← Quay lại trang sách

Chương 1003

Nhìn từ biểu hiện của lão giả này, Tô Dật không thể không hoài nghi, rõ ràng lúc xế chiều bọn họ mới chính diện giao thủ, nhưng lúc này mới qua hai canh giờ, tên lừa gạt này đã nói không biết mình.

- Chủ nhân, tên này có chút không bình thường!

Thanh Hoàng tiến tới bên cạnh Tô Dật, hạ giọng nói.

Khi nói chuyện, hai mắt hắn chăm chú quan sát lão giả kia, mơ hồ như chờ phân phó, giống như đối mặt với nguy hiểm, vô cùng thận trọng!

- Đích xác là không bình thường!

Tô Dật khẽ gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với Thanh Hoàng.

Lão giả này đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, nhưng không bị đám người Tô Dật phát hiện.

Phải biết rằng, ở đây có ba vị cường giả Hoàng cấp, còn có một vị Tô Tiểu Soái có thể so với Hoàng cấp, người có tu vi thấp nhất chính là Tô Dật, nhưng cũng là một vị Nguyên Hư cảnh!

Nhiều cường hãn như vậy cũng không thể phát hiện tên lừa gạt này đến gần, có thể thấy được tên kia chắc chắn không đơn giản!

Hoặc là, lão giả này có thủ đoạn cực cao minh che dấu hơi thở, hoặc là tu vi thâm hậu, vượt xa những người ở đây!

Nhưng bất luận là khả năng nào cũng đại biểu người này có chỗ bất phàm.

- Chủ nhân, chúng ta nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Âm Dương Minh Hoàng cũng đi tới bên cạnh Tô Dật, nhẹ giọng nói.

Hiện giờ lão giả này có thể sẽ không tạo ra quá nhiều uy hiếp với đám người Tô Dật, dù sao tên đó có chút thần trí mơ hồ, nhưng hắn vẫn có thể làm cho đám người Tô Dật bại lộ tung tích.

Nếu như vậy, có thể sẽ có hại nhiều hơn lợi.

- Lão nhân gia, số thịt nướng này cho ngươi, chúng ta đi trước!

Tô Dật không muốn dây dưa nhiều, cầm số thịt thú vật đã nướng chín đưa cho lão giả, thậm chí chỉ giữ nửa nồi canh thịt.

Sau đó, hắn liền dẫn bốn người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Hoàng Kiện, Tô Tiểu Soái trực tiếp rời đi.

- Dùng công pháp đổi thịt nướng đi, cái này ngươi cầm lấy!

Trước khi Tô Dật rời đi, lão giả nhét vào tay hắn một cuốn thư tịch đã buộc chỉ, sau đó không quan tâm đến đám người Tô Dật, trực tiếp một tay cầm thịt nướng, một tay cầm nồi, bắt đầu ăn thịt uống canh, thỉnh thoảng lại phát ra mấy tiếng xuýt xoa tán thưởng.

- Công pháp gì chứ, chỉ là một cuốn sách vứt đi, chùi đít còn sợ cứng!

Sau khi Tô Dật đi rất xa, nhìn cuốn thư tịch trong tay, lộ ra nụ cười khổ.

Kết quả đúng như hắn đã sớm quan sát, đây chính là một quyển thư tịch bình thường, bên trong chẳng qua viết về một thiên dã sử phàm tục, căn bản không có công pháp gì.

Lão lừa gạt này cũng không biết lai lịch như thế nào, làm cho người ta cảm giác rất thần bí.

Nhưng hiện tại đã thoát khỏi, hi vọng sau này đừng gặp lại thì tốt hơn!

Ban đêm, đám người Tô Dật tìm một sơn động cư trú, nghỉ qua đêm.

Tô Dật tiến vào không gian thần bí kiểm tra tình huống của Phệ Linh Hoàng, thấy quả nhiên là đang trong thời gian đột phá, đại khái cũng phải mất mấy ngày mới có thể kết thúc.

- Các ngươi vào trong không gian trước đi, ta ở bên ngoài xem tình hình, đợi sau khi Phệ Linh Hoàng đột phá, chúng ta sẽ cùng nhau làm một chuyến lớn!

Khi trời hừng sáng, Tô Dật an trí Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Hoàng Kiện, Tô Tiểu Soái vào trong không gian thần bí.

Tô tiểu soái ồn ào đòi ra, nhưng vẫn bị Tô Dật ép ở bên trong.

Nếu có một mình hắn bên ngoài..., có Dịch Dung Thuật không sợ bị người khác phát hiện thân phận, ngược lại có Tô Tiểu Soái ở bên cạnh có thể sẽ không an toàn.

- Các ngươi có nghe nói không, chỗ này gần đây lại xuất hiện một mỏ nguyên thạch!

Khi Tô Dật đang đi trong rừng, vô tình nghe thấy mấy tán tu đang nói chuyện.

