Chương 1006
Nhưng Tô Dật có tự tin nhất định, kế hoạch của hắn không chỉ đơn giản như vậy, chỉ cần có thể thuận lợi thoát thân, không bị cường giả Nguyên Hoàng cảnh bao vây là được.
Phía sau, Nguyên Hoàng cảnh nhị trọng, trưởng lão của Thất Tinh Kiếm Tông cùng bốn đạo thân ảnh khác tập trung lại một chỗ.
Bốn người vừa tìm đến đều ở cấp bậc Nguyên Hoàng cảnh, nhìn qua tuổi tác khoảng từ 50 đến 70.
Trong bốn người có một vị Nguyên Hoàng cảnh tam trọng, hai vị Nguyên Hoàng cảnh tứ trọng, vị lão giả tóc trắng cuối cùng, cũng chính là người thoạt nhìn lớn tuổi nhất là Nguyên Hoàng cảnh lục trọng!
Năm vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh như vậy tập trung lại một chỗ, không cần nói cũng biết thực lực cường đại như thế nào.
- Thì ra là hung thủ giết chết Thiếu tông chủ, Lỗ hộ pháp, còn có Thanh Cương Liệt Thiên Hổ!
- Hai tên khốn khiếp này quả nhiên càn rỡ, lại dám xông vào địa bàn Thất Tinh Kiếm Tông ta!
- Không biết trời cao đất rộng, bọn chúng rõ ràng muốn chịu chết!
- Lần này, tuyệt đối không thể để bọn chúng tiếp tục chạy trốn! Mau đuổi theo!
Sau khi biết được hai người chạy trốn chính là hung thủ đánh chết Thiếu tông chủ và Lỗ hộ pháp, bốn người chạy tới đều vô cùng tức giận, sát cơ điên cuông.
Sau đó dưới chỉ thị của lão giả tóc trắng, mỗi người đều thi triển ra tất cả lực lượng của mình, nhanh chóng đuổi theo Tô Dật và Tô Tiểu Soái.
- Nhanh lên!
Cảm ứng được tình hình phía sau, Tô Dật không ngừng thúc giục Tô Tiểu Soái chạy trốn, mặc dù rất khẩn trương, nhưng trong nội tâm vẫn hưng phấn tới cực điểm.
Trước mắt diễn biến phát triển của chuyện này rất giống với dự đoán của hắn, điều này làm cho Tô Dật vô cùng vui vẻ.
Trong kế hoạch của hắn, sau khi hắn hiện thân trên địa bàn của Thất Tinh Kiếm Tông, nhất định sẽ dẫn tới sự truy sát đến cùng của đối phương.
Như vậy, Tô Dật có thể thu hút được các cường giả Nguyên Hoàng cảnh, sáng tạo cơ hội cho ba người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng và Hoàng Kiện.
Cho nên thời gian tiếp theo sẽ nhìn thấy ba người này.
...
Bên kia, ba người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng và Hoàng Kiện ẩn thân bên trong khe núi, cả người thu liễm khí cơ đến cực hạn.
- Quả nhiên, lại có bốn vị Nguyên Hoàng cảnh ra ngoài!
Nhìn thấy bốn người kia một đường đuổi theo Tô Dật và Tô Tiểu Soái, ánh mắt Thanh Hoàng lấp lánh, nhẹ giọng nói.
- Bên trong có lẽ còn có tồn tại Nguyên Hoàng cảnh, nhưng có lẽ cũng không nhiều lắm, với thực lực của ba người chúng ta có thể giải quyết!
Âm Dương Minh Hoàng ở bên cạnh tiếp lời.
Liên tiếp năm vị Nguyên Hoàng cảnh rời đi, đây là một cổ lực lượng cực kỳ cường đại, hơn nữa trong đó còn có một vị Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, cho dù là ba người bọn họ đối phó, cũng sẽ tương đối phiền toái.
Nhưng hiện tại thì tốt rồi, cho dù trong mỏ còn có những Nguyên Hoàng cảnh khác của Thất Tinh Kiếm Tông, tất nhiên cũng không quá nhiều.
- Chúng ta đi, tìm vị trí quặng mỏ trước đã!
Hoàng Kiện nói, sau đó liền cùng Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng nhẹ nhàng di chuyển trong khu rừng giữa dãy núi.
Tốc độ của ba người cực nhanh, chạy trong rừng núi như giẫm trên đất bằng, hướng về chỗ sâu trong sơn mạch.
Dọc theo đường đi có không ít đệ tử tuần tra của Thất Tinh Kiếm Tông, nhưng đều bị bọn họ nhất nhất né tránh, cho đến cuối cùng, ba người xuất hiện tại một gò núi thoạt nhìn cũng không phải đặc biệt hùng tráng.
- Chính là chỗ này!
Ánh mắt Thanh Hoàng chuyển động, nhìn thấy trên gò núi có một con đường dài hẹp, quanh co khúc chiết, nối thẳng vào trong, nhất định là đã được rất nhiều người thường xuyên đi lại tạo thành.
