Chương 1007
Lưu trưởng lão chết rồi, Niếp trưởng lão cũng bị đánh chết!
- Hai người kia thực lực thật đáng sợ, thật sự quá kinh khủng!
- Chúng ta không ở đây được rồi, chạy mau!
Sau giây phút yên lặng ngắn ngủi, đám người củaThất Tinh Kiếm Tông cuối cùng mới kịp phản ứng.
Trong lòng đám đệ tự này đều vô cùng hoảng sợ khó an, tất cả đều chạy về hướng dưới gò núi, làm chim thú tán loạn.
Thực lực củaThanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Hoàng Kiện thật sự đáng sợ, hai vị trưởng lão Nguyên Hoàng cảnh cũng không chống lại được, nếu bọn họ ở lại, sợ rằng chỉ có một con đường chết!
Trong lúc nhất thời, trên gò núi là quang cảnh hỗn loạn.
Đám nộ lệ đào mỏ cũng nhanh chóng chạy vội xuống núi, bọn họ biết đây là một cơ hội bỏ trốn trời cho.
Nếu như lúc này không trốn..., muộn một chút khẳng định trốn không thoát!
Ba người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Hoàng Kiện căn bản không quan tâm đến mấy chuyện này, đám đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông và nô lệ bỏ trốn, căn bản không ảnh hưởng được đến đại cục.
Bọn họ lại không có ý định tiếp nhận mỏ tài nguyên khoáng sán này, giữ lại những người đó cũng không có tác dụng.
- Túi không gian!
Thanh Hoàng tìm được mấy túi không gian trên người lão giả Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, cũng không thèm liếc mắt nhìn liền trực tiếp thu vào.
Túi không gian trên người Nguyên Hoàng cảnh tam trọng trước khi chết, cũng rơi vào trong tay Âm Dương Minh Hoàng.
- Lục soát lại một lần nữa, lấy hết tất cả những vật hữu dụng, có lẽ còn nguyên thạch đã khai thác, nhưng chưa kịp thu lại!
Tầm mắt Thanh Hoàng di động, tiến hành quan sát.
Sau đó, ba đạo thân ảnh lại nhảy lên, tìm kiếm một lần nữa trong mỏ tài nguyên nguyên thạch.
⚝ ✽ ⚝
Bên kia, Tô Dật và Tô Tiểu Soái một người một chim chạy trốn cực nhanh.
Bọn họ cũng không dám chậm lại, dù sao lúc này đã có một vị Nguyên Hoàng cảnh lục trọng đuổi giết phía sau, cũng không phải là chuyện có thể đùa giởn!
Cho dù Tô Tiểu Soái dùng hết toàn lực, cũng có thể cảm giác được người đuổi giết phía sau càng ngày càng gần.
Tầng thứ tu vi hiện giờ của hắn vẫn kém đi không ít!
- Mau hành động theo kế hoạch!
Trong lúc chạy trốn, Tô Dật mở miệng, nói với Tô Tiểu Soái.
Tô Tiểu Soái ngầm hiểu, trực tiếp hạ xuống, chui vào một mảnh rừng rậm.
Mượn cây cối che dấu, bọn họ nhanh chóng thoát đi.
Tiện đà, khi đi ngang qua một ngọn núi nhỏ,thân hình Tô Dật và Tô Tiểu Soái trong nháy mắt nhoáng một cái, chui vào một sơn động.
- Mau!
Tô Dật vội vàng triệu hồi không gianthần bí, cùng Tô Tiểu Soái tiến vào bên trong.
- Chủ nhân!
Sau khi bọn họ tiến vào không gian thần bí, một giọng nói vang lên bên taiTô Dật.
Dõi mắt nhìn lại, thấy Phệ Linh Hoàng đã thức tỉnh, ánh mắt đầy kích động nhìn Tô Dật, trong ánh mắt có vẻ cảm kích.
- Ngươi đột phá thành công rồi!
Tô Dật thấy thế, nhất thời mừng rỡ, nhưng vội vàng nói:
- Không kịp giải thích nữa, đợi lát nữa chúng ta cùng nhau ra ngoài, ngươi đừng nói quá nhiều là được rồi!
