← Quay lại trang sách

Chương 1014

Người đến mặc một bộ áo bào màu lam nhạt, bên hông thắt một đai lưng màu vàng, là một người trung niên.

Theo thân ảnh hắn phủ xuống, một luồng uy áp mạnh mẽ tràn ngập trong không gian, khí tức Nguyên Hoàng cảnh khuếch trương, trực tiếp trấn áp hai lão giả kia!

- Quý chưởng môn!

Nhìn thấy người này, Tô Dật đang chuẩn bị mở ra không gian thần bí, không khỏi sửng sốt.

Người vừa tới làm sao hắn không nhận ra, không phải là chưởng môn Quý Thiên Phục của Huyền Kiếm Môn sao?

Dưới ánh mắt hiếu kỳ của hắn, Quý Thiên Phục đi tới, cũng không nói nhiều, chính là ngang nhiên đánh ra hai chưởng, trong nháy mắt đánh lên lồng ngực hai vị lão giả Nguyên Hư cảnh!

- Phụt...

- Phụt...

Trong hai tiếng vang trầm muộn, hai vị lão giả trực tiếp nổ thành hai luồng huyết vụ!

Trước mặt cường giả Nguyên Hoàng cảnh, tu vi Nguyên Hư cảnh hoàn toàn không chịu nổi một kích!

- Ngươi là... Ngươi là...

Cách đó không xa, ba người còn sống thấy vậy, tựa như nhìn thấy quỷ, sắp bị hù dọa đến tè ra quần.

Trong bọn họ cũng có người từng gặp chưởng môn Quý Thiên Phục của Huyền Kiếm Môn, lúc này nhìn thấy, làm sao lại không hoảng hốt!

- Chết đi!

Nhưng Quý Thiên Phục vẫn không nói nhiều, vừa thốt ra một đạo thanh âm lạnh lùng, đồng thời thân hình của hắn cũng xuất hiện trước mặt ba người kia.

Lại có ba tiếng trầm muộn vang lên, ba người kia cũng hóa thành huyết vụ, chết không nhắm mắt!

- Không hổ là Nguyên Hoàng cảnh!

Tất cả cảnh tượng này đều hiện ra trước mặt Tô Dật, hắn có cảm giác kinh hãi, nhất thời ngây ngẩn cả người.

- Không cần lo lắng nữa, đi mau!

Thân ảnh Quý Thiên Phục chợt lóe, đi tới bên cạnh Tô Dật, cũng không quản hắn có muốn nói cái gì hay không, lúc này liền túm lấy cánh tay của hắn, trong nháy mắt nhanh chóng rời khỏi nơi này!

Trong nháy mắt, Tô Dật và Quý Thiên Phục đều biến mất không thấy gì nữa.

Sau khi bọn họ rời đi không bao lâu, ba đạo thân ảnh từ phía xa lướt tới, định trụ thân hình.

Nếu như Tô Dật vẫn còn ở đây..., hắn nhất định sẽ nhận ra ba người này, chính là Nguyên Hoàng cảnh cường giả của Kim Đao Tông, tông chủ Dương Bách Côn.

- Lả tả...

Ba người Dương Bách Côn vừa tới, chỉ dò xét một chút, còn chưa kịp trao đổi, hư không lại một trận lay động.

Tiện đà lại có năm đạo thân ảnh nhanh chóng đi tới, phân thành hai phe đứng đối diện với bọn họ, chính là năm vị Nguyên Hoàng cảnh trưởng lão trước kia trấn thủ mỏ quặng của Thất Tinh Kiếm Tông.

- Người vừa phát ra tin tức là của Kim Đao Tông ta, hiện tại toàn bộ đã chết!

Sắc mặt Dương Bách Côn âm trầm, đen như sắp chảy ra nước.

- Bên cạnh tiểu tử kia có mấy vị Hoàng cấp cường giả, bọn họ không ngăn được cũng hợp lý!