- Ta cũng nghe nói, nghe nói chỗ xuất hiện là địa bàn của Thất Tinh Kiếm Tông, biên giới tây nam của Kiếm Tinh thành. Mỏ tài nguyên này không phải mới xuất hiện gần đây, mà đã sớm bị Thất Tinh Kiếm Tông phát hiện, hơn nữa chuẩn bị khai thác. Nhưng bọn họ luôn giấu kín thông tin này, cho đến gần đây mới truyền ra.

Bên cạnh, có người bổ sung nói.

Cách đó không xa, Tô Dật dựng lỗ tai, cẩn thận lắng nghe tất cả thông tin.

Với thực lực hiện giờ của hắn, có thể bao quát đại đa số tu luyện giả, chỉ cần không gặp phải những tồn tại thế hệ trước, Tô Dật căn bản không cần sợ hãi.

Ngoài ra, thủ đoạn thu liễm khí tức của hắn vô cùng cao minh, cho nên cho dù khoảng cách không quá xa, mấy tán tu kia cũng không phát hiện cuộc nói chuyện của bọn họ đã bị người khác nghe thấy.

- Thì ra như vậy! Bọn họ muốn giấu kín mỏ nguyên thạch này cũng là bình thường, nhưng không ngờ cuối cùng vẫn bị lộ ra!

Tên tán tu mở miệng lúc đầu lại lên tiếng.

- Biết cũng có tác dụng gì, Thất Tinh Kiếm Tông là một trong số năm đại thế lực mạnh nhất gần đây. Nếu mỏ nguyên thạch kia đã bị bọn họ khống chế trong tay, vậy những người khác tựa hồ không có khả năng nhúng tay vào...,!

Lại có một tán tu bên cạnh tiếp lời, lên tiếng nói.

Năm tông môn mạnh nhất gần đây lần lượt là: Huyền Kiếm Môn, Thanh Minh Tông, Lục Hợp Tông, Thất Tinh Kiếm Tông, Kim Đao Tông. Nếu những người khác muốn tranh đoạt mỏ nguyên thạch này..., trừ phi liên hiệp với thế lực khác mới có thể giành được ưu thế.

Nhưng cho dù cuối cùng đoạt được mỏ tài nguyên kia thành công, đến lúc đó khẳng định cũng sẽ trầy da tróc vảy, kết quả lại tiện nghi cho người khác.

- Cũng không biết mỏ tài nguyên kia có lớn không, nếu cất giấu số lượng lớn, vậy Thất Tinh Kiếm Tông thật sự phát tài rồi!

Có người cảm thán, mang theo cả cảm giác ước ao.

- Phương hướng tây nam Kiếm Tinh thành!

Khi Tô Dật nghe thấy những lời này, trong lòng cũng bắt đầu suy nghĩ một số chuyện.

Thì ra Thất Tinh Kiếm Tông vừa phát hiện một mỏ tài nguyên nguyên thạch, thật đúng là vận khí quá tốt.

Lúc trước hắn vẫn cảm thấy kỳ lạ, một thế lực tam lưu như Thất Tinh Kiếm Tông lại lấy ra hai mươi vạn nhị tinh nguyên thạch để treo thưởng truy tìm tung tích của mình, coi như bỏ ra không ít tài lự.

Nhưng bây giờ xem ra, nếu đã có mỏ tài nguyên nguyên thạch kia, hai mươi vạn nhị tinh nguyên thạch đối với bọn họ mà nói, có lẽ cũng không phải số lượng quá lớn.

- Nguyên thạch à nguyên thạch, Tô gia gia ta đến đây!

Đột nhiên, trong hai mắt Tô Dật lộ ra quang mang phát sáng, tham lam liếm liếm miệng.

Hắn không nghe lén mấy tên tán tu nói chuyện nữa, mà trực tiếp xoay người rời đi, tiến về phương hướng Kiếm Tinh thành.

Ban đầu khi nghe được mình được Thất Tinh Kiếm Tông treo giải thưởng, Tô Dật vẫn suy nghĩ làm thế nào để thu được hai mươi vạn nhị tinh nguyên thạch kia vào tay, nhưng hắn suy nghĩ rất lâu vẫn không tìm ra chiến lược nào tốt.

Dù sao đó cũng là Thất Tinh Kiếm Tông, cường giả không ít, một khi bị bọn họ khám phá thân phận, đến lúc đó thật sự có thể rơi vào đường chết.

Nhưng hiện tại không giống với lúc trước, một mỏ tài nguyên nguyên thạch xuất hiện khiến cho hắn thấy được hi vọng.

Nếu nguyên thạch đã được khai thác đặt trong túi không gian, Tô Dật muốn lừa gạt từ trên tay người khác không phải là chuyện dễ, nhưng nếu là mỏ nguyên thạch còn chưa khai thác, thì người của Thất Tinh Kiếm Tông cũng không mang đi được!

- Phát tài rồi, phát tài rồi!

Tô Dật bất chợt cảm giác vô cùng kích động, cao hứng đi về phương hướng theo lời mấy vị tán tu.