Sau khi nói xong, Tô Dật lập tức thi triển dịch dung thuật.
Rất nhanh, diện mạo của hắn phát sinh biến hóa cực lớn, trực tiếp từ thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, biến thành một đại hánchừng ba mươi tuổi.
Không chỉ như thế, khí tức trên người hắn cũng phát sinh biến hóa, hoàn toàn không giống vớilúc trước.
Tô Dật lại lấy từ trong túi không gian ra một bộ y phục khác, thay đổi bộ quần áo đang mặc trên người, sau đó liền kéo Phệ Linh Hoàng đi ra khỏi không gianthần bí.
- Ngươi muốn làm gì?
Phệ Linh Hoàngcó chút khó hiểu, hoàn toàn không biết Tô Dật đang định làm gì.
Khi nhìn thấy Tô Dật thi triển dịch dung thuật, hắn cũng rất khiếp sợ, nhưng nhìn bộ dạng gấp gáp của Tô Dật, Phệ Linh Hoàng dĩ nhiên sẽ không hỏi nhiều.
Nếu nhận Tô Dật làm chủ, chiếm được chỗ tốtkhó có thể tưởng tượng từ chỗ Tô Dật, vậy hắn sẽ cam tâm làm việc vì Tô Dật.
- Không có thời gian nói, bây giờ ngươi bắt đầu truy sát ta, sau khi đụng phải người của Thất Tinh Kiếm Tông vẫn tiếp tục như thế, nhưng không nên bại lộ thân phận của ta, hơn nữa làm chúng ta càng cách xa bọn họ càng tốt!
Tô Dật dặn dò xong, nhanh chóng lao ra khỏi sơn động.
Quả nhiên đúng vào lúc này, liên tiếp năm đạo thân ảnh ngang trời lướt tới, khi cảm giác được tồn tại của Tô Dật, bọn họ liền trực tiếp phủ xuống, đối phương vừa vặn đang đứng trực diện.
- Không phải tiểu tử kia!
Sau khi nhìn thấy Tô Dật, phát hiện trước mặt là một hán tử chừng ba mươi tuổi, lão giả không khỏi nhíu mày.
- Đừng cản trở ta!
Tô Dật dịch dung thành đại hán giận quát một tiếng, trong tay cầm đại đao, hét lớn vớinăm vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh của Thất Tinh Kiếm Tông đang đứng đối diện.
Vừa nói chuyện, đồng thời hắn trực tiếp xông thẳng về phía trước, giống như vô cùng gấp gáp, phảng phất nếu như năm người trước mắt không nhường đường, hắn sẽ vung một đao trực tiếp đánh xuống.
- Tiểu tử ngươi muốn chết...
Lão giả Nguyên Hoàng cảnh nhị trọng nhất thời gầm lên, tiểu tử này cũng thật không biết trời cao đất rộng, dám nói với năm người bọn họ như thế.
Nhưng khi hắn chuẩn bị xuất thủ, cho tiểu tử này một chút giáo huấn, một giọng nói từ phía trước bỗng nhiên truyền tới.
- Loài người, xem hôm nay ngươi có thể trốn đi đâu!
Giọng nói, mang theo uy nghiêm cùng bá đạo, phảng phất như từmiệng một pho tượng hoàng giả.
Tiếp theo, trongtầm mắt của năm người Thất Tinh Kiếm Tông, một thân ảnh thấp bé tựa như trẻ nhỏ từ hư không phi tới, lao thẳng tới hướng hán tử ba mươi tuổi.
- Phệ Linh Hoàng, là ngươi!
Lão giả Nguyên Hoàng cảnh lục trọng sửng sốt, nhìn thân ảnh nhỏ bé kianói.
Hắn dĩ nhiên biết Phệ Linh Hoàng, cũng biết chỗ hung hãn của người đó, bởi vậy trong ngôn ngữ cũng có chút khách khí.
-Người của Thất Tinh Kiếm Tông?
Phệ Linh Hoàng liếc nhìn mấy người, lạnh nhạt nói.