Trưởng lão cầm đầu của Thất Tinh Kiếm Tông cũng lạnh như băng, tiếp tục nói:

- Lòng lợn thối đó tuyệt đối chạy không xa, đuổi theo cho ta!

Tiếp theo, hắn không để ý tới mấy người Dương Bách Côn của Kim Đao Tông, một lần nữa mang theo cường giả của Thất Tinh Kiếm Tông đuổi theo.

- Ta cũng không tin, ngươi có thể chạy trốn dưới sự đuổi giết của lưỡng đại tông môn Kim Đao Tông và Thất Tinh Kiếm Tông!

Cảm nhận được này mùi huyết tinh tràn ngập xung quanh, hai mắt Dương Bách Côn lạnh lùng tới cực điểm, hai bàn tay nắm chặt, phát ra tiếng “răng rắc, cắn răng nói:

- Lòng lợn thối, nếu không bầm thây ngươi thành vạn đoạn, Dương Bách Xuyên ta thề không làm người!

Hắn vung tay lên, cũng mang theo cường giả bên cạnh, truy tìm một tia khí cơ lúc có lúc không.

Sau khi hai nhóm người này rời đi không lâu, tông chủ Nhiễm Kiếm Hiên cùng một vị Nguyên Hoàng cảnh của Thất Tinh Kiếm tông cũng xuất hiện ở đây, ngoài ra, những cường giả khác của hai Đại tông phái cũng có không ít người tìm đến, ngay sau đó tiếp tục đuổi theo.

Bên kia, Tô Dật dưới sự hướng dẫn của Quý Thiên Phục, đi tới một giải đất trống trải.

Nơi này đang tụ tập không ít người, Tô Dật dõi mắt quan sát, ước chừng có mười mấy đệ tử trẻ tuổi tụ tập, quần áo trên người bọn họ đều có dấu hiệu của Huyền Kiếm Môn, Quý Hàm Nặc cũng ở trong đó.

Ngoài ra, còn có mấy vị tuổi tác có vẻ đã cao, vừa nhìn liền biết là lão cường giả của Huyền Kiếm Môn.

- Đa tạ Quý chưởng môn cứu giúp!

Tô Dật được Quý Thiên Phục dẫn tới một bên, sau khi thấy rõ tình thế, lập tức chắp tay nói tạ ơn.

Đến hiện tại hắn vẫn không rõ, Quý Thiên Phục đột nhiên xuất hiện chính là vì cứu hắn.

Mà cũng chính vì đối phương kịp lúc chạy tới, khiến cho Tô Dật cũng không cần gọi đám người Thanh Hoàng ra ngoài đánh chết những người kia, hơn nữa còn thoát khỏi truy binh!

Mặc dù trong nội tâm, Tô Dật cảm giác giữa mình và Quý Thiên Phục cũng không có giao tình quá sâu sắc.

- Tiểu tử ngươi thật biết cách gây chuyện, lại làm ra động tĩnh lớn như vậy!

Quý Thiên Phục liếc hắn một cái, nhưng ngay sau đó cười nói:

- Nhưng, người ngươi nên chân chính tạ ơn không phải là ta!

Lúc nói chuyện, hai mắt bất giác nhìn về phía thân ảnh xinh đẹp bên cạnh, nụ cười trêu chọc.

- Cha!

Khuôn mặt Quý Hàm Nặc đột nhiên đỏ bừng, cáu giận trừng mắt nhìn Quý Thiên Phục, ngược lại nhìn Tô Dật đầy thẹn thùng, chỉnh đốn thần sắc hỏi:

- Tô Dật ngươi không sao chứ?

Quý Hàm Nặc nhấp nháy đôi mắt sáng ngời, mặc dù che dấu rất kỹ, nhưng Tô Dật vẫn có thể nhìn ra tâm tình quan tâm đối với mình.

