanh quẩn giữa không trung, nhưng từ đôi cánh của nó lại xuất ra một trận gió đáng sợ, cắt kẻ vừa kêu to thành một đống khối vụn, trong nháy mắt mất mạng!

Nhưng lời nói của hắn giống như căn bản không hù sợ những đệ tử của Thất Tinh Kiếm Tông.

Mười mấy tên đệ tử lúc này mới như từ trong mộng tỉnh dậy, lớn tiếng nói:

- Mau báo cho các trưởng lão, mau!

Vừa kêu to, tên đệ tử dẫn đầu đồng thời móc từ trong túi ra một vật, rót vào nguyên khí, nhất thời có một đạo lưu quang phóng lên cao, mang theo tiếng kêu bén nhọn xuyên không, vang dội trong phạm vi hơn mười dặm.

Sau khi đạo lưu quang này vọt tới đỉnh, lại phát ra một tiếng nổ khổng lồ, thu hút sự chú ý của rất nhiều người chung quanh.

- Là tín hiệu có địch tập kích Thất Tinh Kiếm Tông, có người xông vào, nhanh đi ngăn chặn!

- Người nào lớn mật như thế, lại dám xông vào vùng mỏ tông ta!

- Đi xem kẻ nào dám liều lĩnh như vậy!

Rất nhanh, từ chỗ sâu sơn mạch xuất hiện động tĩnh khổng lồ, rất nhiều thân hình cường giả lao đi, thậm chí có một số người trực tiếp lao lên trời, đạp không mà đi, tốc độ cực nhanh!

- Tông chủ bên kia đã bắt đầu rồi, chúng ta cẩn thận ẩn nấp!

Trong một khe núi bí mật ở sâu trong sơn mạch, ba người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Hoàng Kiện đang ẩn núp.

Cảm nhận được một số khí tức không tầm thường từ treen không xẹt qua, bọn họ vội vàng thu liễm khí tức trên người, không dám liều mạng lộ ra.

- Trong số đám người vừa lao qua chỉ có một Nguyên Hoàng cảnh, thực lực thật sự bên trong tuyệt đối còn chưa ra ngoài, chúng ta không nên gấp gáp, đợi người đi ra rồi hãy đi vào!

Thanh Hoàng nói.

Hai người khác nghe vậy, yên lặng gật đầu, biểu thị đồng tình.

Ngay sau đó, ba người tiếp tục ẩn nấp, không nói thêm gì nữa, nhưng đồng thời vô cùng cẩn thận quan sát động tĩnh của một số cường giả.

- Hắc hắc...

Trong sơn mạch bên ngoài, nhìn thấy đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông phát ra tín hiệu, Tô Dật và Tô Tiểu Soái liếc nhìn nhau, cười lặng lẽ, mùi vị như có một gian kế được như ý.

Đây chính là kết quả Tô Dật mong muốn, hắn chính là muốn kinh động cường giả chân chính của Thất Tinh Kiếm Tông.

Không có như thế, tốt nhất là thu hút tất cả cường giả Nguyên Hoàng cảnh tới đây.

- Sát!

Sau khi đạt được hiệu quả, trường đao trong tay Tô Dật vung lên, một kích vừa ra, liên tiếp đánh chết mấy người!

- Không thể địch lại, rút lui, mau rút lui!

Trong đám đệ tử còn lại của Thất Tinh Kiếm Tông có người hô lớn.

Cho dù Tô Dật đã che giấu thực lực, nhưng đối với mấy tên đệ tử bình thường này, hắn vẫn còn quá mạnh, bọn họ hoàn toàn không phải đối thủ.

Nếu tiếp tục chiến đấu, chỉ có chịu chết.

- Chạy trốn sao? Dám làm cho ta bại lộ hành tung, ta sẽ tru diệt tất cả các ngươi!

Từ cổ họng Tô Dật phát ra tiếng quát, thanh chấn hư không.

Một tay hắn cầm đao, trực tiếp truy kích về phía những đệ tử kia, một đao đột ngột bổ ra, kích phát ra một đạo đao mang sáng chói, lập tức chặt đứt hai thân thể!

- Trốn nhanh!

- Mau tách ra trốn đi!

Bảy tên đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông giống như chó nhà có tang phân tán bỏ chạy, mỗi người chạy trốn theo phương hướng khác nhau.

Thiếu niên kia quá mạnh, nếu bọn họ không tách ra chạy trốn..., kết quả chính là toàn bộ cũng chết.

- Các ngươi đừng hòng trốn thoát!

Tô Dật lạnh giọng nói, dùng linh hồn lực cảm thụ, lựa chọn một tên đệ tử đuổi theo giết tới.

Phương hướng hắn lựa chọn đang có cường giả Nguyên Hư cảnh nhanh chóng lao đến, đây là hắn đặc biệt chọn lựa.

- Người nào dám ở đây giết đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông ta!

Xa giữa không trung, có tiếng gầm truyền đến, thanh âm nhanh chóng từ xa đến gần.

- Trưởng lão mau cứu ta!

Đệ tử bị Tô Dật đuổi giết hoảng hốt kêu to, kinh hãi la lớn:

- Trưởng lão mau đánh chết người này, hắn chính là kẻ giết chết Thiếu tông chủ!

Trong tiếng hét dài, giọng nói cũng mang theo vài phần khóc nức nở, đơn giản là, hắn cảm giác được ở phía sau Tô Dật đã đuổi tới nơi!