Mối quan hệ giữa hắn và Thất Tinh Kiếm Tông có thể xem là thủy hỏa bất dung, đối phương tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn, cho nên Tô Dật cảm thấy, nếu có thể lừa được Thất Tinh Kiếm Tông một vố, đây tuyệt đối là một chuyện đại khoái nhân tâm.

Tô Dật đã rất quen thuộc với phương hướng của Kiếm Tinh thành, lần này muốn tìm được mỏ tài nguyên nguyên thạch kia, cũng không phải chuyện quá khó khăn, dọc đường nhất định có dấu vết gì đó để hắn tìm được.

- Tốt nhất có thể nghĩ cách trà trộn, đoạt được chút nào hay chút ấy, dù sao vẫn phải sống qua ngày!

Trong lòng Tô Dật ngổn ngang suy nghĩ, nhưng điều hắn nghĩ đến nhiều nhất là làm thế nào nắm được một chút nguyên thạch kia trong tay, có thể dùng để trả món nợ kếch xù ở Linh Bảo Các.

Dù sao hiện giờ mỏ tài nguyên Nam Cung Ngưng Nguyệt nói vẫn là chuyện chưa biết, cho nên lúc này Tô Dật vẫn vô cùng thiếu tiền!

Một đường mà đi, Tô Dật cũng không đi nhanh lắm, hắn hao tốn hơn một ngày, rốt cục cũng tới được vị trí sơn mạch đó.

Cũng chính ở chỗ này, hắn phát hiện có một số người đang qua lại dò xét.

Nhìn trang phục của những người này chính là đệ tử của Thất Tinh Kiếm Tông.

- Có lẽ chính là chỗ này!

Nhìn thấy những người kia, Tô Dật phỏng đoán, có thể mỏ tài nguyên nguyên thạch đang ở sâu trong ngọn núi này.

Thực lực của đám đệ tử dò xét bên ngoài cũng không phải quá mạnh, thậm chí có rất nhiều Nguyên Linh cảnh.

Những người này không uy hiếp được Tô Dật, nhưng nếu tiếp tục đi vào bên trong, sợ rằng sẽ đụng phải những người có thực lực mạnh hơn.

- Không biết nơi này có bao nhiêu cường giả chân chính trấn giữ!

Tô Dật nhíu mày, trong lòng bắt đầu tính toán.

Thất Tinh Kiếm Tông khẳng định rất coi trọng mỏ tài nguyên nguyên thạch này, cường giả Hoàng cấp tất nhiên không ít.

Muốn thần không biết quỷ không hay lẩn vào, khẳng định không dễ dàng, nếu động thủ, đến lúc đó sẽ có phiền toái không nhỏ.

- Làm sao đây?

Tô Dật bí mật núp trên một tán cây, gãi cằm, không ngừng suy tư.

Hắn nghĩ tới trước kia ở rừng rậm man yêu, bị Hắc Sát Môn chộp làm nô lệ, khai thác mỏ nguyên thạch.

Cũng không biết Thất Tinh Kiếm Tông có thói quen bắt nô lệ không, nếu có, Tô Dật cảm giác mình có thể bán mình làm nô lệ, chỉ cần có thể vào mỏ là tốt rồi.

- Không được không được, nếu ồn ào, nguyên thạch khai thác được nhất định sẽ bị người khác cất vào túi không gian, đây chính là tổn thất rất lớn!

Tô Dật lập tức hủy bỏ suy nghĩ này, bỗng dưng thấy đau lòng nhức óc.

Hắn không muốn làm trễ nãi thời gian, lấy nguyên thạch từ quặng mỏ sẽ dễ dàng hơn nhiều so với lấy trong túi không gian của cường giả Hoàng cấp.

Mỗi một miếng nguyên thạch bị cất vào túi không gian đều là tổn thất đối với Tô Dật, khiến người ta đau lòng!

Tô Dật vò đầu, chỉ chốc lát sau đột nhiên hai mắt sáng ngời, vỗ đầu một cái:

- Có cách rồi!

Ngay sau đó, hắn liền phi người từ trên ngọn cây xuống, thăm dò xung quanh một lúc, tìm được một chỗ bí mật, gọi bốn người Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng và Hoàng Kiện từ trong không gian thần bí ra ngoài.

Tiếp theo, khuôn mặt Tô Dật biến hóa, giải trừ dịch dung thuật, khôi phục diện mạo như cũ.

- Lão Đại, ngươi muốn làm gì?

Tô Tiểu Soái mỗi lần được thả ra đều vô cùng hưng phấn.

Hắn vừa nhìn vẻ mặt Tô Dật đang nở nụ cười đê tiện, cũng biết chủ nhân khẳng định đang suy nghĩ mưu ma chước quỷ gì đó.

- Hắc hắc!

Tô Dật cười thần bí, sau đó bắt đầu nói nhỏ với mấy người.

Không lâu sau, trong đôi mắt mấy vị Hoàng cấp cường giả cũng nhấp nháy ánh sáng, trên mặt thoáng hiện ra nụ cười lặng lẽ, tràn ngập mùi vị gian trá.

- Lão Đại, ngươi cũng thật gian trá!