Tô Dật lúc này vẫn đang dùng dịch dung thay đổi tướng mạo, cho nên lúc trước Quý Hàm Nặc vẫn nhìn hắn hồi lâu, cho đến khi Quý Thiên Phục nói chuyện, lại nghe giọng nói của Tô Dật, hắn mới xác định người trước mắt thật sự là Tô Dật!

- Đa tạ Hàm Nặc cô nương, ta không sao!

Tô Dật dành cho nàng một nụ cười ôn hòa, trong lòng cũng sinh ra vài phần ấm áp.

Kể từ khi tới Hỗn Loạn Vực, gặp mặt Quý Hàm Nặc, ngoài lần đầu tiên đồng tâm hiệp lực, bọn họ chỉ gặp một lần, chính là thời điểm trước đó không lâu bị Dương Bách Côn đuổi giết.

Nhưng chỉ hai lần gặp mặt, ấn tượng của Tô Dật đối với Quý Hàm Nặc đã rất tốt.

Lúc ấy trước mặt thị nữ đã chết, Tô Dật không khó nhìn ra, bi thống của Quý Hàm Nặc là thật tâm.

Sau này khi đối mặt với sự đuổi giết của Hải Long bang, Quý Hàm Nặc từng giúp Tô Dật tìm cơ hội chạy trốn, còn mình thì đi đánh lạc hướng người của Hải Long bang.

Trước đó không lâu khi Tô Dật đánh chết hộ pháp của Kim Đao Tông, Quý Hàm Nặc cũng giữ bí mật cho hắn.

Nếu không, Dương Bách Côn cũng sẽ không mắc mưu!

Hôm nay, Quý Thiên Phục tới cứu mình, tựa hồ cũng bởi vì Quý Hàm Nặc?

- Ngươi không có chuyện gì là tốt rồi!

Quý Hàm Nặc nhoẻn miệng cười, mắt ngọc mày ngài, tinh anh lấp lánh.

Sợi tóc ở bên thái dương thiếu nữ nhẹ nhàng bay bay trong gió, khuôn trăng không tỳ vết còn có chút non nớt, nhưng đã có thể nhìn ra nội tình tuyệt mỹ.

- Được rồi, những chuyện khác đợi lát nữa hãy nói, người của Kim Đao Tông và Thất Tinh Kiếm Tông không bao lâu nữa khẳng định sex tìm tới đây! Đến lúc đó ngươi làm bộ như đệ tử của Huyền Kiếm Môn là được rồi, chỉ cần không bại lộ thân phận, bọn họ sẽ không quá mức càn rỡ!

Quý Thiên Phục lại nhìn nữ nhi của mình, sau đó lại nhìn Tô Dật, nghiêm sắc mặt, nói.

- Kim Đao Tông và Huyền Kiếm Môn liên thủ?

Tô Dật nhất thời kinh ngạc, hắn thật sự không nghĩ tới chuyện này, lúc này nghe Quý Thiên Phục nói mới biết được.

Xem ra lưỡng đại tông môn thật sự nổi giận, lại liên thủ muốn đối phó mình.

Phải biết rằng nơi này chính là Hỗn Loạn Vực, Thất Tinh Kiếm Tông và Kim Đao Tông cũng không có thâm cừu đại oán gì, nhưng cũng ở địa vị cạnh tranh.

Có thể làm cho bọn họ bỏ qua rất nhiều hiềm khích liên thủ, chỉ có thể nói chuyện Tô Dật gây ra quá lớn, khiến cho lưỡng tông chỉ muốn giết hắn!

Từ một phương diện khác mà nói, cũng bởi vì lực lượng bên cạnh Tô Dật quá cường đại, khiến cho lưỡng đại tông môn sinh lòng kiêng kỵ.

- Người lúc trước ngăn cản ngươi chính là người của Kim Đao Tông, nhưng bọn hắn cũng thông minh, tất cả đều giả dạng tán tu. Ở chung quanh đây, bọn họ có thể có thêm không ít nhân thủ.