- Xin hỏi Phệ Linh Hoàng một chuyện, chúng ta đang tìm một vị thiếu niên và một con chim nhỏ, xin hỏi Phệ Linh Hoàng có nhìn thấy bọn họ từ bên đó qua đây không?
Lão giả của Thất Tinh Kiếm Tông ôm quyền nói với Phệ Linh Hoàng.
Hắn một lòng chỉ muốn tìm được Tô Dật và Tô Tiểu Soái, nhưng lúc này lại để mất tung tích của bọn họ, điều này làm cho lão giả có phần tức giận.
Nhìn thấy Phệ Linh Hoàng tựa hồ từ bên kia tới đây, có lẽ đối phương đã nhìn thấy tung tích của bọn người kia cũng không chừng.
Nhưng câu trả lời của Phệ Linh Hoàng hiển nhiên khiến cho bọn họ thất vọng:
- Chưa từng thấy!
Sau khi nói xong, ánh mắt Phệ Linh Hoàng trực tiếp chăm chú nhìn đại hán ba mươi tuổi Tô Dật đã giả trang, nói với người của Thất Tinh Kiếm Tông:
- Các ngươi đuổi theo người các ngươi muốn đuổi đi, giao tiểu tử này lại cho ta là được rồi.
Nghe thấy câu này, hán tử ba mươi tuổi tựa hồ vô cùng khẩn trương, không kìm lòng nhích gần về phía đámngười củaThất Tinh Kiếm Tông, vội vàng nói:
- Chư vị, một người một chim các ngươi nói vừa rồi ta có nhìn thấy, chỉ cần các ngươi có thể cứu ta, ta sẽ nói cho các ngươi biết hướng đi của bọn họ!
Bộ dạng của hắn có vẻ rất kinh hoảng, tựa hồ rất sợ rơi vào trong tay Phệ Linh Hoàng.
- Ngươi đã nhìn thấy? Nói mau!
Một người trong nhóm trưởng lãoThất Tinh Kiếm Tông nhất thời kéo cánh tay Tô Dật, lạnh giọng quát.
- Các ngươi dẫn ta đitrước, ta nhất định sẽ nói cho các ngươi biết!
Tô Dật vội vàng bảo đảm.
- Thất Tinh Kiếm tông, các ngươi phải hiểu rõ, người này là của ta!
Đúng lúc này, Phệ Linh Hoàng phát ra tiếng quát lạnh, mang theo mấy phần tức giận.
Lão giả Nguyên Hoàng cảnh lục trọng của Thất Tinh Kiếm Tông vốn muốn nói điều kiện với Phệ Linh Hoàng, nhưng sau khi nghe thấy lời này, nhất thời quyết định thôi.
Hắn quay đầu, nhìn Tô Dật nói:
- Được, ta đáp ứng ngươi! Nhưng ngươi phải nói cho chúng ta hướng đi của bọn chúng, đến lúc đó chúng ta sẽ dẫn ngươi cùng đi! Nhưng nếu ngươi muốn gạt chúng ta, mặc dù thoát khỏi Phệ Linh Hoàng,Thất Tinh Kiếm Tông ta cũng sẽ cho ngươi sống không bằng chết!
Lão giả nói rất nhỏ, nhưng hàm chứa ý tứ sát phạt nồng đậm.
Nhưng ý tứ của những lời này vô cùng sáng tỏ, nếu như hán tử ba mươi tuổi này muốn muốn đi cùng bọn hắn, như vậy nhất định phải nói ra hướng đi của hai người kia trước.
Những lời phía sau, nghe như là uy hiếp, nhưng càng giống là một loại bảo đảm.
- Khá khen cho Thất Tinh Kiếm tông các ngươi, quả nhiên là muốn đối đầu với bổn hoàng?
Phệ Linh Hoàngnghe thấy tất cả những lời này, sắc mặt đã băng lạnh, cả người toát ra khí băng hàn, làm cho linh hồn người ta run rẩy!
- Hừ! Phệ Linh Hoàng, Thất Tinh Kiếm Tông ta sợ ngươi sao!