Hơn nữa, trên gò núi này, cứ cách nửa dặm lại có một thân ảnh canh gác, người nào cũng khí tức hùng hồn, tu vi đều ở Nguyên Chân cảnh trở lên, chắc chắn không bình thường!
Ngoài ra, còn có một số Nguyên Hư cảnh qua lại không ngừng tuần tra, có thể thủ vệ sâm nghiêm.
- Đi!
Âm Dương Minh Hoàng ra lệnh, ba người tiếp tục tiến lên.
Bọn họ muốn né tránh những thủ vệ kia cũng không phải chuyện gì đặc biệt khó khăn, cho nên một lúc sau, liền trực tiếp xuất hiện trên gò núi.
- Mỏ nguyên thạch này không nhỏ, có vẻ còn lớn hơn quan sát phía ngoài!
Sau khi bay qua gò núi, ba người rất nhanh thấy được tình cảnh khiến cho bọn họ có chút khiếp sợ.
Trên gò núi có một quặng mỏ khổng lồ, tối đen u ám, thật giống như cái miệng Ma Vương có thể há ra ăn thịt người.
Rất nhiều thân ảnh đang bận rộn, quần áo lam lũ, bộ dạng đều mỏi mệt, vừa nhìn đã biết là nô lệ. Rất nhiều đệ tử của Thất Tinh Kiếm Tông cầm trong tay trường kiếm, cao giọng quát những nô lệ này.
Điều làm cho ba người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng và Hoàng Kiện cảm thấy khiếp sợ, chính là kích thước ở đây phải lớn hơn ở trong tưởng tượng rất nhiều, tựa hồ chứa đựng không ít lượng tài nguyên khoáng sán, cả gò núi này cơ bản đều bị khai thác!
- Nguyên thạch đã khai thác khẳng định trực tiếp được thu thập, hoặc là được ai đấy mang trên người, hoặc là được đặt ở chỗ an toàn!
Ánh mắt Hoàng Kiện sáng quắc, không ngừng đánh giá chung quanh.
Nguyên thạch trải qua nỗ lực khai thác, bình thường đều sẽ được trực tiếp cất vào túi không gian, giao cho người nào có tu vi cường đại bảo vệ.
Hoặc là, Thất Tinh Kiếm Tông cũng có thể thi triển một vùng cấm chế, để đặt nguyên thạch, nhưng khả năng này rất nhỏ.
- Quả nhiên còn có hai Nguyên Hoàng cảnh ở lại canh giữ chỗ này, thực lực của Thất Tinh Kiếm Tông quả thật không tệ, không hổ là tồn tại gần đến thế lực nhị lưu!
Âm Dương Minh Hoàng cũng chớp động con ngươi, nói.
Theo cảm giác của hắn, trên gò núi có một cửa động, ở trong đó, tồn tại hai đạo khí tức cường đại.
- Nếu như chỉ có hai người..., vậy thì tương đối dễ giải quyết! Một Nguyên Hoàng cảnh tam trọng, một Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, mỗi người một tên, có thể nhanh chóng giải quyết!
Thanh Hoàng gật đầu, tất cả đều trong cảm ứng của hắn.
Hai vị Nguyên Hoàng cảnh canh giữ, một vị Nguyên Hoàng cảnh tam trọng, tên còn lại là Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, có thể nói rất cường đại.
- Trực tiếp tiêu diệt, hi vọng nguyên thạch sẽ nằm trên người Nguyên Hoàng cảnh lục trọng!
Âm Dương Minh Hoàng nhẹ giọng nói, mang theo sát khí nồng đậm.
- Những Nguyên Hư cảnh khác giao cho ta!
Hoàng Kiện cũng mở miệng.
Sau đó, ba người trao đổi ánh mắt, liền trực tiếp xê dịch, trong nháy mắt bắn nhanh về hướng cửa động.
- Người nào!
Động tác như vậy rốt cục cũng không trốn khỏi theo dõi của thủ vệ ở đây, nhất thời có người giật mình hét lớn.
Nhưng đám người Thanh Hoàng cũng không thể để ý đến bọn hắn, thân hình như điện, trực tiếp tiến vào trong cửa động.
Ngay sau đó, trong động liền truyền ra một tiếng hét lớn nổi giận, đồng thời còn tồn tại cảm giác kích động khó có thể kềm chế.
Rất nhanh, có chiến đấu mãnh liệt phát sinh, năng lượng đáng sợ trong tung hoành kích động, thoáng chốc đã chấn động phủ thành nát bấy, có mấy đạo thân ảnh trong đó lại xông ra.
Thanh Hoàng trực tiếp đối chọi với cường giả Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, cả hai bên đều tiến hành giao thủ kinh khủng, từ trong tay hai người đánh ra từng mảnh quang mang lóng lánh, mang theo năng lượng vô cùng, còn có lực hủy diệt đáng sợ!
Chỉ có điều có thể rõ ràng nhìn ra, lúc này Thanh Hoàng đang gắt gao áp chế cường giả Nguyên Hoàng cảnh lục trọng.
Tu vi Nguyên Hoàng cảnh lục trọng chống lại man yêu thú Yêu Hoàng cảnh ngũ trọng, đúng là vẫn còn yếu hơn một bậc.