Quý Thiên Phục mở miệng, nói với Tô Dật:

- Hơn nữa, rất nhiều tán tu chung quanh đây đã sớm nghe được tin tức bỏ chạy, người dám lưu lại cũng không nhiều.

Nghe Quý Thiên Phục nói như vậy, Tô Dật rốt cuộc hiểu rõ một việc.

Lúc trước nướng thịt nấu súp, bản ý là muốn hấp dẫn những người kia, từ đó dễ dàng lẩn trốn khỏi tầm mắt của cường giả Nguyên Hoàng cảnh của Thất Tinh Kiếm Tông.

Nhưng không ngờ, chỉ sau mấy câu nói, lai lịch của hắn đã bại lộ, thì ra trong chuyện này còn có nguyên nhân như vậy.

Thử nghĩ xem, đại đa số tán tu đều rời khỏi vùng này, chính là không muốn bị ngộ thương, người dám lưu lại tuyệt đối có thực lực cường đại, hoặc là một số đệ tử tông môn kết bè kết đội.

Nhưng Tô Dật lúc ấy một thân một mình tiêu dao sung sướng, nướng thịt nấu súp, bộ dạng như không biết gì cả, cũng khó trách thanh niên kia rất nhanh nổi lòng nghi ngờ.

- Thì ra như vậy!

Tô Dật cũng không khỏi cười khổ, xem chừng vận khí của mình quả thật không tốt lắm, dọc đường đi đụng phải quá ít người, tin tức cũng bế tắc, cho nên mới đụng phải những người của Kim Đao Tông.

Nhưng cũng may Quý Thiên Phục kịp thời xuất hiện, nếu không, hôm nay hắn sẽ rất phiền toái.

- Bọn họ đến rồi!

Đúng lúc này, Quý Thiên Phục bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía phương xa.

Nơi đó, trước sau có hơn mười đạo thân ảnh nhanh chóng bay xẹt tới hướng này.

Tô Dật cũng rất nhanh cảm giác được ba động này, hắn biết rõ, những người đó chắc chắn là nhóm Nguyên Hoàng cảnh của Kim Đao Tông và Thất Tinh Kiếm Tông.

- Bá bá bá...

Quý Thiên Phục dứt lời không lâu, quả nhiên có mười mấy thân ảnh lao tới, trên người bọn họ đều tràn ngập cường đại khí tức Nguyên Hoàng cảnh khí tức, tụ tập lại một chỗ, lại càng vô cùng đáng sợ.

Đám đệ tử Huyền Kiếm Môn thấy vậy cũng có chút hoảng sợ.

Còn Tô Dật vừa đưa mắt nhìn đã nhận ra mấy người quen thuộc, nhất là mấy vị cường giả của Thất Tinh Kiếm Tông nhìn thấy ở khu mỏ, ngoài ra còn có người của Kim Đao Tông.

- Quý Thiên Phục, tại sao Huyền Kiếm Môn ngươi lại ở đây!

Nhìn đám người trước mặt, Dương Bách Côn nhất thời trầm giọng hỏi.

- Nơi này là địa bàn của Kim Đao Tông ngươi sao, tại sao Huyền Kiếm Môn ta lại không thể ở đây?

Quý Thiên Phục hừ lạnh, bá đạo đáp lại, ý tứ hoàn toàn không đặt đại lượng cường giả đối phương vào trong mắt.

- Ngươi…!

Dương Bách Côn muốn nói gì đó, nhưng đúng lúc này, một trung niên béo mập bên cạnh mở miệng nói.

- Quý Thiên Phục, ngươi cũng biết hai ta tông xuất động nhiều người như vậy để làm gì, không biết ngươi có nhìn thấy tiểu tử chúng ta đang tìm không?

Trung niên béo mập này, chính là tông chủ của Thất Tinh Kiếm Tông, Nhiễm Kiếm Hiên.

Ánh mắt của hắn trống rỗng híp mắt dựng lên, ở Huyền Kiếm Môn trong đám người băn khoăn.