Nghe thấy lời này, lão giả của Thất Tinh Kiếm Tông hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó quay sang nói với đại hán do Tô Dật giả trang:
- Tiểu tử nói mau, nếu làm trễ nãi thời gian, ta không ngần ngại giúp Phệ Linh Hoàng trực tiếp giết ngươi!
Lời nói của hắn vô cùng lạnh lùng, phảng phất như không còn kiên nhẫn.
- Được!
Tô Dật nhất thời rất vui vẻ, giống như hoàn toàn tin tưởng lời nói củaThất Tinh Kiếm Tông, lập tức chỉ vào một phương hướng, nói:
- Hai người bọn hắn đi về hướng bên kia, nhưng trên ngườibọn hắn thoạt nhìn có chút kỳ quái, tựa hồ có thể che dấu khí tức, đi qua người ta mới bị ta nhìn thấy.
Hắn nói như cảm thấy có chút kỳ lạ, còn ra sức giải thích.
Nếu cứ như vậy, người của Thất Tinh Kiếm Tông có lẽ sẽ tin.
- Thất Tinh Kiếm tông, ta khuyên các ngươi chớ sai lầm!
Phệ Linh Hoàngnổi giận, lập tức tức giận quát lớn, cả người sát khí sôi trào, lan tràn trong hư không.
Sợ rằng chỉ cần người củaThất Tinh Kiếm Tông mang Tô Dật rời đi..., hắn sẽ lập tức xuất thủ.
- Chư vị tiền bối, các ngươi mau dẫn ta đi đi!
Tô Dật nhìn đám người của Thất Tinh Kiếm Tông, vội vàng khẩn cầu, dáng vẻ tựa hồ như hoàn toàn không muốn ở đây thêm giây phút nào.
Nhưng lão giả Nguyên Hoàng cảnh lục trọng cũng dữ tợn mỉm cười, ngón tay liên tiếp điểm mấy cái lên người Tô Dật, hoàn toàn phong ấntu vi của hắn, khiến cho hắn không cách nào nhúc nhích.
- Phệ Linh Hoàng, chúng ta chỉ muốn biết tin tức mà thôi, tiểu tử này giao cho ngươi, chúng ta từ biệt!
Lão giả đưa tay nhấc Tô Dật lên, ném cho Phệ Linh Hoàng.
Sau đó, theo lời của hắn, năm vị trưởng lão của Thất Tinh Kiếm Tông trực tiếp xuyên không mà đi, cũng không thèm nhìn lại Tô Dật một cái.
- Bọn chúng tuyệt đối trốn không quá xa, chúng ta mau đuổi theo!
Trên không chỉ để lại một đạo dư âm, truyền tới trong tai Tô Dật vàPhệ Linh Hoàng.
- Chủ nhân, ngươi không sao chứ!
Nhìn thấy đám người Thất Tinh Kiếm Tông rời đi, Phệ Linh Hoàng lập tức giải trừ cấm chế trên cơ thể Tô Dật.
- Hô...
Tô Dật vuốt vuốt cánh tay, cảm thấy một chút đau đớn, đây là chỗ lúc trước bị lão giả kia túm phải.
Nếu như không phải vì hắn có thân thểkim cương, sợ rằng cánh tay này đã có thể bị lão giả kia phế bỏ.
- Rốt cục cũng lừa được bọn chúng, chúng ta đi mau, còn rất nhiều chuyện phải làm, tiếp theo đến phiên ta biểu diễn!
Tô Dật kéo Phệ Linh Hoàng, vội vàng chạy vềphương hướngmỏ quặngcủa Thất Tinh Kiếm Tông.
Phệ Linh Hoàng bộc phát tu vi, mang theo Tô Dật, tốc độ của hắn so với lúc Tô Tiểu Soái mang theo Tô Dật vẫn nhanh hơn một chút.
Cũng chính lúc này, Tô Dật mới rốt cục nghĩ đến, Phệ Linh Hoàng đã đột phá đến Yêu Hoàng cảnh ngũ trọng rồi!