Nhưng Thanh Hoàng muốn nhanh chóng đánh chết lão giả này ngay lập tức cũng rất khó làm được.
Ở bên còn lại, tình cảnh hoàn toàn bất đồng.
Nhìn thấy vÂm Dương Minh Hoàng quang mang hắc bạch lượn lờ, tựa như tấm lụa vắt ngang trời, một đạo chưởng ấn bàng bạc từ trong tay hắn đánh ra, ngang nhiên đánh lên bộ ngực một vị lão giả khoảng tầm năm mươi tuổi.
- Phụt.
Thân thể lão giả tựa như con diều bị đứt dây bay ra ngoài, trong miệng phun ra máu tươi, tạo ra một đường máu bay giữa hư không.
Ngay sau đó, Âm Dương Minh Hoàng vội vàng đuổi theo, nhanh chóng truy kích, một lần nữa tung ra chưởng ấn!
Thực lực đáng sợ bộc phát, năng lượng hung mãnh điên cuồng thổi quét, trực tiếp chấn thân thể lão giả thành một đoàn huyết vụ.
Sau đó, Âm Dương Minh Hoàng cũng không thèm nhìn, trực tiếp xoay người, hợp tác với Thanh Hoàng xuất thủ, vây công cường giả Nguyên Hoàng cảnh ngũ trọng.
Ngoài bọn họ ra, Hoàng Kiện cũng đang chiến đấu với một nhóm người, nhưng những người này đều là tồn tại Nguyên Hư cảnh.
Với tu vi Nguyên Hoàng cảnh của Hoàng Kiện, tựa như hổ vào bầy dê, tiến hành tuyệt đối bóp áp, từng đạo thân ảnh bị hắn đánh cho hộc máu bay ngược, bị thương nặng không nhẹ.
Tất cả những cảnh tượng này đều bị đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông tận mắt nhìn thấy.
- Có người xông vào mỏ quặng của Thất Tinh Kiếm Tông ta, thực lực quá mạnh!
- Những trưởng lão khác hình như đều đã ra ngoài đuổi theo người nào đó, chỉ có hai vị trưởng lão ở chỗ đây, lần này sợ là lớn chuyện rồi!
- Lưu trưởng lão bị đánh chết rồi, nguy rồi!
- Hai người kia quá cường hãn, một mình Niếp trưởng lão sợ không chống lại được!
Gò núi này cũng không phải đặc biệt rộng lớn, khắp nơi đều đứng đầy người, rất nhiều người mang theo cảm giác chấn động nhìn cảnh tượng trước mặt, trong ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Thực lực của Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng khiến mọi người cảm thấy tuyệt vọng.
Lưu trưởng lão là Nguyên Hoàng cảnh tam trọng lại bị đánh chết trong nháy mắt, chỉ còn Niếp trưởng lão Nguyên Hoàng cảnh lục trọng.
Nhưng nhìn tình hình trước mắt, sợ rằng hắn cũng không chống đỡ được.
Đám đệ tử của Thất Tinh Kiếm Tông vô cùng lo lắng, nếu như Niếp trưởng lão cũng bị đánh chết..., vậy đến lúc đó mỏ quặng này còn có thể là của Thất Tinh Kiếm Tông sao?
Chuyện đến bước này, cho dù là người ngu đi nữa cũng có thể nghĩ ra, mấy vị trưởng lão của Thất Tinh Kiếm Tông lúc trước, sợ là đã trúng kế điệu hổ ly sơn của người ta rồi!
- Mau truyền tin về trong tông, báo tin cho mấy vị trưởng lão rời đi lúc trước, bằng không hôm nay ở đây sẽ xảy ra đại sự!
Có một số đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông vẫn tồn tại lý trí lên tiếng.
Sau lời nhắc nhở của hắn, có mấy người móc ra vật truyền tin trong lồng ngực, rót vào nguyên khí, sau đó phóng lên cao, thả ra tín hiệu khổng lồ.
- Hắc hắc... Hiện tại mới phản ứng đã muộn rồi! Lão gia này, có trách thì trách ngươi là người của Thất Tinh Kiếm Tông, cho nên hôm nay chỉ có thể giết ngươi!
Thanh Hoàng cười lạnh lên tiếng, đánh ra một đạo quyền ảnh ngang trời, giống như giao long xuất động, kèm theo một tiếng thú rống kinh khủng, làm cho da đầu tê dại!
Sau khi một kích này đánh trúng lồng ngực của lão giả Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, thân thể liền trực tiếp bị đánh lạc giữa không trung, hung hăng ngã trên gò núi!
- Đi chết đi!
Âm Dương Minh Hoàng lạnh lùng mở miệng, trong nháy mắt đuổi theo.
Một luồng lực lượng hùng hồn xuyên qua cơ thể hắn, cuối cùng hội tụ đến bàn tay, vỗ lên trên ót lão giả kia!
- Ầm.
Lão giả vỡ não, huyết nhục văng khắp nơi.
Toàn bộ gò núi, trong nháy mắt phảng phất như đóng băng, xuất hiện một hiện tượng im lặng kỳ quái.